Trọng Sinh Đô Thị Thiên Vương

Chương 47: Về đến nhà


Đọc truyện Trọng Sinh Đô Thị Thiên Vương – Chương 47: Về đến nhà

Hai người Dương Phàm và Anh My ngồi chuyến bay lúc chín giờ mười phút, ngồi trên chuyến bay ai cũng phải nhìn cặp tình nhân trẻ tuổi này. Phải nói là rất hợp với nhau, một người đẹp trai anh tuấn, một người thì quốc sắc thiên hương.

Dương Phàm thì không để ý đến những người xung quanh, còn Anh My thì vui mừng hết sức, một cánh tay của Dương Phàm đã nằm giữa cặp bồ đào của cô nàng. Hắn cảm nhận được độ mềm của cặp bồ đào của cô nàng, hắn lúc này thật sự là chỉ muốn nhảy khỏi máy bay.

Suốt hai giờ bị rầy vò bởi dục vọng, trong suốt hai giờ đó hắn thấy còn đau khổ hơn là bị lửa thiêu, hắn đã phải kiềm chế trong suốt chuyến bay. Cuối hắn cũng thoát khỏi cảnh kìm hãm dục vọng. Dương Phàm lúc này đang hít một hơi thật sâu hắn chưa bao giờ như thế này.” Phải đưa nàng lên giường mà yêu thương mới được.

Ra khỏi sân bay Dương Phàm bắt một chiếc taxi chở hai người về biệt thự. Cô nàng cũng hơi bất ngờ về hắn, nàng chỉ nghĩ gia đình hắn khá giả nhưng không ngờ hắn lại ở một ngôi biệt thự rất sa hoa. Nàng không ngờ một công tử như hắn lại có thể làm những điều không tưởng như vậy.

” Dương ca! anh đã về.. A.. bạn có phải là ngôi sao ca nhạc Anh My không?.

” Phải!

Trong nhà lúc này chỉ có cô nàng Tiểu Thanh. Nàng đang ngồi coi tivi thấy có người mở cửa, nàng quay lại xem ai về không ngờ là Dương Phàm về, lại còn dẫn theo một ngôi sao ca nhạc về nữa, hơn nữa nàng rất thích nghe những bài của Anh My.


” Bạn có thể kí tên cho mình được không?. Cô nàng hơi súc động nói.

” Được!

Thấy cô nàng chạy lên lầu Anh My lúc này mới nhìn lên Dương Phàm.” Cô nàng này cũng là bạn gái anh sao?. Thấy trong nhà chỉ có một mình cô nàng Anh My có hơi tò mò hỏi.

” Phải! còn hai người nữa, không biết họ đi đâu rồi. Dương Phàm vẫn từ tốn nói.

Tiểu Thanh quay trở lại cầm theo một cuốn sổ gì đó rồi mở ra đưa cho Anh My kí tên. Nhìn cô nàng vui mừng như mèo con được nằm trong lòng chủ của mình vậy.

– Tiểu Thanh! mọi người đi đâu hết rồi. Dương Phàm hỏi cô nàng về ba người kia.


– Chị Nguyệt cùng Ngọc Nhi với Tiểu Lan ba người họ ra ngoài mua đồ ăn, bọn họ chắc cũng sắp về rồi. Tiểu Thanh vừa nói thì bên ngoài có tiếng xe ôtô vọng lại. Cả ba cô nàng vừa đi vừa nói chuyện rất vui vẻ, mở cửa bước vào Dương Nguyệt là người phát hiện ra Dương phàm đầu tiên, nhưng rồi nàng lại phát hiện ra sự xuất hiện của một cô nàng nữa.

– Tiểu Phàm em về rồi sao? còn đây là ai vậy. Dương Nguyệt nói.

Lúc này hai cô nàng mới để ý thấy Dương Phàm đang đứng cùng một người con gái tay còn sách theo vali nữa.

– Dương Phàm! anh về lúc nào sao không gọi điện trước để bọn em ra đón. Tiểu Lan nói.

– Phải đó Dương Phàm. Sao anh còn không giới thiệu bạn gái mới của anh cho chúng em biết. Ngọc Nhi nói. Tuy nàng có hơi giận vì Dương Phàm mang thêm một người nữa về mà không nói cho nàng biết, tuy nàng có nói chỉ cần hắn không bỏ rơi nàng, thì bên ngoài hắn có bao nhiêu nữ nhân cũng không ảnh hưởng.

” Được rồi mọi người ngồi nói chuyện với nhau, chị mang thức ăn vào bếp. Dương Nguyệt thấy hắn có thêm một người nữa, nhưng nàng cũng không quản hắn.

” Chị Nguyệt để em giúp chị. Lời này là của hai cô nàng Tiểu Lan và Tiểu Thanh. Hai nàng nghĩ chuyện này nên để cho Ngọc Nhi và Dương Phàm ngồi nói với nhau.

” Vậy hai em nói với nhau đi anh lên phòng một lát, lúc nào có cơm ăn thì gọi anh xuống. Dương Phàm nói xong hắn cũng chuồn luôn lên phòng của mình, bên dưới lúc này chỉ còn lại hai cô nàng Anh My và Ngọc Nhi ngồi nói với nhau.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.