Trọng Sinh Chi Thú Hồn

Chương 95


Đọc truyện Trọng Sinh Chi Thú Hồn – Chương 95

La Tố hiếm có dịp tâm tình không yên, ngay cả lúc uy thực cho khế ước thú
cậu cũng nghĩ tới Tư Lôi Tạp, mãi tới lúc nhóm ngốc ngốc thú không biết
từ bao giờ đều vây bên người cậu, lấy cậu làm trung tâm mà phát ra tiếng kêu ‘A ngốc~ a ngốc~’ La Tố mới lấy lại tinh thần.

Trừ bỏ ngốc
ngốc thú, tất cả khế ước thú đều dùng ánh mắt to như chuông đồng nhìn La Tố, chúng nó vừa nhìn thấy cái gì a? Chủ nhân cư nhiên ngẩn người cùng
nhóm ngốc ngốc thú! Thần kì nhất là… chủ nhân bị ngốc ngốc thú vây chính giữa giống như đang dẫn đầu ngây ngốc vậy! Hình ảnh này thực có lực sát thương.

“Khụ khụ.” La Tố cũng ý thức được mình luống cuống,
không cần hỏi nhóm khế ước thú cậu cũng biết biểu hiện của mình khi nãy
buồn cười cỡ nào. Vội vàng uy thực nhóm khế ước thú, La Tố trở về nhà gỗ nhỏ của mình, tâm tình lo được lo mất này… quả thực như oán phu đang
chờ vợ về nhà vậy, từ từ, cậu rốt cuộc đang suy nghĩ gì a? !

La
Tố bất đắc dĩ đỡ trán, rốt cuộc từ khi nào cậu đã không thể kiềm chế nội tâm mình được nữa? La Tố mở màn hình ánh sáng, nhìn thời gian, cách
buổi trưa còn 2h sao…?

Đoạn thời gian kế tiếp, La Tố dùng lực
tinh thần liên hệ với nhóm khế ước thú ở Bắc Ngoại Sâm, chỉ huy chúng nó theo lệ mà đi tuần tra cùng rèn luyện, lúc này, La Tố tổng cộng mở màn
hình nhìn thời gian 7 lần, lúc cậu xem lần cuối cùng thì vừa lúc nhận
được tin nhắn Tư Lôi Tạp vừa gửi tới.

【Đã xuất phát, chờ tôi.】

Tin nhắn vẫn mang theo phong cách ngắn gọn của Tư Lôi Tạp, La Tố xem xong
thì tắt màn hình ánh sáng, đứng dậy đi về phía lối vào rừng rậm, tuy
hiện tại đi đón bọn họ vẫn còn sớm, bất quá đi sớm để tiến hành bố trì
phòng vệ cũng rất quan trọng, đương nhiên, đây cũng không phải lấy cớ.

La Tố gửi tin có người sắp tới cho nhóm khế ước thú bên ngoài, sau đó cậu
trực tiếp chờ ở lối vào. Không quá lâu, từ xa xa cậu đã thấy bóng dáng
Tư Lôi Tạp và bọn Ôn Tư Đặc, ngoài ra quân bộ còn phái người vận chuyển
rất nhiều máy móc thiết bị và thùng đựng vật tư đến.

“Tố…” Tư Lôi Tạp là người đầu tiên chạy tới bên người La Tố, bất quá vì không giỏi
ăn nói nên Tư Lôi Tạp hệt như một tảng đá đứng yên bất động, chỉ có đôi
ngươi xám sâu sắc kiên nghị thủy chung nhìn chằm chằm La Tố.

“Đã
lâu không gặp.” La Tố gật đầu với Tư Lôi Tạp, bởi vì quân bộ có một số
người vận chuyển vật tư nên La Tố cũng không biểu đạt nhiều tình cảm.

Ôn Tư Đặc lần này không có Tu Lôi đi cùng, anh để Tư Lôi Tạp và La Tố có
thời gian ‘liếc mắt đưa tình’, đây là anh tự nghĩ vậy, sau đó thấy hai
người trao đổi không sai biệt lắm mới cười nói: “Đề nghị cậu nói lần
trước, liên minh đồng ý, vì để biểu đạt thành ý, liên minh nguyện ý trả
thù lao trước, hiện tại cậu có thể để nhóm khế ước thú mang số máy móc
thiết bị và vật tư này vào.”

