Trọng Sinh Chi Vong Linh Pháp Sư

Chương 37: Tin tức đến tay, Thành viên mới


Đọc truyện Trọng Sinh Chi Vong Linh Pháp Sư – Chương 37: Tin tức đến tay, Thành viên mới

Đình Tấn cũng giật mình vì đột ngột nhận được tin nhắn của Báo Đen. Hắn càng vui mừng hơn vì nếu Báo Đen báo tin có nghĩa hắn đồng đội đã tìm được. Đình Tấn nhanh chóng trả lời.

– Tin tức tốt.

Bên kia giọng Báo Đen truyền lại có chút mùi vị đùa giỡn trong đó:

– Tin tức tốt là cậu đã nổi tiếng. Ha ha ha…

Đình Tấn đang trong tâm trạng nôn nóng muốn biết tin tức đồng đội, bị trêu ghẹo hắn cũng không khỏi nổi nóng. Thế nhưng hắn vẫn là thoáng hiện lên một chút rồi thôi. Giọng nói cũng có chút cáu:

– Có tin tức nói nhanh, ta không có thời gian đâu.

Bên kia Báo Đen trong lòng cảm thấy thỏa mãn, cực kỳ vui vẻ. Hắn lần trước bị Đình Tấn hố cho một cái. Làm cho hắn khi trở về báo cáo cấp trên lại bị mắng một trận. Hiện tại trêu ghẹo Đình Tấn một chút làm hắn cũng cảm thấy thỏa mãn.

– Không đùa giỡn nữa. Tin tức tốt, một trong những người ngươi muốn tìm chúng ta đã tìm được. Có lẽ ngươi nên báo đáp lại cho công sức cố gắng vừa qua của ta một ít gì đó đúng không?

Đình Tấn không khỏi lắc đầu với tên Báo Đen này. Hắn không biết liệu mình có phải đang nói chuyện với một tên quân nhân người của quân đội chính phủ không nữa.

– Được rồi, chuyện đó tính sau. Còn tin tức xấu?

Báo Đen lúc này cũng nghiêm túc lại. Hắn bây giờ mới giống như một tên quân nhân, giọng hơi trầm:

– Tin xấu là ngươi bị người khác điều tra. Chúng ta đã kịp thời chặn lại thế nhưng không biết bọn chúng có tìm tới những nơi khác có thông tin của ngươi không. Thời gian tới tốt nhất là hãy cẩn thận.

Đình Tấn một trận ngạc nhiên, suy nghĩ một chút. Hắn liền biết mình là bị ai để ý tới. Nhưng hắn cũng không quan tâm lắm bọn này muốn làm gì. Chỉ là một đám có tiền có quyền quen thói làm việc bá đạo thôi. Đình Tấn giọng nói bình thản đáp lại:

– Đã biết. Nói cho ta biết đồng đội của ta, cùng thứ ngươi muốn.

Đầu bên kia liền vang lên giọng nói bình thản của Báo Đen:

– Terrell Donway người Entire Land, da đen, sinh năm 2092, cao 2m1 nặng 110kg. Sinh sống tại khu dân nghèo phía bắc thành phố LoDa, mồ côi, độc thân. Sống với một ông lão gọi Marc Donway. Đang làm việc cho trùm lôi đài ngầm Rumain Bricbon. Anh bạn của ngươi cũng đang khá là khó khăn đấy. Ngày mai hắn phải có trận đấu đầu tiên với một tên mang tiếng man rợ trong đó, có muốn bọn ta làm chút gì đó không?

Đình Tấn trầm ngâm một chút, sau đó hướng Báo Đen nói:


– Cho ta địa chỉ, số điện thoại liên hệ, tình trạng tài chính. Sau khi ta mang hắn đi, nếu bọn Bricbon có phản ứng gì mời ngươi ra tay dẹp yên. Ta muốn yên tĩnh chơi game. Về phần giao dịch, sách kỹ năng thay vì học ngươi có thể đọc chúng rồi học.

