Trọng Sinh Chi Tối Thần Cường Giả

Chương 20: Đi Dã Ngoại


Đọc truyện Trọng Sinh Chi Tối Thần Cường Giả – Chương 20: Đi Dã Ngoại

Tất cả Phó Bang sợ hết hồn, thành viên của Tinh Vũ Bang cũng sợ hết hồn!

Cho dù là Bang Chủ Trư ca thì ba hồn bảy phách cũng thi nhau mà chạy rồi!

Con mẹ nó, tất cả dị năng giả cho dù là sớm nhất cũng chỉ mới được phát hiện cách đây hơn 1 tuần mà thôi, ngươi thế nào lại sở hữu Hỏa hệ đến tận cấp 3 ah!

Đây là dọa chết người nha!

Trư ca đưa mắt liếc xoay một vòng, trên đầu liền xuất hiện cái bóng đèn trấn an ah!

Ngươi Hỏa hệ cấp 3 thì thế nào?!

Ta đây là song hệ dị năng giả ah!

Thủy hệ cũng cấp 2 rồi ah, còn cả Thổ hệ cũng đã cấp 1 rồi!

Ta không tin 2 cái này không dập được lửa của ngươi!

Bất quá sau đó, hắn liền muốn lạy!

Điền Lâm phất tay một cái, sau đó trong tay xuất hiện một quả cầu Lôi Điện với những chùm tia sét xung quanh mạnh mẽ bay lượn, tạo ra một khung cảnh uy nghiêm đến cực phẩm!

“Xin tự giới thiệu thêm, ta kì thật còn là một song hệ dị năng giả với Hỏa hệ cấp 3 cùng Lôi hệ cấp 3.” Điền Lâm nhìn khắp xung quanh, sau đó nói tiếp: “Thế nào? Tiêu gia đại ca Tiêu Lâm đâu ah? Ra đây chiến 1 trận nào! Nhanh nhanh ta còn chiến với Phó Bang đệ nhất nữa ah!”

“Đại ca, em không dám ah, em nhận thua ah!” Tiêu Lâm ló đầu ra đằng sau cái ghế dài được đặt sát vách của căn cứ mà nói, khuôn mặt của hắn lúc này hèn hạ vô cùng!

“Đù!” Điền Lâm hai mắt trố ra, không tin vào mắt mình ah: “Ít nhất phải đánh 1 trận chứ!”


“Đại ca, hay là… anh chiến với đệ nhất Phó Bang Hứa đại ca luôn đi há, giữ chút sức giữ chút sức ấy mà…” Tiêu Lâm cười hề hề xoa đầu đáp.

Điền Lâm nghe vậy liền xoa cằm, sau đó gật đầu nói: “Cũng được.”

Trư ca nhìn Điền Lâm trên tay một bên thì cầm Hỏa hệ cấp 3, một bên thì cầm Lôi hệ cấp 3, cái miệng há đến nỗi không thể khép lại luôn.

Con mẹ nó, đây chính là dẫn hổ về nhà ah!

Tinh Vũ Bang được thành lập vững chắc không tan chính là do nhờ Bang Quy của người sáng lập Bang – Nhất Định Thần, 28 năm trước Nhất Định Thần ngao du tứ hải, cuối cùng quay lại Nam Việt sáng lập Bang Phái lấy tên Tinh Vũ Bang.

Tinh Vũ Bang ý nghĩa như những ngôi sao trên trời, bất diệt cùng thời gian!

Mà Bang Quy giúp Tinh Vũ Bang vững chắc chính là: “Ba năm một lần, Tinh Vũ Bang đều phải tổ chức một đại hội thi đấu giữa các Phó Bang, người thắng cuối cùng sẽ đấu với Bang Chủ, nếu thắng sẽ nhận được vị trí Bang Chủ, còn Bang Chủ lùi lại vị trí Phó Bang đệ nhất, còn nếu thua Bang Chủ vẫn là Bang Chủ, về phần xếp hạng Phó Bang, sẽ phân theo thứ tự chiến thắng trong cuộc thi mà sắp xếp lại. Mà đúng ba hôm nữa lại là ngày diễn ra đại hội tiếp theo.”

Sau khi nghe được giải thích cặn kẽ, Điền Lâm mới gật đầu nói: “Vậy thôi, ta đành tạm thời nhận chức Phó Bang đệ thất, đợi ba ngày nữa sẽ tới chiến đấu, Trư ca, tạm biệt, em xin về.”