La Tố tuy cũng đoán Ôn Tư Đặc vì
chuyện này mà đến, nhưng cậu không ngờ đàm phán lại thuận lợi đến vậy,
cư nhiên không mượn cơ hội đưa ra bất cứ yêu cầu gì với cậu, đúng là
không giống tác phong liên minh.

“Từ từ.” La Tố không thể không
nghi ngờ mức độ an toàn của máy móc và vật tư, dù sao đối với liên minh
mà nói động tay động chân với số đồ này, sau đó mới bắt đầu công phá
phòng tuyến bên ngoài của Bắc Ngoại Sâm không phải không có khả năng.
Không phải cậu không tin Ôn Tư Đặc và Tư Lôi Tạp, chỉ là sợ liên minh
không nói chuyện cơ mật này với bọn họ.


“Không ngại tôi kiểm tra
một ít vật tư đi?” La Tố đi tới thùng đựng hàng bên cạnh, cậu là Kì Lân
nên tỉ lệ quân bộ muốn giết cậu rất nhỏ, vì thế cậu cơ bản có được an
toàn.

“Đương nhiên.” Ôn Tư Đặc biết La Tố băn khoăn điều gì, anh
bảo nhóm quân nhân vận chuyển vật tư lui ra sau, cố gắng không quấy rầy
La Tố.

La Tố đương nhiên không có khả năng tự mở một thùng hàng
lớn như vậy, vì thế cậu triệu tập một đám khế ước thú tới, cự ưng dùng
móng vuốt sắc bén của mình rạch thùng hàng như cắt một sợi chỉ mảnh, rất nhanh xé nát.

Quá trình kiểm tra thực vật của khế ước thú rất
nhanh, bởi vì trên tay La Tố có thiết bị đơn giản lần trước cướp được,
thân là bác sĩ thú y, La Tố có nghiên cứu rất sâu về thức ăn của khế ước thú, có lẽ không có vấn đề gì có thể gạt khỏi mắt cậu. Kết quả kiểm tra hết thảy bình thường, vì thế La Tố bảo nhóm cự ưng mang các thùng hàng
vào bên trong.

Vấn đề dịch dinh dưỡng thì rất dễ, La Tố lấy trong mỗi thùng 2, 3 mẫu cho nhóm quân nhân vận chuyển vật phẩm dùng thử, sau đó thông qua lực tinh thần quan sát tình huống trong cơ thể bọn họ, nếu không có phản ứng xấu phát sinh, vậy đại biểu dịch dinh dưỡng cũng an
toàn.

Người của quân đội dùng xong đều bình yên vô sự, La Tố cũng biết không có vấn đề, bởi vì quá trình điều phối có chút khó khăn, nếu
có máy móc thì đơn giản hơn.

Quân bộ này này đưa tới 3 chiếc máy
lớn chuyên chế tạo thức ăn gia súc, tỷ như I-02 chỉ cần hấp thu bùn đất
có thể chế tạo gia thức ăn cho nhóm khế ước thú hệ thổ, mặc khác còn có
máy chuyển hoán kim loại và năng lượng mặt trời.

La Tố không hiểu máy móc thiết bị cho lắm, nhưng cũng không quá khó để kiểm tra mức độ
an toàn của nó, lực tinh thần có tác dụng rất rộng, với trị số tinh thần của cậu, ngoại trừ có thể thao tác khế ước thú, còn có thể tra xét bên
trong các máy móc, lớn là sắt thép, nhỏ là đinh ốc lực tinh thần cũng có thể tìm kiếm được.

