Trọn Đời Trọn Kiếp (Hắc bang)

Chương 5 : Hồi ức


Bạn đang đọc Trọn Đời Trọn Kiếp (Hắc bang): Chương 5 : Hồi ức

Nhan Thất đảo mắt qua nhìn mấy người đàn ông đứng bên cạnh mình mà lòng ấm áp. Đúng vậy, đã 7 năm rồi , nhanh thật. Bảy năm trước khi hai ông cháu còn đang chìm trong niềm đau khi mất đi người thân thì tập đoàn của ông bị kẻ gian hãm hại, rò rỉ các thông tin cơ mật khiến cho công ty ngày càng xuống dốc rồi dẫn đến phá sản. Tóc của ông nội bạc trắng chỉ trong một đêm. Đêm hôm đó, Nhan Hoàng đã dùng tất cả tài sản tiết kiệm bao năm còn sót lại để đưa Nhan Thất sang Pháp nương nhờ một người bạn thân lâu năm họ Mộ.
Mộ Dung Xung từng được Nhan Hoàng cứu trong một lần sa cơ lỡ vận bị người khác đuổi giết , lại được ông chu cấp ột khoản tiền để làm lại từ đầu. Mộ Dung Xung vốn là người trọng tình nghĩa , coi Nhan Hoàng là ân nhân cả đời, cũng vì thế mà hai ông cháu Nhan Thất được cả nhà Mộ Dung đối đãi rất tử tế. Mộ Dung Xung quyết định nhận Nhan Thất là cháu gái nuôi, lại thương yêu hết mực . Tình cờ là hai vợ chồng Mộ Dung Kiên(con trai của Mộ Dung Xung ) không có con nhưng Mộ Dung Kiên lại yêu vợ như mạng, quyết không lấy vợ khác. Vì thế hai vợ chồng Mộ Dung Kiên nhìn thấy Nhan Thất vừa gặp đã quý, quyết định nhận làm con nuôi , lại coi như con gái ruột mà đối đãi. Thật ra Nhan Hoàng với Nhan Thất cũng không có quan hệ máu mủ. Ba Nhan Thất và mẹ Liên Y thực chất là cô nhi nương tựa vào nhau từ nhỏ , được Nhan Hoàng nhận nuôi. Tuy thế, Nhan Thất đối với Nhan Hoàng luôn hiếu kính hết mực và ngược lại Nhan Hoàng cũng coi Nhan Thất là ruột thịt để bảo vệ. Là người lăn lộn trên giới thương trường bao năm, ông biết rằng vụ kẻ gian hãm hại này không chỉ đơn giản như vậy nên mới tìm cách đưa Nhan Thất sang Pháp nương nhờ người bạn cũ . Thực tâm ông cứu Mộ Dung Xung ngày đó không phải để người ta mang ơn, nhưng, hiện tại ông cũng không còn cách nào khác. Hài cốt của Ba mẹ Nhan Thất cũng đã được chuyển sang Pháp , ông nay tuổi đã lớn, chẳng biết có thể bảo vệ cháu gái đến khi nào nên phải đưa nó đến nơi an toàn trước tiên.
Mộ Dung Xung rất có tài , chỉ là hồi trẻ có chút nông nổi nên mới bị người ta đuổi giết mất đi tất cả. Vậy mà sau vài chục năm, bằng khả năng của mình ông đã sở hữu một tài sản khổng lồ nổi danh trong cả hắc- bạch đạo. Bên ngoài, ông chỉ là nhà kinh doanh đá quý bình thường nhưng thực chất ông đã mở ra cả một cơ nghiệp hắc đạo kinh doanh súng ống, đạn dược và cả vũ khí quân sự, lập ra một tổ chức lấy tên là DEL. Nhưng dù gì hiện tại ông cũng đã gần 60 tuổi, bắt đầu chán ghét cuộc sống phải bôn ba đấu đá lẫn nhau nên chuyển hết quyền quản lí về tay con trai. Dù rằng không có cháu ruột để thừa kế, ông cũng đã từng cảm thấy rất buồn, nhưng ông không phải người bảo thủ , ông cũng đã từng yêu vợ hơn cả bản thân mình. Ông hiểu được suy nghĩ của con trai và cả sự áy náy nhu thuận của con dâu. Hơn nữa bây giờ ông đã có một đứa cháu gái nuôi , ông đối với Nhan Thất là yêu thích không thôi, cưng chiều như trân bảo. Nhan Thất không những nhanh nhẹn thông minh , thiên phú lại tốt, hơn nữa đặc biệt nghe lời. Dù rằng con bé hơi trầm mặc ít nói, bề ngoài có lạnh lùng một chút nhưng chung sống lâu ngày mới hiểu được con bé là người rất tình cảm ,lại có chút tinh nghịch phúc hắc. Chỉ là tất cả những điều đó nó chỉ bộc lộ trước mặt người nhà, còn đối với người ngoài lúc nào cũng là bộ dáng lãnh đạm, lạnh nhạt như băng . Hơn nữa giữa ông( Mộ Dung Xung) và Nhan Thất còn có một bí mật ..
Ngày đầu tiên sau khi Nhan Hoàng dẫn con bé đến gặp ông , con bé đã thừa lúc buổi đêm khi Nhan Hoàng đã ngủ say mà gõ cửa phòng ông. Ngay khi ông ra mở cửa thì con bé lập tức quỳ xuống, cất giọng lanh lảnh :
“Xin ông, hãy giúp cháu”
Giọng trẻ con trong trẻo mà kiên định , đôi mắt sáng của cô bé khiến ông chấn động. Mộ Dung Xung vội vàng nâng con bé dậy , nói
” Tiểu Thất .. tiểu Thất ngoan..mau..mau đứng dậy. Có gì cứ nói với ngoại công. Sao lại quỳ xuống như vậy chứ”

