Đọc truyện Trọng Sinh Chi Tướng Quân VS Tướng Quân – Chương 36: Manh mối làm phản
“Người tên Mendel kia.” Nghe thấy câu đầu tiên Cố Khâm nói khi trở về lại là về Antonio kia, mặc dù biết là nói chính sự nhưng Hình Chiến cũng không cách nào cao hứng được, chỉ có điều y cũng không thể hiện ra, “Nguyên soái đã để cho Thượng tướng Cố Hoằng đi điều tra đối phương rồi, còn Antonio, Mendel sẽ không để cho hắn tiếp xúc với thứ gì có ích cả, không cần lãng phí thời gian với hắn.”
Nghe thấy cái tên Cố Hoằng, Cố Khâm theo bản năng mà cau mày, Hình Chiến lại nhấn mạnh, “Dù xét về độ trung thành hay năng lực thì Thượng tướng Cố Hoằng đều đáng tin cậy cả.”
“Tôi biết.” Cố Khâm giãn lông mày ra, “Có tra được cái gì không?”
Hình Chiến cũng chưa từng nghĩ tới việc giấu giếm hắn, “Mendel rất nhạy cảm, vừa phát hiện có vấn đề một cái hắn liền an phận hơn rất nhiều, gần nhất cũng không mấy khi tiếp xúc với nhân vật khả nghi nào cả, nhưng chúng tôi vẫn bắt được không ít về hoạt động lúc trước của hắn. Hắn cùng Satan cũng không tồn tại liên hệ gì, thế nhưng lại có qua lại với vài người trong chính phủ.”
“Chính phủ?” Cố Khâm kinh ngạc lặp lại cái từ này một lần, hắn đã suýt quên mất rằng Liên minh còn có một bộ phận này nữa.
Mấy trăm năm chiến tranh khiến cho chính phủ vốn chủ trương hòa bình ngày càng trở nên mệt mỏi. Lúc mới đầu, một ít vị lão thành trong chính phủ còn hi vọng có thể đàm phán thu được cơ hội hòa bình với bộ tộc Satan, nhưng kẻ xâm lược từ bên ngoài này làm sao có thể đồng ý vì một ít lợi ích nhỏ nhoi mà bỏ qua khối bánh gato Liên minh này? Bọn chúng thậm chí còn hoàn toàn không cho họ cơ hội đàm phán, vừa tới liền lập tức đánh.
Từ lúc đó, chiến tranh trở thành màn đêm mà Liên minh không thể thoát khỏi, địa vị của quân đội cũng trở nên ngày càng trọng yếu. Để đuổi đi kẻ xâm lược, giới chính trị tận lực cổ vũ dân chúng tòng quân, tiến hành chính sách giáo dục ái quốc không khác gì tẩy não, ra chiến trường bảo vệ quốc gia trở thành lựa chọn hàng đầu của người trẻ tuổi, đi lính dần dần thống lĩnh tất cả các ngành nghề khác, mà quân hàm cũng trở thành tiêu chuẩn để đánh giá địa vị của một người.
Đến cuối cùng, những chính khách không ra chiến trường, công huân tích lũy chậm chạp kia đã không còn trói buộc được con mãnh thú quân bộ này nữa. Mấy trăm năm qua chậm rãi hình thành cục diện nghiêng hẳn về quân bộ, vị trí của chính phủ cũng ngày càng trở nên nan kham, chỉ có thể quản lý sinh hoạt hàng ngày của dân chúng, thậm chí có lúc dân chúng còn xem thường, cho rằng không ra chiến trường chính là không có bản lĩnh, mỗi lần ban bố chính lệnh đều cần có quân bộ ủng hộ và phổ biến mới có thể thành công được. Thế nhưng nói thẳng tay xóa bỏ chính phủ đi thì lại không được, dù sao chung quy vẫn phải có người quản lý hậu cần, đám quan quân trên chiến trường của quân bộ này ai lại thèm đồng ý hạ mình!
“Nếu như người trong chính phủ vì quá ngột ngạt nên cấu kết với bộ tộc Satan để cùng lật đổ sự thống trị của quân bộ thì cũng không có gì kỳ quái cả.” Cố Khâm suy tư nói, “Cũng không biết họ thỏa thuận cái gì với Satan.”
