Đọc truyện Trọng Sinh Chi Vong Linh Pháp Sư – Chương 559: Thưởng Nhiệm Vụ
“Không tệ, không tệ. Đúng là đã hoàn thành nhiệm vụ [Canh Giữ Đường Hầm Không Gian].”
[NPC Hướng Dẫn] gật gù, chậm rì rì đáp. Lời hắn vừa dứt, bên tai nhóm người Đình Tấn liền vang lên âm thanh thông báo của hệ thống.
Kinh nghiệm +430.000
Keng! – Chúc mừng, ngài đã hoàn thành nhiệm vụ [Canh Giữ Đường Hầm Không Gian]. Điểm kỹ năng tự do +1, cứ điểm +1 lưu dân.
Ngay tức khắc, Đình Tấn liền nhận được thông báo từ hệ thống, đồng thời phần thưởng kinh nghiệm cũng được chia đều cho sáu người còn lại trong đội.
Bất quá, bởi vì trước đó đã nhận được phần thưởng khá hậu hĩnh cho nên bây giờ cũng không có ai để ý lắm tới phần thưởng này. Cái bọn họ chờ mong vẫn là phần thưởng từ nhiệm vụ đặc biệt được kích hoạt bất ngờ trong phụ bản kia.
“Đây là mẫu vật thu thập được từ Boss Rồng Băng Nguyên Lãnh Chúa.”
Đình Tấn tiếp tục lấy ra vật phẩm nhiệm vụ từ trong ba lô giao cho [NPC Hướng Dẫn].
“Ồ, ngươi lại thu thập được vật phẩm này. Thật tốt, rất tốt!”
[NPC Hướng Dẫn] lộ rõ vẻ kinh hỉ trên gương mặt, cực kỳ kích động cầm lấy vật phẩm trên tay Đình Tấn.
Thanh âm hắn còn chưa dứt, hệ thống lại một lần nữa thông báo đến Đình Tấn và những người khác trong nhóm.
Keng! – Chúng mừng, ngài đã hoàn thành nhiệm vụ [Thu Thập Vật Mẫu].
Tuy nhiên, làm mọi người ngỡ ngàng là lần này lại chẳng có thông báo nhận thưởng được cái gì như những lần trước.
“Hội Trưởng, có phải bị nó ăn quịt phần thưởng rồi không vậy?”
Đợi một lúc lâu, Long không thấy động tĩnh gì mới tiến đến bên cạnh Đình Tấn hỏi nhỏ.
“Chờ thêm một chút nữa xem…” Đình Tấn cũng là khó hiểu, lắc lắc đầu đáp.
Năm phút sau đó…
“Ah… thật xin lỗi đã để các ngươi đợi lâu.”
Tên [NPC Hướng Dẫn] dường như đã nhớ lại bên cạnh mình vẫn còn có người, ánh mắt khó khăn dứt ra khỏi vật phẩm trên tay, ngượng ngùng nói.
“Tên này có phải NPC không vậy? Sao ta cứ cảm giác nó là người thật đang chơi ấy.”
Mặt mày Ameerah nhăn nhó, khó chịu nói thầm với David đang đứng cạnh mình. Đáp lại nàng chỉ là một sự im lặng, bởi lẽ David cũng không khác gì nàng là mấy, vẫn đang thắc mắc khó hiểu.
“Các ngươi lựa chọn chia phần thưởng ra làm bảy phần hay gộp lại một phần cho một người? Dĩ nhiên sau khi chia ra, phần thưởng sẽ nhỏ hơn.”
Đang lúc mọi người bàn tán xôn xao về hành động của mình, gã [NPC Hướng Dẫn] không thèm quan tâm lắm, thản nhiên quét mắt nhìn một vòng bảy người rồi hướng về Đình Tấn hỏi dò.
Một giây im lặng bỗng bao trùm lên toàn bộ đoàn đội của Đình Tấn, không ai lên tiếng, đồng loạt trợn mắt ngạc nhiên nhìn tên [NPC Hướng Dẫn] vừa đặt câu hỏi.
Chỉ cần nhìn biểu cảm trên khuôn mặt mỗi người chắc đều có thể đoán được bọn họ đang nghĩ trong đầu những câu đại loại như “Là thật hay đùa”, “Trả phần thưởng còn có thể chơi như vậy?”…
Mà càng khiến bọn họ ngạc nhiên hơn là Đình Tấn không có vội vàng trả lời. Hắn rất bình tĩnh, lên tiếng cắt ngang dòng suy nghĩ của mọi người.
