Trọng Sinh Đại Đạo Tặc

Chương 126: Ngục giam Nguyệt Khê


Đọc truyện Trọng Sinh Đại Đạo Tặc – Chương 126: Ngục giam Nguyệt Khê

Sau khi log out, ánh đèn đầu giường trong phòng sáng lờ mờ, Lục Ly từ trên giường bò xuống, chuyển động cái cổ có chút đau nhức, xỏ dép lê đi ra bên ngoài.

Đợi sau này có tiền, nhất định phải mua dịch dinh dưỡng, mặc kệ dịch dinh dưỡng mà mấy cái thương gia kia tuyên truyền có hữu dụng hay không, riêng việc dịch dinh dưỡng thiết kế từ kết cấu nhân thể cùng với các loại hệ thống mát xa phạm vi rộng liền thoải mái hơn so với dùng mũ giáp.

Trong phòng khách, ba cái nữ chủ nhà tựa vào nhau trên sô pha… xem TV.

Mĩ nữ vốn chính là cảnh đẹp ý vui, mĩ nữ cùng tựa vào một chỗ càng thêm khiến cho người ta suy nghĩ vẩn vơ, thế nhưng trong này tuyệt đối không bao gồm Lục Ly, hắn rầm rì một tiếng xem như chào hỏi, ánh mắt chưa từng có nửa điểm dừng lại, trực tiếp xuyên qua phòng khách đi phòng bếp.

“Hắn đang mộng du à?” Đậu Tĩnh Tĩnh tò mò hỏi.

“Chắc không phải đâu,” Chu Hoán Hoán không phải thực xác định.

“Các ngươi trong mắt hắn còn không đẹp bằng một ổ bánh mì,” Dương Liễu không có ý tốt nói.

“Ai, đại thần chính là không giống người bình thường,” Chu Hoán Hoán đem tất cả mọi thứ quy tội hết cho thân phận đại thần của Lục Ly, một khi nói đến đại thần, cho dù là cái sự tình gì cũng đều có thể thuyết phục.

“Đại thần? Đúng rồi, hắn cũng là đại thần, chúng ta vì cái gì không tìm hắn thử xem,” Đậu Tĩnh Tĩnh phát một cái lên đùi Dương Liễu, một bộ dáng vừa bừng tỉnh đại ngộ.

“Thủy Tinh Linh đều không được, các ngươi cho rằng tìm hắn liền có thể qua sao?” Dương Liễu lắc đầu.


“Ta đi hỏi hắn một chút,” Đậu Tĩnh Tĩnh từ trên sô pha nhảy xuống, chân trần chạy vào phòng bếp.

Lục Ly đang thái rau, tính toán nấu thịt kho tàu, sau đó làm một đĩa khoai tây xào rau củ, kỹ thuật sử dụng dao của hắn không tồi, kích thước khoai tây cắt ra đều đều, nếu không nhìn kỹ, tuyệt đối nhìn không ra giữa hai miếng có cái gì khác biệt.

“Đại thần ngươi đang làm gì thế.” Đậu Tĩnh Tĩnh nhảy nhót sáp lại đây.

“Chuyện gì?” Lục Ly buông dao. Nâng mắt lên.

Nghe đâu là vì nguyên nhân mỹ dung (chăm sóc da mặt) gì đó, thời gian chơi của ba cái nữ chủ nhà không dài giống như Lục Ly, cho nên thời gian mọi người ăn cơm nghỉ ngơi liền kéo ra, cùng một dưới mái hiên lại không trao đổi nhiều.

“Ở trong này thế nào, có thoải mái không?” Một bé gái bình thường rất điêu ngoa, nói lời ngọt ngào thực khiến người ta bối rối.

“Rất tốt, cám ơn các ngươi chiếu cố Hân Hân,” Lục Ly một bên vội vàng nấu cơm. Thuận tay ép một ly nước dưa chuột đưa cho nàng.

“Hân Hân thực đáng yêu, chúng ta đều rất thích, không tính là chiếu cố đâu,” Đậu Tĩnh Tĩnh tiếp nhận nước dưa chuột, tựa vào bàn đá cẩm thạch nhìn Lục Ly đang bận rộn.

