Trọng Sinh Chi Thiên Đạo Thù Tình

Chương 13: Tàng Thư Lâu


Đọc truyện Trọng Sinh Chi Thiên Đạo Thù Tình – Chương 13: Tàng Thư Lâu


Bên trong Lăng Vân Thất phong*, ba ngọn núi Xích Vân, Trình Vân, Hoàng Vân lệ thuộc vào ngoại tông, đệ tử mới lên cấp ngoại tông trong vòng mấy năm đều ở tại Xích Vân đàm sau lưng Xích Vân phong.

Ngoại tông không thể so với Thính Kiếm trang, ở bên trong ngoại tông, ngoại trừ cùng láng giềng là nội tông Hoàng Vân Phong thì chính là nơi cho các trưởng lão trong môn phái tu luyện ở ngoài, còn lại hết thảy địa giới đều có thể cung cấp đệ tử ngoại tông tu luyện.
(*Lăng Vân Thất phong: 7 ngọn núi thuộc Lăng Vân tông)
Một đạo tu tiên, chú ý luyện thiên địa linh khí vào bản thân, tẩm bổ kinh mạch, cường thân kiện thể, lợi thọ thêm tuổi.

Vì vậy bên linh khí trong đất trời chính là tài nguyên quan trọng nhất mà đệ tử ngoại tông từ trước tới nay đều không ngừng tranh cướp lẫn nhau.
Tại bên trong ngoại tông tông địa, phàm là khu vực linh khí dồi dào một chút đều đã bị đám đệ tử cũ vào tông mấy năm trước chiếm cứ, đệ tử mới nếu như tùy tiện bước vào chỗ tu luyện, nói không chừng sẽ bị đệ tử cũ bên trong khu vực ra tay trục xuất, nghiêm trọng còn có thể tổn gân động xương.
Tu hành đồ vật vốn là nương theo tranh đấu mà đoạt lấy, vì vậy tư thái trưởng lão trong môn phái đối với phương thức đệ tử trong tông tự do tranh cướp tu luyện mà lo liệu liền ngầm đồng ý, chỉ cần không làm chết người, liền tùy bọn họ đi.
Đệ tử mới vào ngoại tông không có bất kỳ căn cơ, cho dù Mục Đồng là tu vi tối cao trong bọn họ, ở bên trong ngoại tông tên gọi cũng không xếp hạng tới, phàm là đệ tử Luyện Khí tầng năm trở xuống, tất cả đều phân bố ở Xích Vân đàm, mà đệ tử tu vi càng cao, thì lại càng đến gần Xích Vân đàm trung ương.
Lương Cẩm cùng Mục Đồng sau khi đến tông địa đưa tin, liền ở xung quanh Xích Vân đàm tùy ý tìm một chỗ không người yên tĩnh, đều tự mình tìm một hang núi, đơn giản chỉnh đốn một hồi, định cư lại.
Sáng sớm hôm sau, Lương Cẩm cùng Mục Đồng hẹn ước, cùng nhau đi tới tàng thư lâu trêи đỉnh ngọn núi Hoàng Vân.
Đệ tử chính thức mới lên cấp, đều có một lần cơ hội tiến vào ngoại tông tàng thư lâu.
Tàng thư lâu trong ghi lại, chính là các loại công pháp bí tịch Lăng Vân Tông truyền thừa từ ngàn năm nay tích góp thành, đẳng cấp mỗi cái lĩnh vực bao gồm kiếm pháp, chưởng pháp, đao pháp, côn pháp, quyền pháp, khinh công, liên quan đến phạm vi cực kỳ rộng lớn.
Tàng thư lâu tổng cộng chia làm bảy tầng, càng đi lên tầng cao, công pháp bí tịch lại càng khan hiếm, phẩm chất cũng càng tốt, nhưng mà Mục Đồng Lương Cẩm tiểu đệ tử mới vào ngoại tông như vậy, chỉ có thể vào vào tàng thư lâu tầng thứ nhất.

