Trọng Sinh Chi Vong Linh Pháp Sư

Chương 28: Khai trương cửa hàng


Đọc truyện Trọng Sinh Chi Vong Linh Pháp Sư – Chương 28: Khai trương cửa hàng

Sau một hồi nhàn nhã dạo chơi quanh khu rừng nhiệt đới phía Nam EL thành, Đình Tấn đứng tại chỗ, liên tục uống HP thuốc và MP thuốc.

Đồng thời, hắn cũng chăm chú quan sát đám Bộ Xương Chiến Sĩ có tử vong hay không để có thể kịp thời triệu hồi ra con mới, bù đắp vào vị trí của những con đã tử vong.

Ameerah cũng không chịu nhàn rỗi, xông lên chiến đấu rất nhiệt tình. Đến khi tiêu xài hết nội khí tích trữ trong người thì lại lui về.

Bởi vì được Đình Tấn khuyến khích tập luyện thực chiến nhiều hơn có thể nâng cao lên trình độ của mình, cho nên mỗi khi có cơ hội thì nàng rất chăm chỉ luyện tập.

Nhờ vậy mà quá trình làm nhiệm vụ vô cùng thuận lợi và nhẹ nhõm, không mất quá lâu thời gian thì đã đạt đến 79 / 100 trong tổng số những con Ragora cần phải giết.

Kinh nghiệm của Đình Tấn cùng với Ameerah cũng tăng lên như vũ bão. Đình Tấn từ cấp 11 đã một mạch đi thắng đến cấp 13, ống kinh nghiệm cũng dư ra được một đoạn dài.

Còn đẳng cấp của Ameerah cũng đã tăng lên 12 cấp, bất quá vẫn kinh nghiệm vẫn chưa đủ để đưa nàng vượt qua được cột mốc 13 cấp.

Nhưng bù lại, ngoài kinh nghiệm ra FiW6rFGV thì kẻ tham tài Ameerah cũng thu hoạch được không ít vật phẩm. Có thể nói, nàng không hề bỏ sót thứ gì rơi ra từ cây ăn thịt Ragora, kể cả xác của nó.

Nhờ vậy mà Ameerah đã thu hoạch được tổng cộng tám món đồ trắng, một món đồ xanh cùng với hơn 260 đồng bạc.

Áo vải

Chất lượng: Đồ xanh

Yêu cầu: Đẳng cấp 10

Hiệu quả:

Tinh thần +4

MP hồi phục gia tăng 10%

Đình Tấn hiện tại vẫn còn mặc áo giáp tân thủ đây, thế nên hắn liền thay đổi bộ áo vải này ngay. Thuộc tính tinh thần cũng vì vậy mà lại gia tăng thêm một đoạn.

Bên cạnh đó, giới hạn HP cao nhất của hắn cũng tăng lên rất nhanh nhờ có kỹ năng Tái Tạo.

Với hơn một giờ chiến đấu, hắn đã tiêu hao 30 bình HP cùng 20 bình MP để duy trì triệu hoán Bộ Xương Chiến Sĩ cùng sử dụng Sinh Mệnh Cứu Rỗi. Điểm giới hạn HP của Đình Tấn đã tăng lên đến 276 điểm.

Điểm thuộc tính tự do vừa có được sau khi tăng cấp cũng được hắn sử dụng để nâng cấp thuộc tính tinh thần của mình.

Một loạt những thua hoạch làm cho chỉ số hiện tại của Đình Tấn đã có rất nhiều sự thay đổi.

Mặc dù bây giờ tiền tệ đã giảm xuống đôi chút, nhưng giá cả vẫn còn đang ở mức rất cao. Giá ngân hàng quy đổi tiền hiện thực vào tiền trong game bây giờ đang là 1$ sẽ có thể đổi lấy 0.75 tiền đồng trong game.

