Trọng Sinh Chi Thánh Đồ Phong Lưu

Chương 50: Chị cảnh sát thẹn thùng kìa


Đọc truyện Trọng Sinh Chi Thánh Đồ Phong Lưu – Chương 50: Chị cảnh sát thẹn thùng kìa

Chương 50:

Tiểu nha đầu nhìn Vu Đồng, ánh mắt đầy sùng bái:

– Anh thật lợi hại, đ-t mẹ bất tỉnh luôn rồi, người ta cũng muốn thử xem, nhưng lại hợi sợ hãi, người ta xương cốt còn nhỏ, sẽ không bị anh đ-t gãy luôn chứ?

Tần Vận tiếp lời:

– Na Na, thử xem đi, cảm giác như linh hồn cũng bị đ-t tiên tán vậy, cảm giác sung sướng đó, chị đã không thể nghĩ ra được từ gì để hình dung nữa.

Tiểu nha đầu có chút chờ mong, nàng vội vàng leo lên giường, vểnh bờ mông nhỏ của mình lên, nhẹ nhang lắc lư trước mặt Vu Đồng, nàng quay đầu mị nhãn như tơ nhìn Vu Đồng, Vu Đồng cũng đặt hai tay lên hông nàng, từ phía sau đâm vào, tư thế doggy. Chưa đến một phút đồng hồ sau, tiểu nha đầu đã không chịu được hét to một tiếng, đầu và ngực nàng ngửa lên hết sức, vòng eo mảnh mai giống như là cong lên 90 độ, rồi mắt đầu mãnh liệt phun ra, d*m thủy chảy ướt cả đệm dưới chân nàng rồi mới mễm nhũng ngã xuống giường.

Vu Đồng cũng truyền vào cơ thể nàng một ngụm chân khí để cho nàng ngủ đi rồi mới quay lại ôm Tần Vận đã lột sạch quần áo nói:

– Vợ cả của ta à, chúng ta chơi như thế nào đây?

Tần Vận duỗi tay nắm chặt con c-c của hắn, nhẹ nhàng vuốt nói:

– Người ta cũng hơi nhớ cảm giác đó nha, hay là anh cũng đ-t em như vậy đi?

Vu Đồng hôn lên miệng nhỏ của nàng, nói:

– Anh không có chuyện gì, chỉ có một nhiệm vụ quan trọng nhất là mang lại khoái hoạt cho những người con gái của anh, huống chi, em chính là người mà anh yêu nhất.

Nói xong, hắn để Tần Vận ngồi trong lồng ngực mình, dương v*t cắm vào l-n nàng.

Thấy hắn muốn tăng tốc, Tần Vận chặn lại nói:

– Anh à, hay là chúng ta bắt đầu chậm rãi trước đã, em yêu thích cảm giác được anh yêu a.


Vu Đồng gật đầu, hắn ôm nàng chậm rãi đút vào, hai người thâm tình nói chuyện, thỉnh thoảng trao cho nhau những nụ hôn nồng cháy, đến hơn mười phút đồng hồ sau, Tần Vận mới run rẩy đạt đến cao trào, Vu Đồng không có ngừng lại ngược lại hắn càng tăng tốc nhanh đến tận cùng, cái này càng lợi hại hơn, Tần Vận lần đầu tiên lên đỉnh còn chưa hết thì lần tiếp theo đã tới rồi. Trong lòng Vu Đồng vừa động, hắn muốn cho Tần Vận bảo trì thanh tỉnh để cảm nhận được cảm giác lên đỉnh nên đã lập tức hôn lên miệng nhỏ của nàng, truyền vào một lương lớn chân khí.

Tần Vận phun ra trọn vẹn kéo dài đến ba phút, sau khi phun hết, nàng mới buông cái miệng ra, suy yếu nói:

– Anh à, Vận nhi quá sung sướng.

Nói xong, nàng cũng không chịu được nữa lâm vào giấc ngủ say.

Vu Đồng vuốt dương v*t đang căng cứng của mình, thầm nghĩ xin lỗi người anh em rồi, đợi chủ nhân ta tìm thêm vào người vợ nữa về để thỏa mãn ngươi a.

Sáng hôm sau, Vu Đồng bị một hồi chuông điện thoại đánh thức, nhìn xem đồng hồ, đã là 9 giờ sáng, cầm điện thoại lên, đặt bên tai, mơ màng nói:

– Alo.

– Vu Đồng.

Người gọi điện thoại cho hắn là Hồ Tiểu Linh, nàng có chút lo lắng nói:

– Ngươi mau đến nhà ta ngay đi, chị ta đang khóc không ngừng.

– Xảy ra chuyện gì?

Vu Đồng chấn động, chẳng lẽ đã xảy ra chuyện gì?

– Hôm nay không phải cuối tuần sao? Chị của ta nói ngươi sẽ đến đây dẫn nàng đi chơi, sáng sớm đã chuẩn bị xong, nhưng đợi mãi mà ngươi không tới, nàng nghĩ ngươi không thích nàng nữa nên cứ thế mà khóc, ta có khuyên như thế nào cũng không ngừng.

