Bạn đang đọc Trong Mắt Có Kịch FULL – Chương 61: Có Việc Nhờ Đến Kim Chủ
Những sự việc xảy ra tiếp theo sau đó chứng minh được lời nói của Tịnh Kỳ nói ra là sự thật.
Dương Hà không hề đăng bất cứ một bài viết nào để đính chính, cũng không lên tiếng giải thích một câu với người trong đoàn làm phim, ngay cả đoàn làm phim có đăng tin thanh minh thì cậu ta cũng không có bất cứ động thái nào.
Trên mạng vì việc này bắt đầu nổi lên rất nhiều những tin tức không mấy tốt đẹp, tình huống xoay chuyển như thế nào lại khiến cho antifan của Trương Mạn Đường nhảy vào góp vui.
[Nông Sâu Vừa Vặn]: Phim của tra nam đóng đúng là không thể nào suôn sẻ
[Gà Tê Cay]: Chỉ thảm cho Hâm Bằng và Bạch Tử Du, bởi vì có tra nam, tôi xin phép tẩy chay Thanh Xuân Tươi Đẹp
[Thủy Điềm Thụy Mặc]: Học bá tra nam, chàng trai thuần khiết giả tạo
[Rõ Ràng Sủng Ái Trương Mạn Đường]: Tiểu Đường lại nằm không cũng trúng đạn rồi.
Thật là ngại quá, quan hệ của Tiểu Đường và mọi người trong đoàn phim rất tốt, ngay cả Trang đạo và Hâm ca cũng đã lên tiếng khen ngợi từ lâu
[Ngọa Vân Long]: Tư cách của Tiểu Đường nhà chúng tôi như thế nào thì cứ vào trang cá nhân của từng người trong đoàn làm phim là biết hết, ai cũng nói anh ấy rất tôt
[Mặt Trời Mùa Đông]: Là do vị kia biết nịnh nọt lấy lòng, không biết chừng còn do ai đó ở sau lưng đoàn làm phim nói lời không đúng sự thật về Dương Hà, cho nên Dương Hà mới bị cô lập, bị người khác chiếm sóng như thế
[Đánh Antifan]: Ha ha lời có đám antifan nói ra thật là nực cười.
Đạo diễn gạo cội Chung Sở Phi vừa công bố dàn diễn viên chính, trong đó có Tiểu Đường nhà chúng tôi.
Tiểu Đường từ nhân cách cho đến diễn xuất đều là hàng thật giá thật, người trong giới luôn sẽ có cái nhìn rõ nhất
[Túy Tử Hồng Hoa]: Tôi nghe nói Dương Hà cùng Trương Mạn Đường trước đây cùng chung một công ty, sau này Trương Mạn Đường mới đầu quân cho Trình thị
[Đường Đường Ái Ái]: Trình thị luôn có tầm nhìn xa trông rộng, Tiểu Đường có năng lực cho nên được bên họ nhìn trúng.
Dương Hà không có năng lực cho nên mới nhân cơ hội tạo scandal đúng lúc Thanh Xuân Tươi Đẹp sắp công chiếu
[Triệu Vũ Nhụy]: Trọng điểm, lầu trên nói đúng trọng điểm rồi
[Nhất Thanh]: Tôi còn tưởng chỉ một mình tôi nghĩ như thế, hóa ra tôi không cô đơn
Tịnh Kỳ ở trên mạng theo dõi những lời bình luận công kích đến Trương Mạn Đường thì tức đến nghiến răng nghiến lợi.
Đây nhất định là có người cố ý hãm hại Trương Mạn Đường, rõ ràng là chuyện liên quan đến Dương Hà, tại sao Trương Mạn Đường nằm không cũng trúng đạn chứ:
“Tiểu Đường, cậu xem bình luận ở trên mạng chưa?”
