Trọng Sinh Chi Ma Quỷ Cự Tinh

Chương 29


Đọc truyện Trọng Sinh Chi Ma Quỷ Cự Tinh – Chương 29

Toàn bộ tiết mục phỏng vấn đều tiến hành trong một bầu không khí tương đối vui vẻ, Lục Ninh thực thích ứng với loại hoàn cảnh này, Lục Viễn cũng không phải thiếu niên mười tám phổ thông, biểu hiện tương đối thoải mái dương quang, nói chuyện cũng không không nên thân như lúc nói với Lục Ninh, ngược lại tương đối chín chắn, một kỳ tiết mục quay xong, ngay cả Phó Tố Cầm cũng thay đổi cái nhìn về bọn họ.

Kế tiếp bọn họ lại bay về nội địa, lúc rảnh rỗi một chút còn muốn chuẩn bị album mới, thời gian nghỉ ngơi bị áp súc đến vô hạn, bọn họ ở trên máy bay cũng ngủ, mà đồng thời cũng hảo hảo cảm thụ đãi ngộ của ngôi sao một phen, đến chỗ nào cũng có máy ảnh đi theo.

Trùng hợp là, tiết mục giải trí bọn họ tham gia lần này lại là Bình đài ở thành phố C, xem như nơi khởi bước của Lục Ninh cùng Lục Viễn, nay làn sóng [Nhất xướng thành danh] ở thành phố C còn chưa rút đi, chung quy những tuyển thủ này rời đi tiết mục mới được nửa năm mà thôi, cho nên lần này trở về bọn họ nhận được hoan nghênh nhiệt liệt chưa từng có, rất nhiều fan cầm bảng cùng biểu ngữ ghi “hoan nghênh về nhà”, vọt tới bọn họ như thủy triều.

Tiết mục này có một chương trình mở màn, lần này không phải ca hát, bởi vì diễn viên chính đều là soái ca mỹ nữ, lúc này đây là toàn thể cùng tham gia, không chỉ là năm vị nam chính, nữ chính Lý Tình Lam, còn có nữ thứ Lưu Ỷ, trong phim cô diễn vai Vệ Lâm Thục, chị gái của Vệ Lâm Hạ, hoàn toàn là thiên kim đại tiểu thư, nhưng trong phim thần tượng luôn ít có nhân vật chính là đại tiểu thư, nhân vật này, hơn phân nửa đều là nữ thứ.

Vì thế, mở đầu tổ tiết mục liền thiết trí một màn catwalk, Lý Tình Lam cùng Lưu Ỷ đều không phải rất cao, thế nhưng sau khi đeo giày cao gót hơn 10cm vào, nhìn qua còn cao hơn nam nhân 1m7 mấy bình thường, cũng may mắn Lục Ninh Lục Viễn tuy rằng mới mười tám tuổi, cũng đã cao hơn 1m80, mới có thể dưới tình huống như vậy cùng nhau đi catwalk mà nhìn vẫn hài hòa.

Ngụy Luân diễn vai Vệ Lâm Hạ là người mẫu, đồng dạng rất cao, lần catwalk này là Lục Ninh Lục Viễn cùng Lý Tình Lam, Ngụy Luân cùng chị gái Lưu Ỷ trong phim, Hồ Tử Thuần chỉ có thể cùng Hàn Dược.

Mấy tháng trôi qua, năm người trẻ tuổi từng vô cùng quen thuộc trong một đoàn làm phim như trước tình cảm khá tốt, chỉ là rõ ràng Hồ Tử Thuần cùng Ngụy Luân càng tốt một chút, dù sao cũng ra mắt từ cùng một công ty, Ngụy Luân ở sau sân khấu tự mình chỉ điểm bọn họ catwalk, trong lúc nhất thời năm người cười đến nghiêng ngả, trong phòng hóa trang của hai vị nữ chính lại lạnh lùng mất tự nhiên hơn.

Bản thân Lưu Ỷ cũng chẳng phải đại bài gì, lăn lộn trong giới giải trí hai ba năm, lại vẫn nhiều là diễn viên phụ, vai nữ thứ lần này là kết quả người đại diện của cô nhiều mặt vận tác, dù vậy, cô lại vẫn không nhìn lọt mắt Lý Tình Lam có hậu trường phía sau, thế nhưng cô cũng không tới mức rất ngu xuẩn, ngoài mặt vẫn duy trì hữu hảo với Lý Tình Lam.