Báo Đen trầm ngâm, yên lặng suy tính một chút. Sau đó tựa như đồng ý giao dịch này mà gật gật đầu nói:

– Tốt, như ngươi mong muốn. Chúng ta sẽ thay ngươi giải quyết phiền phức. Hẹn gặp lại.

Nói đoạn, Báo Đen ngắt liên lạc. Đình Tấn vẫn bình thản đi bộ tàn tàn với Ameerah về đến thành. Thế nhưng nội tâm của hắn thì không như vậy. Chúng đang gào thét lên ‘Người anh em, ta tới đón ngươi về nhà đây. Chờ ta!’

Đình Tấn cùng Ameerah trở về thành là gần 15 phút sau. Hai người ghé vào quán ăn cũ. Làm xong một bữa trưa thịnh soạn, hắn lại bắt đầu bước đi đến hiệu thuốc tiếp tế.

Chuyến đi này thu hoạch được hơn 9 đồng tiền vàng. Khoảng cách tới 20 đồng vàng vẫn còn rất xa. Đình Tấn sợ rằng trong ngày hôm nay không thể kiếm đủ để hoàn thành nhiệm vụ của Thành Chủ Albert rồi.

Trở về kiểm tra cửa hàng, hôm qua tổng số tiền trong quỹ là gần 7 đồng vàng. Một buổi sáng liền tăng mạnh lên 10 đồng. Đình Tấn cũng không ngạc nhiên gì mấy. Nếu gom góp luôn cả số tiền này thì Đình Tấn đã hoàn thành xong một nửa nhiệm vụ. Thế nhưng để cửa hàng vận hành thì không thể rút hết tiền, lắc đầu ngán ngẫm Đình Tấn suy tư định tìm một lối thoát khác. Nhưng mà một hồi lâu vẫn chưa có kết quả nên Đình Tấn đành thôi không nghĩ nữa.

Cất vào kho 5 món đồ thợ săn cùng giấy khế ước nhà đất, gửi bán đi 12 món đồ trắng kia. Đình Tấn liền dẫn Ameerah rời đi tiếp tục luyện quái. Hiện tại thời gian mới gần 1 giờ trưa. Tranh thủ luyện cấp tăng nhanh thực lực mới là đạo lý tối cao.

Thế nhưng Đình Tấn lại phân vân không biết nên đi đâu. Anh Hùng không giống như những trò chơi trực tuyến khác. Nó bao gồm rất nhiều bí mật, cùng rất nhiều giả thuyết đến từ hiện thực, quái vật cũng là như vậy. Chúng cũng được thiết lập theo chỉ số dựa trên thực tế. Hiện tại khu vực ở chỗ bọn Biến Dị Heo Rừng đã bị Đình Tấn thanh lý quét dọn gần như hết sạch rồi. Quay trở lại cũng rải rác không được bao nhiêu con 1-2 ngày sau trở lại đó thì may ra, còn hiện tại hắn cần tìm một khu vực khác có đông quái hơn.

Vừa định lấy bản đồ ra xem, chợt Đình Tấn lại nghĩ đến anh chàng David kia. Khóe miệng kéo lên một chút, Đình Tấn liền mở ra hệ thống giao diện liên hệ. Thấy cái tên kia còn sáng liền mở một cuộc mật thoại.

– Chào, có thể nói chuyện một chút không?

Im lặng chờ đợi một hồi, David giọng nói cũng vang lên:

– Chuyện gì?

– Ta cần thông tin tình báo khu vực quái vật tập trung nhiều để luyện cấp.

Đình Tấn sẵn giọng trả lời. Đầu bên kia dường như đang nghĩ hay suy tính điều gì một lúc lâu vẫn chưa trả lời lại Đình Tấn.

Một hồi lâu sau, Đình Tấn cũng nhận được câu trả lời của David:


– Có, nhưng ta có điều kiện.