Trương Mạn Đường không đọc bình luận ở trên mạng, cậu là người suy nghĩ nhiều cho nên không muốn vì những bình luận ác ý kia bị ảnh hưởng:
“Có chuyện gì sao chị Tịnh Kỳ?”
Tịnh Kỳ hừ một tiếng:
“Sự việc lại phát triển xa hơn rồi, ở trên mạng có một số người công kích cậu, nói rằng cậu gây khó dễ cho Dương Hà.
Phim của Chung Sở Phi sắp tới là một bộ phim lớn, tôi không muốn lúc cậu vào đoàn vẫn còn bị công kích, điều đó sẽ ảnh hưởng rất nhiều đến danh tiếng của cậu”
Trương Mạn Đường nghiêm túc lắng nghe Tịnh Kỳ, cậu mở điện thoại lên mạng xem thử bây giờ diễn biến cậu chuyện kia đã đi đến đâu rồi.
Chỉ còn ba ngày nữa là đến buổi công chiếu phim, hy vọng sự việc nhanh chóng được dập tắt.
Tịnh Kỳ suy nghĩ một lúc, cuối cùng cũng quyết định đứng dậy đi tìm Trang Thiếu Trường bàn bạc mọi chuyện.
Thanh Xuân Tươi Đẹp là bước đệm rất tốt để Trương Mạn Đường tiến vào giới giải trí, hình tượng Cố Bảo Minh cũng là hình tượng được đo ni đóng giày cho Trương Mạn Đường, cô không hy vọng bộ phim này xảy ra bất cứ sai sót gì cả.
Trang Thiếu Trường đang cùng mọi người trong đoàn đau đầu tìm cách giải quyết, bây giờ ở trên mạng đang bung bét hết cả lên, trọng điểm là Dương Hà vẫn im lặng không chịu phối hợp đăng tin đính chính, khiến cho mọi người cũng chưa biết nên phải giải quyết như thế nào.
Cốc cốc cốc…
Trang Thiếu Trường ở trong phòng nói vọng ra:
“Ai đó?”
Tịnh Kỳ đáp lời:
“Là tôi, quản lý của Tiểu Đường”
Trang Thiếu Trường nhíu mày đi ra mở cửa, nhìn Tịnh Kỳ một lượt từ trên xuống dưới:
“Có chuyện gì sao?”
Tịnh Kỳ mỉm cười:
“Tôi có thể vào bên trong nói chuyện hay không?”
Trang Thiếu Trường để Tịnh Kỳ vào trong phòng, nhân tiện rót cho cô một ly nước rồi cũng ngồi xuống ghế đối diện hỏi:
“Cô đến đây là có chuyện gì?”
Tịnh Kỳ không vòng vo nữa, lập tức đi thẳng vào vấn đề:
“Bây giờ ở trên mạng có rất nhiều người vì chuyện của Dương Hà mà chuyển công kích lên người của Trương Mạn Đường, tôi đến đây là muốn hỏi xem đoàn làm phim đã có hướng giải quyết hay chưa?”
Trang Thiếu Trương chưa bao giờ gặp phải trường hợp hai diễn viên phụ trong phim lại có nhiều chuyện để nói như vậy, mà hai diễn viên chính thì rất thuận lợi:
“Tôi đã nói Dương Hà để cậu ta đăng bài đính chính, nhưng cậu ta nhiều lần trì hoãn không chịu phối hợp”
Tịnh Kỳ im lặng một hồi mới nói:
“Nếu đã là vậy, tại sao đoàn làm phim không đi trước cậu ta một bước đi.
Những tin kia đều là tin hoàn toàn sai sự thật, thái độ của Dương Hà ở trong đoàn như thế nào, mọi người đều biết rõ, không ai ưa cậu ta cả.