Dù vậy, Mục Đồng cũng mười phần mong đợi, nàng đối với tàng thư lâu sớm có nghe danh, lòng sinh ngóng trông, bây giờ vào được ngoại tông, đương nhiên một khắc cũng không chịu trì hoãn, rất sớm kêu Lương Cẩm, cùng đi tới tàng thư lâu.
Tàng thư lâu bên ngoài có một lão giả ngồi xếp bằng, sau khi hắn nghiệm qua Yêu Bài của Lương Cẩm cùng Mục Đồng, gật đầu nói:
“Hai người các ngươi có thể vào tầng một, mỗi người tìm cho mình một quyển công pháp thích hợp.”
Hai người cảm ơn lão giả, tiến nhập tàng thư lâu.
Mới vừa bước vào cửa lớn, Mục Đồng liền bị số lượng giá sách kinh người trước mắt kinh sợ, sau khi sửng sốt nháy mắt, trong lòng bay lên tâm tình mừng rỡ, lôi kéo Lương Cẩm đến giá sách gần nhất xem.
“Mai Hoa thương pháp, Thanh Phong kiếm pháp, Đằng Long đao pháp…”
Mục Đồng nhìn hoa cả mắt, không biết nên chọn công pháp ra sao, nàng tu luyện đến nay, còn chưa xác định phương hướng phát triển sau này, vì vậy chậm chạp không thể làm ra quyết định.
So sánh với Mục Đồng hưng phấn cùng nhiệt tình đối với công pháp, Lương Cẩm liền có vẻ bình tĩnh rất nhiều, sau khi tiến vào tàng thư lâu nàng không có lập tức tiến đến một bên giá sách chọn công pháp bí tịch, mà là ngắm nhìn bốn phía, đem tàng thư lâu trước mắt cùng tàng thư lâu trong ký ức so sánh.
Tầng thứ nhất trong sảnh còn có những đệ tử khác đã chọn công pháp, nhưng bởi vì sảnh sách rất lớn, mặc dù có hơn mười tên đệ tử ngoại tông tản ra ở trong sảnh, vẫn là có vẻ đặc biệt trống trải yên tĩnh.
Mục Đồng thấy Lương Cẩm không có ý tứ lập tức chọn bí tịch, liền hỏi:
“Lương sư muội, ngươi đã nghĩ kỹ chọn loại hình bí tịch gì sao?”
Lương Cẩm nghe vậy, không lưu ý lắm gật gật đầu:
“Ta nghĩ chọn một môn khinh công.”
Nàng từng có một đời kinh nghiệm tu luyện, biết rõ chiêu thức bí tịch đối với Luyện Khí kỳ các nàng mà nói, kỳ thực cũng không thể phát huy ra tác dụng quá lớn, mà bí tịch trong tàng thư lâu tầng một này đều cực kỳ tàn phế, cùng với tu luyện uy lực không lớn, công pháp phẩm chất không cao chính là lãng phí thời gian, không bằng luyện hảo một môn khinh công, ở trong chiến đấu cùng đẳng cấp, thân pháp tốt xấu thường thường có thể quyết định một hồi thắng bại quyết đấu.
Lương Cẩm trong ký ức tự nhiên là có không ít thứ khinh công bí tịch tầng cao, chính là nàng tu vi hiện tại quá nông, căn bản không có cách nào tu luyện.