Hồ Tiểu Linh bất đắc dĩ nói.

Vu Đồng thở dài một hơi:

– Được rồi, ta lập tức đến ngay.

Cúp điện thoại, ba nữ cũng đã bị đánh thức, Vu Đồng cười nói:

– Ba ngươi đêm qua có sung sướng không?

– Sướng chết rồi.

Tiểu nha đầu lập tức kêu lên:

– Sướng hơn lúc được anh khều cả trăm lần nha, hì hì, làm con gái thật tuyệt.

– Vậy thì hôm nay tiếp tục, anh sẽ mã đạt em một lần?

– Không được, Mặc dù rất sướng nhưng hình như người ta vẫn thích anh đ-t từng chút từng chút để lên đỉnh hơn, mã đạt nha, lâu lâu chơi một lần là được rồi.


Hai vị đại mỹ nhân cũng gật đầu đồng ý.

Vu Đồng đứng dậy mặc quần áo nói:

– Đã nói hôm nay dẫn Tiểu Phượng đi chơi mà đến giờ này ta vẫn chưa đi, nàng đang khóc ở nhà, anh phải đi rồi, các em có muốn đi cùng không?

Tiểu nha đầu nhảy dựng lên, vui vẻ nói:

– Em cũng đi, em cũng đi, em còn chưa được gặp vị đại muội muội kia nữa, khanh khách.

Hai vị đại mỹ nhân lại lắc đầu cùng nói:

– Chúng ta không đi đâu, lát nữa còn phải đến công ty.

Bây giờ, Tần Vận cũng đi tới công ty nhỏ của Tạ Vũ Hân, hình như hai người đang âm mưu một kế hoạch gì đó.

Hai người Vu Đồng tới cửa nhà hai chị em Hồ gia tì nghe thấy tiếng khóc không ngừng kèm theo đó là lời an ủi, hắn vội vàng gõ cửa, người mở cửa chính là Hồ Tiểu Phượng đang khóc như mưa, nàng vừa nhìn thấy Vu Đồng thì như mãnh hổ nhào vào lòng ngực hắn, ôm chặc cổ hắc khóc to:

– Tiểu ca ca, có phải anh không thích Phượng Nhi nữa không?

Vu Đồng ôm nàng ngồi xuống, không ngừng hôn miệng nhỏ của nàng, nói:

– Làm gì có chuyện đó? Anh thích nhất là Phượng nhi nha, không phải là do hôm nay anh thức dậy trễ sao.

Hồ Tiểu Linh thì ánh mắt đầy địch ý nhìn tiểu nha đầy sau lưng Vu Đồng, hỏi:

– Ngươi là ai?

Tiểu nha đầu bị nàng nhìn như vậy hơi sợ hãi, nhưng lập tức trừng liếc lại nàng nói:

– Ngươi nhìn xem ta là ai? Còn nhìn ta như vậy nữa cẩn thận ta bảo anh Đồng khều ngươi, à không, mã đạt ngươi một lần, hừ.

– Ngươi cùng hắn có quan hệ như thế nào? Có phải bởi vì ngươi nên Vu Đồng mới không tới tìm chị của ta không?

Hồ Tiểu Linh vẫn nhìn chăm chú tiểu nha đầu, trong lòng ghen tuông nổi lên. Vu Đồng yêu thích chị của nàng, nàng cảm giác không có gì, nhưng trước mặt tiểu hài này đáng yêu y hệt như búp bê, làm cho địch ý trong lòng nàng nổi lên.


Tiểu nha đầu không để ý đến nàng, nhìn Hồ Tiểu Phượng đang được Vu Đồng hôn mà cười hớn hở nói:

– Anh, xem ra hôm nay em không nên tới đây a, lại bị chị cảnh sát này ghen tị.

Sắc mặt Hồ Tiêu Linh ửng hồng, lén lút nhìn thoáng qua Vu Đồng, trong lòng đột nhiên cảm giác được tiểu nha đầu này nói toạt ra tâm sự của bản thân như vậy cũng không đáng giận lắm.

Nàng có chút bối rối nói:

– Vu Đồng, các ngươi chơi với chị ta đi, ta phải đi đến cục cảnh sát rồi.

Vu Đồng nhẹ gật đầu:

– Ừm, tốt, buối tối mấy giờ cô tan sở? Ta tới tìm cô.

– Ah!

Hồ Tiểu Linh lại càng hoảng sợ, chẳng lẽ hắn? Không được! Nghĩ đến, nàng vội chạy nhanh ra ngoài, đã chạy rát xa nhưng vẫn nghe thấy tiếng tiểu nha đầu hoang hô:

– A! Chị cảnh sát thẹn thùng kìa…

*P/s: *Lát nữa ta sẽ up thêm 1 chương bù tối hôm qua nha. Các đạo hữu nhớ ghé qua a.

– —————————————–&&—————————————-

Cầu kim phiếu, cầu TLT. Ai có tiền cho tiền ai không tiền cho xin một tim

Mong các vị đạo hữu đi ngang qua ghé lại ủng hộ tại hạ một tim để tại hạ có động lực dịch tiếp.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.