Trọng Sinh Chi Tướng Quân VS Tướng Quân

Chương 80: Nghi vấn người sống lại


Đọc truyện Trọng Sinh Chi Tướng Quân VS Tướng Quân – Chương 80: Nghi vấn người sống lại

Có lẽ là do bình thường Cố Khâm nhìn qua quá dễ nói chuyện, cho nên thật sự có người nhịn không được mà tới chứng thực vấn đề công thụ với hắn. Đối với việc này Cố Khâm mập mờ không rõ mà cười cười, “Đoán đi?” Hắn tỉnh bơ xoa xoa cái eo già nua của mình, hắn cũng chỉ còn cách dùng nụ cười cao thâm khó lường này mà đáp lại người ta.

Tuy rằng quan hệ giữa hai người đã được công khai, có điều cách thức ở chúng giữa họ vẫn không thay đổi, nhiều nhất là một tuần gặp một lần, điều này không thể không làm người ta bội phục khả năng tự chủ của bọn họ. Trước kia không thấy gì, vừa nói ra liền phát hiện chỗ nào trong lời nói của hai người cũng lộ ra sự mập mờ, ngay cả gặp mặt trước đánh nhau sau cũng trở thành một loại tình thú. Có vài binh lính thích tưởng tượng đột nhiên nghĩ tới, hai vị trưởng quan đánh nhau chẳng lẽ là vì quyết định ai trên ai dưới? Mọi người tụm lại cùng nhau suy nghĩ, đột nhiên phát hiện bọn họ rất có thể đã chạm tới chân tướng!

Kết quả của việc cấp trên khoa trương trình diễn tình cảm, chính là khiến cho binh lính bên dưới cũng rục rịch theo. Gần đây khắp nơi trong hai đơn vị đều tràn đầy bầu không khí màu hồng, chỉ cần không ảnh hưởng tới công tác của mình, hai vị cấp trên cũng sẽ không bổng đánh uyên ương.

Chẳng qua là từ ngày đó trở đi, Brian biểu hiện càng trở nên trầm mặc, thường xuyên ngẩn người nhìn Cố Khâm với ánh mắt mê mang. Vốn Cố Khâm muốn bồi dưỡng Diệp Phi Dương rồi mới điều Brian đi, vì dù sao thì năng lực của Brian cũng không tệ lắm, công và tư cũng phân chia rất rõ ràng. Thế nhưng gần đây đoạn tình cảm này có vẻ đã khiến cho Brian rất khốn khổ, có lúc Cố Khâm phải lặp lại mệnh lệnh hắn mới có thể phục hồi tinh thần.

Cố Khâm tìm hắn nói chuyện một lần nữa, “Brian, tôi chuẩn bị điều anh đi, nếu như anh có đơn vị nào muốn đi có thể nói cho tôi biết, với thân phận và bối cảnh của tôi chút chuyện nhỏ này không thành vấn đề.” Tin rằng Hình Chiến sẽ rất vui lòng để cho Nguyên soái giúp cho chút việc nhỏ này.

Cố Khâm có thể đoán ra phần lớn trạng thái tâm lý của Brian. Trước khi chưa thấy người yêu của hắn, cho dù hắn đã cự tuyệt rõ ràng, sợ là Brian vẫn còn ôm một chút hi vọng. Bây giờ hắn biết người yêu mình là Hình Chiến, có lẽ là đã hoàn toàn tuyệt vọng? Cố Khâm cũng không cho rằng sẽ có mấy người có đủ dũng khí đi khiêu chiến Hình Chiến, trước khi sống lại, Hình Chiến đã khiến cho người đồng lứa hít khói, chứ nói gì tới hiện tại bên trong lại là Hình Chiến của hai mươi năm sau. Chỉ có mình Cố Khâm cũng là người sống lại như y mới có thể tranh đua cao thấp cùng y mà thôi.

Yên lặng trong chốc lát, Brian khó khăn mà mở miệng, “Trưởng quan, ngài có thể nói một chút về chuyện giữa hai người không?”

