Trọng Sinh Cưng Chiều Cả Đời

Chương 17


Bạn đang đọc Trọng Sinh Cưng Chiều Cả Đời – Chương 17


Trở lại Triệu trạch, đi theo mấy người Triệu Tử Hiên vào, Lâm Ảnh thầm nghĩ, không nghĩ đến bọn họ là con nhà già, cũng không biết vì sao họ lại đồng ý cho nàng gia nhập đội ngũ.

“Chị Ảnh, vào đi a.” Thấy Lâm Ảnh dừng bước, Bùi Niệm không khỏi có chút nghi hoặc.

Khẽ cười với Bùi Niệm, Lâm Ảnh mau chóng đuổi kịp cậu.

Bởi vì vô cùng cao hứng khi gặp được Lâm Ảnh nên Bùi Niệm mặc kệ ánh nhìn của người khác, lôi kéo nàng đi thăm quan Triệu trạch.

Mang Lâm Ảnh đi chọn phòng, mắt thấy sắp đến giờ cơm trưa, Bùi Niệm chơi chưa đã buồn thiu mang nàng đến phòng ăn.

Đến phòng ăn, trừ bỏ Triệu Khoan thì tất cả mọi người đã ngồi trong phòng, chờ Triệu Khoan làm xong đồ ăn mang ra.

“Bùi Niệm, ngươi định ngoại tình sao?!” Thấy Bùi Niệm đến ăn cơm cũng không quên lôi kéo Lâm Ảnh ngồi bên cạnh mình, Triệu Lập Hiên mở miệng trêu ghẹo.

“Chị Ảnh là chị gái, Tử Hiên là người yêu, không phải ngoại tình.” Bùi Niệm nghiêm túc đáp.

Trọng sinh lại một lần, Bùi Niệm hiểu rõ cậu cùng Triệu Tử Hiên thiếu chính là chia sẻ cùng nhau, hai người trước nay đều không nói cho đối phương biết suy nghĩ trong lòng mình, dẫn đến hiểu lầm càng ngày càng nhiều.

Chính vì vậy sau khi bọn họ bày tỏ với nhau đã ước định bất kể trong lòng suy nghĩ chuyện gì cũng nói cho nhau biết.

Nghe được lời của Bùi Niệm, tâm tình Triệu Tử Hiên vui không thôi, xoa xoa đầu cậu.

Ừm, không uổng công hắn yêu cậu như vậy.

Bọn họ hiện tại đã thay đổi rất nhiều, kiếp trước hắn nằm mơ cũng muốn nghe thấy Bùi Niệm nói yêu hắn, bây giờ không chỉ nghe được Bùi Niệm nói yêu hắn, cậu còn không ngần ngại cùng người khác nói hắn chính là bạn trai của cậu, bọn họ đang yêu nhau.


Đang định nói thêm hai câu, lại thấy Triệu Tử Hiên đảo mắt qua, Triệu Lập Hiên lập tức ngậm miệng, hắn suýt quên Bùi Niệm còn có Triệu Tử Hiên chống lưng.

Hiện tại cuộc sống khó khăn, Triệu Tử Hiên là cơm áo gạo tiền của hắn, hắn vẫn không nên đắc tội với Triệu Tử Hiên thì tốt hơn.

Dùng bữa xong, Triệu Tử Hiên bảo Triệu Khoan không cần dọn dẹp vội, bắt đầu nói kế hoạch tiếp theo.

“Mấy ngày nay chúng ta thu thập được không ít vật tư, đồ ăn cùng quần áo đều khá đầy đủ, cho nên mục tiêu ngày mai chính là xăng.” Tuy rằng trong không gian của Triệu Tử Hiên có không xăng, nhưng hắn không tính lấy ra, vì thế bọn họ cần phải thu thập một lượng xăng đủ để đến T thị.

“Anh, trên đường đến nội thành có một trăm xăng.” Mỗi ngày đều đi qua con đường đó, Triệu Họa Hiên tự nhiên có ấn tượng.

Trước đó bọn họ vẫn luôn dùng xăng dự phòng, chút nữa quên mất phải đi thu thập thêm xăng.

“Được.

Ngày mai chọn hai chiếc xe bền một chút, thu thập xăng xong chúng ta liền đi T thị.

Buổi chiều đem vật tư thu xếp tốt, trên đường đi T thị không thể thiếu đồ ăn.”
Hiện tại mọi người đều đã quen thuộc với dị năng của mình, bọn họ phải nhanh chóng đến T thị, thành lập đội ngũ thực tốt, đến lúc đó cũng có thể ở T thị có chỗ đứng không nhỏ.

