Bạn đang đọc Trọng Sinh Chi Lãng Tử Quay Đầu – Chương 433
Phòng họp tầng hai của tòa nhà Quốc hội tương đối rộng, tất cả chỗ ngồi được sắp xếp theo hình tròn, có thể đồng thời chứa đựng mấy nghìn người.
Cách thời gian chính thức bắt đầu khoảng mười phút, gần như tất cả vị trí đều đã ngồi đầy, chỉ trừ hàng thứ ba bên trái.
Các nhân viên đàm phán, thành viên Nội các, chủ tịch Quốc hội đều đã có mặt, bọn họ ngồi nghiêm chỉnh tại chỗ, sắc mặt không quá đẹp.
Hội trường đầy tiếng cãi cọ ồn ào, tất cả mọi người đều thảo luận kịch liệt đề tài chủ yếu của hội nghị lần này với người bên cạnh — quyền lực quốc gia rốt cuộc nên giao cho ai, là Nội các hay là Hoàng đảng lấy Lannado làm đại biểu.
Phóng viên đến từ các thành phố cùng với tinh cầu khác trong liên minh chỉnh lý công cụ quay chụp, bắt đầu giao lưu với đồng nghiệp, trong đó đa số mọi người đều thiên hướng việc để Lannado chấp chính.
Một phóng viên nam Beta đến từ Thạch Sư tinh cầu thật vất vả đuổi kịp tiết tấu thảo luận của mọi người, nháy mắt nghĩ không thông.
Hoàng đảng của Lannado không phải tượng trưng cho cường quyền chuyên chế hay sao? Là tồn tại mang tội ác tày trời! Đảng phái tà ác như vậy nên hoàn toàn bị xóa bỏ!
Nhưng tại sao xem phản ứng của mọi người lại đồng loạt duy trì Hoàng đảng như vậy?! Chẳng lẽ như lời người những đảng phải khác nói Hoàng đảng của Lạp Hỗ đều là một đám yêu ma quỷ quái, có thể mê hoặc lòng người?!
Nghĩ đến điều này, ánh mắt nhìn về phía những người xung quanh đều không giống cũ, trong mắt hắn, giống như tất cả những người ủng hộ Hoàng đảng đều mang khí đen quanh người, những khí đen này đủ mạnh để tạo thành lốc xoáy bao trùm tất cả hội trường, mà trung tâm lốc xoáy đấy chính là vị trí để trống phía bên trong cùng kia — địa phương chuẩn bị trước cho các thành viên cấp cao của Hoàng đảng!
Hắn nghe thấy vô số thanh âm khen ngợi Lannado, ngay từ đầu mọi người còn tương đối lý trí, chỉ là nói hắn anh minh thần võ, tài đức vẹn toàn như thế nào, nhưng càng về sau đề tài càng trở nên lệch lạc, bắt đầu chuyển hướng gien của Hoàng thất mạnh như thế nào, hai vị tiểu vương tử đáng yêu cỡ nào, Randall điện hạ anh tuấn ra sao, thậm chí còn lấy ra ảnh chụp 3D của Lannado, Randall, Lance, Lan Tích Bình, Lan Tích An ra để làm chứng, một đám đấy đều hai mắt tỏa sáng, cảm xúc kích động.
Phóng viên Beta nam thực sự có chút không chịu được, nhìn thấy biểu tình si mê ủng hộ của mọi người, trong lòng càng thêm chắc chắn Lannado chính là yêu ma hại nước hại dân, nếu không tại sao mọi người lại có thể điên cuồng sùng bái họ như vậy?
Tuy rằng hắn thừa nhận các thành viên Hoàng thất có vẻ ngoài xuất chúng, nhưng bề ngoài có thể thể hiện tất cả? Là người thì quan trọng nhất vẫn là nội hàm bên trong đi!
Đối lập về mặt tinh cầu làm cho hắn vẫn luôn không có ấn tượng tốt với Lạp Hỗ, nhưng hắn vẫn quyết định tuân theo chủ nghĩa nhân đạo mà nhắc nhở mọi người, tránh cho những lương dân vô tri này bị lừa gạt.
Hắn yên lặng sửa sang lại lý do thoái thác trong lòng một phen, lúc này mới tìm đúng cơ hội chen vào “Chẳng lẽ ở trong suy nghĩ của các anh Lannado bệ hạ hoàn mỹ như vậy?”
Các phóng viên xung quanh đều trăm miệng một lời nói: “Đương nhiên!” Thần sắc phải gọi là vô cùng tự hào.
Nam Beta tự thấy không có khả năng đánh thức họ, nhóm người này căn bản đã bệnh tình nguy kịch không có thuốc nào chữa được! Nhìn xem biểu tình của họ đi, quả thực muốn đưa Hoàng đảng lên thờ!