La Tố muốn xem bản vẽ của 3 cỗ máy này, có
thể liên minh đã động tay động chân với bản vẽ này, nhưng trước đó La Tố từng có ý định cướp máy móc nên cậu đã trộm hơn 10 bản vẽ của quân bộ,
trong đó vừa lúc có một tấm về số máy móc chuyển tới hôm nay. Bắt đầu
đối chiếu với bản vẽ, xác nhận không có sai sót gì La Tố mới dùng lực
tinh thần kiểm tra kết cấu bên trong, ngoài ý muốn là tất cả máy móc đều không có dấu hiệu động tay động chân, bất quá vì tránh ngoài ý muốn La
Tố vẫn kiểm tra lại một lần, kết quả vẫn như vậy.

Tuy nghi hoặc
nhưng La Tố biết thiết bị hẳn không có vấn đề, nhưng vì để phòng ngừa La Tố vẫn thử nghiệm công năng của nó một chút, thẳng đến khi cả 3 cỗ máy
đều vận hành bình thường, La Tố mới bảo nhóm la mật khâu khổng lồ nâng
vào trong rừng.

Làm xong một loạt công tác kiểm tra, sắc trời
cũng đã muộn, La Tố xoa xoa đầu đã hơi trướng, vừa nãy dùng quá nhiều
lực tinh thần, đầu cậu lại bắt đầu ẩn ẩn đau.

“Thật xin lỗi, trì hoãn lâu như vậy.” La Tố lấy thẻ nhớ trong túi tiền ra, lưu loát đưa nó cho Ôn Tư Đặc.

“Ngu ngốc, cậu phải đòi nhiều thứ hơn nữa rồi mới giao chứng cớ ra chứ.” Ôn
Tư Đặc cười trêu chọc. Bởi vì đám người vận chuyển vật tư của quân bộ đã trở về trước đó nên anh cũng không lo lắng những lời này bị người có
tâm lợi dụng.

“Vậy nhờ anh.” La Tố nhường nan đề này cho Ôn Tư Đặc.

“Này có thể xem là mình tự chui đầu vào rọ không?” Ôn Tư Đặc khẽ thở dài,

tuy là biểu tình bất đắc dĩ, bất quá từ gương mặt xinh đẹp của anh thì
vẫn mang tới một phong vị khác.

“Đúng rồi, cậu còn quên một
chuyện, chúng ta vẫn chưa kí hiệp ước hòa bình.” Ôn Tư Đặc mở màn hình
ánh sáng, một sợi dây hồng tuyến bắn về phía màn hình ánh sáng trên tay
La Tố, một chìa khóa nổi dạng 3D lập tức xuất hiện trên không trung, Ôn
Tư Đặc thấy vậy, đưa ngón tay lên đó đưa vào một chuỗi con số, đồ án
chìa khóa ở không trung bắt đầu tan biến, tất cả điều khoản hiệp ước
xuất hiện trước mặt La Tố.

“Trong hiệp nghị có màn mắt, âm thanh, kí tên và vân tay của 19 vị quan chức cao cấp nhất liên minh, nếu cậu
đồng ý nội dung hiệp nghị, chỉ cần quét màng mắt và vân tay, sau gửi qua cho tôi là được.”

“Liên minh điên rồi à?” La Tố thản nhiên nhìn lướt qua nội dung hiệp nghị, đây là kết luận duy nhất cậu có thể đưa ra.

“Ai biết được, thuận tiện nói luôn, nội dung hiệp nghị một khi viết vào sẽ
không lấy ra được, đây là hệ thống điện tử khóa chết, vì thế không cần
lo lắng tin tức bị tiết lộ.” Ôn Tư Đặc nhín vai nói.

“…” La Tố
không lập tức kí, bởi vì cậu cứ cảm thấy có chút kì hoặc, điều khoản
trong hiệp nghị nói là theo đuổi hòa bình hữu nghị song phương, không
bằng nói là liên minh đơn phương tỏ ý tốt với cậu, trừ bỏ ước định song
phương không khởi xướng công kích, liên minh còn hứa hẹn mỗi tháng sẽ
cung cấp vật tư, cam kết khế ước thú có sự phát triển tốt nhất.

La Tố cũng không tin tưởng chuyện tốt từ trên trời rơi xuống, vì thế hiệp
nghị cậu vẫn giữ trong màn hình ánh sáng không lập tức chuyển giao cho
Ôn Tư Đặc.

