Bạn đang đọc Trọng Sinh Chi Đệ Nhất Đế Hậu Tinh Cầu – Chương 52
☆ Chương 133: Đá thạch anh tím mạ vàng
“Em có thần tượng không?”
Ý nghĩ này đột ngột nhảy ra, Lantis thuận miệng hỏi, nhưng anh cho rằng Nam Kính sẽ không có thần tượng.
“Có.”
Nam Kính trong tình trạng xộc xệch không thể tự kiềm chế.
“!”
Trong lòng Lantis dựng lên một dấu chấm than to lớn, nguy hiểm nheo mắt lại, trên mặt bất động thanh sắc hỏi: “Ai?”
Cho dù có thần tượng, nhưng có thể là mình cũng nên?
Lantis cảm thấy hài lòng về suy nghĩ của bản thân.
“Là hiệu trưởng.” Nam Kính cực kỳ thản nhiên, vỗ vai Lantis, không sợ chết nói, “À đúng rồi, anh có quen biết với hiệu trưởng hay không? Nếu như quen, em muốn xin kí tên được không? Aa, tiểu tử thúi Vân Cảnh Hàm kia cầm bức ảnh được hiệu trưởng kí tên khoe khoang trước mặt em lâu rồi.
Bây giờ thì đáng đời cậu ta, bị bụng một tuần không thể xuất viện.”
Lantis: “…”
Hiệu trưởng đúng không?
Ha ha.
Khuôn mặt trương giảo như minh nguyệt của Weinman xuất hiện trong đầu Lantis, nụ cười của anh chậm rãi biến thành âm trầm tính kế.
“Người trước một kiểu sau một kiểu, người như thế này có cái gì tốt?”
Lantis khó chịu mà hắc Weinman, ôm Nam Kính vào trong ngực.
Bình thường tên kia ngụy trang thành mẫu người lý tưởng lừa dối các thiếu niên thì thôi đi, đến ngay cả Nam Kính nhà anh cũng bị lừa bởi cái vẻ mặt đạo mạo ấy.
Anh quyết định sẽ đem Nam Kính đến trước mặt Weinman để soát độ tồn tại, như vậy mới có thể làm cho Nam Kính nhận rõ được bộ mặt thật của Weinman.
Đúng, cứ vui vẻ quyết định vậy đi.
Sau khi đánh trống lảng vài câu, Nam Kính lại bị vấn đề thực tế kéo trở về.
Hiện giờ suy nghĩ đến hậu quả có hơi sớm, dù sao thì cậu cũng thiếu tự tin một cách nghiêm trọng về thành công, trong một lúc có chút đứng ngồi không yên.
“Lantis, em có một vấn đề muốn hỏi anh.” Nam Kính nằm trên bả vai Lantis, thưởng thức sợi tóc màu vàng sậm trên tay, thích ý nói: “Hiện tại Sidya đã tạo ra kỉ lục cao nhất toàn bộ đế quốc sao?”
“Ghi chép của hắn là bao nhiêu?” Lantis hỏi.
“Tỷ lệ thành công 73%, tỷ lệ hiệu dụng 80.5%.” Nam Kính nói dữ liệu tìm hiểu được.
Lantis nhớ lại một chút, nói: “Kỉ lục cao nhất của đế quốc được bảo trì ở 70% trở lên, nhưng hiện tại toàn bộ là từ 85% trở xuống, thế nên kỉ lục này không phải cao nhất đế quốc nhưng cũng không kém bao nhiêu.”
Nam Kính thở dài, cậu chưa từng thực sự sử dụng ý thức căn nguyên để chế tác linh kiện, ngay cả một đầu mối cũng không có, dù cho đã đọc rất nhiều sách về làm sao có thể tăng tỷ lệ thành công.
Lúc này, Lantis mở đèn đầu giường ngồi dậy.
Dưới cái nhìn khó hiểu của Nam Kính, anh tháo sợi dây chuyền có viên đá màu tím trên cổ xuống, mấy viên đá tối màu xuất hiện trong tay.
“Đây là cái gì?”
Nam Kính cũng ngồi dậy, tò mò nhận lấy dây chuyền Lantis đưa, đưa lại gần để quan sát.
“Nút áo không gian độc lập.”
Lantis ném nguyên liệu thô trong tay, giải thích: “Cái này chuyên được sử dụng để chứa khoáng thạch và vật liệu kim loại, có thể tự mình lựa chọn đưa một số loại vật liệu mình lưu trữ ra ngoài, có thể tích khoảng một thước vuông, trọng tải là 50kg.
Mẹ nó!
Không cần giải thích, điều này cậu đương nhiên biết!
Đôi mắt Nam Kính mở to ra.
