Trọng Sinh Chi Vong Linh Pháp Sư

Chương 517: Lựa Chọn


Đọc truyện Trọng Sinh Chi Vong Linh Pháp Sư – Chương 517: Lựa Chọn

– “Xin lỗi Hamon, ta có chuyện cần bàn bạc với Paygat một chút, gặp lại ngươi sau.”

Không mất quá nhiều thời gian, một người đàn ông trải qua một hồi phân vân xong, rốt cuộc cũng đã đưa ra quyết định cuối cùng. Hắn vội vàng hướng về Hamon nói câu từ biệt có lệ rồi nhanh chân chạy đuổi theo nhóm người Đình Tấn.

Có người dẫn đầu phản ứng thì tức khắc sẽ kéo theo một nhóm người khác bắt chước làm theo từ hiệu ứng đám đông.

– “Ta cũng vậy, gặp lại ngươi sau Hamon.”

– “Xin lỗi Hamon, ta có chút việc muốn nói với Hội Trưởng Đình Tấn, không thể ở lại đây cùng ngươi nữa.”

– “Ừm, ta đi trước, ngươi ở lại đây tiếp tục chủ trì chiến cuộc đi nhé.”

Từng người một nối tiếp nhau, lạnh nhạt vẫy tay chào Hamon rồi rời đi, tựa hồ chỉ một hành động ấy thôi đã đủ để phủi sạch bất kì mối quan hệ với đối phương.

Một lúc sau, người đã rời đi hết, xung quanh Hamon từ có hơn chục người, bây giờ chỉ còn lại ba người, bao gồm ông lão đã lên tiếng phản ứng với Đình Tấn trước đó, cùng với hai cha con Hamon.

– “Cha, ông nội bây giờ phải làm sao?”

Yiman đã im lặng một hồi lâu, bây giờ mới có dịp lên tiếng, khuôn mặt hắn đã không còn vẻ đắc ý hay kiêu ngạo, tự tin như thời điểm gặp Đình Tấn trước đấy nữa, thay vào đó là một vẻ trắng bệch tái nhợt, chất đầy sợ hãi cùng lo lắng.

Bất quá, không có ai lên tiếng trả lời cho câu hỏi của hắn, tất cả đáp lại chỉ duy nhất có một sự im lặng chết chóc, khiến lòng người bất an.


– “Hamon, bây giờ đã đâm lao phải theo lao, chúng ta không còn sự lựa chọn. Mau đi gọi người đi, không quản tốn bao nhiêu tiền, nhất định phải chống đỡ đẩy lùi đám kẻ địch khốn kiếp kia. Đây là một hồi tai kiếp rất lớn, nếu không vượt qua thì phỏng chừng, trong gia tộc Rockefeller tại nước Mỹ này cũng không còn chỗ đứng cho chúng ta đâu.”

Ông lão vẫn còn lưu lại bên cạnh hai cha con Hamon, trầm ngâm một hồi mới lên tiếng dặn dò.

– “Vâng thưa cha.”

Hamon dù rằng rất tức giận không ngớt, nhưng trước mặt cha mình, hắn cũng không dám lớn tiếng phát tác cơn phẫn nộ, chỉ đành kìm nén giận rồi cúi đầu ứng thanh đáp một, nhanh chóng rời đi tìm người sắp xếp công việc.

Tại nơi của Đình Tấn và ông lão Paygat, nhóm người của hắn cũng không mấy quan tâm với những chuyện đang diễn ra với thế lực của Hamon. Bởi lẽ, sau khi tiến vào phòng họp trong căn nhà gỗ, từng nhóm người đã từng ủng hộ Hamon tức thì liền nối bước đi vào theo.

– “Hội Trưởng Đình Tấn, ta là Van Ducka, phụ trách quản lý sự vụ của tập đoàn Rockefeller, rất hi vọng ngài có thể giúp cho công hội của chúng ta vượt qua cơn hoạn nạn lần này.”

Đình Tấn vừa đặt mông ngồi xuống bàn họp chưa nóng ghế thì người đàn ông khởi đầu rời bỏ trận doanh của cha con Hamon đã tiến đến, tự giới thiệu bản thân, làm quen cùng Đình Tấn.

– “Chào Hội Trưởng Đình Tấn, ta là…”

Những người khác thấy vậy thì cũng nhanh nhạy tới nói chuyện làm quen cùng Đình Tấn.

– “Chào mọi người. ta sẽ cố hết sức. Cám ơn.”

Trước những lời chào hỏi của mấy người ấy, Đình Tấn đều tươi cười đáp lại, thái độ rất nhiệt tình, không hề có bất kì điểm nào nói lên rằng, bọn họ đã từng là hai phe đối lập nhau như trước đây nữa.


