Đọc truyện Trọng Sinh Đô Thị Thiên Vương – Chương 53: Oan Gia Ngõ Hẹp
– Dương Phàm! Anh làm gì mà lâu vậy.
Thấy Dương Phàm tiến xe đi vào Ngọc Nhi chạy lại phía hắn nói.
– À! ta gặp phải một người bạn bên ngoài cho nên mới lâu như vậy.
Dương Phàm nói.
– Tạm thời tha cho anh, cũng sắp vào học rồi chúng ta vào trong thôi.
Dương Phàm vuốt cái trán của mình, hắn không sợ ai cả nhưng chỉ có duy nhất cô nàng này là làm hắn cảm thấy sợ điều gì đó. Tiểu Thanh và Tiểu Lan hai cô nàng thì về lớp của mình, Ngọc Nhi thì về lớp trước còn Dương Phàm và Anh My thì đến phòng của hiệu Trưởng để đưa giấy chuyển trường.
Sau khi đưa xong hai người trở lại lớp học, Dương Phàm cũng không ngờ là cô nàng này lại học cùng với hắn và Ngọc Nhi. Tất cả những nam sinh trong lớp thấy có người đẹp thì sáng mắt lên như hai cái đèn xe, nhưng khi thấy người đi bên cạnh nàng thì lại nghiến răng căm tức.
Dương Phàm thấy vậy cũng không quản bọn nhóc này, nếu tên nào có can đảm động đến nữ nhân của hắn thì cứ chuẩn bị làm thái giám đi là vừa.
Lúc này các cô gái trong lớp đều chạy lại chỗ của Anh My, chỉ mất có mười giây chỗ của hắn lúc này đều là con gái vây quanh. Cô nàng thấy mình bị vây quanh thì quay sang nhìn Dương Phàm, hắn ra hiệu mọi chuyện không sao cả.
” Cho hỏi bạn có phải là ca sĩ Anh My không.
Một cô nàng nói lên. Anh My không trả lời mà chỉ gật đầu xác nhận.
” Có thể kí tặng mình không.. Các cô nàng lúc này ùa nhau lên nói.
” Các em! ổn định chỗ ngồi..
Giọng nói của cô chủ nhiệm vang lên, các nữ sinh đang vây quanh đó đều trở về chỗ của mình rất nhanh. Thấy mọi người ổn định rồi vị giáo viên mới bắt đầu nói.
” Hôm nay tôi giới thiệu cho các em một giáo viên mới sẽ dạy cho các em bộ môn thể dục, do vị giáo viên cũ phải nhập viện do đó vị giáo viên mới này sẽ thay chỗ của giáo viên cũ.” Mời cô!
Vị nữ giáo viên bước vào, trên người mặc một bộ đồ thể dục, dưới chân là giầy thể thao, mái tóc cột lên kiểu đuôi ngựa, trên mặt còn đeo cặp kính cận nữa. Những nam sinh thì hò hét huýt sáo, còn Dương Phàm thì chăm chú vào bộ ngực đầy đặn kia muốn rời cả con mắt ra.
Dương Phàm bỗng cảm thấy bên hông mình có cảm giác.” A.. Ngọc Nhi nàng làm gì vậy. Dương Phàm giả vờ nhảy dựng lên kêu rất to. Mọi người đều bị tiếng kêu của hắn mà giật mình nhìn về phía hắn.
– Đáng đời.
Ngọc Nhi bĩu cái môi xinh ngoảnh mặt đi.
Dương Phàm thì vuốt cái mũi của mình mà cười.
” Dương Phàm! em có chuyện gì vậy, nếu không có chuyện gì thì em đừng làm ồn.
Giáo viên chủ nhiệm thấy vậy nói lên. Nàng biết hắn trong bài kiểm tra tiếng anh đạt được số điểm nghịch thiên mà chưa có ai làm được, nhưng một giáo viên như nàng cũng không thể thiên vị hắn về chuyện này được.
– Không có chuyện gì! không có chuyện gì!
Dương Phàm nói xong rồi ngồi xuống, hắn cảm nhận được sát khí đang nhằm vào mình, hắn ngửa mặt lên nhìn về phía đằng đằng sát khí kia. Dương Phàm cười khổ.” Sao lại là cô nàng này chứ. Hắn nghĩ thầm không ngờ là cô nàng này lại đi làm giáo viên để nằm vùng.
Thấy hắn đã để ý đến mình, Lãnh Mộng lúc này mới thôi căm phẫn, nàng không ngờ rằng mới gặp hắn xong thì lúc này nàng lại gặp hắn. Nàng bắt đầu giới thiệu về mình, xong xuôi cô nàng bắt đầu vào giờ học.
Mọi người đều về phòng thay đồ để chuẩn bị tiết thể dục.
Lúc này Chỉ còn lại Dương Phàm và Lãnh Mộng, hai người đều dương mắt nhìn nhau.
” Lát nữa nhất định sẽ cho người đau khổ. Cô nàng vẫn không chịu thua hắn mà tính kế dạy cho hắn một bài học.
” Lát nữa phải trọc tức cô nàng này mới được. Dương Phàm nghĩ thầm.
Rồi hai người một giáo viên một học sinh nhìn nhau mà cười vì chuyện mình chuẩn bị cho đối phương.