Trọng Sinh Để Đến Bên Anh

Chương 8: Anh Vẫn Còn Cơ Hội Để Ở Bên Emđúng Không


Đọc truyện Trọng Sinh Để Đến Bên Anh – Chương 8: Anh Vẫn Còn Cơ Hội Để Ở Bên Emđúng Không


Sau khoảng ba mươi phút cuối cùng cô và Lục Hạo Thiên cũng đã về đến Hứa gia.

Cô đi vào trong kêu mọi người chuẩn bị đồ ăn rồi ra ngoài phòng khách nói chuyện với anh.
–”Hạo Thiên sao anh về sớm vậy ? em còn tưởng anh sẽ về muộn hơn cơ!”
–”Công việc bên đó anh sử lí xong rồi , cũng không còn gì nữa nên về sớm hơn một chút”
Anh nói với giọng bình thản , thờ ơ như đó chỉ là một chuyện cực kì nhỏ vậy .Cô nào biết chi nhánh bên đó đang có rất nhiều hợp đồng quan trọng cùng đống giấy tờ cần anh giải quyết.

Khách hàng bên đó còn không chịu kí hợp đồng trừ khi anh đến.

Sau khi nhận được tin nhắn của cô anh đã rất vui chỉ muốn nhanh chóng về nước để gặp lại cô , mọi công việc bên đó anh đã dùng hết thời gian để làm sau đó liền bay về nước .
–” Anh uống chút nước đi , em gọi điện cho anh hai cái đã “
–” Cảm ơn em , Giai Kì “
–” Không có gì “
Cô cười cười nhìn anh sau đó lấy điện thoại ra gọi cho ông anh yêu quý của mình
–”Anh hai , trưa nay về nhà ăn cơm đi , anh Hạo Thiên về rồi !”
[ Được rồi anh sẽ.


.

.

.]
[ Giai Kì, em nói cái gì cơ , ai về ? ]
Hứa Gia Lâm đang ngồi làm việc thì cô gọi đến nói rằng Lục Hạo Thiên đã về , mà về gì cơ ? Rõ ràng Lục Hạo Thiên nói với anh rằng hai , ba tháng nữa mới về cơ mà , sao lại về sớm như vậy ? Còn nữa sao Giai Kì lại biết Lục Hạo Thiên về ? Chả lẽ tên bạn kia của anh đang ở nhà cùng với Giai Kì ?????
–” Anh Hạo Thiên về rồi , đang ở nhà mình , anh cũng mau về đi “
[ Cái gì ? Lục Hạo Thiên đang ở nhà mình sao ? Giai Kì à , em đừng có đuổi cậu ấy đi đâu đấy , anh về ngay ! ]
Nói xong anh liền cúp máy còn cô ở bên kia vẫn chưa hiểu anh nói cái gì.

.

.
–”Anh đợi anh hai em một lát , anh ấy đang trên đường về “
–”Giai Kì ,em không còn ghét anh nữa sao ?”- anh trầm lặng nhìn về phía cô hỏi
–” Anh hỏi vậy là có ý gì ?”
–” Không phải trước đây em không thích anh sao ? bỗng dưng em lại chấp nhận ra đón anh còn mời anh về ăn cơm như vậy thật sự làm anh …..?”
–” Trước đây là em không hiểu chuyện với lại em cũng đâu có ghét anh lúc đó là em tưởng anh là người xấu cho nên mới cư xử với anh như vậy.

Anh không cần phải nghĩ quá nhiều đâu .”
–”Vậy anh vẫn còn cơ hội để ở bên em.

.

.


.

đúng không ?”
Cô bất ngờ nhìn thẳng vào anh , cô không nghĩ là anh lại có thể nói ra những lời này.

Anh là đang muốn theo đuổi cô ư ?
–” Hạo Thiên , anh.

.

.


–” Giai Kì , em chưa đuổi Lục Hạo Thiên đi đúng không ?
Cô đang định nói với Hạo Thiên cái gì đó thì bỗng dưng giọng nói của anh hai cô truyền đến.

Nhìn ra phía cánh của cô thấy anh hai đang phi đến phía mình như một siêu nhân , anh hai cô chạy nhanh như vậy từ khi nào sao cô không biết .
–” Anh hai đi từ từ thôi chứ , có cần gấp vậy không ? mà em đuổi anh Hạo Thiên về làm gì chứ “
–” Em vẫn chưa đuổi cậu ta đi là được rồi !”
Anh nhìn vào nhà thấy Lục Hạo Thiên vẫn còn ở đây liền thở phào một cái rồi nói với cô sau dfos nhìn về phía Lục Hạo Thiên hỏi ?

–” Cậu về sớm vậy , công việc bên đó sao rồi?”
–” Mọi việc đều ổn cả rồi “
–” Sao cậu lại ở đây , cậu thừa biết Giai Kì không thích cậu mà.

Con bé nó đã nói gì cậu rồi hay đã đuổi cậu đi chưa ?”
–” Cậu nghĩ nếu Giai Kì đuổi thì tôi còn ở đây không ? Giai Kì bảo tôi qua đây ăn cơm “
Hứa Gia Lâm bất ngờ nhìn về Lục Hạo Thiên sau đó lại quay sang nhìn cô.

Vẻ mặt hiện rõ sự nghi ngờ , anh chắc chắn đây không phải sự thật , đây chỉ là mơ thôi
Anh biết Lục Hạo Thiên thích Giai Kì nhà anh nhưng cô lại không thích Lục Hạo Thiên , mỗi lần Hạo Thiên đến nhà đều bị cô đuổi đi , hại anh nhiều lần phải đi uống cùng với tên Hạo Thiên kia , vừa uống vừa nghe Lục Hạo Thiên lải nhải .
–” Là em bảo anh ấy đến đây ăn cơm , anh hai không cần bất ngờ như vậy đâu .”
Nhìn vẻ mặt ngơ ngác của anh hai mình cô biết anh đang không tin vào những lời Lục Hạo Thiên vừa nói nên đành lên tiếng để anh hai tin vậy.
— — — — — — —
**Vì dạo này mình hơi bí ý tưởng nên 2–> 3 ngày mình sẽ up1 chap**
**mn thông cảm cho mk nha**.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.