Đọc truyện Trọng Sinh Chi Thánh Đồ Phong Lưu – Chương 21: Thế lực thật sự
Ngày một tháng mười, hôm nay là ngày nghỉ lễ quốc khánh đầu tiên, Vu Đông sáng sớm đã ra ngoài đến trưa mới về nhà. Ăn cơm xong, hắn cầm một xấp giấy tờ tới trước mặt Tần Vận nói: – Mẹ kí tên lên những giấy tờ này đi!
Tần Vận không biết hắn muốn mình ký giấy gì cầm lên nhìn thử không khỏi kinh hô một tiếng, thư chuyển nhượng một phần cổ phần của công ty, nếu như mình ký sẽ có được mười lăm phần tram cổ phần tập đoàn Vĩnh Hằng, tài sản của tập đoàn Vĩnh Hằng đã hơn vạn ức, đừng nói là mười lăm phần tram cho dù chỉ là một phân tram cũng đủ cho người ta sống một cuộc sống xa hoa cả đời.
– Cái này là có chuyện gì đang xảy ra vây? – Tần Vận cảm thấy đầu óc của mình không đủ dùng.
Vu Đông mỉm cười nói: – Đây là Trịnh Phong đưa cho ta, hắn đã chuẩn bị xong từ sớm chỉ là chưa có dịp đưa cho ta, mấy hôm trước sau khi xảy ra sự kiện kia hắn mới có dịp đưa cho ta cái này. Mẹ nhanh ký vào đi, cái này chưa là gì đâu, sau này ngươi sẽ còn được ký những cái còn lớn hơn nữa.
Tài sản trị giá hơn ngàn ức, thế mà con trai lại không để vào mắt, giống như có chút tự đại nhưng Tần Vận lại không nghi ngờ chút nào. Nàng tin tưởng đứa con này sẽ làm được nhiều chuyện thần kỳ. Hắn thật sự đã lớn rồi, chẳng những cơ thể lớn mà cả tâm lý cũng thành thục hơn, nhiều khi, mình cũng sẽ cảm thấy giống như một cô gái nhỏ bé được che chở dưới bóng lưng của hắn.
Tần Vận mỉm cười cầm bút ký tên mình lên hợp đồng, Vu Đông cười nói: – Thế này là tốt rồi, sau này người muốn đến công ty thì đến, không muốn thì có thể ở nhà, như vậy ngươi có thể có nhiều thời gian hơn ở cạnh ta rồi.
Tần Vận cười nói: – Tốt! Từ nay về sau ta sẽ dành nhiều thời gian hơn để ở cạnh ngươi, làm bà chủ của cái nhà này cũng được. – Sau khi nói xong, nàng mới ý thức lời nói vừa rồi của mình có ý nghĩa khác liền đỏ mặt lên, có chút bối rối nói: – Ta… Ta đi rửa chén đây!
– Làm bà chủ của nhà ta?
Trở lại phòng mình, Vu Đông nằm xuống, trong đầu hắn hiện ra khuôn mặt xinh đẹp như Thiên Tiên cùng với dáng người cực chuẩn của Tần Vận, lần đầu tiên trong đầu hắn dâng lên một khát vọng mạnh liệt đối với cơ thể nàng. Phía dưới của hắn đã trướng lên khó chịu, hắn nhanh chóng cới sạch quần áo để cho cái vật dài dài dựng thẳng kia giải phóng ra ngoài, để cho nó thoải mái hơn sau đó liền tiến vào mộng đẹp.
Sáng sớm ngày thứ hai, Tần Vận làm xong bữa sáng nhưng Vu Đông vận chưa rời giường. Tần Vận đi đến trước cửa phòng của Vu Đông, nàng vừa định gõ cửa nhưng ngừng lại cười nghịch ngọn, dùng ngón tay vân vê đuôi tóc của mình, nghĩ thầm làm cho tên này hắt xì chơi! Nàng nhẹ nhàng mở cửa bước nhẹ vào phòng, mắt nàng vừa nhìn trên giường thoáng sợ ngây người, chỉ thấy Vu Đông không mảnh vải che thân đang nàm dạng hai chân trên giường, dưới bụng hắn một vật vừa dài vừa to đang chỉ thẳng tắp lên trời còn đột nhiên hạ xuống như đang chào chào nàng. (Của ta nó không dựng thẳng lên trời được, lúc nắm nó hướng tạo với chiều ngang một góc bốn lăm độ mà…)
dương v*t của hắn thật lớn! Không biết tính sao, trong lòng Tần Vận chợt xuất hiện một câu nói mà lúc trước đứng trước chồng nàng thì nàng cũng không có ý nói ra. “dương v*t” xưng hô như vậy có hơi thô tục nhưng mà làm cho nàng cảm thấy rất kích thích. Nàng nhìn không được đi đến trước giường giờ bàn tay nhỏ nhắn cầm nó, thật sự rất lơn, tay của nàng rõ ràng cầm không hết nàng phải dùng cả tay kia cùng cầm thì mới miễn cưỡng cầm hết. Không những lớn còn vô cùng nóng bỏng, Tần Vận cảm thấy nhiệt lượng kia như đang truyền vào tay nàng rồi truyền vào trong tim làm cho cơ thể nàng có chút nỏng rực khó chịu.
