Trốn Thoát Mật Thất Vô Hạn

Chương 93


Đọc truyện Trốn Thoát Mật Thất Vô Hạn – Chương 93

Trong chiến đấu đoàn đội, tuyệt đối đừng để đội viên ở tuyến sau bị bại lộ ra trước.

Về mặt chiến thuật, đội viên tuyến sau chỉ những người có khả năng tấn công từ xa như U linh hay Phong Vũ Lam, tính chất chung của bọn họ là lực phòng ngự yếu nhưng khả năng công kích mạnh. Cũng không có ít người khả năng tấn công kém, lực phòng ngự cũng yếu, lại có tác dụng phụ trợ… Đúng vậy, tục xưng gọi là vú em.

Đừng xem thường vú em, đội ngũ không có vú em mà đi đánh phó bản… có lẽ có thể thắng, nhưng chật vật là không thể tránh nổi.

Mà hiện tại, đội trưởng Quỷ Hút Máu đang ở trong một đội ngũ như vậy, có thể nói, thực thê thảm, trong đội viên chỉ còn hai người có thể hành động, hai người không rõ tung tích, một người bị trọng thương, đây đều là tình huống xưa nay chưa từng có, khiến đội trưởng Quỷ Hút Máu có dự cảm không tốt.

Chúng ta phải làm sao mới có thể thắng?

Đội trưởng ôm nữ nhân tóc dài trong lòng, tráng hán cao to đứng bên cạnh, bọn họ cùng đội ngũ kẻ địch đứng trong cùng một gian mộ thất thật lớn, thế nhưng gian mộ thất này quả thực quá lớn, trên mặt đất còn có không ít hài cốt quái vật bị thiêu hủy, cách trung tâm một khoảng không nhỏ, khiến đội trưởng Quỷ Hút Máu chỉ có thể từ xa quan sát.

Cho dù chỉ quan sát từ xa, hắn cũng có thể thấy người đàn ông tự xưng là thần minh kia trôi nổi trên không trung, toàn thân trần trụi, một mái tóc đen nhánh dài tới chân, không gió tự động xoắn đi xoắn lại, lại nói tiếp, loại tóc tự chuyển động hơn nữa lại còn là màu đen này, chỉ nhìn cũng khiến người ta nổi da gà.

Thần minh được dây mây cổ thụ nâng lên, trôi nổi giữa không trung, hơn nữa dường như còn đang giao chiến cùng người nào đó, chỉ thấy người đàn ông giơ cánh tay lên, trên cánh tay thế nhưng “mọc ra” từng dây đằng đỏ như máu, những dây đằng này ngưng tụ lên, cư nhiên ngưng tụ thành hình dạng lưỡi đao!

Đúng vậy, quả thực giống như trên cánh tay mọc ra một lưỡi hãi lớn màu đỏ, thấy thế nào cũng khiến người ta không rét mà run. Mà Đoạn Ly đang cận chiến cùng Thần minh, càng mất tự nhiên mà nhíu mày.

“Năng lực tên này dường như có liên quan tới thực vật.” Đoạn Ly nói: “Có thể biến đầu gỗ thành lưỡi đao, cũng có khả năng dựng dục sinh mệnh từ đóa hoa. Hơn nữa tốc độ và năng lực phản ứng của hắn đều rất nhanh, dường như không khác tôi là bao, trừ khi tôi bạo phát giai đoạn năm, bằng không sẽ không thể áp chế hắn về mặt tốc độ.”


“Vậy cậu thử kích hoạt giai đoạn năm xem thế nào?” U linh đứng phía sau hắn đề nghị, hắn đã biến vũ khí bản thân trở về hình thái song súng, dùng vũ khí như súng pháo, viên đạn sẽ mất thời gian phóng ra, cho dù động tác U linh nhanh thế nào cũng không bắn trúng Thần minh còn linh hoạt hơn con khỉ, tuy rằng dùng súng lục cũng chưa chắc đã có thể bắn trúng đối phương.

