Đọc truyện Trọng Sinh Chi Vong Linh Pháp Sư – Chương 26: Mua nhà
Hiện tại thời gian cũng đã là hơn 16:00 chiều. Đình Tấn cùng Ameerah bước nhanh xuống lầu, hướng về phòng quản lý nhà đất mà thành chủ Albert đã nói đi đến.
Dạo một vòng trên hành lang, Đình Tấn cuối cùng cũng tìm được căn phòng có để biển hiệu “Phòng quản lý nhà đất” bên trên. Cửa mở nên Đình Tấn tiện thể tiến vào trong.
Một người đàn ông hơi mập mạp ngồi gác chân trên bàn lớn để nhiều chồng giấy tài liệu nằm lộn xộn không được sắp xếp kĩ lưỡng. Nếu để ý sẽ thấy trên mặt bàn là dùng kính lót chồng lên một tấm bản đồ phân bố khu vực nhà và đất trống trong EL thành này.
Đình Tấn chậm rãi hướng đến, cầm trong tay tờ giấy khế ước nhà đất hướng về người đàn ông đưa đến từ tốn nói:
– Chào ngài, ta được thành chủ Albert Jackson cấp phép phê chuẩn được nhận miễn phí tự chọn một khu nhà đất. Xin ngài hỗ trợ giúp ta.
Người đàn ông ngẩng đầu lên hướng về Đình Tấn phủi phủi bàn tay giọng nói đầy kiêu ngạo không kiên nhẫn:
– Về đi, về đi, hôm nay đã hết giờ làm việc. Ta không có thời gian giải quyết vấn đề của ngươi.
Đình Tấn lông mày cau lại, giọng nói đã không còn từ tốn như trước:
– Hiện tại chưa đến giờ tan ca vẫn còn hơn nửa giờ. Thành chủ Albert Jackson đại nhân vẫn còn đang làm việc phía trên lầu. Ngài chắc rằng đã hết giờ làm việc?
Người đàn ông lúc này mới đổi tư thế, chân gác lên bàn đã bỏ xuống đồng thời hướng phía Đình Tấn trầm giọng đầy uy hiếp mà nói:
– Ngươi muốn ta giúp ngươi làm việc ngay bây giờ? Ngươi biết ta là ai không?
Đình Tấn không ngờ NPC lại có thể kiêu ngạo được như vậy, hắn tuy không muốn chấp nhất với một tên NPC nhưng tên này thái độ lại là hắn căm ghét nhất một loại người. Giọng nói đã có chút tức giận:
– Ta không biết ngươi là ai, cũng không quản nổi ngươi làm gì. Ta chỉ biết ngươi ngồi tại chiếc ghế trong phòng này thì phải có trách nhiệm với công việc mà người ngồi trong phòng này có.
Người đàn ông nhíu mày chăm chú nhìn Đình Tấn thật lâu. Cuối cùng một lúc sau hắn mới nhoẻn miệng cười nói:
– Ngươi rất tốt. Hôm nay ta nói không làm việc là không làm việc. Ngươi có thể đứng ở 3c3Zkyr đây chờ.
Nói xong hắn quay mặt đi hướng về cửa sổ nhìn. Đình Tấn dù là một tên lập trình viên nhưng cũng không thể hiểu nổi tại sao lại lập trình thêm cái NPC khốn nạn này. Đúng lúc này ngoài cửa vang lên thanh âm uy nghiêm mà quen thuộc với Đình Tấn.
– Nếu ngươi không làm vậy thì tốt bây giờ ngươi có thể về rồi. Ngày mai cũng không cần trở lại.
Người đàn ông béo mập đang ngồi trên ghế thân hình giật thót một cái làm hắn đang gác chân lên bàn liền bị mất thăng bằng ngã lăn xuống đất. Hắn nhanh chóng chật vật ngồi dậy nghênh tiếp thành chủ Albert. Mặt mày cười rạng rỡ cúi người thấp xuống giọng đầy nịnh nọt mà nói:
– Thưa thành chủ, ngài đại giá quang lâm sao không báo cho ta một tiếng để tiện nghênh đón ngài.