Nhưng đến khi bọn họ thu tiền trong game để đổi ra tiền hiện thực thì chỉ bằng một phần mười giá đó. Có nghĩa là cẩn phải bỏ ra 7.5 tiền đồng thì mới có thể đổi lại được 1$.


Tỉ giá quy đổi như vậy làm người chơi chỉ cần ăn một bữa ăn thì phải tiêu tốn đến hơn 50$, mà nếu còn ngủ tại khách sạn một đêm phải trả thêm 30$.

Giá cả quả thật rất đắc đỏ, cho nên người chơi thường lựa chọn phương án quy đổi tiền game từ những công ty, phòng làm việc, nhóm người chơi chuyên nghiệp hoặc từ web trung gian. Giá cả rẻ hơn khoảng 20-50% tuỳ nơi tuỳ số lượng.

Hiện tại Anh Hùng đang là game online có tầm cỡ quốc tế, vì nhờ có thời gian gấp đôi làm cho các công ty trụ sở đều là dời vào game làm việc.

Nói đơn giản chỉ cần một người vào game làm việc thì hiệu suất sẽ tăng lên ít nhất là gấp rưỡi lần so với thời điểm bọn họ làm việc ở hiện thực.

Người trẻ tuổi thì vào game làm việc, còn người già thì vào game hưởng thụ tuổi già, nhàn nhã dạo chơi thư giãn mà không lo về vấn đề nguy cơ phát bệnh hay tai nạn gì đó.

Chính vì thế mà dù cho giá tiền tệ quy đổi rất cao nhưng cũng có rất nhiều người chấp nhận điều này. Bởi vì đây chính là một chuyện rất trọng yếu.

Bây giờ, Đình Tấn và Ameerah đang có 260 đồng bạc. Điều đó cũng đồng nghĩa với việc, hai người bọn họ có thể quy đổi ra được số tiền thực là gần 3.500$.

Hiệu suất làm việc để trong nửa ngày có thể kiếm được hơn 3.500$ thì đã là một con số không tưởng.

Phải biết trước đó, Đình Tấn quần quật tập trung làm việc bên bàn máy tính suốt một ngày trời cũng chỉ được trả 4000$ thôi, mà đó còn là nhờ vào bộ não thông minh với kiến thức đến từ tương lai nên hắn mới được trả mức lương cao như thế.

Cảm khái một hồi, Đình Tấn liền vung tay, giải trừ triệu hồi đám Bộ Xương Chiến Sĩ. Sau đó lại tiếp tục tiến vào sâu trong rừng, tìm kiếm những khu vực có nhiều cây hoa ăn thịt Ragora hơn.

Vừa đi, hắn cũng vừa âm thầm hi vọng sẽ có thể tiến vào phụ bản hoặc xuất hiện một con Boss Thủ Lĩnh hay Tinh Anh gì đó, để tìm thêm thu hoạch.

Nhưng làm hắn thất vọng là sau hơn 30 phút đi dạo một vòng quanh khu rừng này, Đình Tấn không hề phát hiện bất cứ Boss thủ lĩnh hay quái vật Tinh Anh gì cả, mà chỉ bắt gặp nhiều nhóm người cặp đôi tổ đội nhau đi vào đây đi luyện cấp, làm nhiệm vụ, đi du ngoạn hoặc “đánh dã chiến” tìm cảm hứng.

Dù sao cây ăn thịt này là mục tiêu cố định không thể di chuyển được cho nên chỉ cần đứng xa xa nó một chút rồi công kích vậy thì có thể đơn giản mà nhặt kinh nghiệm.

Rất nhiều quái vật trong game đều là loại hình thú săn mồi, rất ít có loài giống như cây ăn thịt này. Có thể nói đây chính là “Cây kinh nghiệm” và khu vực này cũng chỉ dành cho người chơi luyện cấp thì đúng hơn.

Chính vì thế mà việc nơi này không có Boss hay quái vật Tinh Anh cũng không phải là một điều khó hiểu.