Khuôn mặt nhỏ nhắn khẽ ngẩng lên, đôi mắt chứa đầy sự kiên định. Nhan Thất hít sâu một hơi:
“Ngoại công ( vì để tránh nhầm với ông nội ) . Cháu hôm nay đến tìm ông chính là muốn nhờ ông một việc. Cháu…muốn báo thù cho cha mẹ”
Nghe những lời đó, Mộ Dung Xung cả kinh nhưng cũng đầy nghi hoặc
“Tiểu thất cháu nói rõ cho ngoại công nghe xem. Báo thù . Cháu muốn báo thù cho ai.”
“Ngoại công . Nếu như cháu nói rằng tai nạn của ba mẹ vốn không chỉ đơn giản là tai nạn , thậm chí việc công ty của ông nội đột nhiên phá sản cũng có vấn đề thì ông có tin cháu không”
Mộ Dung Xung vẻ mặt mờ mịt ngưng trọng đợi Nhan Thất nói tiếp. Nhan Thất nhắm mắt lại nhớ về hình ảnh thảm khốc ngày đó mà cơ thể nhỏ bé khẽ run rẩy , mất một lúc mới có thể bình tĩnh được .

“Ngày hôm đó cháu cả đời không bao giờ quên. Do lúc đó cháu quá sợ hãi nên không làm gì được nhưng lúc mẹ cháu đẩy cháu ra xa để tránh chiếc xe ấy cháu đã nhìn thấy một người phụ nữ ngồi tromg xe. Ánh mắt ấy… Ánh mắt bà ta nhìn cháu tràn đầy ghê tởm, ghét bỏ, khinh thường ..giống như.. giống như muốn giết chết cháu..giết cháu.”
Nhớ đến ánh mắt của người đàn bà đã giết chết ba mẹ, trong mắt Nhan Thất dâng lên một tầng thù hận. Mộ Dung Xung lâm vào trầm tư. Ông không phải không tin Nhan Thất, chỉ là ông cũng có phần bất ngờ. Một đửa trẻ mới mười tuổi có thể quan sát như thế , kiên định như thế khiến cho ông bất ngờ. Có lẽ đây không phải là một cô bé yếu ớt như ông vẫn tưởng.
” Việc công ty của ông nội đột nhiên phá sản có lẽ ngoại công cũng biết. Ông nội cũng rất đau lòng khi ba mẹ qua đời, nhưng cháu dám cam đoan ông nội tuyệt đối không phải người hồ đồ. Để lấy được thông tin cơ mật của một tập đoàn lớn không phải là chuyện ngày một ngày hai..Hơn nữa lại còn xảy ra vào đúng lúc đến thế..”
Mộ Dung Xung sửng sốt. Đúng vậy ông thực sự sửng sốt rồi. Nếu như lúc đầu ông chỉ tin Nhan Thất 8 phần thì giờ đã tin đến 9 10 phần. Ánh mắt Mộ Dung Xung nhìn Nhan Thất mang theo tia nghiền ngẫm. Bé con này nếu biết rèn giũa nhất định sẽ trở thành nột viên ngọc chói sáng, hào quang nở rộ.
Sau một khắc, Mộ Dung Xung từ tốn mở miệng
” Tiểu Thất.. Ngoại công tin con nhưng về người đàn bà đó.. Muốn tìm cô ta thật sự rất khó khăn..”