Đình Tấn thật không thể nói nổi tên mập này, thái độ xoay chuyển có thể nói là bậc thầy đủ để làm nhất tuyến diễn viên. Bây giờ Đình Tấn mới hiểu tại sao lại thiết lập một cái trình tự như vậy. Lòng không khỏi thầm tán thưởng người nào lại chơi trò tâm lý thiết kế ra cả đoạn này.
Tương lai tàn khốc làm cho một số người không thể tin vào chính phủ, quân đội nên thường sẽ có một số thế lực dân gian. Không như những câu chuyện tận thế khác thức ăn khan hiếm mà con người phải giết chóc lẫn nhau. Tương lai ở đây thì ngược lại, quái vật đều là động vật chỉ cần không có độc thì chúng đều ăn được. Tương lai thức ăn chủ yếu đều là thịt từ bọn thú săn được. Duy chỉ có những người thực lực mạnh cùng yếu, phân cấp nhau làm cho chính phủ cùng quân đội càng khó quản lý. Đến cuối cùng dẫn đến chia rẽ mà bị quái thú tiêu diệt.
Hiện tại thiết lập một số kịch bản như vậy lại làm cho người chơi có vẻ cảm thấy người lãnh đạo của chính phủ cùng quân đội rất công bằng đáng tin. Tương lai lại dễ chiêu mộ hơn.
Thành chủ Albert gương mặt thâm trầm không hề lay chuyển trước những lời nịnh nọt của người đàn ông kia. Hắn bước chậm tới trước mặt Đình Tấn hơi cúi người xin lỗi:
– Xin lỗi, dạy dỗ thuộc hạ không nghiêm làm ngươi thiệt thòi. Ta sẽ tự mình xử lý chuyện này cho ngươi.
Nói xong hắn hướng tay về địa đồ EL thành trên bàn mà chỉ:
– Đây là địa đồ của EL thành đều có chú thích đầy đủ, ngươi xem xét nơi nào thích thì nói ta.
Đình Tấn quan sát địa đồ, Địa đồ rất rộng gần như chiếm hết cái bàn. Dài ngang đều hơn 4m. Cả toà thành có 3 cổng đông tây nam. Phía bắc là toà thị chính tựa lưng vào núi cao, phía nam gần cổng ra là nơi lão quản gia đứng tiếp kiến người chơi từ tân thủ thôn đi ra. Có hai đại lộ lớn đông tây và nam bắc giao nhau ở ngay giữa thành.
Trung tâm quảng trường là một khu mua sắm tấp nập, đầy đủ các cửa hiệu mua bán đồ vật dụng, trang bị, thuốc. Đồng thời nơi đây cũng là chỗ toạ lạc chức nghiệp đại sảnh cùng Lính đánh thuê công hội đại sảnh. 2 sảnh đều là nằm trên mỗi góc quảng trường hướng xéo đối diện nhau.
Nếu như mở cửa hàng ở trung tâm quảng trường chắc chắn buông bán sẽ rất thuận tiện. Quan sát một hồi Đình Tấn liền lựa chọn một căn nhà ở một góc trái bên dưới của quảng trường, 2 phía đối diện là đại sảnh chức nghiệp cùng Lính đánh thuê công hội đại sảnh.
Giao ra giấy khế ước nhà đất, thành chủ Albert Jackson liền lật tài liệu ra viết viết ký một ít gì đó. Hệ thống âm thanh liền vang lên.
Keng! – Chúc mừng ngài vừa mua nhà thành công. Ngài hiện đang sở hữu một căn nhà.
Keng! – Chúc mừng ngài là người thứ nhất sở hữu nhà riêng. Hệ thống thưởng cho Người hầu x3.
Cùng lúc đó giọng nói của thành chủ cũng vang lên bên tai Đình Tấn:
– Ta đã đăng ký xong, khu nhà đó hiện tại là của ngươi. Chúc ngươi có một buổi tối tốt lành.
Đình Tấn mỉm cười cảm tạ thành chủ, sau đó nhanh chóng kéo Ameerah rời đi. Hắn đang rất nôn nóng muốn xem căn nhà này thế nào cùng người hầu là cái gì.