Mấy phóng viên kia trả lời xong, thấy hắn không tiếp tục nói chuyện thì lại tiếp tục túm tụm lại chia sẻ hình ảnh ngoan ngoãn đáng yêu của hai vị tiểu vương tử.
Nam Beta rối rắm hồi lâu, lại căng da đầu cắm vào “Các anh có phải đã quá mức thần thánh hóa thành viên của Hoàng thất rồi không? Người thường làm gì có chuyện sáng lên nha?”
Mọi người vẫn cho hắn một ánh mắt “Không có kiến thức”, căn bản không phản ứng lại hắn, chụm đầu lại tiếp tục bàn luận khí thế.
Nam Beta cảm thấy vô cùng phẫn nộ, hắn có ý tốt nhưng nhóm người này lại hoàn toàn không hiểu! Hắn bị bài xích một góc, yên lặng bực tức, nghĩ thầm chờ các người mắc mưu thì đừng có hối hận! Hừ!
Cách thời gian hội nghị diễn ra còn 5 phút, hội trường ồn ào đột nhiên truyền đến tiếng “Kẽo kẹt”.
Thanh âm khác hẳn như có ma lực nào đó nháy mắt đóng băng toàn bộ hội trường.
Mọi người không kìm lòng nổi mà ngẩn ra, sau đó nhất trí quay đầu nhìn về phía cửa chính.
“Là Lannado bệ hạ!”
“Lannado bên hạ tới!”
“Ngài ấy vẫn có mị lực như vậy!”
“Bà bên chồng của chị họ nhà tôi chính là nghị viên, nghe nói cũng định ủng hộ Hoàng đảng tổ chức bầu cử toàn dân!”
“Chỉ cần bầu cử toàn dân được thuận lợi tiến hành, Hoàng đảng nhất định có thể đạt được quyền chấp chính! Đến lúc đó còn lo không có ngày lành sao?!”
“……”
Bốn phía không ngừng truyền đến âm thanh trò chuyện hưng phấn của đồng nghiệp, nam Beta nghẹn một ngụm trong họng, hắn không hiểu mình rốt cuộc đang phân cao thấp với ai, chỉ là không chịu quay đầu nhìn người.
Hắn nhìn chằm chằm vào đài chủ trì nho nhỏ bên dưới, chỉ có khóe mắt thoáng nhìn đoàn người đi vào từ lối nhỏ, đám người đó như có lực hấp dẫn vô cùng lớn nào đó, ngoại trừ hắn thì tất cả các phóng viên còn lại đều di chuyển cameras đi theo bước chân của họ, sợ bỏ qua bất cứ tin tức quan trọng nào.
Tiếng hoan hô vang lên từng đợt, khoa trương nhất chính là toàn bộ nghị viên hai bên sườn đều đứng lên, tay phải nắm lại dán vào ngực trái.
Nam Beta không biết điều này có ý nghĩa gì, lên quang võng tìm tòi một chút mới biết thì ra đây là một loại phương thức biểu đạt kính ý cùng thần phục đối với hoàng đế của nhân dân Lạp Hỗ tinh cầu!
Quá khủng bố!
Hắn nhìn ra được những người này là hoàn toàn tự nguyện thần phục Lannado!
Nhưng điều này cũng quá không thể tưởng tượng!
Ở Thạch Sư tinh cầu, chỉ có số ít bày tỏ thần phục tuyệt đối với nguyên thủ, cho dù cùng một lập trường chính trị cũng không nhất định có thể hoàn toàn cam tâm tình nguyện thần phục thượng cấp.
Nhưng loại chuyện này lại xuất hiện ở Lạp Hỗ tinh cầu!
Điều này nói lên cái gì?!
Nói lên Hoàng đảng thực sự vô cùng đáng sợ, không phải là một tổ chức bán hàng đa cấp hoặc tôn giáo bình thường có thể bằng được!
Nguy hiểm của Hoàng đảng trong cảm nhận của hắn lại một lần nữa tăng lên!
Nam Beta cố tình hít sâu vài lần, để cho lòng của mình hoàn toàn yên lặng, rồi mới nâng mí mắt nhìn về phía ác ma kia.
Ai mà ngờ….
Chỉ là liếc mắt nhìn một cái trong đám người, rốt cuộc không thể nào quên được dung nhan của hắn.
Mịa nó đây là ác ma?! Lớn lên cũng quá đẹp! Hắn làm công tác truyền thông, theo lý thuyết loại người anh tuấn tiêu sái nào mà chưa thấy qua?! Nhưng hắn lại bị khí chất đặc thù trên người “ác ma” hấp dẫn!
Hắn không nói rõ được đó rốt cuộc là khí chất gì, bởi vì từ ngữ của hắn đã trở nên nghèo nàn! Đại khái chính là dung mạo lẫn trí tuệ đều có cả, lại ngoài dự đoán mà bình dị gần gũi, thực dễ dàng làm cho lòng người khác sinh ra hảo cảm!