“Có thể, nhưng tôi sợ đối phương có hậu chiêu.” Đoạn Ly một đao bức lui Thần minh, lôi kéo U linh lùi về phía sau một khoảng, kéo ra khoảng cách nhất định với địch nhân, sau đó hắn nói với U linh: “Sau khi tôi kích hoạt giai đoạn năm, thời gian sử dụng chỉ có ba giây, sau đó sẽ toàn thân tê liệt không thể nhúc nhích trong vòng một giờ, nếu không bắt buộc, tôi tuyệt đối sẽ không sử dụng chiêu thức này, bởi vì nếu trong ba giây tôi không giải quyết được toàn bộ địch nhân, sau đó chẳng khác nào cá nằm trên thớt.”

“Thì ra là vậy.” U linh nghe xong gật đầu, nói: “Vậy đây hẳn là tuyệt chiêu cuối cùng của cậu đi, cứ như vậy mà nói cho tôi không sao sao?”

Đoạn Ly cười rộ lên: “Ngay cả anh có biết thì có thể thế nào? Nói thật, đến nay tôi chưa từng gặp ai có tốc độ nhanh hơn mình.”

“Vậy đội trưởng trước của cậu thì sao?” U linh đột nhiên hỏi.

Trong mắt U linh, Đoạn Ly “kẻ nghìn mặt” này chịu quy thuận một đội ngũ, quả thực là sự tình khiến người ta giật mình.

Mật thất vì xúc tiến giao lưu giữa các người chơi, chuyên môn vì người chơi mà thiết lập một nơi tương tự với thị trường giao dịch, để các người chơi trao đổi tin tức cùng đạo cụ, tuy nhiên, trạm giao dịch này chỉ dành cho những người chơi lâu năm, sau khi trải qua năm mật thất, bạn liền có tư cách tiến vào, bởi vậy trước mắt, La Giản cùng A Lam còn chưa biết đến sự tồn tại của địa phương này.

Đồng thời, bọn họ cũng không biết, ở trạm giao dịch có một màn sáng thông báo thật lớn, thông thường đều là tin tức tuyên bố tổ đội của các người chơi, chiêu mộ thành viên, giao dịch tin tức, hoặc truy nã người nào đó. Ở trong đám người chơi bị truy nã đó, thường xuyên có thể nhìn thấy tin tức liên quan tới “kẻ nghìn mặt”, tin tức có liên quan tới Đoạn Ly, vì thế người này bất tri bất giác mà nổi danh, mọi đội ngũ đều không muốn tiếp nhận hắn.

Theo thời gian trôi qua, số lượng người chơi trong mật thất tăng lớn, trên bảng thông tin không biết từ lúc nào xuất hiện bảng xếp hạng, trên bảng xếp hạng là tổng hợp thực lực các đội ngũ, lúc ấy, an vị trên đầu bảng vĩnh viễn là Quỷ Ảnh đội.

Đội trưởng Quỷ Ảnh đội vẫn luôn là một bí ẩn, U linh chưa từng thấy qua người này, hồi tưởng lại, dường như Đoạn Ly đã từng ở trong đội ngũ này một thời gian, không khỏi có chút tò mò.


“Anh đã từng gặp qua đội trưởng cũ của tôi nha.” Đoạn Ly lại cười, nói ra lời ám chỉ, trong lúc lơ đãng hắn đánh mắt về phía La Giản, kẻ truy sát hiện tại đang chậm rì rì đi về phía đám U linh, thuận tiện càn quét nốt bọn quái vật chưa chết trên mặt đất.

Tương đối đáng thương chính là A Lam, cậu đứng chết trân tại chỗ, bởi vì khi Đoạn Ly chạy tới chi viện U linh đã nhắc cậu đứng yên không được chạy loạn, vì thế A Lam liền ngoan ngoãn đứng ở đó, phát ngốc nhìn chằm chằm quái vật tan tác rơi đầy đất, sau đó cậu chú ý tới, ở một nơi cách cậu không xa có thi thể một con quái vật tương đối lớn, đã hoàn toàn bị đốt trọi, bị biến dạng, toàn thân đen thui, nhưng lại dường như chưa chết, thỉnh thoảng còn nhúc nhích hai cái.