Đến hiện tại, nhiệm vụ Lính Đánh Thuê của hai người cũng đã hoàn thành. Hai người Đình Tấn nhanh chóng bước đi về thành trả nhiệm vụ, đồng thời cũng là để tiếp tế thuốc và dọn dẹp bớt rương đồ.

Chém giết thêm 27 con Ragora, ngoài kinh nghiệm cùng với 89 đồng bạc thì hai người còn thu hoạch được thêm ba món đồ trắng. Đó là chưa kể một số rễ cây, vỏ cây, thân cây, lá cây, gai nhọn các loại… đều bị Ameerah đào ra từ xác của những con Ragora tội nghiệp kia.

Những thứ này có thể mang về bán cho cửa hàng hoặc bán cho những tên người chơi có nhận nhiệm vụ Lính Đánh Thuê yêu cầu đi thu thập những thứ này.

Hai người chậm rãi rời đi khỏi khu rừng nhiệt đới quay trở về thành. Ngay lúc này bên cạnh bọn họ đột nhiên có rất nhiều người chơi tụ tập tạo thành một vòng vây. Trong đó có một tên thanh niên dẫn đầu đang hét lớn, giọng rất hóng hách:

– Bang hội [The Throne] đặt bao toàn bộ khu vực này xin. Mời mọi người nhanh chóng rời đi, nếu không sẽ bị miễn phí tiễn về thành. Các người có 5 phút. Sau 5 phút, ai còn đứng tại đây thì xác định đi.

Dường như sợ mọi người không nghe thấy giọng nói của mình, hắn liên tục hô lớn vài lần.

Có một vài cặp đôi hoặc nhóm người chơi không muốn bị dính tới phiền phức nên đã rời đi. Nhưng cũng có một số nhóm người chơi trẻ tuổi, tính khí nóng nảy thì bắt đầu tiến lại đôi co.


– Các người có quyền gì đuổi chúng ta đi.

– Phải, nơi này là của các người sao mà nói đặt là đặt.

– Chúng ta không rời đi, có ngon thì động thử vào tao xem. Mẹ nó, tao mà không dám chém chết bọn mày thì đi bằng đầu cho xem.

Người chơi có đôi lúc chỉ vì một ít lòng tham mà dẫn đến đổ máu như vậy đấy.

Trông thấy những cảnh tượng như vậy thì Đình Tấn đứng ở bên ngoài cũng cảm khái không thôi.

Riêng Ameerah đứng bên cạnh hắn thì tính khí cũng thuộc dạng rất táo bạo. Nàng nghe đối phương phách lối như vậy thì đã muốn xông lên dạy dỗ đám người này rồi.

Bất quá, do bị Đình Tấn cản lại nên Ameerah mới không thể xông lên được thôi. Hiện tại, nàng đang giận Đình Tấn, phùng má đỏ mặt đứng phía sau hắn đây.

Đình Tấn không phải sợ bọn này, mà hắn cảm thấy làm như vậy thì không đáng. Lý trí nói cho hắn biết, dây dưa với đám khỉ vọc này cũng không được lợi ích gì.

Dù sao thì nhiệm vụ cũng đã làm xong, lại thêm bọn nhóc này gây ra quần chúng phẫn nộ, vậy thì có ngày đi lẻ tẻ thì chúng chết chắc. Cho nên bây giờ có dây dưa thì cũng là chuyện không cần thiết, thà rằng dùng thời gian đó để nhanh chóng trở về trả nhiệm vụ vẫn tốt hơn.

Cứ như vậy, Đình Tấn lôi kéo Ameerah đang tức giận ở bên cạnh, đi trở về thành trả nhiệm vụ.

Hắn cười làm lành nói đùa, dụ dỗ rất nhiều thứ mới làm cho cô nàng thôi không lằng nhằng nữa. Thật là số khổ mà.

