Đọc truyện Trọng Sinh Chi Vong Linh Pháp Sư – Chương 554: Tình Huống Đột Biến
Keng! – Phát động nhiệm vụ phụ tuyến đặc biệt, ngài đã tiếp nhận nhiệm vụ.
[Thu thập vật mẫu]
Giới thiệu: Cổng không gian không ngừng xuất hiện nhiều loại quái vật mới, nhưng cơ sở dữ liệu quái vật hiện vẫn còn có rất nhiều thiếu sót cần được bổ sung. Mời người chơi hãy thu thập vật mẫu của quái vật mang về cho [NPC Hướng Dẫn] để cung cấp dữ liệu nghiên cứu, giúp ích cho người chơi có thêm nhiều thông tin để đối phó với quái vật.
Mục tiêu: Vật mẫu của Rồng Băng Nguyên (Boss Lãnh Chúa) 0/1
Phần thưởng: Chưa biết
Trừng phạt: Không
Âm thanh thông báo hệ thống cũng vang lên, tuy nhiên, đó cũng không phải là tin tốt lành gì.
– “ĐM!”
Xem xong nội dung của nhiệm vụ mới này, Đình Tấn thẫn thờ cả người, sau đó buộc miệng buông ra một câu nói tục. Trái tim hắn như ngừng lại mất một nhịp, mà những người khác trong đội cũng không khác hắn là bao, đều một khuôn mặt cứng đờ ra.
– “Hội Trưởng, làm sao bây giờ?”
Nguyễn Trung nuốt lấy một ngụm nước bọt, cứng ngắt quay sang nhìn Đình Tấn bằng ánh mắt tràn ngập lo lắng, giọng nói có chút run run hỏi.
Mọi người cũng không phải là kẻ ngu ngốc, chỉ cần nhìn vào “Mục Tiêu” của nhiệm vụ đặc biệt vừa được hệ thống phát động ấy, họ cũng đủ hiểu kẻ địch phải đối đầu sắp tới là ai rồi.
Đã sáu con Boss Rồng Băng Nguyên mang đến cho cả đội bọn họ một áp lực không hề nhỏ, mà ở đây, đối thủ tiếp theo chắc chắn 100% sẽ là một con Boss Lãnh Chúa, độ khó đó có thể nghĩ, chỉ cao hơn gấp bội số lần chứ không thể nào thấp hơn được.
Ngay cả Đình Tấn cũng không tài nào nghĩ đến, chỉ mới đối đầu cấp Boss bình thường trước đó thôi thì lượt này lại đột ngột xuất hiện Lãnh Chúa, không theo bất kì một quy luật nào.
Chính sự thay đổi đột xuất đó làm cho hắn cũng trở tay không kịp.
– “Bình tĩnh đã, không có gì phải lo lắng. Cứ cố gắng phát huy hết sức có thể là được, một đám Boss các ngươi cũng giết được, nói gì đến một con Boss Lãnh Chúa.”
Mặc dù trong đầu không thể nghĩ ra phương pháp gì tối ưu để đối đầu với con Boss Lãnh Chúa Rồng Băng Nguyên sắp tới, thế nhưng Đình Tấn cũng không thể bỏ cuộc ngay lúc này.
Nhìn thấy bộ dạng bình tĩnh, ánh mắt tràn ngập trí tuệ và tự tin của Đình Tấn, nỗi lo nghĩ trong lòng mọi người bất tri bất giác lại vơi đi không ít.
Ameerah vung nắm tay nhỏ, trên mặt tràn ngập vẻ quyết tâm nói.
– “Đúng vậy, cùng lắm thì chết thôi, bây giờ đã vào phụ bản, muốn ra cũng không có đường ra rồi.”
Trong khi đó, Đình Tấn nói xong liền rơi vào trầm tư. Ánh mắt vô thanh vô thức liếc nhìn xung quanh, tìm kiếm lợi thế về địa hình, suy nghĩ phương pháp bố trí chuẩn bị lượt quái vật tiếp theo.
Mãi chiến đấu suốt một thời gian dài, bầu trời tối đen như mực đã bắt đầu xuất hiện một vài tia sáng mờ nhạt đầu tiên của buổi sớm.