Chỉ cần nhờ Hâm Bằng và Bạch Tử Du lên tiếng, lại có bài viết của ông nữa, tôi tin chắc hướng gió trên mạng sẽ thay đổi”
Trang Thiếu Trường không phải là không nghĩ tới điều này, nhưng phía sau Dương Hà có người chống lưng, ông tuy không sợ, muốn làm đến cùng nhưng mà Hâm Bằng và Bạch Tử Du lại không muốn gặp rắc rối:
“Tịnh Kỳ, tôi nói cho cô biết một chuyện, phía sau Dương Hà còn có Đỗ tổng, diễn viên trong đoàn ai cũng đều không muốn gặp rắc rối, không muốn đắc tội người kia”
Tịnh Kỳ chậm rãi nói:
“Phía sau Tiểu Đường có Trương tổng, ông nói xem có thể đắc tội được với Đỗ tổng hay chưa?”
Trang Thiếu Trường giật mình nghi hoặc:
“Cô nói có thật không?”
Tịnh Kỳ gật đầu:
“Sự thật không thể giả.
Chỉ cần Trang đạo có thể đăng bài nói tốt cho Tiểu Đường nhà chúng tôi, tôi cam đoan một Dương Hà sẽ không thể làm lên sóng gió gì cho đoàn làm phim cả”
Trang Thiếu Trường nghe thấy thế thì hài lòng, quả quyết đồng ý:
“Được, vậy ngày mai tôi sẽ nói mọi người cùng đăng bài”
Tịnh Kỳ mỉm cười, đi về phòng tìm Trương Mạn Đường.
Trương Mạn Đường vừa xem xong những bình luận kia, tâm trạng cũng trùng xuống thật nhiều, cậu khẽ thở dài một hơi, ảo não muốn tìm cách.
“Tiểu Đường, chị có cách này có thể giải quyết mọi chuyện nhanh gọn”
Trương Mạn Đường hỏi:
“Là cách gì?”
Tịnh Kỳ đáp:
“Chị vừa đi tìm Trang đạo, ông ấy nói rằng diễn viên trong đoàn e ngại phía sau lưng Dương Hà có Đỗ tổng chống lưng cho nên không dám đắc tội, mà Dương Hà thì lại không có ý định đăng bài giải thích.
Bây giờ chỉ cần có một kim chủ khác lớn hơn Đỗ tổng, tin chắc mọi chuyện sẽ được giải quyết dễ dàng”
Trương Mạn Đường nghe hiểu ra ý nghĩa trong lời nói của Tịnh Kỳ:
“Ý của chị là muốn nhờ Trương tổng sao?”
Tịnh Kỳ gật đầu:
“Đúng vậy, nếu như có Trương tổng ra mặt thì người trong đoàn làm phim sẽ dám đăng bài định chính, cũng sẽ tốt cho cậu hơn, nhanh chóng giải quyết được vụ lùm xùm này triệt để”
Trương Mạn Đường im lặng, thật ra Tịnh Kỳ nói cũng đúng, hơn nữa Trương Dạng là kim chủ của cậu, bây giờ cậu gặp sự cố, kim chủ hẳn cũng nên ra tay cứu giúp cậu đúng không:
“Vậy được, để lát nữa em sẽ gọi cho Trương tổng”
Hiện tại đã là hơn mười giờ rưỡi đêm, Tịnh Kỳ không tiện ở lại thêm nữa cho nên đứng dậy rời khỏi phòng của Trương Mạn Đường.
Trương Mạn Đường ngồi ở trên giường nhìn điện thoại Lamborghini ở trong tay, một lát nữa sẽ đến mười một giờ, khi ấy cậu có thể lại nói chuyện điện thoại với Trương Dạng.
Người đàn ông này có thói quen làm việc đến tận khuya, nếu như không phải mười một giờ đêm thì sẽ không chịu rời khỏi phòng làm việc để đi ngủ, mà cậu thì lại không muốn làm phiền hắn, cho nên chỉ có thể ngoan ngoãn ngồi chờ đợi mà thôi.
Trương Mạn Đường rất nhớ Trương Dạng, giống như là chỉ xa hắn một chút thôi sẽ nhớ rồi.
