Đọc truyện Trọng Sinh Chi Thú Nhân Cơ Giáp – Chương 39
Bên ngoài đại sảnh là một hồi dạo đầu áp suất thấp thì trong phòng VIP của nhà hàng Đệ Nhất cũng vui vẻ không kém .
Sau khi rượu quá năm phần say cả bốn người đều cảm thấy không thích hợp, cao thủ thương trường thì đối với việc tiếp xúc với rượu mạnh càng có nhiều hiểu
biết sâu sắc.
Trần Phóng nhanh chóng lấy máu tiến hành xét nghiệm nhanh , xác định thành phần trong rượu chỉ là thuốc mê loại 1 liền thở phào nhẹ nhỏm.
Mỗi người được tiêm thuốc giải sau đó nhanh chóng hành động,cùng lúc cận vệ cùng vệ sĩ cũng vừa báo cáo tình hình biến động bên ngoài.
Rất nhiều cao thủ cơ giáp cấp A đỉnh phong đã tiến hành mai phục xung quanh ,chỉ chờ con mồi sa lưới .
Trong lòng nhóm người đã cơ bản nắm được dụng ý của kẻ kia, phần nhiều là muốn rửa mối nhục cùng với ý đồ cướp đoạt dị thú.
Hừ , tưởng họ là hồng mềm chắc.
Vương Thiên Hành gửi một tin nhắn cho Lâm Hàn bảo cậu chờ tại đại sảnh cùng mọi người tập họp rồi rời khỏi nơi này.
Anh cũng muốn vận động một chút , đã có kẻ không muốn sống thì anh cũng không ngại phiền.
Bên này , nhóm người cảm
Thấy tình thế ngoài ý muốn nên không tiếp tục dây dưa mà rút quân, bẫy đã giăng càng không sợ con mồi sẽ bay mất.
Lâm Hàn thấy người xấu rút lui lúc này mới thở phào nhẹ nhỏm ,cậu đẩy tay bảo tiêu đang ôm lấy vai mình ra khách sáo nói cảm ơn rồi tựa người vào bức tường chống đỡ thân thể đang dần vô lực.
Một luồng khí nóng đang dần lan tỏa khắp kinh mạch trong cơ thể , một làn nhiệt mong manh thoát ra khỏi cơ thể mang theo một ít tạp chất pha lẫn với mồ hôi chầm chậm chảy ra.
Đầu óc mơ hồ dần tỉnh táo , Lâm Hàn vô cùng bất ngờ về điều này nhưng trên mặt không có biểu hiện gì khác thường ,với cậu đơn giản là khả năng của cơ thể này đi.
Dù gì cái thế giới này vốn là nơi của những điều không tưởng kia mà.
Thêm một thứ cũng không còn gì đáng để chấn động nữa ( bất ngờ nhiều đến mức …!muốn làm bộ cũng lười )
Sau một hồi hữu kinh vô hiểm , nhóm sáu người bây giờ đã tăng lên mười một người càng khiến người khác phải chú ý.
Đây rõ là sợ kẻ thù mù mắt không tìm ra mình đây mà.
Trời càng về khuya đường phố càng náo nhiệt.
Lâm Hàn chơi cả một ngày cũng bắt đầu cảm thấy mệt , liên tục đánh mấy cái ngáp nho nhỏ.
Bảo tiêu Tần Phong nhìn biểu cảm đáng yêu của cậu nhịn không được mà đưa tay xoa lên cái đầu tóc mềm mại kia, đôi mắt loé lên vẻ cưng chiều .
Đường Ngự Long đi bộ cả
Một quảng đường dài mà chẳng thấy động tĩnh gì cũng bực bội ra mặt ” Rốt cuộc là có đánh hay không a? Lão tử đi muốn mòn cả đế giày rồi mà đến cái bóng cũng không thấy , bằng không chúng ta kiếm một chỗ ngồi nghĩ chờ bọn chúng tới đi?”
Tần Tranh nhìn anh cười lắc đầu
Vương Thiên Hành vẫn thản nhiên nhìn thẳng đáp ” Được , chúng ta tìm chỗ nghỉ chân đi “
Đường Ngự Long thấy anh thoải máy liền gật đầu với anh một cái ” Tốt , vậy chúng ta đi đến quán nước phía trước đi.