“Ý kiến của các ngươi thì sao? Dù sao con Boss này là do các ngươi giết, ta sẽ nhường quyền quyết định cho mọi người biểu quyết.”
Sáu người, ngoại trừ Nguyễn Trung có hơi bỡ ngỡ không biết phải làm sao thì năm người còn lại đồng thời đưa mắt nhìn nhau, tựa hồ đã có được một nhận thức chung và chỉ đang muốn xác nhận từ đối phương thông qua ánh mắt.
Vài giây im lặng…
“Nếu đã như vậy… ta quyết biểu quyết không tách phần thưởng ra, mọi người thấy sao?”
Lớn tuổi nhất, cũng là người thường xuyên đứng ra dẫn đội khi Đình Tấn vắng mặt, Long dẫn đầu phát biểu ý kiến.
Không có ai lên tiếng, nhưng từ những cái gật đầu tán thành của bọn họ, Đình Tấn cũng đã hiểu quyết định đã được đưa ra.
“Các ngươi đã suy nghĩ kỹ rồi chứ? Lần này có thể cũng không phải là một phần thưởng nhỏ gì đâu. Nếu chỉ có một phần thưởng duy nhất thì sẽ rất khó phân chia, thậm chí dẫn đến phát sinh mâu thuẫn nội bộ.”
Đình Tấn hơi nhíu mày nói.
“Chắc chắn rồi, Hội Trưởng cứ yên tâm nhận đi, cứ xem như phần thưởng này là một món quà để đáp lại những gì ngươi đã làm cho chúng ta.” – David lắc đầu nói.
“Đúng vậy, so với [The Alliance], một chút phần thưởng này cũng không tính là gì. Nếu đã là anh em thì ngươi cứ nhận lấy tâm ý của mọi người đi.” – Terrell vỗ ngực giọng ồm ồm ứng thanh.
Thấy mọi người khăng khăng một mực như vậy, Đình Tấn cũng không còn do dự nữa, lập tức quay sang nói với [NPC Hướng Dẫn] quyết định sau cùng.
“Ừm… trông ngươi có vẻ đang mang hai nghề nghiệp là Vong Linh Ma Đạo Sư và Thẩm Giám? Phần thưởng này có liên quan đến nghề nghiệp của ngươi, nên mời ngươi chọn lựa một cái mà ngươi đang chủ tu.”
Đã có đáp án, [NPC Hướng Dẫn] tiếp tục nhiệm vụ phát thưởng của mình.
“Vong Linh Ma Đạo Sư!” – Không hề có một chút do dự, Đình Tấn lập tức nói ra lựa chọn của mình.
“Đã vậy, ở đây sẽ có ba phần quà thưởng, nhưng ngươi chọn lựa một trong số đó.”
Gã [NPC Hướng Dẫn] vừa nói vừa xòe hai lòng bàn tay của mình ra, ở bên trong đó đang có ba viên đá phát ra ánh sáng huỳnh quang dìu dịu, rất bắt mắt.
[Triệu Hồn]
Điều kiện học tập: Phải sở hữu ít nhất một kỹ năng triệu hồi vong linh.
Giới thiệu: Hiến tế một bộ phận vong linh đã được triệu hồi, biến đổi bọn chúng thành hình dạng linh hồn thay ngươi chiến đấu. Linh hồn có thể tự do bay lượn, miễn nhiễm hoàn toàn với sát thương vật lý, nhưng đổi lại sẽ phải nhận thêm gấp đôi sát thương từ công kích ma pháp, nội khí, sát khí. Công kích linh hồn chỉ có thể chống đỡ bằng kỹ năng phòng thủ ma pháp, nội khí, sát khí hoặc giảm sát thương dựa trên cường độ tinh thần của đối thủ. Mỗi đòn công kích linh hồn thành công sẽ khôi phục một lượng MP nhất định cho người triệu hồi.
Đẳng cấp: Cao Cấp
Tiêu hao ma pháp: 200 MP (Kéo dài tiêu hao 100MP/s)
Hiệu quả:
HP = [Điểm tinh thần] x 10
Sát thương chuẩn = [Điểm tinh thần] / 2
MP khôi phục = [Điểm tinh thần] / 20
Số lượng triệu hồi cao nhất = [Điểm Tinh thần] / 150
…
Vừa nhìn tới viên đá màu tím ngoài cùng bên trái, Đình Tấn lập tức bị chấn động bởi thông tin mà hệ thống truyền tải đến mình.
Kỹ năng! Lại là kỹ năng mới.