_”Con biết.. Ngoại công .. Con biết.. Ông nội cũng đã liên lạc với phía cảnh sát nhưng họ lại kết luận là tai nạn, không để ra 1 chút thông tin nào cả. Người này có lẽ lai lịch rất lớn”
-Nhan Thất dừng lại một chút
“Nhưng Ngoại Công, Con đã từng thề với bản thân mình dù có phải lục tung trái đất này con cũng phải tìm ra người đàn bà đó.
” Tiểu Thất,Ngoại công biết con rất hận, rất hận nhưng tuyệt đối không được manh động. Con không biết gì về người đàn bà đó cả”
“Ngoại công người tin con đi. Con hiện tại bình tĩnh hơn bao giờ hết. Con biết con bây giờ còn quá yếu.. Cho nên hôm nay con mới đến tìm người”
“Ông nội của con..”
” Ông nội của con không biết chuyện này và xin người đừng nói cho ông biết. Người đã quá mệt mỏi rồi. Con không muốn người phải lo lắng vì con nữa”

Mộ Dung Xung nhìn thân thể nhỏ bé trước mặt , nén một tiếng thở dài :
“Được rồi. Tiểu Thất à. Ngoại công sẽ giúp con. Con muốn làm như thế nào”.
” Ngoại công con biết người lo cho con , nhưng người yên tâm. Con tuyệt đối không phải loại người yếu ớt như vậy đâu. Hiện tại con nhất định phải trở nên mạnh mẽ , để báo thù cho ba mẹ, phải bảo vệ ông nội. Hơn nữa nếu như kẻ gian nhắm vào con thì con tuyệt đối phải mạnh lên để bảo vệ bản thân mình”
Mộ Dung Cung càng nghe càng cảm thấy Nhan Thất nói có lý, không ai có thể bảo vệ con bé cả đời được. Chỉ là … một đứa bé mười tuổi sao lại phải lo nghĩ nhiều đến thế…
” Được rồi Tiểu Thất ngày mai ông sẽ nói với cha nuôi của con cho con đi huấn luyện cùng với mấy đứa trẻ khác” – Mộ Dung Xung bước tới, nắm chặt bàn tay nhỏ bé của Nhan Thất – “nhưng hãy hứa với ông tuyệt đối.. tuyệt đối phải quan tâm đến bản thân mình trước có được hay không.. Nếu” như không thể chịu được thì hãy ngừng lại
Nghe những lời đó, Nhan Thất cảm động không thôi, trên đời này vẫn có những người quan tâm đến mình. Từ ngày đó, Nhan Thất bắt đầu cuộc tập huấn cùng với Minh(Daniel), Hàn, Phong .
Ban ngày Nhan Thất vẫn là đứa trẻ trầm mặc học chữ viết, làm bài tập với giáo viên riêng, đến tối lại tham gia cuộc tập huấn bí mật dưới tầng hầm của ngôi nhà. Từ bắn súng, phi dao, thân thủ … tất cả đều được chính tay Mộ Dung Kiên và Mộ Dung Xung chỉ dạy. Đừng nhìn Mộ Dung Xung đã có tuổi nhưng là người tập võ, thân thủ rất nhanh nhẹn. Nhan Thất dù nhỏ tuổi nhất nhưng lại có năng khiếu tốt nhất trong nhóm bốn người, hơn nữa sự cố gắng của cô cũng là lớn nhất. Chỉ là, dù có thiên phú tốt đến thế nào chăng nữa cũng chỉ là một cô bé 10 tuổi, sức khỏe đương nhiên không thể bằng được các bé trai khác nên không tránh khỏi những giờ phút thân thể tràn ngập vết thương. Đôi lúc còn vì quá mệt mỏi mà ngất đi khiến cha con Mộ Dung đau lòng không thôi. Ban đầu Minh, Phong, Hàn còn cảm thấy coi thường Nhan Thất, lí do đơn giản chỉ bởi vì cô là một bé gái, một bé gái trầm mặc kiệm lời. Chỉ là càng về sau, sự cố gắng của cô, quyết tâm của cô đã khiến ba người từ kinh ngạc chuyển thành đau lòng, thương tiếc. Bọn họ thật sự không hiểu việc gì mới có thể khiến ột cô bé mười tuổi liều mạng đến như vậy.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.