Lúc này Lục Ly sẽ làm nhiều cơm một chút, vừa lúc muội muội từ lớp bổ túc trở về ăn cơm trưa, vốn Lục Ly cho nàng tiền ăn trưa, nhưng quen nghèo là tiểu tham tiền, thật sự không thể lỡ ngồi trong quán ăn gần trường tiêu mấy chục tệ ăn một chén mì.


“Có chuyện gì khác sao?” Lục Ly hỏi.

“Ân…” bình thường đối Lục Ly tuyệt không khách khí, đến lúc có việc cầu người, liền có chút khó mở miệng. Đậu Tĩnh Tĩnh khó xử nói: “Hoán Hoán tỷ chiếm được một quyển trục phó bản. Chúng ta đã đánh hai lần, đều thất bại.”

“Quyển trục phó bản a, phó bản gì?” Lục Ly còn thật sự lên tinh thần.

“Nguyệt Khê ngục giam, ở bên kia nhân loại Nguyệt Khê trấn, là một ngục giam dưới lòng đất,” Đậu Tĩnh Tĩnh nói.

“Nguyệt Khê ngục giam à, đến nói nghe xem,” Lục Ly không thể không thừa nhận, loại quyển trục phó bản này đều có thể lấy được, người chơi vận khí tốt quả nhiên không chỉ có mỗi mình hắn.

“Một người trong tiểu đội chúng ta lúc làm nhiệm vụ thu được quyển trục này, lúc ấy cũng không có làm cái gì chuẩn bị, liền trực tiếp đi vào,” Đậu Tĩnh Tĩnh không phải rất ngại ngùng nói: “Trực tiếp bị Boss đầu tiên diệt trở về.”

“Boss đầu tiên? Chẳng lẽ bên trong còn có con Boss thứ hai?” Lục Ly càng sửng sốt.

“Đúng vậy, quyển trục độ khó tinh anh, lúc vào phó bản được nhắc nhở phải giết hai Boss,” Đậu Tĩnh Tĩnh cũng không thấy hai Boss có cái gì không ổn.

Được rồi, quả nhiên là tiểu chuột bạch may mắn. Quyển trục phó bản độ khó tinh anh tương đối khó thấy, quái bên trong tự nhiên cũng không dễ đánh, năm tiểu chuột bạch đi vào kết quả đương nhiên là bị diệt mà đi ra.


“Lần thứ hai thì sao, các ngươi tìm ai hỗ trợ?” Lục Ly hiện tại thật sự hứng thú với phó bản này, trong tài liệu thăng cấp nhẫn của hắn, có một loại gọi là Dã Man chi huyết, rất có khả năng rơi ra từ trên người Boss Sài lang nhân trong Nguyệt Khê ngục giam, thậm chí ngay cả tiểu quái tinh anh trong phó bản cũng có khả năng rơi xuống.

“Lần thứ hai tìm cao thủ đại thần Thủy Tinh Linh của công hội chúng ta,” ba cái nữ chủ nhà đều là người chơi của Vi Vũ các, có khó khăn tìm cao tầng, không gì đáng trách.

“Kết quả vẫn không qua, đúng không,” Lục Ly một chút cũng không ngoài dự liệu.

“Đúng vậy, MT chống đỡ không nổi, đấy đã là MT tốt nhất của công hội chúng ta, lão nhất đều đánh không lại, Thủy Tinh Linh tỷ tỷ nói đây vốn không phải phó bản giai đoạn bây giờ có thể đánh thắng được,” Đậu Tĩnh Tĩnh thực buồn bực nói.

Có một đống tài bảo trước mặt ngươi, nhưng cố tình lại không lấy được, loại buồn bực này càng thống khổ hơn so với hai bàn tay trắng.

“Nói cách khác, các ngươi chỉ còn một cơ hội cuối cùng,” Quyển trục phó bản không chỉ có thời hạn ba ngày, còn có hạn chế số lần, chỉ có ba cơ hội, ba lần đánh không xong phó bản liền tính thất bại.