Lý Tình Lam đồng dạng chướng mắt Lưu Ỷ, cô là tiểu hoa đán đang nổi tiếng của Tinh Hoàn, sau khi bộ phim này truyền bá ra, càng là nổi tiếng một lượt, vạn năm nữ phụ như Lưu Ỷ cô còn không để trong mắt.

Nhưng khi đi đến trước sân khấu, các cô liền biến thành chị em tốt thân thiết.

Lục Viễn ít nhiều cũng biết những quan hệ này, y kỳ thật cực kỳ mẫn cảm với cảm xúc hỉ ác của con người, nhìn thấy Lý Tình Lam cùng Lưu Ỷ camera vừa quay tới liền kéo tay còn thỉnh thoảng thì thầm, y chợt cảm thấy chỉ nhìn liền không thể không ca ngợi.

Khi đi catwalk, Lý Tình Lam đi giữa Lục Ninh cùng Lục Viễn, một bộ quần trắng, áo choàng đen cùng tóc dài, dị thường thanh thuần, Lục Ninh cùng Lục Viễn là chính trang màu đen cùng loại, chỉ có hình thức hơi khác nhau, trang phục hãng này lấy tinh tế thon gầy nổi danh, nếu sao nam dáng người không tốt là rất khó mặc hệ liệt nam trang của hãng, mà dáng người cao gầy thon dài tuổi này của bọn họ, nhìn qua đúng là hoàn toàn hợp thân.

Nói thật, ba người vỏn vẹn cứ như vậy nhìn, ngọn đèn hoa mỹ thêm tuấn nam mỹ nữ, cho dù chỉ là đi một chút cũng tương đối thực khiến người cảm thấy cảnh đẹp ý vui.

Trong tiếng nhạc, Lý Tình Lam một người đi trước, Lục Viễn Lục Ninh tựa vào cùng nhau.


“…… Cẩn thận, chỗ đó có người tu chân……”

Thanh âm Lục Viễn ép rất thấp, Lục Ninh hơi chút đã tưởng là ảo giác.

Y từng hỏi Lục Viễn là làm thế nào để phán đoán người ta là người tu chân, Lục Viễn trả lời là: mùi, vì thế Lục Ninh cảm giác người này không phải quỷ hút máu mà là chó đi?

Mũi chó mới thính như vậy!

Lục Ninh theo ánh mắt hắn nhìn qua chỗ hắn nói, rõ ràng phát hiện người này là một MC mới của tiết mục này!

Tiết mục này có sáu MC, ban am ba nữ, MC chính là một nam một nữ trong đó, bọn họ làm MC ở Bình đài đã được bảy tám năm, tư lịch vẫn là tương đối già dặn, trong bốn người khác, ba người là MC tiết mục khác điều tới, còn lại một là hai tháng này mới vào đài, nghe nó là cao tài sinh từng đi du học.

Lục Ninh biết năm trước khi y cùng Lục Viễn tham gia [Nhất xướng thành danh] của Bình đài, ít nhất trong những người công tác tại đây còn chưa có cái gì gọi là người tu chân, như vậy, người nọ trong miệng Lục Viễn tất nhiên là vị MC nam mới kia không thể nghi ngờ.

Vì thế, đối với tiết mục kỳ này, Lục Ninh có dự cảm không quá tốt, kia cái gì, muốn ứng đối fan vây truy chặn đường còn chưa tính, còn phải đối mặt người tu chân như hổ rình mồi, ngày này thật sự “phấn khích” hơn so với đời trước của y.

“Đến, hoan nghênh đoàn phim [Hoa viên bí mật của Hoàng tử] của chúng ta!” MC lâu năm nhất Lý Tri Sùng mang theo cười nói.

Nữ MC Trần Trinh bên cạnh hắn vỗ tay nói: “Hoan nghênh Lục Ninh Lục Viễn của chúng ta trở lại Bình đài! Còn có Lý Tình Lam, Lưu Ỷ tiểu thư, cùng vài chàng đẹp trai Hồ Tử Thuần, Ngụy Luân, Hàn Dược!”

Lục Ninh duy trì mặt ngoài bình tĩnh, ánh mắt nhẹ nhàng đảo qua MC Từ Trạch đứng bên cạnh Trần Trinh, nói y đời trước cũng có chút quen biết Từ Trạch, nhưng chết cũng sẽ không nghĩ đến hắn là người tu chân, bởi vì vị này bộ dạng không kém, xử sự cũng khéo đưa đẩy, trong bụng là có chút mặt hàng, hoàn toàn dụ thiếu nữ thích, bạn gái thì là tần suất một tháng đổi một lần, này cũng là người tu chân?

