Trong Mưa, Một Lần Nữa Anh Yêu Em

Chương 42


Bạn đang đọc Trong Mưa, Một Lần Nữa Anh Yêu Em: Chương 42

Em xin lỗi nếu làm Anh mệt mỏi…
Chỉ là E quá vụng về trong cách thể hiện yêu thương
Nhưng Anh à!…
Bây giờ, hay sau này Em vẫnthế…
Vẫn vụng về và hay lo xa…
Dù Em không hoàn hảo đượcnhư người ta.
Nhưng trong tim Em, Anh là tất cả!
Em là cỏ…
Bé nhỏ…

Dẫu có mong manh
nhưng em vẫn yêu anh
Không khí ngoài bàn ăn có khá hơn là bao, cả hai im lặng, hắn ăn phần của hắn, hắn không thèm liếc nhìn Quỳnh Chi lấy một lần, điều này làm nhỏ tức điên. Nhỏ cất tiếng phá tan không khí im lặng:
_Bố bảo chúng ta lát qua đó đó anh
Gia Huy bây giờ mới nhìn nhỏ, ánh mắt hắn lạnh như tảng băng khiến người ta có thể đông cứng.
_Bố ư? Ai là bố cô thế?
Quỳnh Chi thấy thái độ của hắn, nhất là đôi mắt hắn thì nhỏ có phần run sợ nhưng vẫn cất tiếng nói:
_Bố anh rồi cũng sẽ trở thành bố em mà
_Bố cô ư? Xin lỗi nhưng cô không có cửa! Hắn đứng dậy bỏ về phòng. Cơn tức giận của nhỏ ngày càng dâng cao nhưng vẫn cố gắng nhẫn nhịn. Hắn bỏ ra ngoài, QC thấy vậy liền nói
_Bố anh bảo….
_Ông ta nói chứ tôi không nói, cô thích thì đi một mình, tôi bận_Hắn cắt ngang lời nhỏ sau đó bỏ đi. Nó nhìn ra ngoài thấy hắn đã bỏ đi thì mới xuống nhà ăn sáng, dù gì nó cũng chưa có ăn, đói lắm chứ. Nó xuống tới bếp thì chạm mặt QC, nhỏ nở nự cười làm quen:
_Chào cậu mình là QC vợ chưa cưới của anh Gia Huy, cậu là bạn anh ấy sao?
_Chào cậu mình là Thiên Di bạn của GH_ nó cũng nở một nụ cười đáp lễ.
_Mình còn ở đây một thời gian nữa, mong cậu giúp đỡ mình, mặc dù anh GH rất tốt nhưng còn nhiều điều mình không thể lúc nào cũng nhờ vả anh ấy được nên mong cậu giúp mình