– Ngươi nói. – Đình Tấn ngắn gọn đáp lại.

– Ta muốn ngươi mang theo ta.

David lần này giọng nói có chút hồi hộp cùng chờ mong. Đình Tấn bên kia nghe được yêu cầu của David cũng làm hắn ngạc nhiên không hết. Theo như Đình Tấn nhận biết về David, hắn là một người có nguyên tắc làm việc và thích hành động tự do một mình. Chắc chắn sẽ không nhờ vả một chuyện theo sau ăn bám. Tò mò Đình Tấn liền quay lại hỏi:

– Được nhưng có thể nói cho ta biết lý do không? Chỉ là tò mò thôi.

David im lặng một chút, sau đó giọng có hơi khàn khàn cùng tức giận, nghiến răng mà q0scxuZ nói:

– Ta bị The Throne chặn giết vì bị nghi ngờ bán tình báo giả lừa đảo. Hiện tại trang bị mất hết, đẳng cấp cũng rơi mất 3 cấp, tiền cũng đều hết sạch. Bên cạnh ta luôn có người theo dõi, ta không thể ra ngoài luyện cấp, không thể tìm cách kiếm tiền. Ta đang cần tiền gấp cho chuyện riêng ở hiện thực, mọi thứ ta có đều dồn vào đây vì ta tin tưởng nơi đây có thể giúp ta kiếm tiền. Hiện tại ta đang rất cần sự trợ giúp nhưng ta không quen biết một ai ở đây. Xem như ta cầu ngươi giúp ta một lần. Sau này có việc cần ta chắc chắn ta sẽ không từ chối

Đình Tấn khóe miệng mỉm cười, không ngờ lại là The Throne. Hắn tuy rằng không muốn vướng vào phiền phức thế nhưng không có nghĩa là hắn sợ phiền phức. Hơn nữa, David tính cách làm cho hắn khâm phục, cùng yêu thích. Người đồng đội này, Đình Tấn đã định rồi ai ngăn cản hắn cũng không được. Qua chuyện này Đình Tấn còn phải cám ơn The Throne giúp hắn tìm một cơ hội thông qua David đây.

Liền Đình Tấn cũng không chậm trễ, giọng nói chân thành mời David:

– Ta đang thiếu một người đồng đội có năng lực truy tìm tình báo, ta ở đây bây giờ hướng về ngươi mời. Trở thành đội viên của ta đi, có yêu cầu gì ta sẽ trợ giúp ngươi hoàn thành.

David bên này cũng hơi ngạc nhiên, hắn là không nghĩ đến Đình Tấn sẽ lại mời lấy hắn như vậy. Dù sao hai người chỉ mới gặp nhau hai lần. Suy tư một chút, David cảm thấy ở Anh Hùng đơn độc hành động cũng quá khó khăn. Cả luyện cấp lẫn đi làm nhiệm vụ, chứ nói gì là phó bản săn boss. Cuối cùng là vì mục đích của hắn, David cần tiền cho gia đình hắn. Em trai và em gái hắn cần tiền để học, chi tiêu trong nhà cũng cần hắn. Cha mẹ hắn đều đã li hôn bỏ lại hắn cùng 2 người em, hắn phải tự mình lo lắng, giải quyết rất nhiều chuyện. Bây giờ chắc là đã đến lúc nên tìm một người đồng hành giúp đỡ.

– Ta đồng ý. Ta không có yêu cầu gì, thế nhưng hiện giờ ta cần 1 số tiền để trả cho học phí cùng sinh hoạt cho hai người em của ta. 10 đồng vàng, nếu ngươi có thể giúp ta sẽ rất cảm tạ.

– Trading Hall.