Nửa giờ sau …

Keng! – Chúc mừng ngài đã hoàn thành nhiệm vụ Tiêu diệt đàn Ragora

EXP +2500

Tiền bạc +12

Điểm Lính đánh thuê +1550

Đình Tấn cũng với Ameerah rốt cuộc cũng đã về đến Đại Sảnh Lính Đánh Thuê Công Hội. Giao trả nhiệm vụ và nhận lấy phần thưởng xong, cả hai người liền cất bước đi đến quán ăn để làm một bữa trưa thịnh soạn, rồi sau đó mới quay trở về cửa hàng.

Cửa hàng có ba tầng lầu. Đình Tấn thiết lập tầng trệt để làm cửa hàng, thế nhưng đồ vật đều tồn trong kho hàng, không có lấy ra ngoài, cho nên hiện tại của hàng vẫn đang ngừng kinh doanh.

Tiến vào cửa hàng, nhìn xung quanh bày biện các loại tủ kính cùng với bàn, ghế. Đình Tấn bắt đầu thu dọn sắp xếp lại nội thất để nhìn cho phù hợp thẩm mỹ.

Hắn tuy rằng không có học kiến trúc, nhưng IQ 200 của hắn cũng không phải là để không. Chỉ cần nhìn lướt qua một số kiểu cửa hàng thì Đình Tấn đã có thể tự quy hoạch lại nội thất của cửa hàng mình. Đây là một chuyện quá đỗi bình thường đối với hắn.


Việc sắp xếp lại cửa hàng cũng rất đơn giản. Hai bên trên tường được đóng lên các tủ gỗ chứa vật phẩm trưng bày, phía dưới là tủ kính chứa vật liệu.

Bước vào ở giữa sảnh là bốn bộ bàn ghế, được đặt giữa cửa hàng để cho người dùng có thể ngồi thương lượng hoặc bàn luận có nên mua hàng hay không.

Vào trong là quầy giao dịch, với tên người hầu số 3 đang đứng sau quầy. Bên cạnh là một số tủ kính trưng bày vài món đồ vật cao cấp hơn, để làm thu hút sự tò mò của người chơi.

Bảo Ameerah lấy hết ra mấy món đồ trắng cùng đồ xanh không dùng. Đình Tấn đặt hết vào trong giao diện cửa hàng.

Hắn thiết lập giá Đồ Trắng là theo một nửa giá của những NPC hoặc cửa hàng hệ thống bán ra, chỉ có 5 đồng bạc cho một món đồ. Còn Đồ Xanh thì tăng giá lên thêm gấp 10 lần Đồ Trắng, bởi vì có rất ít người chơi cũng như NPC và cửa hàng hệ thống bán ra những món đồ vật này.

Đồ Xanh chỉ có được khi đánh giết quái vật Tinh Anh hoặc Boss mà thôi. Còn về phần Đồ Đỏ thì đừng đùa, kể cả Đình Tấn bây giờ còn không có mà dùng thì nói chi là có người đồng ý đem bán.

Riêng các loại nguyên liệu hoặc vật phẩm thu thập được từ xác quái vật, Đình Tấn thiết lập cửa hàng bán ra với giá gấp đôi với giá tiền mà những NPC hoặc cửa hàng hệ thống thu mua. Bởi vì đa số những đồ vật này hầu như không hề có NPC hoặc cửa hàng hệ thống nào bán ra.

Ngoài việc bán đồ ra, trong giao diện cửa hàng cũng có chức năng thu mua vật phẩm nữa.

Đình Tấn đã bỏ vào trong quỹ của cửa hàng thêm 3 đồng tiền vàng để làm vốn thu mua. Trong đó, 2 đồng tiền vàng là từ túi tiền riêng của hắn, còn 1 đồng tiền vàng khác khác là từ trấn lột kẻ tham tài Ameerah.

Hành động này của Đình Tấn đã làm nàng khóc thét một hồi lâu đây. Nhưng vì tương lai của cửa hàng nên hắn phải thật nhẫn tâm mới được.