Không phải nổi danh nhưng phá nát chỗ nay hẳn không gây thiệt hại lớn hắc hắc ” tất nhiên ,loại địa phương này dễ ra tay hơn so với nhà hành uy danh như Đệ Nhất.
Tần Tranh nghe anh nói liền bật cười ” Phì ….!cậu a.
Suốt ngày chỉ biết gây họa cho người khác.
“
Đường Ngự Long đắc ý hất hàm nhìn anh đáp ” Tôi mới không gây họa nha , đây gọi là chiếu cố a.
Đập đi xây lại cái mới tốt hơn chẳng phải tiện cả đội đường sao? Cậu nhìn xem : kiểu dáng lỗi thời quá rồi , chẳng được mấy người lui tới “
Lâm Hàn đưa mắt nhìn cửa hàng hoành tráng đang có rất nhiều người ra vào được gắn mác lỗi thời – vắng khách khoé môi giật giật.
Trần Phóng nghe cái khẩu khí ngứa đòn kia liền muốn nhức đầu, đúng là thói quen nhà giàu khó ưa mà.
Tiến vào bên trong , Đường Ngự Long rất Phúc Hậu mà chọn tầng cao nhất , vị trí ngồi ngay cạnh cửa sổ lớn , nhìn từ đây có thể thấy bao quát khắp nơi cũng tiện cho cả bọn lọt vào tầm ngắm của kẻ địch .
Tuy nhiên chẳng ai buồn quan tâm điều này.
Ở cách đó không xa , có một người rất vui vẻ cong khoé môi nhìn đám người ngu xuẩn nọ.
Hắn nhẹ nhàng phất tay với thủ hạ bên cạnh rồi lạnh lùng quay lưng đi ,rời ra khu vực mà chốc nữa đây sẽ biến thành chiến trường .
Đường Ngự Long đánh một cái ngáp xong liền nhe răng cười ” Đến rồi đến rồi , thật là chậm Chạp mà ” đôi mắt không giấu nỗi Hưng phấn nhìn ra cửa kính trong suốt.
Bầu trời lấp lánh ánh đèn bên ngoài bỗng bị bao trùm bằng một chùm sáng đỏ mang theo tiếng nổ lớn đinh tai nhức óc
Ầm ầm …đùnggggggg
Đùng ….!Ầm …..oành…
Xen lẫn trong tiếng đạn pháo oanh tạc là tiếng hét thất thanh của những người bị liên luỵ.
Đường phố bị cày nát bương , nhiều toà nhà bị đánh sập.
Từ màn khói , từng chiếc từng chiếc cơ giáp lao ra rồi liên tục nả pháo vào những
chiếc cơ giáp khác với hai màu đen và trắng.
Tuy khác màu nhưng lại cùng mục tiêu duy nhất.
Người điều khiển cơ giáp của kẻ địch đều là cao thủ cấp A đỉnh phong nên trận chiến kéo dài hơn bình thường một chút.
Mặc dù đều là cơ giáp cấp 7 cao cấp nhưng so về thực chiến thì bên Vương Thiên Hành vẫn chiếm thế thượng phong.
Evel đang ngồi trên một chiếc cơ giáp cấp 8 hiếm hoi quan sát trận chiến không ngừng nghiến răng nghiến lợi ” Giết ,giết hết bọn chúng cho ta.
Lũ vô dụng , chỉ có mấy tên lính quèn mà cũng không giải quyết được là sao? Tất cả xông lên cho ta.
Nhất định phải mang hai con dị thú kia về đây nghe rõ chưa?”
Thủ hạ ” Đã rõ ” nhanh chóng cắt đứt liên lạc rồi dẫn thép toàn bộ thuộc hạ gia nhập cuộc chiến.
Evel cũng không chịu ngồi yên , cơ giáp mà đỏ với hoa văn màu đen hướng thẳng đến kẻ đang ngồi bên cửa sổ kia.
Đùng , đùng , đùng ….
Hắn bắn ba phát pháo mở đường , nhưng chưa đạt được ý đồ đã bị chặn lại giữa không trung.
Oành oành oành ….
Ba phát pháo lazer đã chặn lại đứng đường đi của hoả pháo.
Evel gầm lên lao thẳng về kẻ dám ngán đường của hắn.
” Khốn kiếp , hôm nay ngươi phải chết Aaaaaaa”
Đường Ngự Long nhếch môi cười khẩy ” Hừ tới đây”
Đôi bên trực tiếp bắn phá về phía đối phương .