“Chuyện giữa chúng tôi sao?” Cố Khâm qua loa khái quát lại, “Chúng tôi cũng coi như là không đánh không quen biết. Bởi vì ở trên mạng chiến đấu ngoài quân khu, người có tư cách làm đối thủ chỉ có đối phương cho nên chúng tôi vẫn luôn là đối thủ của nhau, cho tới khi cùng tham gia Giải đấu liên trường thì mới có cơ hội trở thành đồng đội, lấy được giải quán quân hạng mục đoàn đội, cùng nhau tiến vào quân đội thực tập, rồi vừa vặn gặp phải sự kiện phản bội của Mendel. Sau đó tôi bị Satan bắt làm tù binh, hắn to gan bằng trời mang theo hai người xông vào chủ hạm của Satan, cứu tôi về.”


Không đợi Brian tiếp tục hỏi, Cố Khâm đã trả lời trước, “Nếu như anh muốn hỏi tại sao chúng tôi lại ở bên nhau, thật ra cũng rất đơn giản. Bởi vì lúc ấy thực lực của chúng tôi tương đương, kinh nghiệm tương đương, bất tri bất giác đã bị nhau hấp dẫn. Ban đầu khi hắn nói với tôi rằng muốn ở bên tôi, tôi còn rất kinh ngạc, dù sao tôi cũng không ngờ được, với loại tính cách như hắn sẽ lại làm ra hành động tỏ tình này, hơn nữa hắn vốn không thích nói nhảm lại nói mấy đoạn rất dài để thuyết phục tôi, cho nên tôi quyết định thử một chút, một lần thử lại thành càng lún càng sâu.”

Cố Khâm nhún vai tỏ vẻ không còn cách nào khác, nói rằng chẳng qua chỉ là thử một chút, nhưng không biết bắt đầu từ lúc nào, hắn phát hiện ra mình đã không còn có thể rời bỏ đối phương. Có lẽ từ một khắc hắn đáp ứng thử ở bên nhau kia, hắn cũng đã buông tha giãy dụa rồi.

Thấy Cố Khâm bất giác mà mỉm cười, Brian cuối cùng cũng quyết tâm buông tha đoạn tình cảm vô vọng này. Bởi vì trong giọng nói của Cố Khâm tràn đầy hạnh phúc và ấm áp hắn chưa từng thấy được trong ba năm qua. Brian bình tĩnh nói, “Trưởng quan, trước khi ngài chưa tìm được sĩ quan phụ tá thích hợp, tôi không muốn rời đi.”

“Cũng được, có điều nếu như anh chọc giận Hình Chiến, tôi cũng không bảo vệ được anh.” Cố Khâm không biết nên làm gì để thay đổi sự cố chấp của Brian, dù sao hắn cũng đã nói hết lời. Giữa Hình Chiến và Brian, liếc qua liền thấy ngay hắn sẽ đứng ở bên nào, cấp dưới vĩnh viễn kém hơn người yêu của mình.

Vào ngay lúc này, thanh âm của hệ thống truyền tới, [Thiếu tá Reynold yêu cầu nói chuyện điện thoại.]

“Tiếp.” Reynold là sĩ quan hậu cần, mấy năm nay hắn vẫn luôn phụ trách trợ cấp hậu cần cho hai chiến đội Chiến Thần và Thương Lang, cho nên hắn đã sớm thành người quen với Cố Khâm. Năm đó cũng chính là hắn dẫn đám Cố Khâm đi tới đơn vị Chó điên, lần này lại là hắn đưa quân giáo sinh thực tập và tân binh tới.”

“Cố tiểu tử, thật không nghĩ tới thực tập sinh lần này lại sẽ vào chiến đội của cậu!” Reynold xúc động, “Đáng tiếc trong đám này không có ai yêu nghiệt giống cậu với Hình tiểu tử, biểu hiện kém hơn các cậu lúc ấy rất nhiều!” Reynol hồi báo lại những gì mà mình quan sát được từ những quân giáo sinh đến thực tập này cho Cố Khâm nghe.

Khiến cho Cố Khâm hài lòng là, Diệp Phi Dương, người từng là sĩ quan phụ tá của hắn, biểu hiện không tệ giữa đám quân giáo sinh đó. Y là học sinh trường quân sự Thủ đô, là quán quân chiến hạm đột kích hạng mục cá nhân. Y không gây rắc rối, mỗi ngày đều tự giác tiến vào huấn luyện trong phòng huấn luyện.