A Lam lập tức rối rắm, cậu có nên bước tới bổ một đao hay không, tuy rằng quái vật này đã thoi thóp không có khả năng tập kích mình, nhưng không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất, phải biết rằng, bao nhiêu người đã chết vì những chi tiết không quan trọng như vậy.

A Lam rối rắm chốc lát vẫn quyết định hành động, cậu đi về phía hài cốt quái vật kia. Quái vật kia phi thường to lớn… ước chừng cao hai mét, hình thể mười phần dài rộng, từ xa nhìn lại trông như một cái cầu.

Chỉ là đại quái vật này đã bị ngọn lửa từ vụ nổ thiêu đốt đến toàn thân biến dạng, đen thui một cục nằm trên đất, nó còn chưa chết hẳn, thân thể bất quy tắc mấp máy… Từ từ! Mấp máy?

Phong Vũ Lam dừng bước, đột nhiên cảm thấy kì quái.

Sau khi tới gần, cậu phát hiện con quái vật này không có tay chân, toàn thân giống như một cục thịt mỡ lớn. Nó mấp máy cũng thực quỷ dị, bởi vì Phong Vũ Lam nhận ra, cũng không phải đại quái vật này đang chuyển động, mà là có thứ gì đó trong thân thể nó đang chuyển động,…

Có thứ gì đó ở trong.

Phong Vũ Lam nhận ra điểm này liền vạn phần cảnh giác, cậu đột nhiên ý thức được mình đang ở trong hoàn cảnh phi thường bất lợi, hiện tại cậu lẻ loi một mình, những đồng đội khác đều đang giao chiến cùng Thần minh ở xa, cho dù nhận ra A Lam gặp nguy hiểm, phỏng chừng cũng khó rút ra thời gian mà tới cứu cậu được.

“Đây không phải giống lúc trước sao?” A Lam nghĩ tới tình huống mình ở trong mật thất ẩn một mình, điều này khiến cậu bạo dạn hơn, cậu mở ra Sách Ma của mình, bước thật nhanh tới trước mặt con quái vật kia, cậu cần thừa dịp trước khi thứ bên trong bò ra, bóp chết nó trong nôi.


“Có thể làm được sao?” Phong Vũ Lam quay đầu hỏi Sách Ma của mình.

Sách Ma xôn xao lật trang, phía lên thực mau xuất hiện đáp án cho câu hỏi của Phong Vũ Lam, một ma chú hoàn toàn mới.

Ma chú này cũng không ngắn gọn, nhưng cũng không dài. Nhưng tâm tình Phong Vũ Lam thực kích động, bởi vì cậu phát hiện, đây là lần đầu tiên, Sách Ma cho cậu xem một ma chú có tính công kích, so với những ma chú chỉ mang tác dụng phụ trợ cậu đã học trước đó, ma chú mới này khiến A Lam cảm thấy thực hưng phấn.

Nhưng không đợi A Lam ghi nhớ chú ngữ, Sách Ma lại xôn xao lật trang, phía trên xuất hiện một câu:

Cậu phải nhớ kỹ, đây là tôi chọn ra giữa ngàn vạn chú ngữ, là chú ngữ công kích thích hợp với ma pháp sư khác hệ như cậu.

Ma pháp cũng có phân loại, những ma pháp trước đó A Lam từng sử dụng, thuật trôi nổi, kết giới loại nhỏ, hoặc phép chiếu sáng,… tất cả đều thuộc về ma pháp phụ trợ, hơn nữa, không phải tất cả ma pháp mang tính phụ trợ A Lam đều có thể sử dụng, ví dụ như, A Lam từng nhìn thấy trong Sách Ma một ma chú phụ trợ cao cấp, tác dụng của nó như sau – giam cầm một địch nhân, cũng khiến hắn trong vòng vài giây “không thể hành động” – đúng vậy, loại ma pháp khống chế này cũng thuộc về loại phụ trợ, nhưng A Lam giai đoạn hiện tại chưa thể sử dụng.