Ngắn gọn, dứt khoát Đình Tấn trả lời, miệng không tự chủ mà cười lớn. Một tên trinh thám có tiềm năng ý vị thế nào Đình Tấn rất rõ ràng. Chỉ cần một tên do thám giỏi, vậy thì cả đội sẽ gia tăng 30% tỉ lệ sống sót. Đó chính là 30%, Đình Tấn trước kia mỗi ngày ra ngoài chém giết. Hắn đều không chắc rằng mình có thể trở về. Rất nhiều lần, hắn đều là bò từ xác chết đồng đội mà ra nên hắn biết 30% đó ý nghĩa lớn lao đến cỡ nào.

10 phút sau, bóng dáng một người thanh niên quen thuộc xuất hiện trước cửa cửa hàng Trading Hall của Đình Tấn. Hắn mặc một bộ quần áo vải lót. Đây chính là không có trang bị nào chỉ có một bộ đồ lót.


Đình Tấn tiến ra đưa tay mỉm cười nói:

– Tự giới thiệu lại một lần nữa. Ta gọi Đình Tấn, chào mừng ngươi vào đội của ta.

Đưa tay nắm lấy tay Đình Tấn, David mở miệng giọng nói bình thản:

– Chào ngươi, David Levi. Hân hạnh được biết ngươi.

Đình Tấn rút tay về, hướng phía Ameerah vừa chỉ vừa giới thiệu:

– Nàng gọi Ameerah Emiko Nada, ngươi có thể gọi nàng là Ameerah. Ameerah đây là David.

Ameerah bên cạnh như có chuẩn bị sẵn, lấy từ trong balo ra một túi tiền cùng một bộ trang bị 5 món trắng hướng phía David đưa tới.

– Cho ngươi nè. Cầm cẩn thận nha, nhớ trả cho ta đó.

Cầm đưa túi tiền cùng trang bị thế nhưng trong mắt Ameerah không có chút nào muốn đưa. Tay vẫn nắm chặt, Đình Tấn phía sau không nhịn được vỗ nàng một cái.

– Đừng có phá nữa.

Ameerah trề môi đưa cho David. Sau đó lùi lại đứng phía sau Đình Tấn. David cầm chặt đồ vật trong tay hướng Đình Tấn gật đầu.

– Cảm ơn, ta sẽ làm tốt công việc của mình.

– Tốt rồi, đi thôi. David tiếp tế thuốc cùng thức ăn cần thiết đi. Chúng ta đi luyện cấp.

Keng! – David Levi đã gia nhập vào đội ngũ.

Đình Tấn chen lời, dẫn David khỏi ngai ngùng ban đầu. 3 người kéo nhau đi ra hiệu thuốc. David mua 50 bình thuốc mỗi loại cùng một số vật dụng cần thiết. Xong hắn quay sang hỏi Đình Tấn:

– Ngươi có nắm chắc không? Số lượng quái vật nơi này rất đông, ta không chắc có thể toàn thân trở ra nữa.

Đình Tấn khẳng định gật đầu, giọng nói bình tĩnh:

– Ngươi cứ dẫn đường đi, mọi chuyện còn lại để ta.

David gật đầu xoay người sau đó đi trước dẫn đường. Ba người ra khỏi thành đi về phía bắc. Lúc này ngay trong một con hẻm nhỏ giữa hai căn nhà đi lộ ra bóng dáng một người đang nhỏ giọng nói thầm:


– Bọn họ rời đi hướng bắc, góc 1 giờ.

Phía bắc EL Thành là một vùng đất đá cằn cỗi, David dẫn cả nhóm đi càng lúc càng xa. Đã qua 1 giờ, 3 người dần dần tiến vào một vùng sa mạc, cảm giác khô nóng như thực khiến cho Ameerah cùng Đình Tấn mồ hôi nhễ nhại. Trông thấy David không có quá nhiều mồ hôi, Đình Tấn lên tiếng hỏi:

– David, ngươi nâng giá trị mô phỏng thực tế ở mức bao nhiêu?

– 50% – David ngắn gọn mà trả lời.