Đình Tấn không quan tâm mấy đến trời sáng hay tối, những thứ hắn nhìn thấy trong mắt bây giờ chỉ có đất, đá, cây cối, hiển nhiên là đang muốn tìm kiếm một nơi có thể phòng thủ an toàn.
– “Làm sao đây?! Lẽ nào phải sử dụng [Địa Ngục Môn] lúc này.”
Quan sát được một vòng, Đình Tấn cắn chặt răng, kìm chế không cho mình biểu lộ ra bên ngoài một điểm dị thường nào.
Đúng vậy, một hồi chiến đấu, cây cối, đất đá xung quanh đề đã bị đám vong linh và Boss san bằng thành một khu vực bằng phẳng, hầu như không có chỗ nào để ẩn nấp.
Vả lại, địa hình ở trong khu rừng rậm này cũng không có nơi nào quá mức hiểm hóc để cho vong linh phá hủy được lợi thế số đông.
Càng suy nghĩ, đầu óc Đình Tấn càng rối ren thêm. Nếu không phải bị dồn vào đường cùng, hắn thực sự không muốn sớm tung ra kỹ năng ép đáy hòm của mình.
Lỡ biết đâu sau lượt Boss Rồng Băng Nguyên Lãnh Chúa này, hệ thống lại cho xuất hiện thêm một con đàn Boss Lãnh Chúa khác nữa thì hắn chắc chỉ có mà bó tay chịu trói.
‘Ục Ục’
Bất chợt, sáu cánh cổng không gian đột nhiên xuất hiện dị động. Từng cái rung động vặn vẹo, không ngừng phát ra âm thanh như đang sôi trào lên.
Khoảng cách giữa những cánh cổng chậm chạp rút ngắn lại, sau đó một màn kì dị liền xảy ra.
Trước mắt Đình Tấn cùng sáu người đồng đội của hắn, sáu cánh cổng dung nhập lại vào nhau, nhanh chóng hình thành nên một lỗ đen không gian đúng nghĩa, kích thước khổng lồ vượt quá một tòa nhà sáu tầng.
– “Lùi ra xa, mau lên!”
Cảm giác nguy hiểm ập đến bất ngờ, Đình Tấn không chút do dự hét lên ra lệnh, thậm chí ngay cả bản thân hắn cũng không dám nấn ná lại lâu.
Chỉ mấy hơi thở, cả nhóm từ vị trí cách nơi cánh cổng không gian không tới mười mét đã lui ra đến hơn 30 mét có thừa.
‘Gầm gừ… Phì phò’
Bên trong vòng lốc xoáy của đường hầm không gian đen kịt truyền ra từng đợt âm thanh dã thú gầm gừ, tiếng vọng có thể nói như được máy móc khuếch đại đến chấn động trái tim trong lồng ngực mỗi người có mặt ở đấy.
Đình Tấn hơi hốt hoảng, vội vàng điều động vong linh đến chắn lại lối ra, cước bộ lùi về sau vẫn không giảm lại dù chỉ một giây.
‘Ầm… ầm…’
‘Rống!’
Cuối cùng sau một vài tiếng bước chân nặng nề, trầm trọng của con quái vật mới này, bộ dạng của nó cũng xuất hiện trước mắt Đình Tấn, kèm theo đó còn có một tiếng gầm thét như muốn thị uy.
Rồng Băng Nguyên (Boss Lãnh Chúa)
Đẳng Cấp: 55
HP: 556.000/556.000
(Lưu ý: Miễn dịch [Sát Thương Thuộc Tính Băng], sát thương ma pháp nhận vào giảm 80%, kỹ năng đặc biệt [Băng Phong Thiên Lý])
Một loạt thông tin thuộc tính hiện ra rõ mồn một trong mắt Đình Tấn, làm hắn không kìm được hít vào một ngụm khí lạnh. Những người khác còn khoa trương hơn, miệng há hốc ánh mắt lộ rõ vẻ kinh hồn táng đảm.
– “Hội… Hội Trưởng… thế này… có đánh được không?”
Dù cho có là người bình tĩnh biết suy tính nhất nhì trong nhóm, David vẫn là thốt ra một câu sợ hãi. Những niềm tin trước đó mà Đình Tấn gầy dựng trong mắt hắn gần như đều bị mấy dòng thuộc tính đó đánh cho sụp đổ.