Khi khoảng cách được rút ngắn liền không do dự mà rút trường đao ra cận chiến .
Evel thích nhất là tự tay chém giết đối phương một cách từ từ.
Keng keng keng ….!ầm …uỳnh …
Đường Ngự Long cười lạnh ” Được lắm.
Ngươi làm ta cảm thấy vô cùng hứng thú rồi ak.
Đến đây ta sẽ cho ngươi biết thế này là đánh đấm “
Tay cầm trường thương của Đường Ngự Long đẩy nhanh tốc độ , tiếng binh khí va vào nhau phát ra âm thanh vô cùng chói tai.
Evel chật vật né tránh , vừa đỡ một đao đang chém xuống còn chưa trụ vững đối phương đã nhanh chóng trở đao đánh bồi thêm một đường vào eo hắn.
Evel ” Chết tiệt ” cơ giáp bị trúng chiêu hiểm liền bị tê liệt một phần ,tia lửa điện chớp loé báo hiệu rằng nơi đó đã bị hỏng hốc.
Mặc dù cơ giáp của hắn là cấp 8 nhưng tinh thần lực chỉ đạt cấp A nên so với Đường Ngự Long là cấp A đỉnh Phong thì lợi thế chẳng là bao ,cộng thêm kinh nghiệm so chiến được nâng cấp sao khi gia nhập nhóm Vương Thiên Hành liền như hổ thêm cánh.
Đường Ngự Long rất không khách sáo mà ngược đổi thủ thê thảm .
Đường Ngự Long khoái trá bồi thêm một trước từ trên cao xuống , đánh cho cơ giáp của Evel tạo thành một cái hố hình người trên mặt đất.
” Haha quá yếu “
Trận chiến vừa khơi màu tầm mười phút đã có hơn năm mươi cơ giáp tham gia , nhưng rất nhanh đã có thể phân rõ thắng bại .
Những nhân vật lớn thì lại được dịp xem trò giải trí cực kỳ hiếm gặp tại tinh hệ Brook , mà quân đội hôm nay đi nghỉ mát hay là đã phê duyệt cho đôi bên đánh nhau vậy nhỉ? Hiếm khi báo động lớn thế này mà họ vẫn áng binh bất động nha!
Tất nhiên là những suy nghĩ đó lại vô tình chuẩn không cần chỉnh , vì người bên quân đội đã nhắm mắt nhắm mũi mà làm ngơ cho trận chiến lần này.
Chịu thôi ai bảo người ta là con quan lớn làm chi .
Khi thế cục sắp ngã ngủ thì tình thế đột ngột thay đổi vì sự gia nhập bất ngờ của một nhóm cơ giáp cấp 8.
Gần năm mươi cơ giáp cấp 8 sa sỉ tham gia khiến cuộc chiến tăng thêm nhiệt độ.
Vương Thiên Hành , Trần Phóng , Bạch Lạc Sơn liền không rảnh rỗi mà ngồi xem kịch được nữa.
Tất cả cùng giải phóng cơ giáp , Tần Tranh hiển nhiên mà rơi vào tay Vương Thiên Hành khụ khụ là được anh bảo vệ , Lâm Hàn đi cùng bảo tiêu Tần Phong.
Tất cả họng pháo đều tập trong bắn về bên này
Oành oành oành…!đùng …ầm
Chỉ một cái chớp mắt cửa hàng họ vừa ngồi đã bị đánh tan tành thành từng mảnh vụn.
Vương Thiên Hành chỉ dùng cơ giáp cấp 8 để ra trận.
Đối với anh mà nói mấy cơ giáp cấp 8 kia cũng chỉ là mấy con rối gỗ , tuỳ tiện chơi một chút là hỏng ngay ,một chút đe dọa cũng không có.
Cơ giáp cấp 8 điều khiển bằng tinh thần lực cho nên mấu chốt là tinh thần lực
ai mạnh thì phần thắng càng cao.
Cơ giáp lách người né tránh tất cả pháo lazer đang bay đến sau đó nhanh chóng bắn trọng pháo về phía đối thủ, sau người thật nhanh bắn về một hướng khác tiếp tục bắn.
Vừa tiếp cận đối thủ thứ ba liền trở tay rút trường đao bổ xuống ,lại thêm một lượt xoay người chém liên tiếp khiến đối thủ không có thời gian phản công .
