Bạn đang đọc Trọng Sinh Chi Lãng Tử Quay Đầu – Chương 17
Bến tàu rất lớn, chiếm diện tích hơn 100 hecta, có thể đồng thời chịu được 200 chiếc phi thuyền đồng thời cất cánh.
Sau khi Hạ Mạt cùng Ngọc Chương đi vào liền đi đến trước cửa sổ lấy vé tàu rồi đi đến phòng chờ ngồi.
Lúc này mới 9:00 sáng, người đi lại trong đại sảnh cũng không nhiều.
Chỉ chốc lát sau, chỗ ngồi bên cạnh đã có hai nam tử tuổi trẻ ngồi mất, hai người kia có được thân thể rắn chắc đặc trưng của Alpha, bọn họ vừa ngồi xuống, Ngọc Chương cùng Hạ Mạt nháy mắt thần kinh buộc chặt.
Tin tức tố do Alpha phân bố ra có lực ảnh hưởng tự nhiên đối với Omega, nói đến lực ảnh hưởng của tin tức tố này, Omega trưởng thành nhận được nhiều hơn so với Omega vị thành niên rất nhiều.
Đương nhiên, nếu Alpha cùng Omega là thân nhân trong vòng ba đời thì tin tức tố cũng sẽ không ảnh hưởng tới đối phương.
Tựa hồ là cảm giác được tin tức tố chỉ thuộc về Omega, hai vị Alpha này nghiêng đầu đánh giá Ngọc Chương cùng Hạ Mạt, như là đang xác định hai nam nhân nhỏ bé này có phải Omega hay không.
Ở bên cạnh hai Alpha trưởng thành không thể nói là không khó chịu, giống như là tất cả các tế bào trên cơ sở mình đều bị kích hoạt, có một thứ gì đó không an phận chạy tán loạn toàn thân, Ngọc Chương không nói hai lời lôi kéo Hạ Mạt rời xa hai người kia.
Hạ Mạt tự nhiên minh bạch ý tứ của ba ba mình, vì thế cùng hắn ngồi vào chỗ cách vách, kể từ đó, cự ly với hai vị Alpha này cũng có ít nhất là 5 mét.
Thấy bọn họ rời đi, Alpha liền thu hồi tầm mắt — tùy tiện nhìn chằm chằm người khác là một hành vi vô cùng không lễ phép.
Thanh âm nói chuyện của hai Alpha rất lớn, nội dung thảo luận đều là về tân sinh năm nhất của học viện quân sự Exxon, ngay từ đầu, Hạ Mạt cũng không có gì hứng thú đối với cuộc nói chuyện của bọn họ, chung quy cậu chưa từng là một phần tử trong đó, thế nhưng sau đó, vừa nghe hai chữ “Vương tử”, lực chú ý của Hạ Mạt nháy mắt tập trung cao độ!
“Nghe nói đại vương tử cùng nhị vương tử đều là sinh viên năm nhất?”
Đại vương tử…… nhớ tới Alpha ngoài cao lãnh trong nhiệt tình kia, tâm tình của Hạ Mạt rất là phức tạp.
“Chẳng lẽ không phải? Hai muội muội Omega nhà em nghe nói vương tử muốn đi Exxon đọc sách thì luôn quấn phụ thân muốn cùng đi.
”
“Muội muội chú là Omega?”
“Đúng vậy, cả nhà đều dỗ dành giống như là bảo bối a.
”
“Vậy thì vẫn là không nên đi Exxon mới tốt.
”
“Exxon có nhiều Alpha vĩ đại như vậy, vì cái gì không thể đi? Nói không chừng còn có thể chọn được một đối tượng tốt ở bên trong.
”
“Chú nghĩ lại đi, trong Exxon có một nửa đều là Alpha, còn lại hơn một nửa là Beta, Omega một khi đến kỳ sinh lí, phạm vi trăm mét đều có thể ngửi thấy tin tức tố của bọn họ.
Mấy tên Alpha quanh năm suốt tháng ở trong trường học kia người nào không phải là thể lực cường tráng tinh lực tràn đầy? Nếu như để bọn họ phát hiện Omega đang trong kỳ phát tình, chú cảm thấy Omega kia còn có thể bảo toàn? Bình thường Omega dám đi học viện Exxon đều là những người có bối cảnh đủ cứng rắn, cá tính lại mạnh mẽ, chú dựa theo cái này mà chọn lọc ra, có bao nhiêu gia đình dám đem Omega nhà mình đến Exxon?”
“Này…… Anh nói cũng có đạo lý.
”
“Chú đã là sinh viên năm nhất của Exxon, làm học trưởng, anh liền lộ ra tình huống cụ thể cho chú đi.
”
“Vâng vâng vâng, học trưởng thỉnh giảng.
”
“Theo như khóa của bọn anh, hơn 10000 chỉ có 15 người là Omega.
”
“Mười, mười lăm người?”
“Đúng vậy.
Những người đó hoặc là hoàng thân quốc thích, hoặc là hài tử của tướng quân, nguyên soái, chú dám cùng bọn họ so?”
“Không, không dám……”
“Dù vậy, nghe nói trong 15 người kia có một Omega nữ, bởi vì kỳ sinh lý không khống chế tốt, bị người kéo vào núi hoang đằng sau trường học cường.
”
“A?! Không phải anh nói bối cảnh của họ đều thực cứng sao?”
“Đúng vậy, bối cảnh cứng rắn như vậy mà có người còn dám động, ngươi chú nói nơi đấy thích hợp cho Omega sao?”
“Không thích hợp……”
“Thế nhưng phải nói thật, trừ bỏ loại tình huống đặc thù này,đãi ngộ của Omega ở trong trường học thật không tồi, chung quanh một đoàn hộ hoa sứ giả, khiến người ta thật hâm mộ a!”
Nam tử lau một phen mồ hôi lạnh trên trán,“Cáp, ha ha, thật không……”
Hết chương 17.
.