– “Đã quên những gì ta từng nói với các ngươi rồi à? Phải tin tưởng là mình có thể làm được thì mới có cơ hội thành công! [The Alliance] không có kẻ nhát gan, vừa lâm trận đã sợ hãi muốn từ bỏ hết thảy tất cả, bao gồm đồng bạn mình.”
Lo thì lo, Đình Tấn chỉ biểu lộ trong thoáng chốc liền khôi phục vẻ bình tĩnh của mình, trầm giọng răn dạy David.
Nói đoạn, hắn vung tay, mệnh lệnh cho Bộ Xương Thần Tiễn Thủ phát động công kích [Linh Hồn Chấn Động], đồng thời chỉ huy Bộ Xương Đấu Sĩ hỗ trợ Hắc Ám Tang Thi xông lên, áp dụng chiến thuật cũ đã sử dụng với những con Boss Rồng Băng Nguyên trước đó.
Trong lúc mọi người nói chuyện, con Boss Lãnh Chúa đã chui ra được một đoạn đầu của thân thể nó, riêng mỗi phần đầu thôi đã tương đương với cả một ngôi nhà hai tầng, nói chi là tới thân thể cùng hai cái chân lực lưỡng, đóng một lớp băng dày bảo vệ xung quanh của nó.
Tuy bề ngoài có vài điểm tương tự với những con Rồng Băng Nguyên trước đó, thế nhưng con Rồng Băng Nguyên Boss Lãnh Chúa này vẫn có nhiều điểm khác biệt, nhất là cái đầu đầy băng phiến gai góc của nó, tựa hồ chỉ cần một cái ủi nhẹ của nó thôi thì tức khắc có thể đâm thủng vô số lỗ lên thân mình kẻ địch rồi.
– “Long, canh chừng hỗ trợ đám vong linh ngăn chặn lại con Boss. Những người khác, ai có kỹ năng công kích tầm xa thì cứ mặc sức thi triển, không cần phải giữ lại.”
Điều động xong vong linh, Đình Tấn lại hướng về sáu người đồng đội của mình thông tri nhiệm vụ cho từng người.
‘Gầm…’
-8325 [Băng]
-8325 [Băng]
…
Bất thình lình, một tiếng gầm thét chấn động màng nhĩ bảy người Đình Tấn truyền đến, mặt đất như muốn run rẩy chấn động vì nó.
Bọn họ nhìn lại chỉ thấy cả đám vong linh của Đình Tấn bị thổi bay ra ngoài, những con số thương tổn như không cần tiền nổi lên trên đầu chúng.
Nhìn chiến trận ấy, mọi người không khỏi liên tưởng đến bầy kiến nhỏ đang bao vây lấy một con Rồng Băng Nguyên khổng lồ gấp chục lần so với nó.
Coi như Đình Tấn đã có dự đoán sơ bộ về sức mạnh của con Rồng Băng Nguyên Lãnh Chúa này, nhưng tình huống trước mắt vẫn làm cho hắn giật thót cả mình.
Chỉ mới kêu một tiếng thôi mà đã gây ra sát thương khủng bố như thế, vậy đến khi nó dùng kỹ năng không biết làm sao vong linh có thể chịu đựng nổi.
Dù có hơi bối rối, nhưng hành động của Đình Tấn không hề chậm trễ chút nào, một giây sau khi phát hiện tình huống không ổn, hắn lập tức liền triệu hồi lại vong linh bù đắp số đã bị tử vong.
Long cũng hoảng sợ, vội vội vàng vàng triệu hồi [Sinh Mệnh Thăng Hoa] và [Tường Năng Lượng] bảo hộ lấy đám Tu La Huyết Chiến Sĩ đang sắp bị móng vuốt của con Rồng Băng Nguyên Boss Lãnh Chúa xé thành mảnh nhỏ.
– “Không ổn, nếu cứ tiếp tục như vậy, năng lượng tiêu hao sẽ không thể đuổi kịp được.”
Đình Tấn cau chặt đôi chân mày, trong đầu âm thầm suy nghĩ, tìm kiếm cách giải quyết phù hợp nhất. Ánh mắt hắn vô thức liếc nhìn sang Mephisto đang nhàn nhã đứng bên cạnh mình, tựa hồ đang do dự có nên hay không sử dụng [Địa Ngục Môn] ngay lúc này.