Ah, nhưng mà có lẽ người ta chính là Hợp Hoan tông linh tinh đâu……

Trùng hợp là, Chung Du Bạch dưới sân khấu sắc mặt trầm ngưng, lạnh lùng hừ một tiếng, “Tiểu tử Hợp Hoan tông kia vậy mà còn dám chạy đến, cấp trên nhắm một mắt mở một mắt mà nói, xem ra giới Tu chân bọn họ nhàn phát sợ, bên trong cũng xuất hiện vấn đề rồi…”

Ánh mắt dưới thấu kính lóe lên, nếu là Lục Viễn hiểu biết hắn nhìn đến, hơn phân nữa sẽ đoán được hắn lại đang nghĩ đến chủ ý âm hiểm gì.


Từ Trạch hiển nhiên biết rõ thân phận của Lục Ninh cùng Lục Viễn, trong toàn bộ tiết mục liều chết làm khó bọn họ, sử dụng đủ loại ngầm ngáng chân, Lục Ninh thắng tại kinh nghiệm phong phú, Lục Viễn thắng tại cẩn thận lớn mật, trong lúc nhất thời Từ Trạch căn bản không có cách nào làm gì bọn họ trước camera.

Trên thực tế hắn được đến phần công tác này chưa đến hai tháng, bản thân có điều cố kỵ, bằng không bất cứ giá nào cũng phải khiến Lục Ninh Lục Viễn ném chút mặt mũi mà nói, cũng không phải không làm được.

Chỉ là tiếp tục như vậy, trong lòng Lục Ninh cũng rất không thoải mái, Lục Viễn cũng chẳng tốt đến chỗ nào, lúc trở lại phòng hóa trang, sắc mặt Trương Ngôn Thắng nặng đến có thể nhỏ ra nước, áp suất thấp trong toàn bộ phòng hóa trang khiến cho Hoàng Bích ngay cả nói cũng không dám.

“Chuẩn bị một chút, tiết mục ở Đài Loan xong, chúng ta liền đi London quay MV, tôi đã lo xong hộ chiếu cho mọi người.” Chung Du Bạch đang tựa người trên khung cửa bỗng nhiên nói.

Lục Viễn xoay sang, “Thật sự?”

Lục Ninh: “……”

Người này cư nhiên dỗ tốt như vậy, lập tức từ râm chuyển nắng cái gì, này không khoa học!

“Thật sự.” Chung Du Bạch khẳng định nói, “A Thắng, đừng tức giận, loại người này nào đáng giá cậu tức giận.”

Trương Ngôn Thắng cười lạnh, “Đúng vậy, con mẹ nó toàn bộ Hợp Hoan tông đều nên thiên đao vạn quả xuống địa ngục, gia mới không vì bọn họ sinh khí!”

Thấy hắn vứt lược đi ra ngoài, Lục Ninh mới thật cẩn thận hỏi: “Anh ấy với người Hợp Hoan tông có thù oán?”

“…… Thắng ca trước kia chính là Hợp Hoan tông,” Lục Viễn đè thấp thanh âm, “Trước kia quan hệ giữa Yêu tộc cùng chính đạo còn không giống như bây giờ, Hợp Hoan tông kỳ thật không hề thiếu đệ tử Yêu tộc, bản thân tâm pháp Hợp Hoan tông là cực kỳ thích hợp Yêu tộc, sau này, Hợp Hoan tông vì đầu nhập vào chính phái, khu trục cùng giết hại tất cả đệ tử Yêu tộc, bởi vì những đệ tử này không phòng bị, chỉ vài người có thể trốn ra,… Thắng ca chính là cá lọt lưới kia.”

Dựa vào, một điệp yêu tính tình táo bạo miệng đầy thô tục xuất thân Hợp Hoan tông, đây rốt cuộc là muốn nháo loại nào a!

Chung Du Bạch ngồi xuống bên cạnh bọn họ, “Tôi đã đem tất cả nhân viên cần thiết đi, thuê nhà ở London, album này của hai người toàn bộ hoàn thành ở London, vừa vặn tôi rút thời gian đi hội đấu giá, đến tháng 6 lại trở về.”


Lục Ninh cau mày nói, “Có phải có vấn đề gì hay không?”