Ôn Tư Đặc cũng nhìn ra ý tứ La Tố, anh không có ý thúc giục, ah1 mắt quét một vòng trên người La Tố và Tư Lôi Tạp, hiểu ý nói: “Cậu còn cần suy nghĩ, vậy tôi về trước.”

“Ừ.” La Tố tắt màn
hình ánh sáng, cậu không đưa Ôn Tư Đặc về, bởi vì bọn họ đang ở lối vào
Bắc Ngoại Sâm, vì thế căn bản không cần lo lắng Ôn Tư Đặc gặp phải
chuyện ngoài ý muốn.

“Có phiền nếu tôi để Tư Lôi Tạp lưu lại với
cậu không?” Ôn Tư Đặc đi hai bước, phát hiện La Tố cùng Tư Lôi Tạp vẫn
không nói chuyện với nhau, anh quyết định cho hai người một cơ hội, ít
nhất không thể để hai người này cứ im lặng đối mặt nhau như vậy.

“…” La Tố trầm mặc, lúc Tư Lôi Tạp nhắn tin nói anh sẽ tới đây, cậu quả
thực có chút nôn nóng, nhưng lúc thực sự đối mặt với anh, cậu lại rất
bình tĩnh, có lẽ… cậu chỉ muốn biết nam nhân này có sống tốt hay không
mà thôi.

“Nhìn dáng vẻ của cậu hẳn là không ngại.” Ôn Tư Đặc xoay người đưa lưng về phía La Tố phất phất tay, anh là người thức thời, làm bóng đèn không sống tốt a.

La Tố quả thực cũng có vài việc muốn
hỏi Tư Lôi Tạp, vì thế cậu cũng không cãi cố làm gì, trực tiếp dẫn Tư
Lôi Tạp tới bờ hồ chia tay ngày đó, cũng chính là nơi khế ước thú hình
lang tụ tập.

Tư Lôi Tạp không nhanh không chậm đi theo sau La Tố, bất luận La Tố đi nhanh hay chậm anh vẫn thủy chung bảo trì khoảng cách một nắm tay, giống như một bức tường vững vàng cố định bảo hộ phía sau
lưng cậu.


“Hỏi một chuyện, sao anh biết hòm thư DK023309 là của
tôi?” La Tố xác định mình không cho địa chỉ đồng hồ ánh sáng này cho bất kì ai, vì thế Tư Lôi Tạp không có khả năng biết được từ miệng người
khác.

“Thử.” Tư Lôi Tạp trầm giọng, vẫn trả lời ngắn gọn rất phù hợp với phong cách của anh.

“Thử?” La Tố nhíu mày: “Chẳng lẽ anh gửi tin cho tất cả những ai đã từng mất đồng hồ ánh sáng ở khu vực Bắc Ngoại Sâm?”

Tư Lôi Tạp nghe vậy, trầm mặc gật gật đầu.

La Tố vô lực đỡ trán, quả thực với năng lực của Tư Lôi Tạp, muốn tra xem
ai mất đồng hồ ánh sáng ở Bắc Ngoại Sâm cũng không khó, bất quá cậu
không ngờ nam nhân này thực sự gửi tin nhắn tới tất cả để xác nhận, từ
từ… La Tố rốt cuộc cảm thấy có chỗ nào đó không đúng.

“Nếu nói
anh vì địa chỉ nào không trả lời thì đoán đó là tôi, như vậy hẳn là tất
cả đều không trả lời mới đúng, bởi vì tất cả đồng hồ đánh rơi đều trong
tay tôi, sao anh xác định được địa chỉ chính xác…?” La Tố nói tới đây,
dường như nghĩ ra gì đó mà trợn to mắt: “Không lẽ anh——”

Tư Lôi
Tạp hơi cúi đầu, tóc trên trán che phủ con ngươi anh, sườn mặt cùng phần mũi bị bóng tối che dấu, làm gương mặt anh cứng rắn cương ngạnh hơn rất nhiều, lại càng tăng thêm phần hàm xúc ít lời: “Tôi không biết, tôi gửi hết tất cả địa chỉ.”