“Đúng vậy.”
Đối với an bài của Triệu Tử Hiên, mọi người không có bất luận ý kiến gì, ngay cả Lâm Ảnh mới gia nhập cũng vậy.

Vốn dĩ nơi nơi xuất hiện nhiều quái vật như vậy, Lâm Ảnh đã nghĩ sống được ngày nào hay ngày đó, hiện tại nàng có đội ngũ của riêng mình, cảm giác có người nói chuyện thật tốt.

Mấy ngày nay bọn họ thu thập được không ít vật tư, chỉ dựa vào không gian của Triệu Khoan khẳng định là đựng không hết.


Triệu Khoan chỉ có thể lựa chọn đồ ăn cùng thức uống cho hết vào không gian, chừa lại một ít khoảng trống để ngày mai chưa xăng.

Nhớ đến trước đó Triệu Tử Hiên phân phó hắn mang hai chiếc xe RVđđi gia cố thêm, trên đường đi T thị bọn họ có thể thu thập thêm không ít vật tư.

Sắp xếp kha khá đồ vật cần thiết lên hai xe, không gian Triệu Khoan vơi đi gần một nửa, hắn lập tức lấp đầy lần nữa, đồ vật trong không gian của hắn đủ để tám người bọn họ ăn mấy tháng liền.

Nhìn hai chiếc xe chứa đầy vật tư trong gara, Bùi Niệm không thể không bội phục Triệu Khoan, cho dù cậu đã trải qua mạt thế nhưng cũng không thể làm được đến trình độ này, không hổ là quan gia tài giỏi nhất.

“Lập Hiên, Triệu Khoan, Vũ Đồng, Phương Thiến đi cùng một xe.

Các ngươi tự mình thương lượng, chia làm hai tổ thay phiên nhau lái xe.”
Xe này đã được gia cố thêm, tuy không thích hợp đi đường ngắn, nhưng lăn lộn đường dài chính là lựa chọn tốt nhất.

Ăn ngủ nghỉ đều có thể giải quyết trên xe, chia thành hai tổ cũng có thể thay phiên nghỉ ngơi.

Bọn họ là đi một đường không ngừng, vậy nên giữ được tinh thần tỉnh tảo là quan trọng nhất.

“Hạo Hiên và Lâm Ảnh lái ban ngày, đến tối sẽ đổi thành ta cùng Tiểu Niệm.”
Bởi vì có kiếp trước làm tiền đề, Triệu Tử Hiên có chút tâm tư khi sắp xếp, hắn tạo điều kiện tốt nhất cho Triệu Hạo Hiên tiếp xúc với Lâm Ảnh, tin tưởng với năng lực của Triệu Hạo Hiên, hắn sẽ nhanh chóng theo đuổi được Lâm Ảnh.

Khi Triệu Tử Hiên an bài Lâm Ảnh cùng Triệu Hạo Hiên một tổ, mọi người đều không có dị nghị, dù sao Lâm Ảnh cũng là một nữ nhân, bọn họ đều nghĩ cần chăm sóc nàng hơn người khác.

Phương Thiến khi biết không được cùng một tổ với Triệu Tử Hiên thì có chút mất hứng, lại không có nói gì thêm.


Triệu Tử Hiên đã nói là làm, không cho ai cơ hội phản đối, đặc biệt khi ả còn không được xem là thành viên của đội ngũ.

Từ sau khi mạt thế bắt đầu, Phương Thiên liền biết vị trí của chính mình.

Nếu không phải Triệu Vũ Đồng mời ả đến Triệu gia làm khách, chỉ sợ những người này sẽ không mang ả theo.

Bởi vậy khi thu thập vật tư hay là trong việc khác, Phương Thiến đều nỗ lực không thua kém người khác, ả lo sợ mình bị ghét bỏ.

Điều làm ả không ngờ đến chính là giữa đường nhảy ra một Lâm Ảnh được Bùi Niệm kéo đến gia nhập lại có thể được mấy người Triệu Tử Hiên dễ dàng tiếp nhận.

Cùng Triệu Vũ Đồng quen biết mười mấy năm, Phương Thiến cũng biết đặc trưng của người Triệu gia, nếu như bọn họ đã nhận định ngươi, vậy ngươi liền là người nhà của bọn họ.

Ngược lại, họ không nhìn nhận ngươi thì cho dù ngươi có nỗ lực thế nào, đến một cái liếc mắt họ cũng lười cho.

Từ 6 năm trước gặp được Triệu Tử Hiên, Phương Thiến đã động tâm, 6 năm nỗ lực ở trước mặt Triệu Tử Hiên xoát độ tồn tại vẫn giống như người xa lạ.