Keng keng …ầm ầm ….
Tuy rằng ba đánh một nhưng kẻ địch một chút lợi thế đều không có.
Tình hình bên những người còn lại cũng tương tự , địch đông hơn gấp nhiều lần nên
Tình hình rất náo nhiệt .
Đường Ngự Long hạ xong Evel thì liền xông pha chém giết những cơ giáp cấp 8 vừa gia nhập cuộc chiến.
Đùng đùng ..
ầm ……
Keng keng…..!oànhhhhh
Chiến trường bao phủ từ mặt đất đến không trung .
Uỳnh uỳnh uỳnh ….!trọng pháo bắn vào con mồi không hề kiêng kỵ .
Bạch Lạc Sơn căng mình chém giết nhưng vẫn không rời mắt khỏi Trần Phóng , thấy tình thế bất lợi liền giúp anh giải vây.
Hay cơ giáp đưa lưng về nhau cùng chống lại một đám ruồi bọ đáng ghét.
Nhóm bảo tiêu bắt đầu có chút chật vật, có mạnh đến đâu thì cũng khó mà địch lại nhóm cao thủ cấp cao cộng thêm cơ giáp cấp 8 mạnh mẽ.
Cận vệ cũng đưa tay tương
trợ nên góp phần cân bằng thế cục trong chốc lát.
Đường Ngự Long đánh đấm một hồi tâm tình bắt đầu bực bội ” Cmn đúng là đĩa đói ? Này Vương huynh đệ , phải chăng lúc này anh nên ra uy cho bọn chúng biết tay a.
Kẻo chúng nghĩ chúng ta là hổ không răng ” hừ hừ có lợi thế mà không tận dụng mới là thằng ngu a.
Vương Thiên Hành nghe câu nói kia xong liền bật cười , xem ra có người vẫn để tâm việc chơi xấu lần trước ” Xuỳ …!thôi được.
Theo ý cậu “
Liếc mắt nhìn nhanh qua Tần Tranh bên cạnh rồi mới kết nối với thuộc hạ phân phó ” Tất cả đổi cơ giáp – ẩn chiến “
Cận Vệ ” Tuân lệnh “
Tức thì mười cơ giáp màu trắng lập tức rời khỏi trận chiến , luồn lách tránh sự truy kích trong tích tắt giải phóng và thu hồi cơ giáp.
Tất cả quá trình chỉ mất hai giây cận vệ liền có thể gia nhập Cuộc chiến.
Nhóm người đang truy sát bén gót thấy kẻ địch liều lĩnh giải phóng cơ giáp liền cười lạnh vì sự ngu ngốc kia nhưng một giây sau liền cười không nỗi nữa ” Cmn cơ giáp cấp mười.
Đậu xanh rau má ….! chơi vậy ai chơi lại a??” Trong lòng cả đám người khóc không ra nước mắt chỉ có thể nhìn cơ giáp cấp mười kia biết mất trong tầm mắt và trên rada và sau đó là những tiếng nổ liên tiếp vang lên
ẦM ầm ầm …
Đùng …!oànhhhhhhh
Cơ giáp kẻ địch một phút trước còn chém giết đến hăng máu , một phút sau liền như ruồi mất đầu chỉ biết bắn loạn rồi nổ tung trong đêm như pháo hoa .
Bảo tiêu gào lên trong kênh nội bộ ” Tốt ….!hahaha tiếp tục đi người anh em.
Đánh rất hay hahaha …!cùng xông lên cho bọn chúng biết tay nào “
Kênh nội bộ nhất thời toàn là tiếng hét Hưng phấn của đôi bên.
Vương Thiên Hành “……..”
Tần Tranh nghe thấy tâm
Tình vui vẻ của mọi người tâm tình cũng vui vẻ theo.
Rất không keo kiệt mà bật cười ” hahaha ….”
Nghe thấy tiếng cười của ai kia , khoé môi Vương Thiên Hành khẽ nhếch lên , tâm
Tình phi thường vui vẻ.
