Đọc truyện Trọng Sinh Chi Á Lai – Chương 39
Dướ i sự ảnh hưởng của quyền lợi quý tộc, học viện không thể không coi trọng mấy ý nghĩa được thêm vào trong hoạt động lần này, nên cũng chỉ có thể vì cả hai bên đưa ra càng thêm nhiều tiện ích.
Á Lai đơn giản kéo theo tất cả phe mình đến sân tập ở luôn, tiến hành phong tỏa bí mật tập huấn, bởi vì gần đây có vài người không thể không hủy hợp đồng, đối phương đều được xếp vào danh sách khó phòng bị, may mắn là nội có Francis ngoại còn có Henry.
V ề phần múa đơn không cần Á Lai quan tâm, nhưng mà múa tập thể bị yxây dựng thành kịch múa, bởi vì chủ đề của hội diễn lần này là ―Một năm thắng lợi‖, vì thế y hỏi cố vấn tham mưu của mình là Henry về chuyện chiến tranh.
Henry cẩn thận giảng giải.
Thân thể là vốn liếng của cách mạng, vì nhóm vũ giả trong một thời gian ngắn không thể đạt được dáng người như trong yêu cầu của vở kịch, y lạixin ý kiến của cố vấn dinh dưỡng.
Henry còn thực sự an bài.
Vì trưng cầu ý kiến của người xem, Á Lai xin ý kiến của bình luận viên.
Henry tỉ mỉ đáp lời.
. . . . . . . Á Lai: Henry quả nhiên là quản gia toàn năng, chiến hổ!
Francis: Hình dung cái quái gì vậy! Nhưng mà từ ―toàn năng‖ cũng không phải không đúng. . . . . .
Th ời gian nghỉ ngơi buổi tối, làm vũ giả nên Francis không thể thoải mái như những người khác, đúng hạn phải ở lại luyện tập ngoài giờ, Á Lai cho cậu bất giác nhập tâm hoàn toàn vào chuyện này, thậm chí có khi cậu nhất thời quên mất có rất nhiều chuyện còn đang quấn lấy chân cậu.
Để mới lạ, Á Lai đem hết mấy loại nhảy múa ở kiếp trước của mình kể hết ra, nhưng ykhông phải là người chuyên nghiệp nên nói không được rõ ràng lắm, cũng đừng hi vọng ycó thể minh họa cho mọi người dễ hiểu, may mắn là ycó thể kể lại bằng các bức tranh của mình, ít nhất không phải mấy hình người vẽ bằng mấy đường gạch ngang.
Franci s không hổ là vũ giả thiên tài, lực lĩnh ngộ rất cao, biểu diễn được ra động tác còn thêm vào một số động tác do mình nghĩ ra, có thể đem vũ đạo trong tranh diễn ra giống đến bảy tám phần.
Á Lai vỗ tay khen ngợi, bỗng nhiên nói: ―Đúng rồi Francis, cậu có cảm thấy gần đây cậu đặc biệt thích cười không, hơn nữa cườicũng chân thật hơn?‖ Lấy tay chỉ về phía người đang lại gần ―Khiến Henry bị lây bệnh mất đi biểu tình cứng ngắc.‖
Đều là người trẻ tuổi, trong câu nói đều có tính trêu đùa.
Francis như cảm xúc dâng trào, mới không thèm để ý đến Á Lai nói bậy bạ, hiện tại cậu bắt đầu nếm thử cảm giác mủi chân đứng thẳng*.
*Bale xoay 3 vòng vũ điệu thiên nga chết đuối của Nhật Nhật
Á Lai có lòng tố t mời cho Francis một người luyện cùng để an toàn, tất nhiên đó là Henry, nhưng mà lúc này vẫn có chút không đành lòng, ―Đừng tự giày vò mình, nghe nói múa bale đầu chân phải có bảo hộ, phải có giày múa đặc thù mới có thể múa, múa bale nhìn qua thì thấy cao quý tao nhã nhưng nếu không trải qua thời gian dài tập luyện thì cũng có khi mới nhảy lên rơi xuống đất thôi mà cũng đủ tàn phế rồi đó.‖
Francis v ội vàng lấy lại tư thế đứng bình thường, tức giận: ―Sao anh không nói sớm chứ!‖ Khi không để cậu tự giày vò mình thống khổ một thời gian dài như vậy.