Đình Tấn lắc đầu giọng trầm mà nói:

– Ta muốn ngươi nâng lên trên 80%, tốt nhất là 100%. Đây là của ta yêu đầu, Ameerah hiện tại cũng đã là 90% rồi. Nâng lên chỉ có lợi cho thực lực của ngươi thôi, ngươi cũng đã biết không có thực lực thì sẽ bị người khác đối xử như thế nào mà. Làm nam nhân đau một chút mà không chịu được thì làm sao gánh vác cả gia đình.

David nghe Đình Tấn nói, tâm trí đều lâm vào trầm tư. Hắn quả thật muốn có thực lực, bởi vì thời gian qua hắn bị người chèn ép đủ nhiều rồi. Cảm giác vô lực ấy hắn không muốn chịu đựng nữa.

– Tốt, ta sẽ nâng lên. Cảm tạ

David giọng nói tràn đầy quyết tâm hướng về Đình Tấn gật đầu. Đình Tấn trong lòng tràn đầy vui mừng. Hắn biết người có quyết tâm thì không gì không làm được.

Ngay lúc đó 3 người cũng đã đến một vách núi đá. Phía trước là một cửa hang động thật sâu, bên trong tối om không thấy được 5 ngón tay.

David lấy ra một cây đuốc mua trước đó đốt lên, dẫn đầu tiến vào trong hang động. Bên trong không có cảm giác khô nóng dữ dội như bên ngoài, Đình Tấn cùng Ameerah nối tiếp theo sau David.

Phía trước đang đi dẫn đường, David giọng nói chậm rãi giới thiệu:

– Khu vực này ta phát hiện cách đây 2 ngày khi đi dò xét bản đồ. Nơi này quái vật là một loài gọi Scropider đẳng cấp 17. Số lượng tính ở hàng nghìn con. Chúng lượng HP rất mỏng manh, sát thương cũng thấp thế nhưng độc của nó thì rất đau.

Nghe đến Scropider, Đình Tấn liền đã hình dung ra được số lượng bọn nó ra sao. Đây là một chủng loại mang hình dáng của Nhện và Bò cạp. 8 chân cùng thân thể mọc ra giáp xác, cái đuôi dài cùng hàm răng kịch độc. Có thể bật người bay lên cao, dùng chân bám vào con mồi cắn hoặc đâm đuôi tiêm nọc độc vào cơ thể con mồi, gây ra tê liệt.

Chúng sống theo bầy, khả năng sinh sản rất mạnh. 1 ngày mỗi con có thể sinh ra hơn 300 con non, trưởng thành trong 3 ngày. Đây là con vật nguy hiểm mà lại khó tiêu diệt sạch nhất trong tương lai. Chỉ cần để lại 1 con, chúng vẫn có thể sinh sản được đời sau.

Tiến vào hơn 20m, hang động càng ngày càng nhỏ chỉ đủ cho một người lớn đi qua, đồng thời chia ra nhiều ngã rẽ. Sau nhiều lần rẽ trái rẽ phải, David cuối cùng cũng dừng lại. 3 người hiện đang đứng tại một hang động cao 6m so với mặt đất mà phía phía trước là một động thiên lớn gấp ba lần so với 1 sân bóng đá. Phía trên vách tường đều là những hang lỗ nhỏ như ổ chó, giăng đầy tơ nhện cùng những tổ trứng được treo lên như những chùm nho. Phía dưới những con Scropider kích cỡ to bằng những con chó liên tục bò qua lại giữa những cuộn tơ bó chặt lấy con mồi.

Đình Tấn nhìn sang Ameerah cùng David hai người, ra hiệu không phải động tay. Tay trái đưa vào ba lô lấy ra một chiếc nhẫn, đưa lên đeo vào ngón giữa tay phải. Khóe môi nhếch lên mỉm cười mà nhấc Quyển sách của Gauss lên, miệng nói nhỏ:

– Để bữa tiệc bắt đầu thôi.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.