Bước nhanh trên đại lộ sau 15 phút, cuối cùng hai người cũng đứng trước một căn nhà ngay góc trái quảng trường, Đình Tấn không khỏi có cảm giác thoả mãn. Hắn quay đầu sang hướng Ameerah nhìn lấy rồi nói:
– Nơi này sau này sẽ là trụ sở của chúng ta.
Sau đó Đình Tấn nhanh chóng đi vào trong kiểm tra bên trong xem thế nào. Căn nhà có 3 tầng. Đại sảnh cũng khá rộng rãi hơn 10m bề ngang và 15m chiều dài. Trần nhà cao hơn 3m nhìn rất rộng rãi đại khí.
Ngay khi vừa bước vào không lâu, bên trong 3 người mặc áo vải màu xám, 2 nam 1 nữ cúi đầu đi ra. Hướng về Đình Tấn cúi chào đồng thanh nói:
– Xin chào chủ nhân, chúng ta là người hầu của ngài. Xin ngài ban tên cho.
Nhìn kỹ Đình Tấn thấy 3 người đều có một làn da màu xanh dương nhạt. Chắc có lẽ do EL là một nước đa chủng tộc, để một tên da màu hay da trắng làm người hầu chắc chắn sẽ làm cho bọn họ phản cảm. Đình Tấn cũng không quan tâm vấn đề này lắm, liền chỉ mặt đặt tên cho 3 người.
– Ngươi số 1 – Một người đàn ông trung niên có râu bao quanh cằm và miệng.
– Ngươi số 2 – Một chàng trai trẻ chỉ khoảng 19-20 tuổi
– Ngươi số 3 – Một cô gái trẻ cũng chỉ khoảng 19-20 tuổi
Bọn họ nhận được tên gọi đều nhanh chóng báo danh của mình
– Số 1/Số 2/Số 3 sẵn sàng vì ngài phục vụ. Xin mời ngài thiết lập ban đầu cho căn nhà.
Đình Tấn ngẩn ra, liền hướng về người đàn ông trung niên hỏi:
– Thiết lập ban đầu là gì?
Người đàn ông cung kính trả lời:
– Mời ngài lên lầu 3 trong phòng của ngài có một quyển sách. Mở ra sẽ có chỉ dẫn thiết lập.
Thế là Đình Tấn liền nhanh chóng bước lên lầu 3. Cả hai lầu 1 và lầu 2 đều như nhau trống trãi rộng rãi như đại sảnh. Lầu 3 cũng như vậy chỉ khác là có 1 căn phòng ngay góc cầu thang đi lên. Đình Tấn bước vào phòng này thì có cảm giác đây là một kiểu như văn phòng, trên bàn để một quyển nhìn như tập tài liệu.
Mở ra quyển tài liệu này hệ thống giao diện quản lý nhà liền hiện lên.
Có 2 trang giao diện trang đầu tiên khá đơn giản, chia làm 4 mục đại diện cho mỗi tầng lầu, mỗi mục bao gồm loại hình chia cùng người hầu phân bố. Loại hình là hình thức kinh doanh buôn bán, cho thuê, nhà ở, trụ sở hay kho hàng. Người hầu phân bố tên như ý nghĩa chỉ phân bố số lượng người hầu phục vụ.
Trang thứ 2 là một đồ hình mặt cắt từ trên xuống cho ngươi sắp xếp đồ vật trong căn phòng theo ý muốn.
Đơn giản chỉ có bấy nhiêu đó, Đình Tấn thấy cũng không khó khăn lắm. Liền hắn thiết lập đại sảnh làm cửa hàng buôn bán. Tầng 1 làm trụ sở, hắn muốn thành lập đội vậy nên hắn cần phải có trụ sở trước tiên. Tầng 2 làm nhà ở cho đội viên sau này cùng tầng 3 làm kho chứa đồ cho cửa hàng.
Đình Tấn muốn mở cửa hàng kiếm một ít tiền nhưng không phải cho hắn mà là hắn muốn giúp đỡ những người đồng đội của mình. Có lẽ họ trong cuộc sống nếu gặp khó khăn thì sẽ có thể giúp ít được đôi chút.
Đã thiết lập xong tất cả, Đình Tấn xuống lầu kéo Ameerah đi ra quán ăn bên quảng trường ăn một bữa tối no nê. Mới kéo thân thể đầy ấp về nhà.