Quả nhiên! La Tố bất đắc dĩ thở dài trong
lòng, nói cách khác cậu vừa mới đem địa chỉ của mình bán đi sao? Đối với nam nhân này đúng là không thể sơ ý…

Hai người vừa đi vừa nói
chuyện, tuy không nhiều nhưng vẫn nhanh chóng tới bên hồ. Nhóm khế ước
thú ở đây vừa cảm nhận được hơi thở của Tư Lôi Tạp liền nhe răng trợn
mắt rít gào, nam nhân này từng lừa gạt bọn nó lên làm Lang Vương, quả
thực là địch nhân lớn nhất của tộc đàn bọn nó từ trước tới nay.

Bởi vì Tư Lôi Tạp bại lộ thân phận nên Sicily sau khi thương lành, một lần
nữa trở thành Lang Vương. Sicily đối với Tư Lôi Tạp có thể nói là hận
thấu xưng, bại bởi một Lang Vương mạnh hơn nó thì không sao, nhưng bại
bởi một nam nhân không phải lang thì không được, Sicily phải thay tộc
đàn lấy lại công đạo, từ lúc Tư Lôi Tạp xuất hiện, nó đã không ngừng gầm gừ, trên người phát ra ý chí chiến đấu kinh người.

“Anh đúng là
rất được hoan nghênh.” La Tố đối với tình huống trước mắt có chút dở
khóc dở cười, tuy chỉ là khế ước thú nhưng tự tôn giống đực quả nhiên
không thể khiêu khích.

Tư Lôi Tạp trầm mặc nhìn La Tố, đôi ngươi
màu xám vô cùng chuyên chú, kì thực Tư Lôi Tạp muốn nói mình và bầy sói
kia không hề có tình cảm đặc biệt, người anh thích chỉ có La Tố, nhưng
lời tới bên miệng lại không biết biểu đạt thế nào, vì thế chỉ có thể
dùng vẻ mặt vô cùng nghiêm túc, trầm mặc đối diện với La Tố.

“Anh muốn nói gì?” Cho dù là La Tố, đối mặt với tầm mắt nóng bỏng như vậy cũng không khỏi có chút mất tự nhiên.

Tư Lôi Tạp không trả lời, anh vươn tay cầm chặt tay La Tố, so với dùng
ngôn từ anh lại càng thích im lặng dùng hành động biểu đạt ý nghĩ cùng
tình cảm của mình.

“Tin nhắn tôi nhận được rồi.” La Tố cũng hiểu
được ý Tư Lôi Tạp muốn nói, nam nhân này rất khó hiểu, nhưng nhiều lúc
muốn đoán cũng không quá khó: “Bất quá trước đó, không phải anh có vài
chuyện cần giải quyết sao?” La Tố nhìn về phía Sicily còn đang nhe răng
trợn mắt.

Tư Lôi Tạp cúi đầu, mặt không chút biến sắc nhìn về
phía Sicily. Giờ phút này, nam nhân vốn trầm ổn như bàn thạch lại có
biến hóa nghiêng trời lệch đất, sát khí kinh người như mũi dao sắc bén
không ngừng đâm vào làn da Sicily, làm nó rùng mình, eo, thật đáng sợ…

Sicily cắn chặt răng, cố gắng để mình thẳng lưng, động vật rất mẫn cảm với

nguy hiểm, Sicily rõ ràng cảm nhận được, nó không thể thắng được nam
nhân này! Nhưng thân là Lang Vương tôn nghiêm, nó quyết không thể chạy
trốn!

“Ngao~ ngao ô~” Vì để tăng thêm can đảm cho mình, Sicily
ngửa mặt lên trời phát ra tiếng thét dài, nhưng bởi vì quá khẩn trương
cùng sợ hãi, tiếng kêu của nó bị cắt đứt giữa chừng, tuy nó đúng lúc lại kêu lên một tiếng, nhưng tiếng tru dài không ra gì cả, hoàn toàn mất đi khí thế dĩ vãng.