Chẳng những thế đây còn là kỹ năng triệu hồi mà hắn không biết. Đình Tấn phải cố gắng hít thở sâu bình ổn tâm tình của mình, khó khăn dời ánh mắt khỏi viên đá màu tím để đến với viên đá màu đen ngay sát bên cạnh, lòng nao nao dò xét thuộc tính của nó.
[Thiên Mạt Lao Lung]
Điều kiện học tập: Phải sở hữu hai kỹ năng [Tử Vong Màn Che] và [Cốt Ngục]
Giới thiệu: Là sự hợp nhất từ hai kỹ năng [Tử Vong Màn Che] và [Cốt Ngục] làm một. Sử dụng kỹ năng để triệu hồi một tấm màn khói đen, bao trùm lên một khuôn viên nhất định. Tất cả sinh vật bị người triệu hồi nhận định là kẻ địch sau khi bị rơi vào bên trong đó tức khắc sẽ suy yếu thuộc tính, tầm nhìn và đồng thời bị [Cốt Ngục] giam cầm.
Đẳng cấp: Cao Cấp
Tiêu hao ma pháp: 200 MP cho một mét vuông mỗi giây
Hiệu quả:
– Giảm 10% + (Tinh thần x 0.001)% thuộc tính và tầm nhìn kẻ địch (Tối đa 20%)
– Tăng 10% + (Tinh thần x 0.001)% toàn bộ thuộc tính sinh vật hắc ám được triệu hồi. (Tối đa 20%)
– Diện tích bao phủ (Tinh thần x 0.1) mét vuông.
– Số lượng mục tiêu bị [Cốt Ngục] giam cầm tối đa = (Tinh thần / 10)
– Độ Bền [Cốt Ngục] = [Điểm Tinh Thần * 150] HP
– Thời gian giãn cách [Cốt Ngục] giam cầm một mục tiêu 5 phút.
Lưu ý: Suy yếu thuộc tính sẽ tùy thuộc vào đẳng cấp chênh lệch giữa người triệu hồi và mục tiêu mà ảnh hưởng đến hiệu quả kỹ năng có đạt được cao nhất hay không.
…
Không nói một lời, mặt Đình Tấn chẳng hề hiển lộ ra một cảm xúc nào, lập tức chuyển dời ánh mắt sang viên đá phát quang màu đỏ cuối cùng.
[Lĩnh Vực Ma Pháp]
Điều kiện học tập: Đã học được [Lĩnh Vực Ma Pháp] (Hạ Cấp)
Cấp bậc: Trung Cấp
Giới thiệu: Trạng thái tối cao của một ma Pháp Sư, đột phá đến cực hạn sẽ tạo ra một vùng lĩnh vực của riêng mình. Tăng cường ảnh hưởng kỹ năng của mình và gây ra áp chế, giảm xuống hiệu quả kỹ năng từ mục tiêu được xác định, khi đối phương thi triển bên trong vùng bao trùm của lĩnh vực.
Hiệu quả:
– Triệu hồi kỹ năng không cần vật dẫn trung gian.
– Điểm thuộc tính tinh thần tăng 25% dựa trên chỉ số cơ bản.
– Tiêu hao của kỹ năng giảm 25%.
– Giảm 50% hiệu quả của kỹ năng.
– Khoảng cách thi triển kỹ năng gia tăng 5 mét
…
Tuy nhiên, sau khi xem xong thuộc tính viên đá cuối cùng, Đình Tấn lại nhíu chặt đôi chân mày, lâm vào trầm tư im lặng.
Tất cả điều kiện để học tập ba kỹ năng này, Đình Tấn đều đã đạt đủ yêu cầu, nhưng mà hắn phải chọn lựa ra kỹ năng thích hợp nhất cho mình.
Đối mặt trước mỗi lần phải đưa ra sự chọn lựa quan trọng luôn luôn là thời điểm khó khăn nhất của mỗi con người.
Sai lầm thì có thể sửa chữa, nhưng sự hối hận thì chẳng những sẽ bao giờ biến mất mà còn kéo dài đến vĩnh cửu. Mỗi một quyết định sai lầm đều có thể sẽ dẫn đến suốt quãng thời gian còn lại của cuộc đời hắn phải ôm theo cảm giác hối hận.
Đã có một lần cải biến quỹ tích tương lai, Đình Tấn thật sự không muốn để mình mắc phải bất cứ sai lầm nào. Thế nên hắn cứ lặng im đứng đối diện với [NPC Hướng Dẫn] một lúc lâu mà không nói lời nào.