Bàn tay nhỏ bé của nàng nâng lên hạ xuống vài cái bỗng đầu lông mày Vu Đông giật giật giống như muốn tỉnh dậy, Tần Vận hoảng sợ vội vàng chạy nhanh ra ngoài. Ngồi trong phòng khách, nàng lấy bàn tay nhỏ bé vỗ nhẹ bộ ngực của mình, hô hấp dồn dập, cảm giác như tim đều muốn rơi ra ngoài.
Một lát sau, Vu Đông như còn đang buồn ngủ trực tiếp đi vào nhà vệ sinh, Tần Vận vô ý nhìn dưới bụng hắn thì phát hiện chỗ đó phình ra một khối lớn, liền nghĩ thầm, hắn làm gì đó? Không phải là tự làm cái kia chứ?
Cũng không biết qua bao lâu, tiếng xả nước làm Tần Vận đang suy nghĩ miên man giật mình tỉnh lại, Vu Đông sảng khoái đi ra phía dưới ở chỗ kia cũng đã trở lại bình thường, hắn sẽ không phải đúng là đi làm cái kia chứ? Tần Vận suy nghĩ một chút lập tức bỏ qua mìm cười hỏi: – Ngày nghỉ còn lại sáu ngày nữa, ngươi muốn đi chơi nơi nào?
Vu đông kẹp trứng trên mâm nhét hết vào miệng vừa nhai vừa nói: – Bây giờ là thời gian du lịch nhiều, đi đâu cũng toàn người là người không bằng ở nhà.
Tần Vận tưởng tượng sau ngày này phải như thể nào? Hai người cũng không thể lúc nào cũng ở nhà?
Đến khi ăn sáng xong, Tần Vận nói với Vu Đông: – Ngươi đi mua giúp ta mấy khổi lụa đến đây, càng lớn càng tốt, đã lâu rồi ta không thêu sẵn dịp này để ta thêu ra ba của ngươi để ngươi biết ba mình trông nhủ thế nào!
Mua đầy đủ mọi thứ xong, tâm trạng Vu Đông có chút không tốt nói với Tần Vận một tiếng xong ra ngoài chơi. Hắn không có bạn bằng tuổi, hắn hoàn toàn không có hứng thú với bọn chúng. Đột nhiên hắn xuất hiện một ý nghĩ, kiếp trước hắn xem qua không ít tiểu thuyết ảo tưởng, không biết bọn người Thiên Nhất có làm ra được như vậy hay không.
Hiện tại, ba mươi sáu thần thị đã sắp xếp đâu vào đấy nên bọn họ cũng tương đối rảnh rỗi. Vu Đông truyền ý niệm triệu tập đến bọn hắn, ba mươi sáu thần thị lập tức chạy về tụ tập trong nhà Thiên Nhất.
Vu Đông lần đầu tiên đến nhà Thiên Nhất, nhìn ngôi nhà so với những ngôi nhà trong phim còn xa hoa hơn, Vu Đông thở dài: – Ngươi cũng quá rảnh rỗi rồi, một người mà ở một nơi lớn như vậy!
Thiên Nhất cười nói: – Nếu thiếu chủ muốn mấy ngày nữa ta sẽ xây cho ngài một cái
Vu Đông lắc đầu nói: – Vậy thì không cần, nhà ta ở hiện tại đang rất tốt, ngôi nhà nhỏ hai người ở cảm giác rất ấm áp. Lại nói tiếp, các ngươi đều đang độc thân, các ngươi có nghĩ đến muốn lập gia đình không?
Mọi người đều lắc đầu, Thiên Nhị cười nói: – Trước kia, đại đế cũng từng nói với chúng ta về việc này nhưng cho tới bây giờ chúng ta chưa từng có ý nghĩ đó. Nhưng mà ta có thành lập một gia tộc thu không ít cô nhi làm nghĩ tử, bọn chúng đang trưởng thành rất nhanh đến lúc đó ta chính là có con cháu đầy đàn, mạnh hơn so với bọn người này nhiều.