Đường Ngự Long cũng góp phần ” Hahaha phải như thế chứ , tiến lên , đánh cho bọn chúng không còn manh giáp , để xem kẻ nào dám chống lại chúng ta hahaha …”
Đang chiến đấu hăng say chợt anh nhưng thấy một cái đầu đang chui ra từ cái hố hình người bên dưới
Evel chật vật chui ra miệng không ngừng chửi rửa ” Cmcm đợi đó tau sẽ cho chúng mày biết tay , dám đụng đến tau chúng mày chỉ có đường chết ….”
Đùng đùng…..
Lời còn chưa nói xong Evel liền oanh liệt bỏ mình , Đườmg Ngự Long một lời cũng không nói liền tặng cho hắn mấy phát pháo lazer .
Vụt ….!ầm …..
Từ làn lửa khói mịt mù Evel ấn nút thoát khẩn cấp tự cứu chính mình một mạng sau đó liền hộc một ngụm máu rồi bất động.
Phía bên kia màn hình trực tuyến , tên quý tộc nào đó tức giận đến lật bàn ” Đậu mè , lũ khốn vô dụng.
Rốt cuộc tên chó chết kia là nhân vật nào , mau điều tra ngay cho ta.
Hừ ….!cơ giáp cấp mười cmn “
Hắn thở hồng hộc vì từ sẽ giận quá mức , đối với quý tộc Emar thì cơ giáp cấp mười không quá hiếm lạ nhưng những tinh hệ khác muốn sở hữu với tư cách tư nhân là điều không hề dễ dàng.
Thế mà cư nhiên đám
Người này chẳng những sở hữu cơ giáp cấp mười mà có tận mười cái.
Khốn kiếp , nhưng nhìn tên tóc vàng kia hắn lại có cái nhìn khác , chẳng lẽ tên kia cũng là quý tộc trên Emar tinh hệ ? Không thể nào ? Quý tộc trên Emar tinh cũng không
được mấy nhà sở hữu được nhiều cơ giáp cấp mười như vậy ?
Hắn nghĩ nát óc cũng không thể nghĩ ra thân phận của người này chỉ có thể trơ mắt nhìn từng chiếc cơ giáp cấp 8 quý giá của hắn biến thành pháp hoa giữa đêm đen.
Lâm Hàn lần đầu được ngồi cơ giáp trực tiếp xem đánh nhau trực tiếp như thế này mặc dù có đôi lúc bị dọa đến rớt tim mấy lần nhưng sau khi quen dần liền phấn khích vô cùng.
Hay bàn tay vô thức siết chắt mặc dù đang ôm cửu vỹ nhưng da thịt nó dầy nên chút sức lực kia với nó còn chẳng đủ để gảy ngứa, thấy chủ nhân Hưng phấn nó cũng không buồn so đo làm gì.
Đôi mắt to đen trong sáng mở to nhìn cảnh chiến đấu hoa lệ bên ngoài , những quả cầu lửa giữa trời đêm tàn khốc vẫn đẹp đến mê người, nhìn động tác vừa chém vừa bắn , truy đuổi rồi đánh nhau giữa không trung mắt cậu như đang lấp lánh hàng ngàn ngôi sao nhỏ Lấp lánh.
Miệng vẫn giữ nguyên một tư thế tràn đầy Hưng phấn ,lâu lâu lại không kìm được mà cảm thân một cách vô thức ” A ngầu quá , thật tuyệt vời , Yahoo quá đỉnh …!tiến lên , đúng rồi đánh đi …!a nguy hiểm quá , cố lên cố Lên ….”
Tần Phong vừa đánh vừa quan sát cậu nhóc đáng yêu bên cạnh.
Ánh mắt loé lên tia sủng nịch mà chính anh cũng không nhận ra .
Đám người đánh đến hăng say , chốc chốc kênh nội bộ lại phát ra vài tiến hô hưng phấn nho nhỏ nhưng lỗ tại của cao thủ lại siêu cấp thính cho nên liên tục có người phát ra tiếng cười trầm thấp vui vẻ.
Trần Phóng cũng hiếm khi được dịp nên cười đặc biệt nhiều ” Haha Tiểu Lâm nhìn có thích không ? ” nói rồi lại bọc phía trước cơ giáp của Tần Phong mà biểu diễn vào động tác đẹp mắt sau đó liền bùmmm một chùm sáng chói mắt được trình diễn cho cậu nhóc nhà mình xem.
Lâm Hàn ngồi trên ghế phụ Hưng phấn đáp ” Oa thích ,cực kỳ thích a.