La Tố có thể cảm giác được Sicily sợ hãi, cậu
vốn muốn để Tư Lôi Tạp và Sicily chiến đấu, nhân đó quan sát ý thức và
thực lực của Sicily, bất quá xem ra cậu làm Sicily có quá nhiều áp lực,
nếu Sicily vì chuyện hôm nay có bóng ma, vì thế mà không gượng dậy nổi
cũng không phải kết quả cậu muốn.

“Hôm nào lại tái chiến, được
không?” La Tố xoa xoa đầu Sicily, cho nó một bước lùi, Sicily vốn sợ hãi lập tức thả lỏng, biết mình không cần chiến đấu với Tư Lôi Tạp thì nó
lập tức lắc lắc đuôi, dẫn theo đàn sói con tới bên hồ bên kia vui chơi.
Lúc rút lui, Sicily hơi rùng mình, bởi vì nó cảm nhận được nam nhân tóc
đen kia lại lạnh lùng liếc nhìn nó, Sicily khóc thảm, nó rốt cuộc đắc
tội ai a…

Sicily dùng huyết và lệ của chính mình dạy chúng ta
biết, làm người, không đúng, làm động vật ngàn vạn lần không thể quấy
nhiễu chủ nhân nói chuyện yêu đương, nếu không sẽ bị thiên lôi đánh
xuống…

Sau khi nhóm bóng đèn biến mất, Tư Lôi Tạp một lần nữa
nhìn về phía La Tố, rất có ý tứ dùng ánh mắt mình khoét một lỗ trên
người cậu. La Tố tuy không ngại tán gẫu với anh thêm một chốc, chính là
vừa nãy đầu cậu có chút đau đớn nên tinh lực cũng không còn nhiều, La Tố định hôm nay tới đây thôi, để Tư Lôi Tạp trở về.

“Tôi đưa anh ra ngoài nhá?” La Tố trực tiếp hỏi.

“…” Tư Lôi Tạp không trả lời, nhưng ánh mắt anh đã biểu đạt anh muốn ở lại thêm một chốc.

“Đã khá muộn rồi.”

“Không sao.”

La Tố rất đau, không chỉ là đầu đau, hiện tại ngay cả dạ dày cũng đau, cậu sớm biết nam nhân này không dễ bị đuổi đi như vậy, nam nhân buồn tao
đáng sợ nhất là điểm này, cố chấp đến mức mười con trâu cũng kéo không
nổi.

“Tôi còn việc phải về nhà gỗ một lát, anh tự tiện đi.” La Tố lạnh mặt, nếu còn không thoát thân sẽ hỏng mất, vì thế La Tố bất chấp
bỏ đi, bất quá tính cách cậu vốn cũng lạnh đạm nên cũng không làm người
ta cảm thấy kì quái.

La Tố nói xong thì bước nhanh về phía nhà
gỗ, một giây cũng không dừng lại, mồ hôi lạnh không ngừng toát ra, đáng
chết, kiểm tra máy móc đã tốn quá nhiều lực tinh thần!

“Tố…” Tư
Lôi Tạp nhíu mày, luôn quan sát La Tố đương nhiên anh phát hiện ra sắc
mặt cậu có chút tái nhợt, anh vội vàng đuổi theo nói: “Khó chịu à?”

“Không có …” Vừa dứt lời, dưới thân La Tố đã lảo đảo, Tư Lôi Tạp lập tức tiến
tới, nhanh nhẹn đỡ lấy cậu, bất chấp cảm thụ được ôm lấy La Tố, Tư Lôi
Tạp bị vẻ thống khổ trên mặt cậu dọa hoảng.

La Tố không phải
người dễ dàng biểu lộ thống khổ, cho dù bị thương cậu cũng không lộ ra
quá nhiều biểu tình, vì thế lúc La Tố thể hiện thống khổ rõ ràng trên
mặt như vậy, đại biểu cậu thực sự không chịu nổi.

“Sao vậy? Đau ở đâu?” Ngữ điệu Tư Lôi Tạp lần đầu tiên có biến hóa, tiếng nói trầm thấp mang theo chút vội vàng.

“Không sao…” La Tố giãy dụa muốn thoát khỏi lòng ngực Tư Lôi Tạp, nhưng đau
đớn kịch liệt trong đại não làm cậu căn bản không làm được.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.