“Một đám ngu xuẩn.” Ánh mắt Hình Chiến lạnh lùng nghiêm khắc, “Tin tưởng hứa hẹn của kẻ xâm lược chính là tự đào hố chôn mình.”
“Vậy tốt nhất là chúng ta xâm nhập vào bên trong bọn họ, tương kế tựu kế lợi dụng họ tra xét hành động của Satan, nếu chúng có thể mai phục chúng ta, vậy chúng ta cũng có thể mai phục bọn chúng y như vậy.” Cố Khâm nheo mắt.
“Đây không phải chuyện một sớm một chiều là có thể làm được. Bộ phận kia cũng không phải là nơi chúng ta am hiểu, có lẽ nên giao cho người chuyên nghiệp đi xử lý thì hơn. Hiện tại trước hết chúng ta cần phải nâng cao thực lực, bằng không lên chiến trường sẽ không ai tin phục cả, lần so tài này vừa vặn có thể giúp chúng ta tiến vào quân đội trước thời gian. Sau khi giải đấu kết thúc thì cũng là lúc kết thúc học kỳ đầu tiên, đến lúc đó sẽ được nghỉ ngơi một tháng, trong thời gian quân bộ sắp xếp cho chúng ta vào quân đội thực tập này, thể chất của cậu nhất định phải đạt tới cấp B.”
“Cậu có biện pháp khiến tôi có thể vượt hai cấp trong thời gian hơn một tháng?” Cố Khâm kinh ngạc nhìn đối phương. Hắn vốn cho rằng việc mình tăng từ E+ lên tới D trong một tháng sau khai giảng kia đã là cực hạn rồi.
Phải biết trước khi sống lại, hắn phải mất năm năm mới có thể đưa thể chất đạt tới cấp B, mà giai đoạn từ B- lên tới A hắn tiêu tốn mất mười năm, càng về sau cấp bậc thể chất sẽ càng khó mà nâng cao lên được. Đương nhiên đây cũng có liên quan tới việc hắn bỏ qua thời kì rèn luyện thể chất tốt nhất nữa.
Yêu cầu thể chất thấp nhất đối với quân hàm Thiếu tướng là A, đây cũng là nguyên nhân lớn nhất tại sao hắn lại mãi không thể nâng quân hàm của mình lên được. Trung tướng yêu cầu A+, Thượng tướng S-, nếu như hắn nhớ không nhầm, Hình Chiến khi ấy đã có cấp bậc thể chất S tương đương với Nguyên soái, đây cũng gần như là cực hạn của nhân loại, phải biết cấp S+ cũng chỉ là cấp bậc trong truyền thuyết mà thôi.
“Mức độ huấn luyện của Angus có thể khiến cho thể chất của cậu tăng lên từ E+ lên tới D trong vòng một tháng cho thấy thiên phú của cậu rất tốt. Đã như vậy, chỉ cần cậu có thể kiên trì, dùng phương pháp huấn luyện của tôi hoàn toàn có thể đạt tới hiệu quả tăng lên tới cấp B trong vòng hai tháng.” Hình Chiến tất nhiên không phải là kiểu người nói quá kia.
Nghe khẩu khí của Hình Chiến nói cái loại thao luyện khiến mình thừa sống thiếu chết kia vẫn chưa tính là cường độ cao… Cố Khâm quả thực có chút tò mò, đến tột cùng phương pháp huấn luyện của đối phương là cái gì. Hơn nữa, chỉ cần vừa nghĩ tới chính mình sẽ không bị thể chất gây trở ngại đến mức bị Hình Chiến đè ép một đầu nữa, Cố Khâm đã phấn khởi hẳn lên. Ưu điểm không bao giờ thiếu của hắn chính là có thể chịu được cực khổ, bất luận có là huấn luyện cường độ lớn đến mức nào cứ tung hết ra đi! “Vậy tôi mỏi mắt mong chờ.”
“Muốn đạt đến hiệu quả như vậy, kỳ nghỉ cậu nhất định phải theo tôi đi về.” Hình Chiến đưa ra điều kiện.
“Không thành vấn đề.” Cố Khâm không nghĩ ngợi gì lập tức đáp ứng. Dù sao thì về cái nhà trống không kia chi bằng đi cùng Hình Chiến thì hơn.