“Ngươi nhất định có biện pháp đúng không, giết được nhiều như vậy cơ mà,” Đậu Tĩnh Tĩnh thật sự không chú ý, có bệnh vái tứ phương.

Còn hơn không có chút hi vọng lãng phí mất cơ hội cuối cùng, thà nhờ Lục Ly đi thử xem, trong suy nghĩ của nàng địa vị của Lục Ly còn cao hơn Thủy Tinh Linh một chút, dù sao cũng là nhân vật phong vân.

“Sáng mai đi, ta sẽ tìm ngươi,” Lục Ly chà xát tay, nói: “Phó bản rơi ra đồ vật gì, ta muốn được chọn lấy một loại tài liệu cùng một kiện trang bị đầu tiên.”

“Ngươi… được rồi,” Đậu Tĩnh Tĩnh tức khi Lục Ly muốn thù lao, nhưng ngẫm lại, lại không thấy có gì không đúng, cũng không thể người ta đi tay không một chuyến. Các nàng cùng Lục Ly rất quen thuộc, nhưng còn chưa quen đến mức miễn phí hỗ trợ.


Sau khi ăn cơm tối, Lục Ly liền ngâm mình ở phòng tập thể thao, thẳng đến khi muội muội trở về.

“Ca, ngươi không đi ngủ sao,” Lục Hân có chút sửng sốt, ca ca nàng từ khi chơi game, đại bộ phận thời gian đều là ngày đêm đảo ngược, gần đây rất ít khi nhìn thấy hắn.

“Đúng vậy, đang đợi ngươi,” Lục Ly ngồi xuống bên cạnh muội muội, đánh giá tiểu cô nương mà hắn nhìn từ nhỏ đến lớn.

Thoạt nhìn có chút tái nhợt mà thôi, lúc trước cho rằng nàng chỉ là bởi vì rối loạn dinh dưỡng, hoặc là bởi vì học tập quá khắc khổ, ai sẽ nghĩ đến bệnh tật đã tàn phá bừa bãi trong cơ thể nàng.

“Có chuyện gì sao?” Lục Hân bị ca ca nhìn chằm chằm có chút không được tự nhiên, nhịn không được uốn éo người.

Thường xuyên nghe Đậu Đậu tỷ nói, có một loại người gọi muội khống (yêu em gái), phi thường nguy hiểm, chẳng lẽ ca ca… không có khả năng, chúng ta luôn cùng một chỗ lớn lên, là thân huynh muội…

Lục Ly cũng không biết muội muội yêu dấu của hắn đã bị đồng học hack não Đậu Tĩnh Tĩnh dạy hư, hắn thò tay sờ sờ khuôn mặt nhỏ của muội muội, ôn hòa nói: “Đợi ta gọi điện cho nhà trường, hướng lão sư xin nghỉ, thứ hai mang ngươi đi bệnh viện một chuyến, ta đã hẹn trước rồi.”

“A, vì cái gì,” Lục Hân còn đắm chìm trong thế giới ảo mà Đậu Đậu thêu dệt nên, đột nhiên nghe ca ca muốn mang nàng đi bệnh viện, có điểm choáng váng.

“Ta… Ta có một bằng hữu sinh bệnh, là thời kì cuối, cho nên ta tính toán đi bệnh viện làm kiểm tra sức khoẻ chính quy, hai chúng ta đều làm,” Vì không để muội muội có áp lực quá lớn, lúc này Lục Ly bịa ra một cái cớ, hơn nữa chính mình cũng muốn cùng đi làm kiểm tra.

“Nhưng ta cảm thấy bản thân rất tốt a,” Đây có khả năng chính là sợ thầy giấu bệnh, bất quá nguyên nhân nói ra lại rất xót xa, huynh muội Lục gia khi trước căn bản sinh bệnh không nổi.

“Gần đây kiếm được ít tiền, không cần lo lắng tiêu phí, ca ca về sau còn có thể kiếm càng nhiều tiền, ngươi chỉ cần nghe lời là tốt rồi,” Lục Ly vỗ vỗ đầu nhỏ của Lục Hân, hạ kết luận, cuối cùng còn dặn dò một câu: “Đừng quên gọi điện thoại cho anh.”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.