Người chơi đang xếp hàng, chờ đến lượt mình giao tiếp nói chuyện với [NPC Hướng Dẫn] đã bắt đầu có chút nhao nhao lên vì nhóm người Đình Tấn chiếm dụng thời gian quá lâu rồi.
Nếu không phải ở đây có thành viên [The Alliance] bảo hộ, giữ gìn trật tự, ắt hẳn đã có người mặc kệ thân phận của nhóm người Đình Tấn là ai cũng phải lao lên đòi lại công lý.
Trong khi đó, sáu người đứng ở phía sau Đình Tấn thì lại tò mò nhìn xem ba viên đá từ đầu đến cuối. Trái tim bọn họ đều nhất lên cuống họng, trong đầu không ngừng suy đoán, liệu Đình Tấn sẽ lựa chọn viên đá nào.
Lấy viên đá màu đen [Triệu Hồn] tới nói, hiệu quả của nó quả thực rất không tệ.
– “Nhất định phải chọn [Triệu Hồn] rồi, Hội Trưởng có thể sẽ không phải lo lắng vấn đề hết MP nữa, lại còn có thể tăng thêm tổn thương phát ra, một công đôi chuyện.”
Ngay khi vừa nhìn tới thông tin kỹ năng [Triệu Hồn], cả Ameerah cũng đã không do dự mà đưa ra kết luận, Đình Tấn sẽ chọn kỹ năng này. Những người khác mới vừa xem xong cũng gật gù đồng ý, tán thành theo.
Dù rằng phải hi sinh một số lượng vong linh nhất định, nhưng đổi lại sẽ có được một đạo binh vong hồn mạnh mẽ, với khả năng miễn nhiễm sát thương vật lý và gây ra sát thương chuẩn, bất kể phòng thủ của kẻ địch có kiên cố đến thế nào đi chăng nữa.
Càng quan trọng hơn nữa là nó giúp Đình Tấn bồi đắp được một vấn đề nan giải bấy lâu. Chỉ cần công kích thành công, MP của hắn ngay tức khắc sẽ được khôi phục lại một số lượng nhất định. Dẫu con số đó có rất ít thì vẫn có thể dùng số lượng để bù đắp cho chất lượng.
Ấy thế nhưng, không xem qua thì thôi, càng xem về sau, mọi người lại càng bối rối hơn, bởi từng kỹ năng đều hiển lộ ra được tầm quan trọng về tính chiến thuật của nó.
– “Ta nghĩ, [Thiên Mạt Lao Lung] có vẻ là thích hợp nhất với Hội Trưởng.”
Long xoa cằm lắc lắc đầu phủ quyết phán đoán trước đó của Ameerah.
Trong mắt của Long, [Thiên Mạt Lao Lung] có thể nói là một kỹ năng cực tốt nếu phối hợp trong đoàn chiến.
Thử nghĩ ở giữa chiến trường ngàn người, Đình Tấn lại tung ra kỹ năng này thì hiệu quả không phải chỉ là một cộng một, mà phải tính bằng cấp số nhân.
Đứng ở bên cạnh, David thậm chí còn nhớ lại trong lần phòng thủ cứ điểm trước đó, Đình Tấn một mình một người chống đỡ với con Boss Thực Thi Rết nhờ kỹ năng này.
Hay cũng như trong lần bị T.O.A truy đuổi tại Thụy Điển, Đình Tấn đã phải dùng kỹ năng [Cốt Ngục] này giam cầm nó lại, tạo ra một khoảng trống thời gian quý báu cho cả đội thở dốc.
Bấy nhiêu đó đã đủ thấy, kỹ năng [Thiên Mạt Lao Lung] này mang một tính chiến lược rất lớn và cũng là tối thích hợp cho một người có khả năng chỉ huy đoàn đội như Đình Tấn.
Còn về phần [Lĩnh Vực Ma Pháp], cả đội ngoại trừ Nguyễn Trung ra thì ai cũng biết, việc sử dụng kỹ năng ma pháp trong hiện thực đối với Đình Tấn là cả một vấn đề.
Nếu có thể đồng bộ được kỹ năng này, nó sẽ càng hỗ trợ Đình Tấn ở trong hiện thực nhiều hơn gấp bội phần. Đặc biệt khoảng cách thi triển kỹ năng có thể kéo dài ra, đối với Đình Tấn sẽ là một lợi thế cực lớn.
Im lặng bao trùm, mọi người nín thở chờ quyết định từ miệng Đình Tấn…