Cũng không biết có phải là quá mức chờ mong với tương lai hay không, tối hôm đó Cố Khâm liền mơ một giấc mơ. Trong giấc mơ hắn đem Hình Chiến hung hăng đánh cho một trận, hơn nữa còn là đánh về cái mặt tuấn tú kia, đánh xong thì hài lòng mà chậm rãi giúp đối phương bôi thuốc, rồi lại lần nữa thưởng thức kiệt tác của chính mình…
A, cái loại hành vi này thật là quá ngây thơ. Cố Khâm lắc đầu, lần thứ hai tinh thần sung mãn mà vùi đầu vào trong các cuộc đối chiến kịch liệt trong vòng tranh điểm.
Trong mấy ngày tới, mười đội tiến vào vòng đoạt điểm sẽ đối chiến lẫn nhau, thi đấu chín trận, đương nhiên cũng có thể lựa chọn bỏ cuộc một hoặc vài trận trong ấy, có điều điểm của cả chín trận đều sẽ được tính tổng lại rồi xếp hạng, vì thế nên thường sẽ không có ai chọn bỏ cuộc cả. Dù sao thì dù cho có thua trong lúc thi đấu thì chỉ cần không trái với quy tắc vẫn sẽ ít nhiều được vài điểm.
Giống như trong vòng loại, mỗi đội sẽ chỉ có một trận đấu trong một ngày. Mặc dù thế nhưng áp lực trong vòng đoạt điểm lớn hơn rất nhiều so với vòng loại. Cái loại trạng thái tinh thần căng thẳng cao độ liên tục lên cao xuống thấp này có thể sẽ khiến cho quân giáo sinh không chịu nổi, cho nên vào lúc này, các thành viên dự bị liền trở nên vô cùng trọng yếu.
Trước khi thi đấu, Tạ Hoan nói với bọn họ, “Thứ tự thi đấu cũng đã sắp xếp xong rồi, phần lớn trong mười vị trí đầu vẫn rơi vào tay các trường quân sự đứng đầu năm trước. Dựa theo thông lệ, tại năm trận đầu thì các quân sự phải phái ra toàn bộ thành viên chủ lực lên sân, các trận còn lại thì có thể phân bố nghỉ ngơi thích hợp để thành viên dự bị lên thay. Có người muốn nghỉ sớm thì sớm tìm tôi thông báo, đừng có như ong vỡ tổ xin nghỉ là được. Đặc biệt là Hình Chiến và Cố Khâm, thời gian nghỉ của hai cậu nhất định phải cách ra.”
Hai người gật đầu, dù sao thì chín trận đấu đối với họ cũng không đáng kể chút nào. Bọn họ ngay cả chiến tranh cường độ cao cũng đã từng vượt qua, chứ nói gì tới loại thi đấu chỉ dừng ở mức độ trường quân sự như thế này.
Đối thủ đầu tiên của trường quân sự Đệ Nhất quả nhiên là trường quân sự Thủ đô. Đây là trường đạt huy chương đồng trong thi đấu đoàn đội của Giải đấu liên trường lần trước, có thể coi như là một đối thủ thực lực mạnh mẽ. Trên thực tế, thực lực của ba trường giữ vị trí đầu của giải đấu lần trước cũng không chênh lệch bao nhiêu, đặc biệt là trường quân sự Liên minh chỉ huy và trường quân sự Đệ Nhất thậm chí còn không phân cao thấp, mỗi lần trường quân sự Đệ Nhất đều thắng rất gian nan, thậm chí còn từng có lần bị thua đối phương, chỉ có điều tổng điểm lại cao hơn nên mới có thể liên tục làm quán quân. Nhưng năm nay có Z và Thương Lang khiến cho thế cục vốn là khó phân biệt trong nháy mắt trở nên rõ ràng. Nếu như trường quân sự Đệ Nhất mà còn để thua, vậy thì họ thực sự nên bị người nhạo báng.
Sau khi đối chiến bắt đầu sẽ có ba phút chuẩn bị. Nhiệm vụ lần này là chiếm lĩnh tinh cầu. Trong địa đồ tổng cộng có một trăm hành tinh, trong vòng ba tiếng đồng hồ, bên nào chiếm được nhiều hành tinh hơn sẽ chiến thắng. Tiêu chí chiếm lĩnh cũng rất đơn giản, chỉ cần cắm được hai lá cờ lên hai điểm đối xứng trên hành tinh coi như là chiếm được, thiếu một chiếc cờ hoặc hai điểm không đối xứng nhau thì đều không được tính.