Một vài ma pháp muốn sử dụng, phải xem thể chất ma pháp sư, một số ma pháp sư thích hợp sử dụng ma pháp công kích hệ hỏa, mà một số ma pháp sư lại thích hợp sử dụng hệ băng, thiên phú cùng thể chất quyết định bạn có năng lực học nhiều ma pháp hay không, mà có một số ma pháp sư trời sinh chỉ có thể sử dụng ma pháp phụ trợ, thậm chí một số loại ma pháp phụ trợ hắn học cũng không được đầy đủ, hệ khác thì đừng nói tới.

Trên người Phong Vũ Lam, Sách Ma nói cho cậu: Ma pháp công kích phù hợp nhất với cậu, kỳ thật là loại ma pháp triệu hoán kia.

Triệu hoán sư sao?

Phong Vũ Lam chiếu theo nội dung trong Sách Ma mà niệm ma chú, cậu tận lực thong thả phát âm chuẩn xác… trên thực tế cậu cũng không rõ bản thân sẽ triệu hồi ra thứ gì, ý Sách Ma muốn cậu tận lực xây dựng hình tượng một vũ khí lạnh trong đầu… khiến cậu bất tri bất giác nhớ tới đường đao của Đoạn Ly.

Bởi vậy khi niệm xong chú ngữ, trong tay cậu quả thực cầm một cây đao.


“Uy! Tôi nói, triệu hoán thuật cũng chỉ như vậy sao?!” A Lam cạn lời nhìn chằm chằm đao trong tay, thứ này giống như đúc đường đao trong tưởng tượng của cậu, không biết có phải thực sự triệu hoán đường đao của Đoạn Ly lại đây hay không, nếu thật là như vậy, quả thực không xong.

Sách Ma tiếp tục xôn xao lật trang:

Cậu sử dụng triệu hoán thuật không quá chuẩn xác, tuy rằng lần đầu tiên đã thành công, nhưng… Ai bắt cậu chỉ triệu hoán một cây đao?! Cậu có thể triệu hoán đủ loại binh khí, chỉ cần cậu đã từng nhìn qua, hơn nữa có thể tưởng tượng ra bộ dáng của nó, hơn nữa cậu có thể từ bất luận phương vị cùng góc độ mà khống chế phương hướng cùng nơi xuất hiện của vũ khí, ví dụ như mưa tên xuất hiện trên đỉnh đầu địch nhân! Hiểu ý tôi sao?!

“Ầy…Là sử dụng như vậy sao? Nghe quả thật cảm giác không tồi… Ý cậu là, tôi có thể tùy ý khống chế cây đao này sao? Ví dụ như làm nó bay lên?” Phong Vũ Lam vừa nói liền thử nghiệm một chút, cậu buông chuôi dao ra, đường đao liền theo ý niệm cậu mà trôi nổi.

Sau đó A Lam nhìn về quái vật thật lớn kia, vung tay lên, điều khiển lưỡi đao bay về phía nó.

Sau đó đường đao lập tức bay lên cao, hơn nữa cực kỳ nhanh… như tia chớp mà lao tới, dường như chỉ là nháy mắt! Một phát đâm xuyên thân thể quái vật! A Lam chỉ thấy hàn quang chợt lóe, cây đao liền dao trắng nhỏ tiến vào dao trắng nhỏ đi ra, ngay cả máu cũng không dính.

“Tốc độ này… Quả nhiên khiến người ta kinh ngạc!” Phong Vũ Lam thật sự có chút giật mình, tốc độ cây đao này quả thực… đúng vậy, quả thực giống tốc độ Đoạn Ly vậy! Dường như ý niệm Phong Vũ Lam nghĩ tới đâu, cây đao lập tức có thể bay tới nơi đó!

Lúc này, Sách Ma đột nhiên lại lật trang, bắt đầu giải thích:

Nếu hình tượng cậu xây dựng dựa trên vũ khí người chơi nào đó, vũ khí này nói không chừng sẽ chứa năng lực đặc thù của người chơi kia. Nhưng tiền đề là, cậu một lần chỉ có thể triệu hoán một vũ khí như vậy… Nếu năng lực của cậu tăng lên, có lẽ có thể khống chế càng nhiều.

Nhưng dù vậy, thiên phú của cậu khiến tôi bất ngờ.

__________________

Haiz lại quay về với câu chuyện gần 3000 từ 1 chương.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.