Giá cả mua vật phẩm được hắn thiết lập cao hơn 5% so với giá của NPC hoặc cửa hàng hệ thống thu mua.

Đình Tấn cũng không muốn làm một tên thương nhân gian ác, nhưng mà nghĩ đến chuyện sau này còn phải nuôi cả một đội quân đông người nữa thế nên hắn cũng chỉ đành bỏ qua lòng tốt vô ích này thôi.

Trong lúc Đình Tấn thiết lập giá cả vật phẩm thu vào và bán ra, Ameerah cũng góp ý rất nhiều. Nhưng mà đừng trông mong gì vào một kẻ tham tài như nàng cả, bởi ý kiến của nàng toàn là muốn thiết giá cao hơn để kiếm lợi nhiều hơn nữa mà thôi.

Bởi vậy mới nói, góp ý của nàng đều bị Đình Tấn bác bỏ hoàn toàn. Thậm chí còn bị hắn cho một gõ vào trán lên tiếng hâm doạ.

– Tham tiền cũng ở mức độ vừa phải thôi nếu không sẽ chết vì tiền đó.

– Biết rồi…

Ameerah lủi thủi cúi đầu giọng lý nhí vài chữ.

Đình Tấn không nói gì nhiều, dù sao nàng cũng còn là trẻ vị thành niên. Để một vài năm nữa, nàng ra đời lăn lộn thì mới hiểu được thế sự đời.

Hoàn tất toàn bộ quá trình thiết lập giá cả, Đình Tấn còn phải kiểm tra lại một lần cuối cùng. Sau khi đã cảm thấy không còn bất cứ sơ sót nào, hắn mới lựa chọn mở cửa bắt đầu kinh doanh.

Cùng lúc đó, âm thanh thông báo của hệ thống liền lên.

Keng! – Xin mời ngài lựa chọn tên gọi cửa hàng.

Đình Tấn suy nghĩ một hồi liền đặt tên cho cửa hàng là “Trading Hall”. Ngay khi vừa bấm xác nhận hệ thống lại tiếp tục thông báo cho hắn.

Keng! – Chúc mừng ngài là người đầu tiên khai trương cửa hàng cá nhân. Hệ thống thưởng cho Người hầu +2, 3 lần thông cáo thế giới xin mời lựa chọn.

Âm thanh thông báo vừa kết thúc, trước cửa hàng liền đi vào hai người mặc áo vải. Một ông lão khoảng 50 tuổi cùng với một cô gái hơn 25 tuổi, cả hai đều có làn da màu xanh kì lạ.

Đình Tấn quyết định gọi bọn họ là lão quản gia cùng với số 4. Sực nhớ đến việc trong cửa hàng có thiết lập nhân viên bán hàng, hắn liền mở lại giao diện quản lý cửa hàng, đặt thiết lập thêm cho một phần gửi bán vật phẩm, người quản lý là số 4.

Sau đó, cho lão quản gia làm người quản lý kho và tiền thu chi. Quầy và bàn làm việc của hai người đều ở cạnh quầy tính tiền mà tên người hầu số 3 đang làm việc.


Dù sao cửa hàng này cũng được gọi là [Trung Tâm Giao Dịch] – (Trading Hall). Vậy nên cũng phải có một phần cho người khác gửi bán, lấy phí là 10% thời hạn giao dịch là 7 ngày.

[Cửa Hàng Trading Hall] là đầu tiên được dựng lên nên chắc chắn sẽ có rất đông khách. Qua đó, chỉ cần người dùng thường xuyên lại đây mua bán thì nhất định sẽ tạo thành thói quen. Cũng chính vì thế mà nếu đặt giá cả quá cao thì sẽ rất không ổn nhưng nếu quá thấp thì cũng không xong. Một thành tiền lời là vừa đủ cho hắn kiếm lời rồi.