Quần quật một ngày mệt mỏi cuối cùng cũng đến được một căn nhà, Ameerah hôm nay có vẻ vô cùng sung sướng vì nàng cảm giác như mình đã có một căn nhà riêng cho mình.
Hôm nay kết thúc công việc khá sớm chỉ hơn 17:00 giờ thì Đình Tấn cùng Ameerah đã về đến nhà. Một buổi tối nữa lại đến, Đình Tấn cùng Ameerah đều trở lại phòng của mình Đình Tấn ở lầu 3, Ameerah ở lầu 2. Lại một vòng tu luyện nữa bắt đầu.
Đình Tấn cũng như thường lệ 5 vòng cường hoá cơ bắp đều phải làm đầy đủ, dẻo dai cường hoá cũng phải làm 2 vòng, còn lại thời gian dành cho tu luyện minh tưởng thuật. Ameerah chủ tu nhanh nhẹn cùng sức mạnh và một ít thể chất, hôm nay ngoài ngạch còn phải tu luyện thêm nội khí. Nên Đình Tấn khuyên nàng nên giảm bớt lại nhanh nhẹn một ít vì dù sao lên cấp 15 trang bị cũng sẽ mang đến cho nàng một lượng không nhỏ nhanh nhẹn.
Thời gian nhanh chóng trôi qua, chớp mắt khi mở mắt ra khôi phục từ trạng thái minh tưởng thuật, Đình Tấn thấy trời đã sáng. Đứng dậy vươn mình làm động một ít động tác thư giãn. Đình Tấn liền xuống lầu gọi Ameerah dậy. Nha đầu này vẫn còn đang ngủ nướng vì khí trời lạnh dần tháng 12 làm nàng không muốn rời khỏi giường.
Trong game không cần phải vệ sinh nếu như ngươi dùng cabin trò chơi. Điều này đã là rất tiện lợi. Đình Tấn có hỏi Ameerah sao nàng lại được ba mẹ cho phép mua cabin. Đình Tấn rất ngạc nhiên vì đáp án của nàng là nàng tự dùng tiền của mình mua.
Ameerah là một tuyển thủ võ thuật của trường nàng, vừa rồi giải vô địch khu vực mang lại cho nàng được một bút tài phú không nhỏ. Vừa thấy game này giới thiệu có thể tăng lên thực lực, đánh bậy đánh bạ liền xách tiền thưởng đi mua. Đang lo lắng sắp tới không có tiền mua dinh dưỡng dịch thì Đình Tấn xuất hiện giúp nàng kiếm lời một đống tiền. Mỗi ngày tiền đồng nàng đều lại cửa hàng giao dịch dùng đổi ra tiền hiện thực. Tính đến nay đã dư ra rất nhiều tiền, làm bố mẹ nàng cũng ngạc nhiên. Học cũng dự định mua cabin tiến vào trò chơi đây.
Kể đến đây hai mắt Ameerah đều là lấp lánh đồng tiền. Nàng trước kia chưa bao giờ cầm quá nhiều tiền trừ lúc thắng giải vô địch võ thuật khu vực đó thôi. Đi với Đình Tấn mỗi ngày nàng lại có thể kiếm lời gấp đôi số tiền đó làm nàng có chút không tin được. Đình Tấn chỉ biết cười haha vì nàng quả thật quá thơ ngây. Cũng may chưa bị dụ dỗ bán luôn cả mình đi.
Bước nhanh đi đến đại sảnh Lính đánh thuê, Đình Tấn hôm nay muốn nhận nhiệm vụ quét sạch quái vật vừa thăng cấp vừa làm nhiệm vụ luôn. Sẵn tiện hỏi thăm quá trình thành lập đội Lính đánh thuê thì phải như thế nào.
Ngay khi Đình Tấn tiến vào đại sảnh Lính đánh thuê. Phía sau một bóng người hướng về một người khác liên hệ.
– Spider gọi Báo Đen, mục tiêu đã rời nhà. Hiện tại đang ở đại sảnh Lính đánh thuê. Xin nhanh chóng tiếp cận.
Phía bên kia trong phòng khách sạn, một người đàn ông trung niên giọng nghiêm túc trả lời.
– Đã rõ. Ta sẽ đến ngay…