Thiên Tam làm trong tổ chức lính đánh thuê, hơn mười năm qua đi nên nói chuyện cũng hơi thô lỗ: – Nghĩa tử là cái chó má gì, lão tử có hơn mười vạn lính đánh thuê tinh anh làm thủ hạ, tùy tiện một đội nhỏ là có thể diệt được cái gia tộc kia của ngươi. Đúng rồi, thiếu chủ người đừng chỉ nói đến chúng ta, đại đế trước kia chính là một đêm làm đến hai ba lần đấy, người kế thừa công pháp của đại đế chắc cũng giống vậy, bây giờ người có bao nhiêu người con gái bên cạnh rồi?
Vu Đông cười nói: – Một người ta cũng không có, ta cũng còn nhỏ chưa vội!
Thiên Tam nói: – Tại sao không vội, loại công pháp mà ngươi tu luyện nếu trọng thời gian dài không được điều phối cùng khí âm thì sẽ từ từ lùi bước đấy. Lần trước, thiếu chủ dùng thần niệm tìm tòi trong vũ trụ đã làm nguyên khí bị tổn thương lớn, bây giờ người còn đánh không lại chúng ta, sau này sợ còn đánh không lại đám phân thân kia. Đúng rồi, người hàng ngày cùng với mẹ ngươi cùng chung một chỗ sao người còn không nắm bắt?
Vu Đông thở dài: – Nhưng mà đó là mẹ của ta!
Thiên Nhất cười nói: – thiếu chủ, ta cũng sớm muốn nói chuyện này với người rồi, người rất yêu nàng đúng không? Vậy thì đừng có do dự, đại đế năm đó có hơn một ngàn ái phi, mẹ con thậm chí cháu cùng phục vụ ngài cùng không ít, chúng ta là ai? Cần phải để ý đến những chuyện thế tục kia sao?
Vu Đông thở dài nói: – Ngươi nói cũng đúng, nhưng mà ta đến giờ vẫn không rõ ý nghĩ của nàng, chuyện này sau này nói tiếp đi!
Thiên Nhất nói: – Vậy sau này nói, nhưng mà thiếu chủ không thế cứ thế này tiếp tục được, hay là để chúng ta tìm cho ngươi ít mỹ nữ?
Vu Đông nói: – không được, việc này là phải cần có tình cảm, ta cả đời này chỉ cần mình nàng và cũng chỉ yêu mình nàng mà thôi!
Thiên Nhất sợ hãi nói: – Thiếu chủ ngàn vạn lần không được làm vậy, ngươi nếu làm vậy không phải là yêu nàng mà là hại nàng, đại đế là ví dụ tốt nhất.
Vu Đông cũng không muốn dây dưa chuyện này nữa, hỏi: – Ta nhớ trước kia xem tiểu thuyết ảo tưởng có kỹ thuật giả thuyết hình như gọi là “Du Hí”, các ngươi có biết về loại kỹ thuật này không?
Thiên Ngũ nói: – Trước khi đám đại năng bắt đầu chiến tranh, khi đó trình độ khoa học kỹ thuật của con người đã rất phát triển rồi, loại kỹ thuật mà người nói cũng rất bình thường. Nhưng dùn trình độ phát triển hiện tại, muốn làm được sợ là có chút khó khăn, nhưng mà thiếu chủ yên tâm, chúng ta nhất định sẽ làm được.
Vu Đông nói: – Ta chỉ hỏi chút thôi chưa cần phải gấp, từ từ làm ra là được rồi. Tốt lắm, các người hãy nói một chút chuyện hiện tại đang phát triển thế nào cho ta biết.
Sau khi nghe lần lượt từng người nói xong, Vu Đông âm thầm tắc lưỡi. Trước kia hắn chỉ biết là bọn họ nắm giữ hơn sáu mươi phần tram quyền lực toàn cầu, hắn vẫn chưa hình dung ra được bao nhiêu nhưng bây giờ nghe bọn họ nói xong thì hắn mới cảm nhận được, mình nếu muốn làm chủ nhân của thế giới sợ là chỉ cần một câu nói. Hiện tại bọn hắn biểu hiện ra bên ngoài là các lực lượng độc lập, nên không ai liên hệ bọn họ lại với nhau nếu không sẽ làm cho thế giới một đợt khủng hoảng chưa từng có.