Á Lai vô tội nói: ―Nhìn cậu cố gắng như vậy, tôi không phải nên cho cậu có cơ hội nếm thử một lần xem có thể biến cái không thể thành cái có thể hay không sao, theo tôi thấy múa đẹp nhất là múa đôi, một người rời đi xa một người, một người còn lại giơ tay nắm lấy như nhận được một sợi lông chim, còn thể ôm người ta xoay hai ba vòng. Sao càng ngày càng giống trượt băng nghệ thuật vậy?‖
Francis nghe xong còn nghĩ đến thật, tất cả những động tác đó đều diễn thử một vòng trong đầu cậu, sắc mặt cầu mong nhìn Henry.
Nguyện ý giao bản thân cho đối phương, đây không thể không nói là một loại tin tưởng, cho dù hiện giờ Francis không nghĩ đến mặt đó.
Henry khựng lại một chút, im lặng cởi ra áo khoát không một nếp nhăn, thong dong xoắn cổ tay áo sơ mi lên.
Francis nghiêm túc đứng vững, hít sâu một hơi, nâng chân nhảy về phía đối phương.
Cánh tay mạnh mẽ của Henry vững chắc nâng eo Francis, sau đó dựa theo lời nói trước đó của Á Lai xoay hai vòng.
Nhưng mà hai người sau khi làm xong động tác đó thì không hẹn mà cùng nhìn chằm chằm phía Á Lai.
B ởi vì Á Lai đang chào hỏi với Garlock vừa vào cửa, nên không hề nhìn thấy động tác hoàn mĩ mà bọn họ đã thật vất vả buông ra hết những khúc mắc trong lòng mới làm ra được.
M ột lần nữa quay lại chỗ mọi người, Á Lai thấy vẻ mặt của hai người, chẳng lẽ là động tác yêu cầu quá cao nên không làm được sao? May mà mình không nhìn thấy, nếu không thì bọn họ giờ sẽ xấu hổ lắm.
Garlock đi theo sờ sờ cằm, không biết đang suy tính gì trong đầu.
Vì an ủi hai người, Á Lai tiế p tục hào phóng vẽ những bức tranh động tác múa cặp, có thể so sánh với điệu latin đơn giản, đương nhiên đó cũng không phải hoàn toàn là vậy, còn pha một chút Rumba, nói chung là một điệu hỗn hợp.
Lúc này y lại phụ trách dùng đàn violon do Garlock cố tình đưa đến để đệm nhạc cho họ.
Francis nhìn ra kiểu nhảy múa này không hề đơn giản, vì thế càng nghiêm túc, bất giác xem Henry thành bạn nhảy thật sự của mình, hai tay đỡ lấy nhau, mọi người trong phòng tập đều chú ý đến động tác khiêu vũ như khiêu chiến kia.
Lúc này Á Lai cả m nhận được lạc thú của mấyông đạo diễn không chút lưu tình mắng nhiếc diễn viên, ―Không đúng, sai rồi, hàm sức e lệ sẽ bị nhiệt tình không rào cản hủy diệt mất, phải có sự trao đổi, trao đổi từ ánh mắt đến thân thể.‖
Không để ý đến vẻ mặt của ba người ở đây mỗi người mỗi vẻ, tiếp tục say mê giảng bài bất hủ, ―Tuyệt đẹp, sức sống, như gần như xa, phải gợi cảm nồng nàn như tình yêu. . . . ―
Francis và Henry vội vàng buông hai tay đang nắm nhau ra.
Garlock bình tĩnh khiêng cái người đang mang vẻ mặt khó hiểu kia đi, ―Em học mấy thứ tào lao này ở đâu?‖
Á Lai đương nhiên không biết phải trả lời sao, đành ngậm miệng, cam tâm tình nguyện bị đại quý tộc khiêng đi.