Chính bởi vì cái này, nàng hôm nay mới đi theo Mục Đồng cùng đi đến tàng thư lâu chọn bí tịch.
Nàng nhớ tới tàng thư lâu tầng một trong có một môn tên là khinh công 《 Đạp Vân Bộ 》, chính là một môn thích hợp cho Luyện Khí kỳ đệ tử tu luyện, phẩm chất bí tịch khinh công này coi như không tệ, mục tiêu của nàng hôm nay chính là bản 《 Đạp Vân Bộ 》 này.
Mục Đồng bừng tỉnh, hì hì cười nói:
“Nguyên lai Lương sư muội trước khi đi tới đã nghĩ kỹ!”
Nàng cùng Lương Cẩm thông báo một tiếng, liền cùng Lương Cẩm chia ra, tự mình đi tìm công pháp bí tịch thích hợp của chính mình.
Lương Cẩm ở trong đại sảnh tầng một chung quanh đi khắp, bởi vì trong lòng đã có mục tiêu, tìm kiếm liền muốn nhanh hơn nhiều, chưa tới nửa giờ sau, nàng rốt cục từ trêи giá sách gần cầu thang đi lên tầng thứ hai tìm được 《 Đạp Vân Bộ 》 bị che phủ đã lâu.
Nhìn một tầng bụi dày đặc trêи quyển bí tịch này, Lương Cẩm lắc đầu than nhẹ:
“Thế gian hiện nay, đệ tử vào tông tu luyện đều rất nặng công danh lợi lộc, muốn cực nhanh chóng trở nên mạnh mẽ, vì vậy mới vào tàng thư lâu, đều yêu thích chọn những công pháp vũ lực thích hợp, bí tịch khinh công chính là chịu tiếp đãi như thế này đây.”
Nhưng người có chí riêng, nàng không có lý do gì muốn cầu người khác cùng mình có chung một dạng ý nghĩ, cố gắng đối với nàng mà nói chính là phương thức tu hành thích hợp nhất, nhưng không thích hợp dùng cho người khác, vì vậy nàng vẻn vẹn cảm thán một tiếng, không nghĩ tới nữa.
Nàng đem bí tịch 《 Đạp Vân Bộ 》 từ trêи giá sách lấy ra, nhẹ nhàng phủi đi bụi bặm làm mờ văn tự, mở ra bìa ngoài nhìn lướt qua quy tắc chung, sau khi xác định chính là bí tịch khinh công mà mình cần, quyết định quay người đi tìm Mục Đồng.
Nhưng vào lúc này, trêи bậc thang phía lầu hai đột nhiên vang lên ầm ĩ tiếng nói, Lương Cẩm quay đầu nhìn lại, thấy một nhóm năm, sáu người xuất hiện ở đầu cầu thang, một người trong đó đi ở phía trước, những đệ tử còn lại thì quay chung quanh ở đằng sau nhân vật kia, mỗi người trêи mặt đều là vẻ nịnh nọt lấy lòng.
Tàng thư lâu tầng hai, tầng ba là địa phương gửi bí tịch công pháp Trúc Cơ kỳ, vì vậy đệ tử có thể lên đến tàng thư lâu tầng hai, không thể nghi ngờ chính là có tu vi Trúc Cơ kỳ.
Tên đệ tử áo bào xanh lam đi ở phía trước sắc mặt lạnh lùng, biểu hiện lãnh đạm, mặt trắng không râu, nhìn có vẻ chỉ trêи dưới hai mươi tuổi.


Lại nhìn tư thái mấy cái hắc y đệ tử ngoại tông đi phía sau hắn nịnh nọt, Lương Cẩm một chút liền có thể nhận biết, người kia hẳn là nội tông đệ tử.
Tàng thư lâu là địa phương duy nhất một tại ngoại tông có thể nhìn thấy nội tông đệ tử, đối với những cái đệ tử ngoại tông quay chung quanh kia hết sức lấy lòng kia, Lương Cẩm liền nhìn đến hứng thú cũng nhấc lên không nổi, không hề ở lâu, xoay người muốn chạy.
“Lâu sư huynh, sang năm sát hạch nhập môn nội tông, vài sư đệ trùng hợp vào lúc này đã qua giới hạn hai mươi tuổi, sợ không được đi vào tông, mong rằng sư huynh ở trước mặt tam trưởng lão nói tốt vài câu, cho các sư đệ một cơ hội.”
Lương Cẩm mới vừa đi ra hai bước, liền nghe phía sau vang lên một âm thanh hết sức đè thấp, hẳn là một tên đệ tử đi theo phía sau đệ tử nội tông kia nói.
Lăng Vân Tông tiêu chuẩn tuyển thu nội tông đệ tử là trước hai mươi tuổi đạt tới Trúc Cơ kỳ, đệ tử có thể đi vào tông thiên phú tu luyện không có chỗ nào mà người có thiên phú bình thường có thể so với.