Có thể thu được cơ giáp vào trong nút áo không gian chuyên dụng cho cơ giáp, bởi vì cơ giáp tạo ra thì đã được ý thức căn nguyên mạnh mẽ của người chế tác chống đỡ, hơn nữa cơ giáp dung hợp tinh thần lực để điều khiển, cộng với đặc thù của cơ giáp, nút áo không gian chuyên dụng chứa vật liệu mới hình thành.
Thế nhưng nút áo không gian độc lập chứa đựng vật liệu tương đối hiếm thấy.
Hai mắt Nam Kính sáng lên nhìn sợi tia vàng nhỏ trong viên đá màu tím, một hình ảnh kết cấu xuất hiện trong đầu, trùng khớp với đồ phổ mà cậu nhìn thấy.
“Đá thạch anh tím mạ vàng!”
Đá thạch anh tím mạ vàng là một loại khoáng thạch hiếm quý giá, giống như pha lê màu tím bao bọc những sợi tơ màu vàng bên trong, vô cùng đẹp đẽ, giá tiền cũng khá cao, được các quý tộc yêu thích dùng để làm đồ trang sức.
Không nghĩ tới, ngoại trừ ở ngoài để làm đồ trang sức, đá thạch anh tím mạ vàng còn có khả năng làm thành nút áo không gian.
Đối với việc Nam Kính có thể nhận ra loại vật liệu hi hữu này Lantis cũng không cảm thấy ngạc nhiên, nói: “Độ tinh khiết đạt đến 90% có thể dùng ý thức căn nguyên để cảm ứng lẫn nhau, hình thành nút áo không gian.”
“90%?” Nam Kính hít vào một ngụm khí lạnh, “Đây quả là vật liệu cao cấp.”
Độ tinh khiết của vật liệu cao cấp khá thấp, có thể đạt đến 50% đã được coi là cao nhất, ngay cả tinh thạch đen độ tinh khiết cũng chỉ có 60%.
“Đây không phải là vật liệu cao cấp.”
Lantis nắm tay lại, thả ý thức căn nguyên lấy ra khoáng thạch màu nâu đậm, Nam Kính bị động tác của Lantis hấp dẫn ánh mắt.
Vật liệu màu nâu đậm lấy tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy biến thành màu đen trong vòng một phút, quanh thân không nhìn ra dù chỉ một chút màu sắc nào khác.
“Muốn thanh lọc vật liệu bằng ý thức căn nguyên, cần phải thả ý thức căn nguyên của em ra để khống chế vật liệu, đồng thời vận dụng chúng để nhận biết kết cấu hạt nhân của vật liệu.” Lantis kiên nhẫn, cẩn thận giảng giải cho Nam Kính, “Ý thức căn nguyên không phải chỉ phóng thích một lần mà phòng thích càng nhiều thì vật liệu sẽ thanh lọc càng nhanh, càng tốt, nhưng cần phải nắm chắc nhịp điệu phóng thích.
Đến thử một lần.”
Lantis đưa một khối vật liệu màu nâu đậm cho Nam Kính.
Nam Kính liếc mắt nhìn Lantis một cái, sau đó cúi đầu phóng thích ý thức nguyên lực.
Cậu nhắm mắt lại, cảm nhận khối đá này trên tay, ý thức căn nguyên chảy ra từ ý thức nguyên thể sâu trong đầu cậu truyền vào mười ngón tay, lại từ đầu ngón tay đi ra, dùng hình thái trong suốt bên trong không khí quay xung quanh vật liệu, chậm rãi xâm nhập vào trong khối đá dọc theo từng lỗ nhỏ li ti.
Nam Kính nhìn thấy một dàn khung gì đó dài hình phím đàn màu đen.
Xuất hiện nhiều hạt màu nâu có hình dáng to nhỏ không đồng đều dán chặt lên mấy cái khung.
Sự bất thường này chính là tạp chất, Nam Kính muốn loại bỏ những tạp chất này, ngay lập tức sử dụng ý thức căn nguyên bao lấy chúng.
Tiếp đó, cậu nhìn thấy ý thức căn nguyên của mình từ trong suốt, dần dần biến thành màu đen, ý thức căn nguyên màu đen bao lấy các hạt màu nâu, không ngừng cắn nuốt chúng.
Sau một thời gian, các hạt nhân bị tiêu diệt không còn một mống.
Cùng lúc đó, ý thức nguyên lực màu đen cũng chậm rãi tiêu tan, trở về màu trong suốt.
Tiêu diệt một loạt xong, Nam Kính mừng rỡ như điên, không ngờ lần đầu tiên sử dụng ý thức căn nguyên lại tìm được phương pháp, sau đó thừa thế xông lên tiếp tục tiêu diệt hạt nhân tạp chất trên “phím đàn” hàng thứ hai.