Paygat, Zabu, cùng với một số người khác đều trố mắt nhìn nhau, trên khuôn mặt của mỗi người cũng lộ ra vẻ chấn động. Chính bản thân bọn họ cũng không tài nào nghĩ tới, kế hoạch lại sẽ nhanh chóng có hiệu quả thế này.

– “Được rồi, mọi người từ từ ngồi xuống an vị đi, đừng làm phiền Hội Trưởng Đình Tấn. Chờ hiệp ước được soạn thảo xong, chúng ta còn cần phải bàn bạc chuyện hành động ra sao nữa.”

Người người chen nhau nói làm cho không gian trong phòng càng lúc càng loạn cả lên. Paygat không thể nhịn được nữa, vội vàng đứng lên lớn tiếng can ngăn những người còn có ý định bắt mặt làm quen với Đình Tấn.

Đình Tấn cuối cùng xem như đã được giải thoát khỏi đám đông, cả người nhẹ nhõm thở phào ra một hơi dài.

Chờ cho mọi người an ổn ngồi vào vị trí hết thảy, Paygat mới tiếp tục cất giọng hỏi Đình Tấn.

– “Hội Trưởng Đình Tấn, ngươi có thể nói cho chúng ta biết ai là kẻ đứng sau màn tiến quân này không?”

– “Ừm, sự tình ta cũng không dám chắc chắn, nhưng theo ta đoán, bọn người này chắc là thành viên của hội [Rothschild]. Trước khi đi qua đây, ta tình cờ phát hiện…”

Cũng không cần thiết phải giấu diếm đối phương, Đình Tấn gật đầu đáp ứng, chậm rãi kể lại sự việc hắn đã phát hiện trên đường đi tới đây.

– “Đáng chết thật, quả nhiên là bọn chúng…”

Zabu nghe Đình Tấn giải thích xong, một mặt không kìm được phẫn hận, tay đập mạnh xuống bàn mắng to.

– “Vậy ngài nói một chút kế hoạch để ngăn chặn bọn người này cho chúng ta nghe được không? Nếu cần chúng ta phối hợp cái gì, ngài cứ việc nói thẳng. Chúng ta sẽ cố gắng hết sức trong khả năng cho phép.”


Tuy vậy nhưng đối với Paygat, ông ta cũng không có quá nhiều phản ứng, bộ mặt già nua nhiều vết nhăn chỉ là có thêm một chút vẻ nghiêm trọng, nhẹ giọng hướng về Đình Tấn nói thêm.

– “Nếu như muốn nói giúp đỡ, ta nghĩ có một việc mà các ngươi có thể làm. Chính là việc cử một nhóm người, số lượng đông một chút, đi ra ngoài cứ điểm và chặn hậu phía sau của đám người kia đi.

– Cái này là để phòng tránh cho xuất hiện tình trạng lưới thưa khó bắt hết được cá nhỏ. Mặc dù ta có 90% nắm chắc có thể quét sạch lấy bọn họ, nhưng cũng khó mà bảo đảm diệt gọn được hết mấy triệu người trong một lúc được.”

Ngẫm nghĩ đôi chút, Đình Tấn liền bình thản đưa ra phương án giải quyết, vẻ bề ngoài hết sức tự tin của hắn lập tức khiến cho những người còn lại đều cảm thấy an tâm tĩnh thần trở lại, mấy ý nghĩ sợ sệt trước đó đều tiêu tán đi không ít.

– “Ngươi làm sao có thể chắc chắn được như vậy? Xin lỗi vì nói lời này có lẽ là ta đã nghi ngờ ngươi, nhưng lỡ như ngươi không thể chặn lại được đối phương thì cả cái cứ điểm sợ là sẽ thất thủ mất. Sự tình này quá trọng yếu, chúng ta cần phải toàn lực hành động quét sạch, nếu không thì tổn thất sẽ rất lớn, thậm chí ngay cả chúng ta cũng không thể gánh chịu nổi.”

Van Ducka ngồi gần đó rất thận trọng phát biểu ý kiến riêng của mình, mắt hắn nhìn chăm chăm Đình Tấn, tựa hồ đang dò xét thái độ của đối phương.

– “Nói thật cho các ngươi biết, sợ rằng các ngươi ra tay thì sự tình sẽ càng loạn thêm một bầy nữa. Ta không muốn cho Hamon có cơ hội trở mình, viện lý do gì đó cho thất bại của hắn, thế nên cách tốt nhất giải quyết vấn đề lần này là các ngươi cứ việc ngồi yên, bảo vệ khu vực trung tâm xung quanh cánh cổng [Thủy Tinh Thể] là được.”

