Đọc truyện Trong Biển Người Tìm Em – Chương 42
Đoạn video này về sau khi được tung lên mạng thì nhận được rất nhiều sự chú ý, độ hot của chương trình vì thế cũng tăng theo, tiêu đề còn đổi thành gì mà “Mỹ nhân cứu mỹ nhân, tình chị em xã hội chủ nghĩa cảm động thấu trời xanh.” Chọc đến Hồ Duyệt trực tiếp gọi điện thoại tới mắng vốn đạo diễn.
Trên mạng lúc sau cũng bắt đầu xuất hiện các fan ghép đôi cô với Bạch Trà Quân, nhiệt liệt đẩy thuyền, làm ra các loại video tổng hợp khoảnh khắc tình cảm, còn không tiếc miệng khen Chị gái lớn tuổi và Người của chị đây trông thật xứng đôi làm sao.
Hành trình tiếp theo không ngoài dự đoán của Bạch Trà Quân, địa điểm dừng chân này quả nhiên không phải đích đến cuối cùng, còn phải di chuyển tới thành phố tiếp theo, hơn nữa hành lí của cô bé kia cũng không phải thực sự bị trộm mà là do tổ tiết mục cố ý đem đi giấu, tất cả đều là do bọn họ lên kết hoạch.
“Đúng thật là nuôi ong tay áo mà, cái ý tưởng cùi bắp vậy mà mấy người cũng nghĩ ra được hay thật.” nhìn các nữ khách mời vẻ mặt lo lắng, luống cuống hoảng sợ thú vị lắm chắc? Trên danh nghĩa vì tạo đề tài cho trương trình, nhưng thật ra là đang khi dễ con nhà người ta, rõ ràng là muốn cười trên sự đau khổ của người khác.
Bởi vì mấy tập đầu Hồ Duyệt đã rất nổi bật, mặt cô xinh đẹp, sáng sủa, dũng cảm, lại còn ngầu.
Không lâu sau đã thu nạp được rất nhiều người hâm mộ, thứ hạng trên bảng xếp hạng cũng nhanh chóng lọt top 3.
Khi tất cả mọi người đều đã đến địa điểm cuối cùng, người chủ trì bắt đầu tuyên bố người bị loại đầu tiên vì tới muộn nhất, thì ra là chị gái rút thăm được nhiều tiền nhất kia.
Giờ chị gái này phải tạm thời trở về, đợi đến vòng hồi sinh nếu đạt được phiếu bình chọn nhiều nhất thì sẽ có cơ hội quay trở lại.
Hồ Duyệt vốn chẳng hứng thú gì với chương trình này là bao, nếu không phải có thể danh chính ngôn thuận được đi du lịch cùng Bạch Trà Quân, cùng nàng ngủ chung một cái phòng thì cô đã thiếu điều cầu mọi người loại mình luôn cho khỏe.
Theo lý thuyết, Hồ Duyệt có lẽ còn quan tâm phần thưởng kia, nhất là hiện tại đang là dân thất nghiệp như này, nhưng cô cũng hiểu với cái tính cách cùng chỉ số thông minh của mình trụ được đến chặng cuối cùng là rất khó.
Nhưng cô lại phát hiện Bạch Trà Quân hình như còn khá thích chương trình này, tuy rằng không cố ý ngáng chân ai, nhưng nàng vẫn luôn yên lặng theo dõi cuộc chiến, khi trở về phòng còn cùng cô phân tích tình thế hiện tại như nào, đối thủ ra sao các thứ.
Quả thực được rửa mắt, không ngờ người trông như tiên nữ giáng trần tay không dính khói bụi nhân gian như nàng vậy mà máu ăn thua không kém bất kì chị em nào.
“Hóa ra em cũng nói nhiều thiệt đó.” Hồ Duyệt rửa mặt xong phi lên giường Bạch Trà Quân chọc nàng.
“Tôi thấy chị nghe cũng vui vẻ lắm.” ghét bỏ đẩy cô, “Cứ bon chen vào giường tôi làm gì, đi về giường của chị đi.”
“Chị hôm nào chẳng thành thật ngủ trên giường mình? Đây không phải trước khi ngủ, muốn cùng em ngốc một chỗ tâm sự mỏng sao.” quen biết nhau cũng được kha khá thời gian rồi, gan Hồ Duyệt càng ngày càng lớn, đã bắt đầu dán lấy Bạch Trà Quân, quấn lấy eo của nàng.
“Chị nằm giường chị đi, vẫn có thể trò chuyện được, tôi lại không bị lãng tai.”
Kỳ thật Bạch Trà Quân đối với những tư thế thân mật như thế này vẫn chưa quá quen thuộc, nàng cùng bạn bè tuy ở chung tuy cũng rất thân cận nhưng không đến mức như Hồ Duyệt động chút là thích ôm ôm người khác.
“Ò.” Hồ Duyệt bĩu môi, hậm hực buông lỏng tay ra, ôm gối thất thểu trở về giường, một mình một thế giới lôi điện thoại ra chơi.
Vụng trộm thoáng nhìn Bạch Trà Quân ở đằng kia lướt điện thoại, Hồ Duyệt cũng đăng nhập nhập tài khoản, cô rất lười, lâu lâu mới nổi hứng đăng được mấy tấm ảnh tự chụp hoặc là đồ ăn lên, nội dung rõ ràng nhàm chán vậy mà số người hâm mô cũng từ từ tăng dần.
Kỳ thật thị lực cô rất tốt, sớm đã liếc thấy được tên tài khoản của Bạch Trà Quân, còn học được chiêu dùng chức năng lặng lẽ theo dõi, mỗi ngày online lại dạo qua trang của nàng xem mà không sợ bị phát hiện, Hồ Duyệt mừng thầm, kỳ thật chính mình vẫn rất chi là thông minh.