Phóng ca anh thật giỏi “
Trần Phóng ” Haha …”
Bạch Lạc Sơn thấy tâm tình người kia vui vẻ cũng hùa theo quậy tưng góc trời
Đường Ngự Long cũng không chịu thua kém ” Này tiểu Hàn đừng quên còn có ta nữa , cậu nhìn đây “
Nói rồi nhắm thẳng hai cơ giáp bên cạnh mà bắn hai phát pháo lazer nhân lúc kẻ địch tránh né liền chặn đường lui của kẻ địch nả thêm một pháo .
Ầm ầm ….
Thừa thắng xông lên sáp lá cà rút trường đao trực tiếp chém đứt một cánh tay cơ giáp , nhanh như cắt lại lộn người chém eo cơ giáp còn lại.
Động tác liên tiếp như hoa rơi nước chảy .
Keng keng keng ….
Ầm ….
Hai cơ giáp một trước một sau thi nhau nổ tan tàn sau phát pháo cuối cùng .
Lâm Hàn nhìn động tác đẹp mắt kia lòng hâm mộ không thôi ” Đường Thiếu gia thật tài.
Quá đỉnh ,thật sự rất lợi hại nha …..”
Đường Ngự Long hài lòng đáp ” Tất nhiên , ta là ai chứ hahaha.
“
Tần Phong nhìn Lâm Hàn khen ngợi người khác trong lòng nhất thời không thoải máy chút nào.
Dứt khoát cắt liên lạc nội bộ rồi tự mình tách ra dọn dẹp mấy tên tép riu còn lại.
Đột ngột tầm nhìn bị chuyển hướng Lâm Hàn “…….!” trợn mắt nhìn Bảo tiêu sau đó liền bị trận chiến trước mắt thu hút.
Bất mãn gì cũng quên sạch , sau đó liền vui vẻ mà xem đánh nhau.
Tần Phong lúc này mới hài lòng.
Rất nhanh trận chiến liền đi đến hồi kết.
Tâm tình mọi người còn chưa kịp thả lỏng liền nghe một tiếng nổ mạnh.
Mọi người nhanh chóng nhìn theo hướng phát ra tiếng nổ “……..”
Vương Thiên Hành từ sớm đã cảm nhận được nguy hiểm nên khi bị tập kích bất ngờ anh đã kịp tránh đi.
Hỏa pháo xượt ngang qua cơ giáp rồi trực tiếp đánh sập một toà nhà phía sau lưng anh .
Đôi mắt anh nheo lại nhìn chiếc cơ giáp màu đen ở phía xa.
Anh có thể ẩn ẩn cảm nhận sức uy hiếp từ cơ giáp này , e rằng người điều khiển cơ giáp cấp mười kia tinh thần lực đã là cấp S.
Cơ giáp đen kia chợt loé rồi biến mất giữa không trung , theo sau hắn là cả một đội cơ giáp cấp 7 .
Vương Thiên Hành tập trung cao độ , dùng tinh thần lực cảm ứng vị trí của đối thủ , một giây trước khi trường đao của đối phương chém vào ngực anh liền rút trường đao chuẩn xác mà đỡ đòn.
Kengggggg……
Cả hai nhất thời bị chấn phải lùi lại một đoạn.
Trường đao của Vương Thiên Hành rắc một cái gãy đôi .
Cận vệ rất nhanh đã tiếp cận kẻ địch , tuy họ đã dùng chức năng tàng hình nhưng đều không gây khó khăn cho việc tấn công chính xác vào họ.
Điều này cho thấy đối thủ có tinh thần lực rất cao.
Vương Thiên Hành tranh thủ giây phút kẻ địch bị cầm chân liền nhanh chóng rời khỏi phạm vi công kích.
Đổi sang cơ giáp cấp mười ,lần này nếu vẫn khinh địch là một sai lầm.
Vương Thiên Hành ôm eo Tần Tranh nhảy trực tiếp sang khoang điều khiển của cơ giáp cấp mười sau đó nhanh chóng gia nhập trận chiến mới.
Sau khi giao thủ mọi người dần nhận ra kẻ địch lần này chính là nhắm vào cơ giáp cấp mười của họ , nói chính xác hơn là nhắm vào Tần Tranh.
Vì anh đang ngồi cùng Vương Thiên Hành nên rất hiển nhiên mà bị xem thành trọng điểm công kích.