Làm bạn thân của Triệu Vũ Đồng mười năm, Phương Thiến cũng đã gặp qua những người Triệu gia khác, nhưng trừ bỏ Triệu Vũ Đồng, những người khác đều xem ả như không thấy.

Cho nên mặc kệ Bùi Niệm hay là Lâm Ảnh, Phương Thiến đều có chút ghen tị, rõ ràng người quen biết mấy người Triệu gia trước chính là ả, lại so với người mới gia nhập đội ngũ một ngày còn không thân thiết bằng.

“Anh ba, anh cùng Phương Thiến một tổ, em cùng Triệu Khoan một tổ, hai người lái xe ban ngày đi.” Triệu Vũ Đòng nghĩ Phương Thiến dù sao cũng bởi vì mình mới lưu lại Triệu gia, hơn nữa hai người là bạn thân, nàng tự nhiên muốn chiếu cố ả nhiều hơn.

“Tùy em, tự mình chú ý nghỉ ngơi cho tốt.”
Triệu Lập Hiên không phản đối ý kiến của Triệu Vũ Đồng, Triệu gia bọn họ ít con gái, Triệu Vũ Đồng lại luôn chạy theo sau ba anh em bọn họ, đương nhiên bọn họ đối với nàng cưng chiều hơn.

Đội ngũ bọn họ có tám người thì có ba nữ nhân, hơn nữa Bùi Niệm không thức tỉnh dị năng, cùng một xe thì không sao, nhưng nếu là đi hai xe thì bốn nam nhân bọn họ vất vả hơn một chút.

Bùi Niệm cũng tán thành với an bài của Triệu Tử Hiên.

Kiếp trước Triệu Hạo Hiên đối với Lâm Ảnh cực kỳ tốt, đời này cậu tự nhiên hy vọng bọn họ vẫn sẽ ở bên nhau.


Đời này Bùi Niệm phát hiện mình thức tỉnh dị năng chữa trị trước mạt thế, cậu cũng sử dụng khá nhiều, mấy ngày trước còn cảm giác được dị năng của mình sắp thăng cấp.

Cậu vẫn ám ảnh với cái chết của Lâm Ảnh ở kiếp trước, đời này gặp lại Lâm Ảnh sớm hơn, Bùi Niệm hạ quyết tâm cố gắng đề cao cấp bậc dị năng hơn nữa.

Ngay cả việc cậu cùng Triệu Tử Hiên hai nam nhân cùng một tổ cũng không cảm thấy có gì bất thường, này không phải là chuyện đương nhiên sao.

Cậu cùng Triệu Tử Hiên là người yêu của nhau, hắn sao có thể để cậu cùng người khác chung tổ,
Thấy mọi chuyện đã ổn thỏa, Triệu Tử Hiên liền hạ lệnh xuất phát.

Tới trạm xăng dầu ròi, đem tang thi quanh đó diệt sạch, mọi người liền bắt đầu thu thập xăng.

Bởi vì mạt thế mới mắt đầu mấy ngày, đại đa số người đều không dám ra ngoài, trạm xăng dầu không có lấy một bóng người tới, nhờ vậy mấy người Triệu Tử Hiên thu thập được không ít.

Nghĩ đến xe RV tốn dầu, bởi vậy ngày hôm qua Triệu Khoan đã chuẩn bị 6 thùng đựng dầu, đem tất cả thùng rót đầy, sau đó lại bơm đầy bình xăng xe, Triệu Tử Hiên hạ lệnh hướng T thị mà đi.

Xăng còn bên trong trạm xăng bọn họ giữ lại cho người khác.

Từ khi bắt đầu tự thu thập vật tư đến nay, tuy Triệu Tử Hiên có không gian của chính mình, nhưng vẫn dẫn theo người khác đi thu thập, cũng chưa từng thu hết một lần mà luôn để lại không ít vật tư.

Ít nhất những người hiện tại tránh ở nhà không dám ra, tới thời điểm họ đi thu thập, sẽ không đi một chuyến tay không.

Mạt thế càng về sau, người sống càng ít, tất cả người sống sót hẳn là phải cùng nhau giúp đỡ vượt qua mạt thế, mà không giết hại nhau.

Vốn dĩ Triệu Tử Hiên không có ý nghĩ này, với tính cách của hắn thì chỉ đem Bùi Niệm cũng người Triệu gia để trong lòng.

Nhưng kiếp trước Bùi Niệm không chê phiền liên tục kể mấy chuyện làm từ thiện này với hắn, Triệu Tử Hiên nghe nhiều, liền đem những lời Bùi Niệm nói ghi tạc trong lòng.

Kỳ thực đây cũng chính là nguyên nhân hắn đối với Bùi Niệm động tâm, chỉ là theo thời gian trôi, quên mất rung động ban đầu mà thôi..


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.