Nhưng nội dung Weibo của Bạch Trà Quân thật ra cũng không có gì, nếu không phải về tranh ảnh nghệ thuật thì cũng là các câu danh ngôn triết lí sống thấm đẫm tính nhân văn, nhưng mà thấy hơi sai sai…, kiểu này hoàn toàn không phù hợp với tính cách của nàng, rõ cũng không quen ai trên mạng, cần gì phải ngụy trang thành đơn thuần thiếu nữ như thế, nàng hẳn phải hay mắng người, nhiều lời giống mấy người quần chúng hóng biến kia mới phải.
Nhưng mà thật ra, đó là bởi vì Hồ Duyệt ngây thơ nào biết một người không nhất định chỉ được tạo một tài khoản, mà còn có thể lập ra n cái tài khoản phụ khác.
__________
“Chặng đường kế tiếp vẫn còn rất nhiều gian nan thử thách, mọi người thấy chướng ngại vật phía trước chứ? mỗi người đều bắt buộc phải hoàn thành vòng này, người tốn nhiều thời gian nhất sẽ bị loại trừ.”
Người chủ trì chỉ vào chiếc bàn dài phía trước, “Cửa đầu tiên này là để kiểm tra kĩ năng của các bạn tới đâu.” nói xong anh ta cười cười đầy nham hiểm, “Phải dùng đầu lưỡi thắt nút được cuống quả anh đào, chú ý là chỉ được dùng đầu lưỡi thôi nhé không được dùng tay nếu không sẽ bị coi là phạm luật.” trước mặt anh ta bầy một bàn đầy quả anh đào, trông còn rất tươi mát.
“Người nào thiết kế ra cái trò này đầu óc quả thật phong phú thiệt sự.” Hồ Duyệt nói nhỏ vào tai Bạch Trà Quân.
Bạch Trà Quân sống mấy ở đời bao nhiêu năm nào có dùng lưỡi thắt nút bao giờ, hơn nữa cảm thấy trò chơi hình như đang ám chỉ gì đó? Tầm mắt hai người đều va phải chiếc bàn đầy ắp quả anh đào kia, khúc sau nào còn để ý người chủ trì nói thêm gì nữa.
Hồ Duyệt cùng Bạch Trà Quân được xếp vào tổ số 2, cho nên bọn họ có thể xem tình hình tổ số 1 như thế nào trước còn tổng kết lại một chút kinh nghiệm, quả nhiên, tổ 1 bốn người, cơ bản đều bị kẹt lại cửa thứ nhất, miệng toàn anh đào lại chỉ được dùng đầu lưỡi, độ khó vẫn là tương đối cao, cho nên cơ bản chỉ cần qua được thứ nhất là đã có thể chạm tới thắng lợi, các phần thi phía sau khá đơn giản.
Sau hơn 10 phút thì cũng đến phiên tổ của các nàng, 4 người vây quanh chiếc bàn ăn, chỉ có mình Hồ Duyệt cầm quả anh đào bỏ vào miệng thong thả thưởng thức, những người khác thì ngược lại, vừa nghe tiếng trọng tài kêu bắt đầu phát liền nhanh chóng bỏ anh đào vào miệng tập trung thắt nút.
” A…, anh đào ngọt ghê, mọi người không ăn à?”Hồ Duyệt đem hạt anh đào nhổ ra, mọi người căn bản không đếm xỉa tới cô, nghiêm túc thật sự.
Bạch Trà Quân mặc dù không có khát vọng thắng trò chơi này, nhưng nhìn những người khác một đám ai cũng đều đã sắp hoàn thành, chỉ có mình mình ngồi nhai hết nửa bát quả anh đào vẫn chưa đâu vào đâu, cảm thấy có chút không cam lòng.
“Đầu tiên em dùng răng đẩy đẩy, sau đó lấy lưỡi quấn ngược vào trong thử xem.” Hồ Duyệt kỳ thật đã sớm hoàn thành, nhưng cô cũng không vội vã gì, một bên bưng dĩa anh đào nhai một bên chỉ đạo Bạch Trà Quân.
Bạch Trà Quân vẫn đang cố gắng, nhìn cô nhướng nhướng cằm ý bảo những người khác đã sang cửa kế tiếp rồi.
“Không sao, chị chờ em.” đôi mắt đen sâu thẳm không giấu nổi sự dung túng, chỉ chăm chú nhìn mình nàng.
Xa xa đạo diễn đều chịu không được, tranh thủ thời gian chạy lại gần nói nhỏ thúc giục Hồ Duyệt, “Người ta đi hết rồi cậu còn đứng đây làm gì! Còn đang phải quay tiếp phần sau đấy, lẹ lẹ đi cửa tiếp theo đi.”
” A…, thắt được rồi.
” Bạch Trà Quân từ trong miệng lấy ra nút thắt.
“Hồ Duyệt cửa thứ hai cậu lo mà làm lẹ đi đấy.
” đạo diễn ra vẻ đe dọa Hồ Duyệt.
Quay đầu nhìn lại, chờ Bạch Trà Quân đuổi kịp rồi, Hồ Duyệt lúc này mới cười đi tiếp đến cửa tiếp theo,quy tắc chơi của cửa này rất đơn giản, chỉ cần đội lên đầu một chén nước đi một đường tới cửa thứ ba, mực nước trong chén không được thấp hơn vạch quy định là có thể thông qua, nếu không sẽ phải quay về làm lại.
Hồ Duyệt dù gì cũng là người ở trên trời nhiều hơn dưới đất, việc giữ thăng bằng dễ dàng như ăn bánh, đội lên đầu chén nước xong liền bắt đầu xuất phát.
.