“Còn nữa, tân binh của cậu và Hình tiểu tử có lẽ là nghe nói hai người bất hòa, còn chưa vào tới đơn vị của các cậu đã chán ghét nhau, khoảng thời gian này cũng mâu thuẫn không ít lần, ngược lại còn khiến cho tôi phát hiện không ít hạt giống tốt.” Reynold lại nêu ra vài cái tên, bao gồm cả người của bên Hình Chiến. Mặc dù quan hệ giữa Cố Khâm và Hình Chiến còn chưa truyền ra, có điều Reynold và Hứa Thiếu Phong có quan hệ tốt, cho nên cũng đã biết họ là một đôi từ trước. Bởi vì tính cách Hình Chiến quá lạnh lùng, hắn không thích giao tiếp với người như vậy, cho nên rất ít chủ động liên lạc với Hình Chiến, trên cơ bản đều để cho Cố Khâm truyền lời.

Cố Khâm ghi nhớ từng cái tên, trong ấy cũng bao gồm cả Hứa Thiếu Dương kia. Hứa Thiếu Dương nhập học trường quân sự cùng năm với Cố Khâm, gia nhập quân đội chưa tới hai năm, nhưng lại có thể có được tư cách gia nhập chiến đội Chiến Thần trong thời gian ngắn như vậy, nhất định là có chỗ nào đó hơn người. Bởi vì tướng mạo, Hứa Thiếu Dương thường xuyên bị người khiêu khích, mặc dù hắn không đứng đầu, nhưng ra tay tàn nhẫn, cho dù thua cũng không để cho người chiếm được một chút tiện nghi. Kiểu người như vậy rất khó đoán tâm tính, Cố Khâm vẫn là không nhớ ra nổi đã gặp qua đối phương ở đâu, nhìn gương mặt còn đẹp hơn cả nữ giới kia, hắn bỗng sinh ra cảm giác không yên kỳ quái.

Cố Khâm tạm thời gác loại cảm giác này sang một bên, “Khổ cực cho anh, lão Rey.”

“Chuyện nhỏ mà thôi, dù sao ngày nào tôi cũng nhàn rỗi không có chuyện gì làm, làm chút chuyện tiêu khiển cũng tốt.” Reynold thờ ơ phất tay một cái. Từ ngày Cố Khâm lên chiến hạm vận tải của hắn với tư cách quân giáo sinh tới thực tập kia, hắn đã rất có hảo cảm với Cố Khâm. Mà đây sợ rằng cũng là lần cuối cùng hắn có thể trợ giúp Cố Khâm, bởi vì năm nay hắn chuẩn bị giải ngũ, “Ba ngày sau chúng tôi sẽ tới nơi đóng quân của Thương Lang, sau đó sẽ sang nơi đóng quân của Chiến Thần.”

Hai người đang định kết thúc nói chuyện, bên Reynold đột nhiên vang lên tiếng còi báo động chói tai, ngay sau đó liền nghe thấy đầu kia loạn thành một đống.

“Địch tấn công! Địch tấn công!”

“Không xong! Trưởng quan! Chúng ta bị bao vây!”

“Chuyện gì thế này?! Phi cơ trinh sát vòng ngoài rõ ràng không phát hiện ra dấu hiệu của quân địch! Bọn chúng nhảy ra từ đâu?!”…


Sắc mặt Reynold tối sầm, quay đầu mắng, “Hoảng sợ cái gì! Không phải là địch tấn công sao? Các cậu đời này chưa thấy chiến hạm của Satan sao? Sao tên nào cũng giống như đám tân binh mới ra chiến trường thế! Tất cả câm miệng cho ông! Truyền lệnh xuống, đội phòng vệ thắt chặt vòng phòng thủ! Tất cả binh lính trên chiến hạm tập trung lại trong một phút! Hệ thống, yêu cầu tiếp viện ở nơi đóng quân gần nhất.” Khi Reynold quay sang Cố Khâm, gương mặt đã khôi phục lại nụ cười đầy phóng khoáng lúc trước, “Xin lỗi, để cậu chê cười. Đám nhóc này an nhàn quá lâu, xương cũng mềm hết rồi, lần này tôi phải dạy dỗ đám nhóc này thật tốt!”