“Ừ, rất có vấn đề, gần đây giới Tu chân khả năng có rối loạn, Hợp Hoan tông vốn bị cấp trên của bọn họ quản cực kỳ kĩ, là trăm phần trăm cấm nhập thế, mà Từ Trạch lại quang minh chính đại xuất hiện ở nơi này, thuyết minh cấp trên giới Tu chân khẳng định phát sinh vấn đề gì, tôi không muốn lửa này đốt lên đầu chúng ta, chỉ sợ nhóm người nào đó trong Tu chân muốn giết gà dọa khỉ,” Giọng điệu hắn mang theo đùa cợt, “Tôi vừa phát hiện Thời Thúy Chân đi Mỹ quay phim, theo tôi biết, kế hoạch nửa năm đầu của cô ta lúc trước đều ở đại lục, bộ phim này trước đó cô ta muốn đẩy, dù sao cũng chỉ là diễn viên phụ làm bình hoa, lại bỗng nhiên thay đổi chủ ý.”

Lục Viễn như có chút đăm chiêu, “Cô ta chiếm được tin tức.”

“Người giống như chúng ta đây, ít nhiều sẽ có nơi cung cấp thông tin, vừa rồi tôi thu được tin tức Di đại tỉ phát đến, lần này chị ấy sẽ đi London cùng chúng ta, Thời Thúy Trân nhất định cũng là phát hiện không thích hợp mới tránh ra nước ngoài.”

Kỳ thật Lục Ninh cảm thấy tình huống này cũng không khó hiểu, bất cứ việc gì ở trạng thái cân bằng đều là tốt nhất, nếu trên mảnh đại lục này hai bên lực lượng chính tà cân đối kiềm chế lẫn nhau, như vậy khả năng nội loạn sẽ nhỏ đi rất nhiều, nhưng là hiện tại, tà đạo bị đả kích hầu như tiêu vong không còn, dưới loại tình huống này, vừa vô ngoại ưu, liền có nội loạn(1).

Đối với y mà nói, cũng là rất tốt, đi London a…… thành cổ cái gì, có lẽ y cùng Lục Viễn có thể bản sắc biểu diễn một phen?

“Đúng rồi, trước khi đi thì phải quay hai quảng cáo này.”

Lục Ninh: “……”

Người đại diện này quả nhiên muốn đem giá trị còn lại của bọn họ áp bức đến mức tận cùng a!

Chờ khi bọn họ bay từ Đài Loan đến London, bản quyền của [Hoa viên bí mật của Hoàng tử] đã bán đến Nhật Bản cùng Hàn Quốc, mà giống như đời trước, tại hai quốc gia này, nhất là Nhật Bản, sắp nhấc lên một cỗ gió xoáy mang tên “Hoàng tử”, so với trong tưởng tượng của Lục Ninh còn muốn nổi tiếng, văn hóa ngôi sao ở hai quốc gia này so với đại lục vốn càng thêm điên cuồng nhiệt liệt.

Khi máy bay của bọn họ hạ cánh, trời London tháng 4 mưa rơi tí tách, nhưng ý xuân ấm áp, cũng không khiến người cảm thấy rét lạnh.

Trên bảng kế hoạch của Chung Du Bạch, ở London phải hoàn thành chuẩn bị album mới, bao gồm quay MV cùng nội trang, ghi âm thậm chí còn có quay chụp ngoài lề vân vân, ngoài ra còn gia tăng một kế hoạch, một cuốn artbook ở London.

Đầu tháng tư, Chung Du Bạch đi hội đấu giá một chuyến, bộ trang sức ngọc bích tinh xảo hoa quý kia vừa xuất hiện liền gây chấn động toàn đấu giá hội London, trên đời đã lâu không xuất hiện châu báu quý hiếm vô giá như vậy, đặc biệt dưới ngọn đèn quả thực lộng lẫy đến cực hạn, bày biện ra mị lực kinh tâm động phách, vì thế gần như điên cuồng bán ra với cái giá trên trời là bảy nghìn vạn (70 triệu) bảng Anh, nếu chỉ riêng một chiếc nhẫn, một đôi hoa tai hoặc một cái vòng cổ mà nói, cho dù đều là trứng bồ câu, tổng cộng lại cũng không được giá trị như vậy, bởi vì nó là đầy đủ một bộ, hơn nữa mỗi viên ngọc bích trong bộ này đều có màu sắc cùng tính chất giống nhau, khiến người hoài nghi nó được cắt xuống từ một khối ngọc bích lớn, mà một viên ngọc bích lớn như vậy không thể nghi ngờ sẽ là báu vật vô giá, mới có thể khiến bộ trang sức ngọc bích tinh quang này sang quý đến đáng sợ như thế.