Lắc lắc đầu, Đình Tấn cẩn trọng giải thích rõ ràng hơn cho mọi người, nghĩ nghĩ chút gì đó trong đầu, hắn lại tiếp tục nói thêm.

– “Nói rõ ràng hơn một chút là thế này. Cứ điểm của các ngươi, trước mắt đã không thể chống đỡ được với đại quân tinh anh của đối phương. Các ngươi có nghĩ tới không, một khi không thể chống đỡ được thì việc phải làm sẽ là gì?”

– “Gọi người tới hỗ trợ, đặt thông báo tuyển mộ người chơi tự do tới đây giữ vững trận hình.”

Paygat không chút do dự cất giọng trả lời.

Và tựa như để chứng minh cho lời nói của hắn, đúng tại thời điểm ấy, Hamon đã đặt lên thông báo tuyển mộ người chơi tự do tới gia nhập vòng chiến, hỗ trợ quân chủ lực của hội [Rockefeller].

– “Nhanh chân lên, nhanh chân lên. Xếp vào hàng ngũ, tới quầy đăng ký thông tin, rồi mới được đi qua cổng [Thủy Tinh Thể].”


Một tên người chơi được Hamon sắp xếp ở đại sảnh trụ sở của hội [Rockefeller], liên tục hô hào kêu gọi hàng hà sa số người chơi có thể xếp thành một hàng dài chen chúc bịt kín hết cả con đường rộng lớn ở bên ngoài trụ sở.

– “Kiểm tra kỹ lưỡng, những người thuộc các thế lực hoặc đoàn Lính Đánh Thuê đối lập với chúng ta thì không được tuyển nhận!”

Yiman thần sắc chăm chú, cẩn trọng dặn dò với tên chỉ huy phụ trách tuyển mộ thành viên chiến đấu tạm thời. Cha hắn vì bận bịu, phải xử lí sự việc ở tại cứ điểm nên chỉ có thể sai hắn đi ra ngoài đây, phụ giúp những người khác một tay.

– “Cái này… ý ngươi là như thế thì chẳng phải chúng ta có khả năng rất lớn sẽ bị kẻ địch lẫn vào bên trong, hốt trọn ổ sao?”

Zabu bị Đình Tấn nhắc nhở, rốt cuộc cũng ý thức ra được vấn đề. Những người khác đều là người thông minh, thế nên cũng không cần mất nhiều thời gian để bọn họ hiểu được lỗ hổng rất lớn ở đây.

Cách đó không lâu, bọn họ dĩ nhiên ai cũng đều không biết rõ, kẻ địch ẩn nấp trong bóng tối là ai. Nếu mọi thứ đúng như trong suy đoán của Đình Tấn đã nói, thì rất có khả năng, đối phương sẽ gọi ra người ẩn trốn vào trong đội quân viện trợ ấy, đánh lén xé nát đội hình phòng thủ của hội [Rockefeller].

– “Không được, chúng ta phải mau ngăn cản lại Hamon! Như thế quá mức nguy hiểm, không thể nào đánh liều đặt cả cứ điểm lên bàn cược được.”

Không chút nghĩ ngợi gì, Van Ducka vỗ bàn đứng bật dậy, sắc mặt cực độ khó coi, nghiêm giọng nói.

– “Không phải vội, không thả con tép làm sao bắt được con tôm? Các ngươi cứ ngồi đó yên tĩnh, chờ thời cơ đã tới, ta sẽ ra tay giải quyết vấn đề.”

Vẫn là thái độ nhàn nhã từ đầu đến giờ, Đình Tấn bình tĩnh hướng Van Ducka hạ giọng trấn an đối phương.

Những người khác mặc dù đứng ngồi không yên, nhưng không ai lên tiếng gì nhiều. Tất cả bọn họ đều không biết, từ lúc nào mà Đình Tấn lại đã trở thành tất cả thẻ đánh cược của bọn họ mất rồi.

– “Tiếp theo, ta muốn nói là đối phương nhất định sẽ trà trộn vào làm ảnh hưởng đến thế cục cân bằng của chiến trường. Cái này các ngươi không cần phải lo lắng vì ít nhất nó vẫn còn nằm trong tầm kiểm soát của ta. Bây giờ ký hiệp định xong, ta sẽ lập tức ra chiến trường hỗ trợ quân của hội [Rockefeller]. Các ngươi ở bên ngoài quan sát, nhớ rõ phải để ý đến ai có hành vi phá hoại bất thường thì phải giải quyết ngay.”

Chờ cho mọi người yên ổn lại niềm tin, Đình Tấn tiếp tục bơm thêm một liều thuốc trợ tim cho bọn họ.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.