“Tôi phái binh tới tiếp viện cho anh.” Cố Khâm lại không lạc quan giống như Reynold.

Reynold ha ha cười, “Quân của cậu cách chỗ tôi đi ít nhất cũng phải hai ngày, chờ cậu tới hoàng hoa thái cũng đã lạnh rồi*! Thực lực của tôi cậu yên tâm đi, chống đỡ tới lúc quân cứu viện tới cũng đơn giản thôi, cậu cứ yên tâm nghỉ ngơi dưỡng sức mà chờ chúng tôi ở nơi đóng quân đi! Có điều lần này tôi phải mượn dùng tân binh của cậu với Hình tiểu tử rồi.” Nói xong hắn liền ngắt liên lạc.

(*Hoàng hoa thái cũng đã lạnh rồi: Ý nói đã chậm)

Cố Khâm nhìn chằm chằm màn hình giả lập đang dần dần biến mất, thần sắc u ám khó dò. Từ những câu nói ngắn gọn kia hắn biết rõ số lượng quân Satan phái ra lần này không ít, thế nhưng lúc trước lại không có bất cứ tin tức quân địch đột phá phòng tuyến gì cả, quân địch tới quá đột nhiên, giống như tiến hành bước nhảy không gian vậy. Thế nhưng muốn tiến hành bước nhảy không gian với nhiều hạm đội như thế sẽ tiêu tốn rất nhiều năng lượng, nếu thực sự thực hiện chỉ sợ rằng chiến đấu chưa được bao lâu đã hao hết sạch năng lượng. Hôm nay Satan dám làm vậy khẳng định là có chỗ dựa. Chẳng lẽ bọn chúng đã giải quyết được vấn đề của bước nhảy không gian?

Qua hồi lâu, Cố Khâm hạ lệnh cho tất cả đơn vị tác chiến dưới quyền của mình, “Mức độ sẵn sàng chiến đấu nâng lên cấp hai, các đội tùy thời chú ý có thể xuất hiện quân địch!” Chỉ mong rằng chuẩn bị của hắn là dư thừa…

Mặc dù hạm đội vận tải của Ryenold gặp phải tấn công bất ngờ của quân địch, thế nhưng may là nơi này lại chính là hậu phương của quân Liên minh, nơi đóng quân gần nhất cách chỉ có nửa giờ đi đường. Hơn nữa Reynold cũng không phải là đèn cạn dầu, hắn điều động cấp dưới chiến đấu với quân địch, lại có cả binh lính tinh anh sắp gia nhập chiến đội Chiến Thần và Thương Lang, ngoại trừ lúc đầu do không kịp ứng phó tạo thành một ít tổn thất ra thì cũng là hữu kinh vô hiểm chống đỡ tới lúc quân cứu viện tới. Quân địch số lượng ít hơn rơi vào thế yếu, không chạy trốn cũng không thấy đơn vị tiếp theo xuất hiện, chưa tới một ngày đã diệt toàn quân, chỉ còn một mảnh hài cốt, thật giống như chúng chẳng qua chỉ là tới tìm chết thôi vậy.

Lần tập kích này đã gõ chuông báo động cho Liên minh Nhân loại. Có mấy chiếc phi cơ trinh sát ghi lại được hình ảnh quân Satan đột nhiên xuất hiện giữa không gian, nhìn qua giống như là bước nhảy không gian, cẩn thận quan sát lại phát hiện sự khác biệt rất nhỏ. Bởi vì sau khi những chiến hạm địch này xuất hiện hoàn toàn không có tình trạng hết năng lượng, cuối cùng tổ điều tra cho ra một kết luận kinh người — Bộ tộc Satan đã đi trước loài người một bước, đột phá rào cản kỹ thuật đã bao vây cả hai bên mấy trăm năm! Có thể tưởng tượng được, Liên minh Nhân loại đã rơi vào cục diện vô cùng bị động trong thời kỳ chiến tranh sắp tới.

Có điều may mắn là, kỹ thuật của Satan hẳn là còn chưa đủ thuần thục, hoặc nên nói là năng lượng dự trữ của họ không đủ, nếu không thì cũng không xảy ra cảnh tấn công yếu ớt như hôm nay. Hơn nữa tại sao quân Satan lại lựa chọn hạm đội vận tải của Ryenold? Không lẽ chỉ là trùng hợp sao?