Cậu cũng không biết Trương Dạng có nhớ cậu hay không, nhưng cậu nghĩ hắn hẳn là sẽ không nhớ cậu nhiều giống như cậu vẫn nhớ hắn, người đàn ông kia xuất sắc như vậy cho nên luôn có rất nhiều người vây quanh để lấy lòng hắn, hắn cũng không cần thiết phải lưu tâm quá mức đến một diễn viên bé nhỏ như cậu.
Trương Mạn Đường hơi ảo não, cậu khẽ thở dài một hơi.
Trên màn hình điện thoại hiển thị số giờ điện tử trôi qua rất chậm, khiến cho cậu lăn ở trên giường một vòng rồi lại lăn thêm một lần nữa, lăn đến chóng mặt vẫn chưa đến thời điểm có thể nói chuyện với Trương Dạng.
Đúng lúc này, bên ngoài cửa phòng khách sạn có tiếng gõ cửa.
Trương Mạn Đường ngồi dậy, bước xuống giường, đi ra bên ngoài mở cửa xem là ai đến.
Thì ra người tới là Tịnh Kỳ:
“Chị Tịnh Kỳ, sao chị lại đến nữa?”
Tịnh Kỳ cười cười:
“Chị có để quên điện thoại trong phòng cậu hay không?”
Trương Mạn Đường nghiêng người để Tịnh Kỳ đi vào bên trong tìm thử, quả nhiên điện thoại của cô ấy đang đặt ở trên ghế sô pha trong phòng khách sạn:
“Chị về phòng đây, cậu ngủ ngon”
Trương Mạn Đường gật đầu, chào tạm biệt Tịnh Kỳ rồi đóng cửa phòng lại đi về phía giường ngủ.
Lúc cậu đang định nằm xuống giường thì cửa phòng ở bên ngoài lại có tiếng gõ, cậu nhíu mày thầm nghĩ hẳn là Tịnh Kỳ lại quên thứ gì nữa rồi.
“Chị Tịnh Kỳ, lại quên đồ sao?”
Trương Mạn Đường vừa mở cửa ra, không cần nhìn kỹ đã lên tiếng hỏi, đến khi cậu nhìn thấy người đứng ở trước cửa phòng khách sạn của mình thì ngây ngốc luôn rồi.
Người đứng trước cửa phòng là một người đàn ông cao lớn mang vóc dáng tiêu chuẩn của người mẫu trên trang bìa tạp chí.
Hắn mặc chiếc áo khoác dạ dáng dài đến đầu gối màu đen, phom rộng, bên trong là một chiếc áo len cao cổ cùng màu, hiện tại đang thản nhiên cho hai tay vào túi áo đứng nhìn cậu.
Trương Mạn Đường đình chỉ mọi động tác, trong giây phút này cũng quên mất phải cử động.
Có lẽ người đứng trước mặt cậu quá mức đẹp mắt, giống như một tác phẩm nghệ thuật được tỉ mỉ đúc ra từ khuôn mẫu.
Cũng có lẽ đối phương là người cậu luôn mong nhớ, chờ đợi, hoặc cũng có lẽ tại thời điểm này người đàn ông đó không nên xuất hiện ở đây mà đang ở một thành phố khác mới đúng.
Trương Dạng nhìn chằm chằm Trương Mạn Đường vẫn còn đang ngây ngốc.
Cậu mặc một bộ pijama màu xám dài tay làm bằng chất liệu cotton mỏng manh, dưới chân không mang dép, mái tóc hơi hỗn độn giống như là vừa từ trên giường đi xuống, chưa kịp chỉnh trang.
Trương Dạng cảm thấy dáng vẻ tùy tiện này của Trương Mạn Đường không tồi một chút nào, rất có cảm giác ngọt ngào đáng yêu, lại thật muốn trêu chọc người này một chút rồi:
“Xem ra em không thích tôi đến đây?”..