Đọc truyện Trọng Sinh Chi Tân Quý Công Tử – Chương 13: Lễ hội
Đi vào sân trường, cảnh lần này cùng với lần trước Hạ Trĩ nhìn thấy hoàn toàn khác nhau. Sân trường trống trải xây dựng các cửa hàng nhỏ, mọi người nhiệt tình chào hàng các sản phẩm thủ công, một số thì vây quanh hi hi ha ha nói chuyện. Cảnh này làm tiểu Trĩ nhớ đến chợ đêm.
“Không ngờ đại học còn có hoạt động như vậy.” Dù kiếp trước hay kiếp này Hạ Trĩ đều là nam sinh, đương nhiên không có hứng thú dạo phố mua sắm nhưng vẫn không che dấu được sự tò mò trong đôi mắt.
“Nơi này do cá nhân hoặc xã đoàn tổ chức, vào bên trong càng khiến em kinh ngạc hơn.” Nhìn đôi mặt Hạ Trĩ lóe sáng, Mạc Thiếu Dương có chút hiểu được vì sao Kì Tuyển lại đối tốt với Tiểu Bạch ngốc Hạ gia như vậy. Tuy hắn cùng Hạ Trĩ tiếp xúc không nhiều, nhưng hắn cảm nhận được trên người Hạ Trĩ mang đến sức sống cùng sự đơn thuần, làm cho hắn, kẻ vẫn sinh hoạt trong xã hội dối trá phù phiếm này cảm giác thực thoải mái, làm cho người khác nhịn không được đến gần. Đổi lại là ai, nhìn vào đôi mắt này cũng sẽ không nhẫn tâm tổn thương cậu.
“Đại ca, phát ngốc cái gì?” Tiểu Trĩ nhìn Mạc Thiếu Dương im lặng một hồi, còn nghĩ rằng đối phương nhìn mỹ nữ đến sững sờ, giơ tay quơ quơ ở trước mắt hắn.
“Không có gì, đi thôi.”
Mạc Thiếu Dương dẫn Hạ Trĩ đi tới một phòng học. Mạc Thiếu Dương không đưa tay mở cửa, mà nhíu mày nhìn tiểu Trĩ, ý bảo cậu đi lên mở cửa.
Làm gì thần bí như vậy, chẳng lẽ có quỷ kế gì? Hạ Trĩ nghĩ nghĩ, làm bộ vô tội nhìn Mạc Thiếu Dương, như không hiểu ý tứ của hắn.
“Ai, tiểu thiếu gia, mời.” Nhìn vẻ mặt Hạ Trĩ, Mạc Thiếu Dương bất đắc dĩ thở dài, mở cửa cho cậu, sau đó dang tay làm tư thế mời.
Cửa bị mở ra, khung cảnh kì dị đập vào mắt Hạ Trĩ, phòng học thay đổi thành quán cà phê, trên vách tường được trang trí tinh xảo, đáng yêu, nhân viên bên trong đều là nữ sinh, trang phục nữ hầu, kiểu tóc khoa trương, làm rung động lòng người.
“Hoan nghênh quang lâm. Oa, em trai thật đáng yêu!” Không đợi Hạ Trĩ bước vào, vài nữ sinh đứng ở cửa liền xông tới.
“Em trai, đến, đến bên này ngồi. Muốn uống gì nói với chị……” Hạ trĩ tay chân luống cuống bị mấy nữ sinh kéo đến vị trí cạnh cửa sổ, đối mặt nữ sinh cậu không biết nên trả lời như thế nào, chỉ biết tươi cười, sau lưng lại lộ ra ba đường hắc tuyến, tuy thân thể này gầy teo, nhưng cậu không hề thấp, chỉ nhỏ gầy thôi? Đâu cần gọi cậu là em trai như vậy?
“Oa, thật đáng yêu!” Một nữ sinh hai mắt tỏa sáng tiến đến, lại bị một đôi tay to kéo lấy, thì ra là Mạc Thiếu Dương kẻ bị xem nhẹ nãy giờ.
“Các cô dọa em ấy.” Mạc Thiếu Dương nhìn vẻ mặt giật mình như con thỏ nhỏ của Hạ Trĩ, trong lòng có chút xúc động, không nhịn được muốn tiến lên bảo vệ cậu.
“Bạn học Mạc Thiếu Dương, là cậu đưa em trai này tới sao?” Vẫn là nữ sinh vừa rồi, hiện tại hai mắt lại tỏa ánh sáng nhìn Mạc Thiếu Dương cùng Hạ Trĩ. Nhìn hành vi bảo vệ của Mạc Thiếu Dương với Hạ Trĩ, xem ra quan hệ cả hai không bình thường…… Chẳng lẽ là người yêu? Nghĩ đến đây, nữ sinh lại cười rộ lên.
“Đây là của Kì đại thiếu gia nhà các cậu, tôi chỉ đưa bạn nhỏ này đến thôi.” Buông tay nữ sinh, Mạc Thiếu Dương ngồi xuống đối diện Hạ Trĩ, bày ra bộ dáng đại gia nói: “Các cậu không phải quán cà phê sao, sao không ai đem cà phê ra? Đúng rồi, cho cậu ấy ly sữa là được rồi.”