Henry cầm lấy áo khoác để một bên nói với Francis: ―Ngài cũng nên nghỉ ngơi đi.‖ Có ý muốn tiễn người ta về kí túc xá.
Francis cúi đầu nhặt đồ của mình lên, trầm mặc nhìn Henry ở phía trước, lần đầu tiên cậukhông biết mình nên có vẻ mặt và động tác gì đây.
Garlock thì trực tiếp khiêng người ta về biệt thự.
Á Lai đã vất vả cả một ngày rồi, sớm quay về phòng mình, rửa mặt xong liền lên giường nằm nghỉ.
Henry theo qui củ trước giờ ngủ đến hỏi chủ nhân ngày mai nên an bài ra sao.
Garlock nói: ―Hôm nay cậu rất nhập tâm.‖ Trong mắt lại hiện ra hình ảnh Henry từ nhỏ đến lớn luôn luôn phòng bị.
Henry không nói gì, cúi người ra ngoài, đây là lần đầu tiên anh không biết phải đáp lại lời gia chủ ra sao đây.
Xử lí xong công vụ quay về, Garlock không ngờ Á Lai vẫn còn chưa ngủ, bản thân đẩy cửa đi vào cũng không bị xua đuổi như mọi khi nên cảm thấy có chút lạ.
Qu ả nhiên, biểu tình trên mặt Á Lai thực xa lạ, đó là một sự ảo não và trầm mặc mà Garlock chưa từng thấy qua, dựa vào bàn tiếp tục vẽ tranh, dường như sửa lại toàn bộ thiết kế cho vũ kịch suốt đêm, hình như là đang càng hy vọng công việc đã vốn rất rối giờ còn lu buthêm.
―Tôi rất lo cho em.‖ Garlock nhíu mày nói.
Tay Á Lai dừng lại một chút, ―Mắt trái màu vàng của Francis không thể nhìn.‖
Garlock trước kia cũng không để ý, ―Vừa mới nhận ra sao?‖ Bằng không bộ dạng Á Lai sẽ không bị đả kích như vậy.
Á Lai tiếp tục vẽ tranh, ―Múa đôi quan trọng là sự phối hợp, bọn họ phối hợp đến thiên y vô phùng*.‖
*ý nói quần áo do tiên trên trời khâu không có vết kim chỉ. Nay thường dùng để ví về sự vật vô cùng chu đáo, không có chút sơ hở.
Garlock nhất thời khó hiểu.
Á Lai nói: ―Tôi nghĩ trước kia Francis chưa từ ng nhảy cặp, động tác của cậu ấy có chút sai lệch, nhưng mà chắc cậu ấy cũng không phát hiện ra, chứ nếu không người chấp niệm với múa như cậu ấy sẽ không cho phép mình mắc phải sai lầm như vậy.‖
―Nhưng mà em nói bọn họ phối hợp đến. . . . . . . .‖ Garlock nói đến một nửa, thì nhận ra, nói cách khác là Henry cũng biết.