Sau khi Nguyên soái hạ lệnh toàn quân tiến vào trạng thái sẵn sàng chiến đấu cấp hai, Cố Khâm liên lạc tới Hình Chiến, “Nếu như em nhớ không nhầm, cho dù là tương lai mười lăm năm sau, kỹ thuật của Satan cũng không đạt tới mức độ này.”

“Hiệu ứng bươm bướm. Chúng ta xuất hiện đã thay đổi tương lai.” Hình Chiến cũng không cảm thấy kỳ quái, “Em có suy nghĩ khác?”

“Trên lý thuyết thì là vậy, nhưng em không nghĩ chỉ với sự xuất hiện của chúng ta lại có thể khiến kỹ thuật của Satan tăng lên nhanh như thế.” Ngón tay Cố Khâm gõ lên tay vịn, “Anh nghĩ tới chưa? Liệu bên Satan có người sống lại không?”

Hình Chiến cau mày, rồi lại rất nhanh buông ra, “Chuyện này rất khó chứng thực.” Loài người muốn lẻn vào trong quân Satan gần như là không thể nào, Liên minh cũng không phải chưa từng nghĩ tới việc phái vài người dùng vỏ bọc phản bội để trà trộn nằm vùng. Nhưng đối với những người đã phản bội, Satan thực ra cũng không tin tưởng bọn họ, điểm này có thể thấy rõ phần nào từ sự kiện của Mendel. “Cho dù chứng thực thì thế nào? Giết đối phương rồi có thể đạt được thắng lợi cuối cùng sao? Bây giờ chúng ta chỉ cần làm tốt nhiệm vụ của mình là được rồi.”

Sống lại cũng không thể quyết định đại cục, giống như Hình Chiến và Cố Khâm vậy. Bọn họ chỉ nhiều hơn người khác mười mấy hai mươi mấy năm kinh nghiệm, có lẽ những kinh nghiệm này có thể quyết định thắng lợi của một chiến dịch, nhưng không thể nào giúp cho Liên minh Nhân loại chiến thắng hoàn toàn bộ tộc Satan. Chiến tranh là thực tế, chứ không phải một bộ phim điện ảnh chủ nghĩa anh hùng.

Cố Khâm suy nghĩ một chút cũng bình tĩnh lại, “Anh nói đúng, là em nghĩ quá nhiều.”

“Thực ra thì nói tới người sống lại.” Hình Chiến chậm rãi nói, “Trước đây không lâu Hứa Thiếu Phong đã liên lạc với anh, anh mới biết Hứa Thiếu Dương là em trai anh ta. Anh ta nói trước kia Hứa Thiếu Dương hết sức buông thả, thành tích trong trường quân sự rất bình thường, thế nhưng lại còn khoe khoang lẳng lơ.” Cái từ này bị Hình Chiến nghiêm trang mà phun ra, khiến cho Cố Khâm buồn cười một cách quỷ dị, “Cho tới khi anh ta biết được Hứa Thiếu Dương suýt chút nữa giết người, mới phát hiện ra mấy năm này tính tình của đối phương đã thay đổi hoàn toàn, thực lực đột nhiên tăng mạnh, chưa gia nhập quân đội lại có thể vận dụng chiêu thức quân đội thuần thục, ra tay vô cùng ác liệt. Hứa Thiếu Phong hoài nghi Vương Tử Minh, hôn phu của Hứa Thiếu Dương, đã làm gì đó với Hứa Thiếu Dương, nhưng anh cho rằng vấn đề lớn nhất lại vốn là nằm ở trên người Hứa Thiếu Dương.”

“Nghe tình huống thì có thực có chút giống… Nhưng nếu như người này cũng là sống lại, vậy hắn ta phải nghi ngờ em trước tiên.” Cố Khâm nheo mắt lại, dù sao chỉ cần hơi nhớ lại một chút là sẽ phát hiện ra quá khứ căn bản không có người như mình, “Tại sao hắn lại không vào Thương Lang, ngược lại lại chọn vào Chiến Thần?”

“Hứa Thiếu Phong nói…” Biểu tình của Hình Chiến trở nên có chút vi diệu, “Hứa Thiếu Dương thích anh.”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.