Đình Tấn sau khi thiết lập xong tất cả thì mới suy nghĩ đến việc gõ chữ để thông báo lên thế giới, giới thiệu sản phẩm cho cửa hàng mình.

Trong lòng cũng âm thầm khen ngợi mấy tên lập trình viên của hệ thống này cũng thật hảo tâm, vừa khai trương liền được miễn phí quảng cáo mấy lần.

Thế giới thông báo: Cửa hàng Trading Hall vừa được khai trương ở trung tâm quảng trường EL thành, giá cả công đạo rẻ bèo mời mọi người đại giá quang lâm.

Thế giới thông báo: Cửa hàng Trading Hall vừa được khai trương ở trung tâm quảng trường EL thành, giá cả công đạo rẻ bèo mời mọi người đại giá quang lâm.

Thế giới thông báo: Cửa hàng Trading Hall vừa được khai trương ở trung tâm quảng trường EL thành, giá cả công đạo rẻ bèo mời mọi người đại giá quang lâm.

Âm thanh thông báo vừa vang lên thì người chơi trên khắp thế giới cũng bị làm cho kinh ngạc không thôi.

– Woa, người Entire Land thật là đại gia. Chưa gì đã có tiền mua cửa hàng. Ta hiện tại mỗi ngày nhịn ăn nhịn uống, ngủ ngoài quảng trường cũng chỉ mới để dành được 2 bạc đây.

– Mẹ kiếp, lại ở ngay nước mình. Phải lại ngay xem mới được, khai trương chắc chắn sẽ có đồ tốt đây.

– Ông xã, họ mở cửa hàng ở nước mình kìa đi shopping đi. Lại đó xem có gì mới mẻ không.

Người chơi ở khắp nơi trên thế giới đều bất ngờ trước tốc độ phát triển của Đình Tấn.

Hiện tại, đa số mọi người vẫn còn phải quần quật đi làm nhiệm vụ kiếm chút ít tiền mua thuốc khôi phục đây, còn hắn thì đã thành lập xong cửa hàng.

Phải biết Giấy Phép Mua Đất hay Lệnh Bài đều là những vật phẩm chỉ có một cơ hội nhỏ nhận được khi đánh chết Boss. Hơn nữa, còn phải tiêu tốn thêm 10 đồng tiền vàng cho một mảnh đất và 50 đồng tiền vàng cho một căn nhà.

Giá trị này tương đương với một căn nhà ở hiện thực rồi. Tuy rằng chuyện tiền bạc đối với một tên người chơi bình thường sẽ rất khó, nhưng với những tập thể hay tổ chức, công ty lớn thì đó chỉ là một vấn đề nhỏ. Cái khó là ở chỗ, bọn họ vẫn chưa tìm ra được giấy khế ước nhà đất.

Tại khu vực hoa ăn thịt Ragora, một tên thanh niên đang nhàn nhã ngồi tu luyện đã bị âm thanh thông báo của hệ thống đánh thức. Gương mặt lạnh nhạt nhìn không ra cảm xúc, hắn hướng về phía ông lão đang đứng bên cạnh mình cất tiếng.

– Đã tra ra được tên này chưa?

Ông lão cung kính cúi người trả lời:

– Đã tra được một nửa nhưng bị người phía trên chặn lại rồi, thiếu gia.

– Nói ta nghe thử. – Người thanh niên bình tĩnh nói.

– Tên gọi Đình Tấn, 23 tuổi. Sống một mình ở thành phố LoDa. Từng làm việc cho công ty ABC, chỉ cung cấp tài khoản ngân hàng nên không tra được địa chỉ chính xác. Dường như bên phía chính phủ cùng quân đội cũng có hứng thú với hắn.

Ông lão trôi chảy đọc thuộc lòng thông tin của Đình Tấn. Người thanh niên đôi mắt híp lại, càng sắc bén toả ra một tia ý lạnh.

– Tìm cơ hội gọi hắn đến, ta muốn gặp hắn.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.