Á Lai có chút thì thào, ― Thật ra nếu hôm nay Henry không cố ý phối hợp với động tác có chút thiếu tự nhiên của Francis thì tôi cũng sẽ không nhận ra, cẩn thận ngẫm lại, tôi nghĩ Henry đã sớm biết. Ví dụ như khi anh ta đi với tôi hay với những phi thú nhân khác thì theo thói quen anh ấy sẽ đi ở phía bên trái, nhưng lại luôn đi ở bên phải Francis, tôi nghĩ là do anh ấy biết Francis chỉ có mắt phải là thấy được.‖
Sau đó lấy vòng tay đeo ở cổ tay trái xuống, ―Vốn tôi không muốn bị người khác thấy, nhưng cũng có vài lần bị người khác chú ý đến, đều Francis lơ đãng che giấu cho tôi. Từ khi đó ai cũng nói với tôi rằng Francis hư hỏng, nhưng tôi cảm thấy đượctâm địa của cậu ấy rất thiện lương. Sau này tôi mới nghĩ lại, sao mình có thể nhẹ dạ dễ dàng nghĩ người ta là người tốt vậy? Qua một thời gian dài, tôi mới nhận ra rằng cậu ấy tạo cho tôi cảm giác rất giống với Henry, cũng là người có tâm sự cũ, lại suốt ngày thâm tàng bất lộ che giấu bản thân rất tốt.‖
Garlock cười: ―Che giấu tốt vậy mà còn bị em phát hiện đó sao.‖
Á Lai nói: ―Không cần hoài nghi nhãn lự c của nghệ thuật gia. Nói thế nào thì cảm giác Francis ở bên cạnh tôi cũng giống như cảm giác Henry bên cạnh anh vậy. Henry đi theo anh bởi vì anh rất tốt, mà những vinh quang tôi nhận được khi đến đây phần lớn đều nhờ vào danh vọng của Eden bảo. Nhưng mà, Francis trước giờ vẫn xem tôi là chính tôi, không liên quan gì đến anh.‖ Nên mình mới không rập khuôn sao chép kinh nghiệm ở kiếp trước, mà đã có tinh thần vĩ đại truyền bá nghệ thuật, chuyện này phải cảm tạ sự ủng hộ của Francis.
Garlock kề sát vào, ―Em cẩn thận như vậy, sạo lại không cảm nhận đượclà tôi thật lòng thích em, còn nhiều lần cự tuyệt lời cầuhôn của tôi?‖
Á Lai ngửa ra sau nói: ―Bởi vì tinh lực của một người có hạn, cùng chú ý nhiều thứ một lúc, nên rất dễ bỏ qua những chuyện khác.‖
Garlock ôm lấyngười ta, ―Em đang đề nghị chúng ta nên tới một nơi không người để bồi dưỡng tình cảm sao?‖
Á Lai hé miệng, ―Tôi la lên phi lễ một tiếng thì Francis sẽ lập tức chạy đến cứu tôi.‖
Garlock giả đại gia trêu đùa, ―Em kêu lên thật sao?‖ ―Tôi không la, vì tôi sợ lúc đó anh sẽ xấu hổ.‖ Tôi chỉ chạy!
Garlock bắt người ta ném lên giường, ―Em rốt cuộc có biết Francis không phải là một phi thú nhân bình thường không?‖
Á Lai nâng đầ u gối, ở trạng thái phòng ngự, ―Đương nhiên biết, Henry đã bao giờ để ý một phi thú nhân nào nhiều như vậy đâu, còn miễn bàn đến chuyện nắm tay, ôm ấp, ôm eo, vân vân. . . Anh xem vừa rồi anh ta được múa với Francis còn rất vui kia kìa.‖ Nếu mình nói dối trong động tác khiêu vũ kia có hôn môi thì tốt biết mấy, không biết lúc đó hai người kia ai hôn ai trước nhỉ?
Garlock đoạt cái gối trong tay yném xuống đất, ―Em cả ngày chỉ nhìn xem Henry làm gì thôi, một chút cũng không để ý đến tôi sao?‖
―Tôi bận như vậy thì sao có thể quan sát Henry chứ, nhưng mà thú nhân có thể khiến Francis có hứng thú chỉ có mình Henry, nên tôi có chút tò mò thôi mà.‖ Á Lai lại nói: ―Nếutôi không cần anh thì có thể dễ dàng tha thứ cho anh đến hôm nay sao?‖
Garlock cu ối cùng cũng thành công đặt người ta dưới thân mình, ―Vậy sao không muốn kết hôn với tôi? Nhưng mà, cho dù em không muốn tôi cũng không sao, tôi quan tâm em là đủ rồi.‖
C ửa phòng không đóng chặt nên có người vô tình nghe được đoạn đối thoại xấu hổ của hai người, vốn là có việc gấp đang cần tìm gia chủ hỏi ý kiến, nhưng giờ khỏi nghĩ đến chuyện đó đi, cũng không thể hỏi được nữa, liếc mắt nhìn nhau, lại nhanh chóng rời đi, cố lấy lại vẻ bình tĩnh tách ra đi về hai hướng khác nhau.