Hai bên đối chiến xuất hiện ở hai bên địa đồ, trong quá trình đối chiến địa đồ sẽ không cho biết tinh cầu nào đã bị chiếm tinh cầu nào chưa, cần phải tự mình đi thăm dò. Nếu như trên một tinh cầu cùng một lúc cắm cờ của hai bên thì tinh cầu ấy cũng sẽ không được tính. Giai đoạn đầu, chỉ huy thông thường sẽ ra lệnh từ bên địa đồ bên này tiến về phía bên kia, cho nên tranh cướp tinh cầu trên khu vực chính giữa địa đồ sẽ thường khá kịch liệt.
Cố Khâm liếc nhìn nhiệm vụ, vung tay với Hình Chiến, “Cậu tới.” Sau đó tự mình đi tới chiến đội cơ giáp. Với điều kiện tiên quyết là không phá hủy tinh cầu, chiến đội cơ giáp sẽ là chủ lực chiếm lĩnh tinh cầu, cho nên khả năng phải chia đội là rất lớn, chỉ có cặp sinh đôi dẫn đội có vẻ sẽ không đủ nhân lực.
Hình Chiến cũng không chút nào chần chừ, chờ tới khi mọi người đã vào chỗ của mình, đối chiến chính thức bắt đầu liền ra lệnh, “Toàn quân tiến hết tốc độ về phía trước.” Y không phân quân đi chiếm lĩnh các tinh cầu gần nhất, ngược lại lại để cả hạm đội xuất phát về hướng còn lại của địa đồ, rất có tư thế dồn lực uy hiếp trực tiếp quyết một trận tử chiến.
Khán giả vốn còn đang đặc biệt kích động vì biết được Z cuối cùng cũng tới làm tổng chỉ huy tại trận đấu này liền có chút choáng váng, Z đây là chuẩn bị dùng vũ lực sao? Y có thể đảm bảo phá tan toàn bộ quân chủ lực của quân địch trong vòng ba tiếng sao? Nếu như quân chủ lực của quân địch ngăn cản họ sau đó nhân cơ hội chiếm lĩnh tinh cầu, vậy thì sau ba tiếng nhất định sẽ thua! Mà ngược lại với bên này, trường quân sự Thủ đô đã bắt đầu phân ra vài tiểu đội tranh thủ thời gian đi chiếm tinh cầu trước rồi.
Khi toàn bộ quân đã đi tới khu vực giữa địa đồ, Hình Chiến mới hạ lệnh dừng lại, “Hai chiếc chiến hạm loại nhỏ tách ra mang theo hai chiếc cơ giáp, lấy nơi này làm giới hạn, quay trở lại hướng chúng ta vừa tới đi cắm cờ. Tất cả máy bay không người lái lấy chủ hạm làm trung tâm, tản ra về bốn phía vuông góc, đi tới biên giới của địa đồ, tạo ra một mặt phẳng, sau đó chậm rãi tiến về phía trước. Đại đội số 1 ở lại quanh chủ hạm. Đại đội số 2 chia làm ba tổ, đưa theo tất cả cơ giáp. Ba người Mạch Phấn, Mạch Phiến, Cố Khâm dẫn đầu ba tổ cơ giáp. Các chiến hạm cỡ lớn, cỡ trung và cỡ nhỏ trong các đại đội khác chia làm mười tổ, chia đều tới sau các máy bay không người lái, cùng đi theo họ. Đội chiến hạm đột kích đợi lệnh.”
Trận hình của Hình Chiến mở ra, khán giả bây giờ mới hiểu được y rốt cuộc là có ý định gì.
“Mẹ nó! Đây là chặn đường mà! Quá vô sỉ rồi!”
“Tạo ra một cái màn chắn che lại toàn bộ tinh cầu phía sau lại, sau đó chậm rãi chiếm lĩnh, lại còn để quân chủ lực tiếp tục tiến lên phía trước, như vậy trực tiếp bảo đảm chiếm được một nửa số tinh cầu rồi!”
“Trường quân sự Thủ đô bên kia chiếm bao nhiêu rồi?”
“Hình như họ tiến được một phần tư địa đồ rồi, thật lo cho bọn họ!”…