Vì vậy trong lúc nhất thời quên mất bên cạnh còn có một người nữa.
Ban đầu trên mặt Lantis còn hờ hững mang theo chút ý cười, sau đó ánh mắt nhìn Nam Kính càng ngày càng phức tạp, càng ngày càng kinh ngạc, cuối cùng thu lại tất cả biểu cảm.
Khoáng thạch trong lòng bàn tay Nam Kính chỉ là vật liệu cấp một dễ thanh lọc nhất, ý thức căn nguyên cần sử dụng cũng không nhiều, thế nhưng vừa mới nhắm mắt lại đã sử dụng ý thức căn nguyên bắt đầu tinh luyện vật liệu, Lantis vẫn là lần đầu tiên thấy, hơn nữa khi kiểm tra thân thể Nam Kính, anh cảm giác đẳng cấp ý thức căn nguyên trong cơ thể Nam Kính chỉ ở trong trạng thái mới mở ra.
Điều Nam Kính không biết chính là, chỉ có người có ý thức nguyên lực đạt đến cấp cao nhất cũng chính là cấp bảy, mới có thể quan sát bên trong thân thể vật liệu tiến hành khống chế cường độ tinh luyện cao, cho dù là Sidya cũng phải dựa vào cảm giác để xác định độ tinh khiết.
Một món vật liệu màu nâu đậm dần dần thay đổi, nhanh chóng trở thành màu đen thuần túy, không thấy một chút tạp chất nào.
Nam Kính…
Lantis giật giật ngón tay, hai viên khoáng thách còn lại trong tay ma sát với nhau, phát ra âm thanh xoạt xoạt nhẹ nhàng.
Đến cùng trên người em còn bao nhiêu bí mật anh chưa biết chứ?
Lâu như vậy vẫn chưa tra ra được nguyên nhân mà Nam Kính bị đám người kia chú ý, Lantis có một ý nghĩ mơ hồ, bí mật trên người Nam Kính, có thể không có nhiều người biết đến do bị một ít người che giấu
Chỉ là ý thức căn nguyên sơ cấp mà có thể quan sát bên trong vật liệu tiến hành tinh luyện sao?
Lantis hơi nheo mắt lại, đầu óc quay đi quay lại trăm ngàn lần, nhưng cuối cùng ở dưới đáy lòng lại tràn trề cảm giác kiêu ngạo không nói ra được, xem ra đế quốc đã xuất hiện một người đánh vỡ quy luật trở thành đại sư chế tạo cơ giáp, mà vị đại sư chế tạo cơ giáp này chính là phu nhân của anh.
“Xong.”
Nam Kính thấy toàn bộ hạt nhân màu nâu đều bị tiêu diệt không còn một mống, mở mắt ra liền thấy một khối khoáng thạch màu đen thuần túy yên tĩnh nằm trong lòng bàn tay, lần đầu tiên cậu không áp chế mà tùy ý vận dụng ý thức căn nguyên để tinh lọc vật liệu nên cảm thấy rất mừng rỡ, nóng lòng muốn chia sẻ với Lantis.
“Em thành công rồi!”
Nam Kính kích động cầm khoáng thạch màu đen trong tay giơ đến trước mặt Lantis, lại không thấy Lantis mỉm cười chút nào, trong con ngươi thu lại rất nhiều cảm xúc phức tạp.
“Không đơn giản.”
Lantis nặn nặn khuôn mặt nhỏ của Nam Kính vì phấn khích mà ửng đỏ, nhìn màu sắc của vật liệu trong khoảng cách gần, dùng ý thức căn nguyên kiểm tra một chút, khen ngợi chỉ một câu rồi dừng lại.
Nam Kính háo hức chờ Lantis nói gì đó, nhưng lúc này nhìn thấy khuôn mặt Lantis mang theo chút nghi ngờ.
“Làm sao vậy?” Trái tim nhỏ của Nam Kính nâng lên.
Lantis nhíu mày, liếc nhìn vật liệu trong tay, nhắm mắt lại thả ra ít thức căn nguyên để kiểm tra vật liệu.
Nam Kính nhìn thấy một vật thể thoáng qua như sương mù, từ ngón tay trơn bóng của Lantis tràn ra, quanh quẩn một vòng ở bên trong vật liệu, từng tia từng sợi đi vào bên trong, trong chốc lát liến biến mất không thấy bóng dáng.
Cậu lập tức nhớ đến việc trên mạng giả lập, Nhị Nguyệt Lưu Sương và Lantis có phương thức tấn công đặc biệt, ban đầu định sớm hỏi Lantis, nhưng sau đó một thời gian dài không gặp, lại có một vài chuyện xảy ra nên đã quên mất.
Lúc này, Lantis đã mở mắt ra.