_Mình sẽ cố nếu có thể_ rồi nó đi vô bếp tìm đồ ăn
Phạm Quỳnh Chi: hôn phu của GH, một con người nham hiểm, độc ác, cj thể như thế nào mọi người đọc truyện sẽ rõ
Hắn thì mãi khuya mới về nhà, nó thì đã ngủ say từ lâu hắn nhẹ vào phòng nó, ngắm nhìn nó ngủ, khẽ vuốt mãi tóc của nó dường như đây đã trở thành thói quen của hắn mất rồi. Nó không hay biết gì, nhưng người nào đó bên ngoài kia thì đã thấy hết. Mới vào nhà thấy thái độ của hắn nhỏ đã ngầm hiểu và bây giờ thì nhỏ chắc chắn rồi.
_Anh yêu con nhỏ đó sao, vậy thì…._Nhỏ nở một nụ cười nham hiểm rồi đi về phòng mình.
Sáng hôm sau nó dậy sớm chuẩn bị đi học, nó ra tới hành lang thì nó chạm mặt hắn, hắn nhìn nó, nó quay mặt đi chỗ khác. Hắn định nói gì đó thì Quỳnh Chi từ đâu xuất hiện ôm lấy cánh tay hắn.
_Sao hôm qua anh về muộn thế, làm em chờ anh mãi. Hôm qua mình không qua về nhà bố giận lắm đó anh bố bảo mình chủ nhật về nhà đó anh. Chào Di cậu chuẩn bị đi học hả,
_Chào cậu, hai người nói chuyện đi, mình đi trước đây_ rồi nó rời đi, ánh mắt hắn vẫn luôn nhìn theo nó, lời muốn nói đành chôn chặt trong lòng. Hắn hoàn toàn không đẻ ý nãy giờ QC đang nói gì, nhỏ thì vẫn bla bla. Đến khi bóng dáng nó dần khuất sau cánh cổng, như có động lực thôi thúc hắn gạt tay QC ra và chạy theo nó, QC giữ tay hắn lại:
_Anh định đi đâu vậy?
_Cô không bao giờ được phép gọi bố mẹ tôi là bố mẹ, còn giờ thì buông ra_ hắn gạt tay QC sau đó đuổi theo nó nhưng không lịp vì nó đã lên taxi đi mất. Hắn nhanh chóng vào gara lấy xe đuổi theo chiếc taxi kia. QC bực tức lấy máy ra gọi cho bố hắn giọng nức nở:
_Bố ơi anh GH bắt nạt con huhu. Anh áy lạnh nhạt với con, anh ấy không cho con gọi bố là bố, anh ấy để con nhỏ nào đó ở cùng, anh ấy mắng con rồi bỏ theo nhỏ đó rôi huhu. Bố phải lấy lại công bằng cho con, con là vợ chưa cưới của anh ấy mà anh ấy xem con không bằng một con nhỏ ở nhờ_ cứ vậy nhỏ khóc,

_Được rồi, con nín đi, ta sẽ nói chuyện với nó, sao nó có thể đối xử với con dâu của ta như thế được
_Vâng con cảm ơn bố, may con còn có bố không thì con không biết phải làm sao nữa. con chào bố_ rồi nhỏ tắt máy, lại là một nụ cười nửa miệng. QC cũng chuyển tới trường nó, lý do là cho gần chồng tương lai, dễ nảy sinh tình cảm hơn, không những thế nhỏ còn học ở lớp nó nữa, có vẻ ngày tháng bão dông của nó bắt đầu rồi.
Khi nó vừa đến cổng trường thì hắn cũng tới nơi, hắn đi lại chỗ nó, nắm tay nó kéo đi, nó gạt tay hắn nhưng làm sao mà được chứ, hắn càng nắm chặt hơn
_Anh làm cái gì thế hả? Đau tay tôi, anh có thả ra không thì bảo. Hắn ném nó vô tường, tay nó va vào tường đau điếng. Nó còn chưa kịp hiểu chuyện gì đang sảy ra thì tay hắn đã giữ chặt lấy nó. Hắn cúi xuống sát mặt nó ở khoảng cách rất gần. Bốn mắt chạm nhau, nó quay mặt đi nhưng tay hắn đã giữ chặt, và điều gì đến đã đến. Lâu thật lâu sau nó mới thoát ra được khỏi nụ hôn của hắn và
“bộp”
Nó tát hắn
_Anh làm cái trò gì vậy hả anh xem tôi là đồ chơi hả? Anh quá đáng vừa thôi, vừa nãy anh còn âu yếm bên QC giờ lại như thế này với tôi là sao hả, bộ anh không thấy có lỗi với cô ấy à_ nó bỏ vào lớp, còn hắn thì đơ toàn tập. Lòng hắn đau nhói, gì mà hôn phu với chả vợ chưa cưới chứ. Tim hắn giờ đây chỉ có mình nó mà thôi. Còn nó thì vừa đi vừa chửi hắn
_Tên biến thái, tên khốn kiếp hắn đang đùa giỡn với mình ư.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.