“Đều là đại thiếu gia, sao cậu lại kém xa Kì thiếu gia như vậy?” Nữ sinh nói xong liền rời đi.
“Mạc đại ca, nữ sinh kia là ai?” Hạ Trĩ thắc mắc, vì lúc cậu nghe Mạc Thiếu Dương nhắc tới Kì Tuyển còn nói thêm một câu, nhà các cậu……
“Sao, tiểu Trĩ xem trọng cô ấy? Anh nói cho em biết, cô ấy là Kì Nguyệt Lê chị họ của Kì Tuyển, lớn hơn Kì Tuyển ba tháng, là một người có khí phách, nếu tiểu Trĩ thích cô ấy nhất định sẽ chịu khổ!” Mạc Thiếu Dương nghĩ tiểu Trĩ có lẽ sẽ thích nữ sinh khác trong lòng có chút ê ẩm, cho nên hắn cố ý bày ra một bộ mặt dọa người.
“Ừm.” Nghe được đối phương là chị của anh Kì, Hạ Trĩ vui vẻ gật đầu, cậu cũng không muốn giữa anh Kì cùng Như học tỷ xuất hiện chướng ngại.
“Tên xấu xa này dám nói xấu sao lưng chị, có phải thật lâu chị chưa chỉnh em hay không?” Lúc Mạc Thiếu Dương nói xong câu đó, Kì Nguyệt Lê xuất hiện, đặt khay lên bàn, liền mắng Mạc Thiếu Dương.
“A nha a nha, chị Nguyệt Lê, chị mắng em như vậy trước mặt tiểu Trĩ, không sợ dọa em ấy sao.” Mạc Thiếu Dương nói một câu liền làm Kì Nguyệt Lê ngậm miệng lại. Kì Nguyệt Lê cho Mạc Thiếu Dương ánh mắt xem thường, lập tức sờ sờ đầu tiểu Trĩ hỏi: “Em trai em tên là gì?”
“Chị Nguyệt Lê, em gọi là Hạ Trĩ, em không còn nhỏ, không cần gọi em là em trai.”
“Hạ Trĩ, Hạ Trĩ, tên thật đáng yêu a! Còn gọi chị là chị là, đúng là bé ngoan!” Nghe Hạ Trĩ gọi một tiếng chị, thế mà làm Kì Nguyệt Lê kích động không thôi.
“Được rồi, chị Nguyệt Lê, chị tiếp đón mọi người đi, rất nhiều người nha.”
Không biết có phải Mạc Thiếu Dương cùng Hạ Trĩ gặp may hay không, trong quán không ít người, còn có rất nhiều nữ sinh, thấy mọi người làm không kịp, Kì Nguyệt Lê buộc phải chạy tới hỗ trợ.
Uống cà phê xong, Mạc Thiếu Dương đưa Hạ Trĩ đi tìm Kì Tuyển.
“Mạc đại ca, chúng ta không phải đi tìm Kì đại ca sao? Tới nơi này làm gì?” Bị Mạc Thiếu Dương dẫn đến một hội trường, sau đó lại bị đưa vào một hàng ghế ngồi, Hạ Trĩ có chút khó hiểu.
“Lát nữa tiết mục sẽ lập tức bắt đầu, Kì đại ca của em thân là chủ tịch lễ hội đương nhiên sẽ xuất hiện ở đây. Quả nhiên, Mạc Thiếu Dương mới vừa nói xong Kì Tuyển liền xuất hiện. Hạ Trĩ vẫy tay với Kì Tuyển, Kì Tuyển liền đi đến cười với cậu, “Tiểu Trĩ chơi vui không? Thiếu Dương có bắt nạt em hay không?”
“Nè, Kì Tuyển thối cậu nói gì vậy, sao tôi có thể bắt nạt Tiểu Trĩ!” Tiểu Trĩ còn chưa kịp trả lời, Mạc Thiếu Dương liền kích động nhảy dựng lên.
“Không bắt nạt tiểu Trĩ cậu kích động làm gì?”
“Kì đại ca, Mạc đại ca thật sự không có bắt nạt em.” Hạ Trĩ sợ hai người sẽ trở mặt liền nhanh chóng giải thích.
“Ha ha, xem ra hai người đã thân thiết rồi.”
“Đúng vậy!” Dáng vẻ Mạc Thiếu Dương rất tự hào, trong mắt Kì Tuyển lại là một dáng vẻ ngu ngốc.
……
Xem diễn xong đã qua hai giờ chiều, Kì Tuyển cùng Mạc Thiếu Dương lại đưa Hạ Trĩ đi dạo khắp nơi…… báo trường ngày hôm sau hoa lệ đăng tin “tiểu vương tử chinh phục hai đại vương tử” đủ chuyện linh tinh, làm cho Kì Tuyển cùng Mạc Thiếu Dương có chút dở khóc dở cười……