Mà vật trang trí hoàng ngọc kia cũng bán ra giá tám trăm vạn (8 triệu) bảng Anh, tương đương gần tám nghìn vạn (80 triệu) nhân dân tệ, không thể nghi ngờ cũng là giá tương đối cao.

Có hai khoản tiền này vào túi, hành trình London của bọn họ trở nên xa hoa dị thường, Chung Du Bạch vung tay liền bao trọn toàn bộ một tòa thành cổ làm nơi quay MV cùng chụp ảnh cho bọn họ, tròn một tuần thời gian tòa thành cổ này đều thuộc về bọn họ, tòa thành cổ này đã tương đối nhiều năm tuổi, trong phòng vốn là phòng ngủ của nam nữ chủ nhân có đặt một cái giường đầy đủ chăn ga gối đệm hết sức hoa lệ, phòng ngủ của nữ chủ nhân còn có bàn trang điểm khảm mã não, tất cả gia cụ đều có hoa văn chạm rỗng bằng đồng quấn quanh, tinh mỹ đến cực hạn, giữa hai gian phòng ngủ có một cánh cửa nối liền, đi qua đẩy cửa sổ của hai gian phòng ngủ ra mà nói, có thể nhìn đến vườn hoa hồng xinh đẹp dưới khung cửa sổ.

Tháng 4 vừa vặn là mùa hoa hồng nở rộ, hương hoa hồng nồng đậm quả thực khiến người say mê.


…… Nếu không ai quấy rối mà nói, nói không chừng sẽ là một lần công tác cực kỳ thuận lợi vui vẻ.

Lục Ninh đã hóa trang xong ngồi ở một bên, Trương Ngôn Thắng đang hóa trang cho Lục Viễn, nói thật, Lục Ninh đời trước căn bản không hóa trang đậm như vậy, đánh phấn kiểu Gothic, trình độ hóa trang của Trương Ngôn Thắng là tương đối cao, từng tầng từng tầng trang như vậy, thế nhưng một chút cũng không có vẻ bẩn, hắn cho bọn họ dùng đều là đồ trang điểm phẩm chất tốt nhất, mới có thể quay chi tiết như vậy mà không cần bao nhiêu hiệu quả hậu kỳ chế tác.

Thế nhưng nói thật, quần áo trên người thực không thoải mái, nửa người trên là áo sơmi lụa trắng, viền khảm hoa văn phiền phức hoa lệ cùng cúc áo kim cương, ống tay cùng séc tay đều bó, trang trí thêm băng lụa màu đen, nửa người dưới là quần bò đen bó sát người, cắt rất sát, loại quần áo này nhìn thì đẹp, lại có cảm giác trói buộc quá nặng, Lục Ninh cảm giác cả người hô hấp đều có chút khó khăn.

Cố tình vào thời điểm này, bên ngoài truyền đến một tiếng hô y căn bản không thể bỏ qua.

Sắc mặt Chung Du Bạch đứng ở cửa sổ xanh mét, “Lũ sói con đáng chết, cũng dám con mẹ nó làm hỏng đồ đạc, có biết tất cả chỗ này đều phải bồi thường hay không!” Nói xong, bóng người đã không thấy tăm hơi.

Lục Ninh ngốc một chút mới nói: “Anh ta đuổi theo?”

“Hẳn là người sói,” Trương Ngôn Thắng bình tĩnh nói, “Sớm đã nghe nói người sói ở London gần đây náo có chút không yên ổn.” Nghĩ nghĩ lại bổ sung, “Không có việc gì, thủ đoạn của Bạch ca không kém, lại có Di đại tỷ ở, người sói gây chuyện chạy không được.”

Lục Ninh: “……”

Con thỏ đuổi sói cái gì, chung quy cảm thấy có chỗ nào không quá thích hợp……

Tác giả có lời muốn nói:

Lục Viễn: A a a ha ha, người tu chân thật sự là chán ghét xuyên thấu [áp suất thấp] -_-||

Đại bạch: Chúng ta đi London quay MV

Lục Viễn: Thật sự? 0.0 [lập tức từ râm chuyển nắng]

Lục Ninh:…… [Này không khoa học! Hắn lại dễ dỗ như vậy!]

.

(1) Không có nỗi lo bên ngoài thì tất sẽ xảy ra nội loạn


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.