Tần Phong khẽ cau mày tham gia đội ngũ chống đỡ và bảo vệ Tần Tranh.
Đường Ngự Long lờ mờ đoán được mục đích của những kẻ mới đến liền tức giận gầm lên ” Đậu mè , nhất định là Mục gia.
Tên tiểu nhân bỉ ổi , hắn luôn không từ thủ đoạn mà.
Muốn giết bạn của ta không dễ vậy đâu ..” bất chấp việc cơ giáp đã bị hỏng hóc anh vẫn không lùi bước.
Mặc dù cấp bậc cơ giáp của đám người này không cao nhưng kẻ được phái đến có hơn mười người là cao thủ cấp S.
Đây rõ ràng là muốn dồn Tần Tranh vào tuyệt lộ.
Vương Thiên Hành nghe đến tên Mục gia đôi mắt liền loé lên sát ý.
Sát khí trên người dao động , nhưng vẫn cố kìm nén để không dọa đến Tần Tranh bên cạnh.
Tần Tranh nhìn cuộc chiến lắc đầu cười khổ ,anh nâng mắt nhìn sang Vương Thiên Hành ái nái nói ” Thật xin lỗi , lần này là tôi liên lụy đến anh rồi.
Chi bằng ….”
Vương Thiên Hành biết anh muốn nói gì liền trực tiếp đánh gãy ” Tôi nhất định sẽ bảo vệ được cậu.
Hãy tin ở tôi”.
Đôi mắt xanh biếc như đại dương sâu thẳm nhìn vào Tần Tranh.
Rất chân thành mà nói bằng cả tấm lòng , anh có thể và chắc chắn sẽ bảo vệ được anh suốt quãng đời còn lại.
Đó là một lời hứa , một lời thề trọn đời anh dành cho Tần Tranh.
Tần Tranh nhất thời nhìn anh ngơ ngẩn gật đầu “…….”
Cao thủ cấp S là kẻ khó xơi nhất.
Mắt thấy mấy thủ hạ liên tiếp bị đám cơ giáp cấp
Mười tiêu diệt quá nữa
liền hung hăng truy kích Vương Thiên Hành tránh đêm dài lắm mộng .
Đôi bên có người sử dụng khả năng tàng hình nên mọi người chỉ có thể nhìn vào những tia lửa loé lên trong không trung.
Mà định hướng , chiến trường vốn dĩ nên đến hồi kết liền bị loạn thành một đoàn , quân địch – quân ta đôi bên trong thời gian ngắn đã có không ít người tử thương.
Nhưng vẫn chưa có dấu hiệu dừng lại.
Bạch Lạc Sơn cũng là cấp S nhưng một lúc đánh với năm cao thủ liền nhanh chóng rơi vào thế bất lợi .
Trần Phóng chỉ mới cấp A đỉnh phong càng thêm chật vật.
Cơ giáp liên tục trúng đòn sắp không cầm cự thêm được nữa , nhưng anh vẫn không bỏ cuộc .
Cận vệ mặc dù đã cố găng nhưng cũng chẳng thể khiến đối phương gặp khó khăn ngược lại đoàn đội lần lượt thương vong.
Vương Thiên Hành vẫn giữ gương mặt bình tĩnh mà chiến đấu , mồ hôi chảy dài trên gò má nhưng anh không bỏ cuộc.
Trước đó anh đã gọi chi viện nên chỉ cần cầm cự thêm chốc lát là được.
Đúng như anh mong chờ , tuy rằng không thể nhìn thấy nhưng phàm là cao thủ đều của thể cảm nhận được sự xuất hiện của những cơ giáp cấp mười vừa gia nhập trận chiến .
Người dẫn đội là Phương Uyên tinh thần lực cấp S cùng những thủ hạ thân tín cũng đạt cấp S gần đây gia nhập liền nhanh chóng ổn định thế cuộc .
Đôi bên thế lực tương đương nên trận chiến liền chuyển sang thế giằng co.
Bạch Lạc Sơn tranh thủ một giây cơ hột liền kéo Trần Phóng rời cuộc chiến sau đó nhanh chóng giải phóng cơ giáp cấp mười của mình rồi trực tiếp ép người vào khoang điều khiển cùng mình .
Trần Phóng bất đắc dĩ thuận theo , dù sao anh cũng đã mệt rồi thôi thì chiều lòng người một lần vậy .