Lannado dưới sự vây quanh của các đại lão Hoàng đảng, ý cười đầy mặt vẫy tay với người hai bên đường.
Bọn họ ngồi ổn định trên hàng ghế đã được chuẩn bị sẵn.
Lannado ngồi ở vị trí chính giữa bên trái của hàng đầu tiên, chờ hắn ngồi xuống những người còn lại trong hội trường mới sôi nổi ngồi xuống.
Vì để bày tỏ thái độ coi trọng với hội nghị ngày hôm nay, Lannado đặc biệt mặc một bộ tây trang màu trắng viền vàng, mái tóc màu vàng nhạt hơi cuốn cũng chải chỉnh tề sau đầu.
Hắn ngồi đoan chính trên ghế, quay đầu lại phất tay với các nghị viên phía sau.
Nghị viên lập tức kích động giơ tay lên dùng sức mua may, một đám hưng phấn không chịu nổi, trong miệng còn lớn tiếng gọi “Bệ hạ! Bệ hạ! Bệ hạ!….”
Thấy lực kêu gọi cường đại như vậy của Lannado, chủ tịch Quốc hội cùng phó chủ tịch Quốc hội ngồi đối diện lập tức đen mặt.
Giao lưu tương đối với mọi người xong, Lannado lại tươi cười thân thiện nhìn về phía mấy người đối diện, thanh âm ôn hòa rồi lại không mất khí phách “Mới đến, khó tránh khỏi có chỗ không xử lý tốt, ngày sau số lần nhiều thì cũng có thể giống như các vị chủ tịch đây, bình thản ung dung gặp biến bất kinh.”
Vừa nghe thấy những lời này, chủ tịch Quốc hội vốn sắc mặt không tốt lại càng thêm buồn bực muốn chết.
Cái gì là “Ngày sau số lần nhiều?!”
Theo ý của ông về sau còn muốn đến thường xuyên?! Mịa nó đã được chúng tôi đồng ý chưa?!
Đến lúc này, thế lực ba bên Quốc hội, Nội các, Hoàng đảng đều đến đông đủ.
Lực lượng trung thành của Quốc hội lấy nam Beta chủ tịch Quốc hội hơn 70 tuổi cầm đầu, ngồi ở nửa trên bên phải của hội trường, Nội các lấy phó tổng lý Tưởng Văn cầm đầu, ngồi ở nửa dưới bên phải, Hoàng đảng lấy Lannado cầm đầu ngồi ở phía bên trái.
Trong ba bên thế lực, Nội các, Quốc hội vốn là một nhánh, dưới sự uy hiếp đến từ Hoàng đảng thì tự nhiên kết thành minh hữu.
So sánh đội hình thành viên nòng cốt hai bên, nhân số của Hoàng đảng rõ ràng không chiếm ưu thế, nhưng khí thế lại không rơi xuống hạ phong một chút nào.
Lannado bình thản tự nhiên ngồi ở vị trí của mình, không hề sợ hãi ánh mắt sắc bén truyền tới từ bên cạnh một chút nào.
9h30 sáng, hội nghị chính thức bắt đầu.
Người chủ trì là chủ tịch Quốc hội Từ Giả, hắn thoáng sửa sang lại quần áo, đứng lên dưới tràng vỗ tay của mọi người đặc biệt là các thành viên nòng cốt của Quốc hội và Nội các, tinh thần quắc thước đi về phía đài chủ trì.
“Chào buổi sáng các đồng chí! Đề tài thảo luận chủ yếu của chúng ta hôm nay chính là về các loại sai lầm to lớn của Nội các khoảng thời gian gần đây, và đề xuất thảo luận quyền lực quốc gia rốt cuộc nên trao cho ai của người dân toàn cầu.
Đầu tiên, xin mời đồng chí Vương Biện Thủ ủng hộ Nội các chấp chính lên bục trình bày, mời phía ủng hộ Hoàng đảng chấp chính chuẩn bị.”
Vương Biện Thủ là một quan văn của Nội các, công tác chủ yếu ngày thường chính là sáng tác lịch sử của Nội các.
Hắn coi như là một trong những người hiểu rõ Nội các nhất, kể các thành tựu trong vòng 5000 năm qua của Nội các quả thực là hạ bút thành văn, dăm ba câu nói cho không ít nghị viên phải đỏ mắt.
Ngay cả nam phóng viên Beta của Thạch Sư tinh cầu cũng không khỏi cay mũi.
Cho dù hắn không phải là người của Lạp Hỗ tinh cầu, hoàn toàn không hiểu rõ tình cảnh khó khăn của Lạp Hỗ lúc mới thành lập, nghe xong ông ta tự thuật cũng không khỏi chấn động vì Nội các, huống chi những người vốn đã sinh trưởng ở Lạp Hỗ kia?
Hết chương 435..