“Ừm, chú về.” Trư ca chào nói, mặc dù ban đầu có chút lo lắng, nhưng nghĩ kỹ lại thì nếu như Tinh Vũ Bang có một bang chủ mạnh mẽ như vậy thì… lo gì không xưng đệ nhất?

Điền Lâm vừa về đến trường liền thấy một đoàn người rầm rầm chạy đến căn tin, một đống băng rôn ghi dòng chữ “Đả Đảo Bà Bán Súp Cua” liền mạnh mẽ hiện ra ah!

Suy đi nghĩ lại cũng thấy đúng, vì dù gì hơn phần nữa trường này đều dính chưởng của bả, tới cả giáo viên cũng theo đó mà trôi ah…

Cho nên lần này, giáo viên cũng quay mặt làm ngơ luôn, mà dù muốn xen cũng không được ah, vì đến cả Hiệu Trưởng cũng hạ lệnh rồi, bà gan lắm, dám bỏ thuốc cả Hiệu Trưởng ah!

Đến cả con gái của Hiệu Trưởng làm giáo viên trong trường này, hay cháu trai của ông ta học ở đây cũng đều dính đạn ah!

Lần này, thần tiên cũng không cứu được bà đâu!

Bên trong căn tin, bà bán súp cua nhìn dòng người ầm ầm đi đến như vậy, đều muốn tái rồi.

Lần này tự hại mình rồi ah!

Chính là do hôm trước do mãi xem Sóng Gió (^.^) mà lỡ tay để nhầm ah!

Thảm rồi!

“Đả đảo bà bán súp cua!”

“Đả đảo bà bán súp cua!”

“Đả đảo bà bán súp cua!”

“Đả đảo bà bán súp cua!”


Một đống thanh âm đả đảo vang lên, đến cả cái trường này cũng muốn rung!

Lúc mọi người vừa đến liền thấy bà bán súp cua quỳ xuống ah, hai tay dâng lên, khóc nói: “Cho tôi xin lỗi, do hôm trước con gái tôi bị bệnh, đầu óc rối rắm, nên không suy nghĩ nhiều được, vì vậy mà lỡ dại để nhằm thuốc táo bón ah, xin lỗi!!”

Lời nói rất cảm động…

Bất quá, chơi nhằm trường rồi!

“Đả đảo bả ah, dù ở nhà xảy ra chuyện nhưng cũng không nên làm vậy ah!”

“Đúng ah!”

Thế là, hành trình đả đảo tiếp tục…

Nửa tiếng sau, bà bán súp cua đành phải cuốn gói đi ah!

Ây da, lần này chơi ngu quá ah! Bán tại đây một ly ít nhất lời cũng trên 50k ah!

Ai bảo trường này lắm rich kid làm gì?!

Sau khi vụ bà bán súp cua đi qua, tất cả hoạt động đều quay về ổn định như trước.

1h30 chiều.

Tại bên trong lớp 10B2, giáo viên chủ nhiệm Nguyễn Thị Hồng Ánh bước vào, sau đó nói: “Ngày mai là ngày lớp chúng ta sẽ đi dã ngoại, ai muốn đi thì mỗi bạn đóng 5 triệu nhé, lại đóng cho thủ quỹ Phan Yến Nhi của lớp chúng ta, Yến Nhi, em ghi danh sách nhé.”

“Vâng ạ.” Phan Yến Nhi đáp.


“Woa, đi dã ngoại thôi cũng liền tốn 5 triệu ah! Trường của rich kid có khác!” Điền Lâm thầm nghĩ.

Sau đó cuối giờ, tất cả rất nhanh liền nộp tiền ah!

Sáng hôm sau.

Tất cả đều tụ tập lại trường, lên xe chuẩn bị đi, do tất cả học sinh trong lớp đều là con ông cháu cha cho nên tất cả đều đóng tiền để đi ah, đối với bọn chúng mà nói, 5 triệu chỉ là phù du…

Toàn bộ đều hứng khởi ah, bất quá chỉ có Điền Lâm là thấy sầu ah!

Con mẹ nó, hôm nay là ngày cuối cùng của nhiệm vụ ah, thất bại liền bị trừ 10 điểm khả năng sex ah!

Thế nhưng, chẳng lẽ lại bắt ta đi bắt cóc hấp diêm?!

Không, ta là thanh niên tốt ah!

Haizz, đành bị trừ vậy…

Chiếc xe thế là lên đường!

P/s: Chương này hơi tệ thật, ta cũng thấy vậy, nhưng chắc chắn sẽ là lót đệm cho chương sau hay hơn! Ủng hộ ta nào!


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.