Trước khi Trần Du đang đột phá Luyện Thể cảnh giới, trở thành nội tông trưởng lão, chính là nội tông thủ tịch đại đệ tử.
Lâu sư huynh? Tam trưởng lão?
Lương Cẩm bước chân dừng lại, sau đó liền bước nhanh hơn.
Tên đệ tử nội tông được gọi là Lâu sư huynh đi ở trước nhất chợt có cảm giác, ngẩng đầu hướng bóng lưng Lương Cẩm liếc mắt nhìn, nhưng hắn cũng không có nhìn ra cái gì, liền dời tầm mắt đi chỗ khác.
Tại vị trí mà hắn không nhìn thấy, Lương Cẩm khóe miệng hơi nổi lên, trêи mặt lộ ra nụ cười ý vị thâm trường.
Nàng dĩ nhiên biết được thân phận của tên đệ tử nội tông này.
Người này tên gọi Lâu Long, năm ngoái mới vừa vào nội tông, năm nay vừa lúc tròn hai mươi tuổi, dĩ nhiên là đệ tử Trúc Cơ tầng hai, chính là môn sinh đắc ý của nội tông chấp pháp tam trưởng lão, mặc dù là ở bên trong tông, cũng được tính là hạng người thiên phú trác tuyệt.
Nhưng Lương Cẩm nhưng biết người này là kiểu người lạnh lùng kiêu căng, lòng dạ chật hẹp, nhất là ích kỷ, kiếp trước sự việc Lăng Vân Tông bị diệt sau lưng có bóng dáng của chấp pháp tam trưởng lão, làm đệ tử đắc ý của tam trưởng lão, nếu nói hắn hoàn toàn không biết nội tình trong đó, Lương Cẩm tất nhiên là không tin.
Nàng kiếp trước chuyên tâm với tu luyện, chưa từng để ý tới chuyện lớn chuyện nhỏ trong tông, cho tới đến cuối cùng, Lăng Vân Tông bị diệt đã trở thành chắc chắn, nàng không có cách nào xoay chuyển cục diện, chỉ có tự vệ, liền ngay cả Trần Du, đều tại trận họa diệt môn kia ngã xuống.
Nàng sau khi sống lại tâm thái đã xảy ra thay đổi cực lớn, một đời trước đã trải qua quá nhiều ân huệ thế cố, bởi vì phụ tình nghĩa của Tình Sương mà thương tiếc cả đời, vì lẽ đó kiếp này nàng đối với một chữ “tình” này đặc biệt coi trọng.
Kiếp trước Trần Du đối với nàng có đại ân, kiếp này cũng đợi nàng vô cùng tốt, nàng biết Trần Du khá là coi trọng tông phái, Lăng Vân Tông chính là nhà của nàng.


Lương Cẩm không muốn để Trần Du dẫm vào vết xe đổ kiếp trước, vì vậy nếu như có bất kỳ khả năng nào, nàng đều nghĩ hết sức giúp nàng tách ra trận tai hoạ kia.
Không cầu cứu toàn bộ tông môn, chỉ mong đời này cùng người nàng quen biết có thể chạy trốn tai họa.
Ở tàng thư lâu ngẫu nhiên gặp Lâu Long, làm nổi lên nghi ngờ cùng nghi kỵ trong lòng Lương Cẩm, trước mắt thực lực của nàng còn thấp như vậy, không cách nào đối với Lâu Long người này suy đến cùng, liền quyết định trước tiên thả xuống, đợi nàng vượt qua Luyện Khí kỳ, trở thành đệ tử của Trần Du, lại bắt tay điều tra, khi đó nàng làm việc cũng sẽ thuận tiện rất nhiều.
Lương Cẩm bước nhanh rời đi, ở một bên khác của đại sảnh tìm tới Mục Đồng, trong tay nàng cầm hai bản bí tịch, một quyển kiếm pháp, một quyển tiên pháp, chau mày, chậm chạp không cách nào làm ra quyết định.
Nàng thấy Lương Cẩm xuất hiện, mang đến trước mặt nàng:
“Sư muội, ngươi giúp ta xem một chút, ta chọn cái nào thì tốt?”
Lương Cẩm hướng hai cái bản bí tịch kia lần lượt nhìn lướt qua:
“Mục sư tỷ càng là giỏi về kiếm.”
Lăng Vân Tông vốn là Kiếm Tông, mà kiếm chính là bách binh tới quân, luyện tập kiếm giả thường là hạo nhiên chính khí, quang minh lỗi lạc, cực kỳ giống phẩm tính của Mục Đồng, vì vậy nàng đề cử nàng luyện tập kiếm.
Mục Đồng nghe vậy, lưu luyến liếc mắt nhìn cái bản tiên pháp kia, sau đó đau đớn hạ quyết tâm, đem kiếm pháp thu vào trong lòng, chợt thẳng thắn dứt khoát mà đem tiên pháp trả về chỗ cũ, chờ làm xong những việc này, trêи mặt nàng mới lộ ra vẻ vui mừng:
“Đã chọn xong, chúng ta liền trở về đi thôi.”
Nàng không thể chờ đợi được nữa muốn trở về nghiền ngẫm đọc bí tịch vừa tới tay.
Lương Cẩm thấy sau khi Mục Đồng làm ra quyết định liền không còn nhị tâm, không khỏi mím môi nở nụ cười, đối với thái độ của Mục Đồng khá là tán thưởng.

Tu luyện một môn công pháp cấp độ đối với các nàng bây giờ mà nói đã là cực hạn, mà đệ tử mới thường thường cầu nhiều không cầu sâu, đọc rất nhiều sách qua loa đại khái, kết quả tất nhiên là bình thường..


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.