Bạn đang đọc Trời ban em gái ba tuổi rưỡi – Chương 14:
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Trong bức ảnh trên hot search, Tần Mục Dã đeo khẩu trang và kính râm ôm bé gái. Bé gái ngồi trên cánh tay anh, hai tay ôm quanh cổ, một lớn một nhỏ trông rất thân mật lại quen thuộc.
Đứa trẻ còn nhỏ, nhìn không quá 4 tuổi, có thể nói hai ba tuổi không chừng, gần như toàn bộ cư dân mạng đều tin rằng đây là con gái của Tần Mục Dã.
Những bình luận đứng đầu rất kích thích—–
[ Chậc chậc chậc, năm nay không ăn hết dưa phải không? Trước là lừa ngủ với fans nữ, sau là có con gái, sinh hoạt thật loạn.]
[ Nhớ không nhầm thì Tần Mục Dã giống như từng nói anh ta không thích trẻ con mà? Lần trước đóng phim còn đắc tội với diễn viên nhí! Nhìn dáng vẻ tuyệt đối là con gái, nếu không anh ta sao có thể tự mình ôm? ]
[ Tần Mục Dã mới ra mắt, hình như mới hai mươi tuổi… đứa nhỏ đã lớn như vậy? ]
[ Cái này có gì kì quái, Tần Mục Dã sinh hoạt cá nhân loạn như vậy, chưa biết chừng trước khi xuất đạo đã có con! ]
[ Tôi nhìn thật đau lòng cho nữ sinh cắt cổ tay kia, qmy thật vô tâm, đứa bé này được anh ta ôm như báu vật, đứa nhỏ kia chưa sinh ra thì không phải người sao? ]
[ Đặc biệt là sinh con gái thì không chối, con gái riêng thì cả người đều là quần áo hàng hiệu, Từ An Hảo mang thai liền bắt người ta phá thai, quá ghê tởm, Tần tra nam khi nào bị phong sát? ]
Cư dân mạng bạo phát, không bao lâu # Tần Mục Dã cút ra khỏi giới giải trí # đã được nổi lên.
Đoàn đội của Tần Mục Dã không phải không kiểm soát, mà là đỉnh lưu liên tục lật xe, cư dân mạng bạo phát đã không thể đè xuống.
……
Tần Mục Dã hoang mang một hồi, sau đó lại khôi phục sắc mặt tiếp tục ôm em gái chơi.
Tần Hoài Dữ luôn luôn trầm ổn, phân tích: “Xem ra người ta rất để ý em, hai lần chỉ hận không thể dồn em vào chỗ chết.”
Tần Mục Dã thay đổi tính tình thường ngày, mặt kiêu ngạo viết rõ hai chữ khinh thường: “Lão tử không quan trọng, chỉ cần không ảnh hưởng đến em gái là được, lần nay truyền thông còn làm người, may là che mặt Miên Miên, nếu dám lộ mặt… Em sẽ khiến họ táng gia bại sản!”
Tần Hoài Dữ mặt tối sầm: “Em gái đã trở lại, chúng ta mỗi người đều vui vẻ, anh hiểu tâm trạng hiện tại của em, đối với em mà nói, Miên Miên quay lại, em liền cảm thấy những thứ khác không quan trọng. Nhưng anh hy vọng em bình tĩnh suy nghĩ một chút, sự nghiệp của em nói bỏ liền bỏ được sao? Đây là sự nghiệp em tích lũy ba năm, rất nhiều nghệ sĩ có thể cả đời cũng không được như em.”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Lê Tương cũng nói: “Mục Dã, nửa năm qua, con và Hoài Dữ đều không dễ dàng gì…Nhưng Miên Miên do mẹ chịu trách nhiệm, các con đều còn trẻ, lấy sự nghiệp của mình làm trọng. Miên Miên mẹ sẽ chăm sóc, con cũng không nên hành động theo cảm tính.”
Người lớn nói chuyện nghiêm túc mà bỏ qua đứa nhỏ, theo bản năng cảm thấy đứa trẻ ba tuổi rưỡi cũng không hiểu được chuyện này.
Nhưng Miên Miên lại nghe nghiêm túc, âm thanh cất lên phá tan bầu không khí ngưng trọng của người lớn: “Anh hai là bị dính vận đen, chỉ cần bắt được kẻ tiểu nhân, vấn đề liền có thể giải quyết.”
Lê Tương kinh ngạc nhìn tiểu gia hỏa thông minh: “Tiểu nhân?”
Miên Miên gật đầu: “Sắc mặt anh hai siêu đen, khả năng không chỉ có một kẻ tiểu nhân đâu.”
Thật ra thì… Không chỉ anh hai, ngay cả Hoài Dữ ca ca và mẹ, trên trán cũng đều có khí đen, chỉ là khí đen thoắt ẩn thoắt hiện, không khó giải quyết như anh hai.
Tần Mục Dã bị dáng vẻ nũng nịu của bé chọc cười, đưa tay nhéo mặt bé:
“Em độc miệng này, miệng nhỏ vừa độc vừa linh.”
Ba người, chỉ có Tần Hoài Dữ đem lời đứa nhỏ ghi tạc trong lòng.
Anh có một giấc mơ đến chân thật, từ nhỏ đến lớn chịu giáo dục của thuyết vô thần, nhưng em gái còn có thể cải tử hồi sinh? Vì cái gì không thể có thần tiên tồn tại?
Tần Hoài Dữ sờ đầu em gái: “Miên Miên có thể biết được tiểu nhân là ai sao?”
Miên Miên gật đầu xong lại lắc đầu: “Nhìn thấy mời có thể biết, trừ bỏ lần trước gặp qua anh trai kia, còn nhưng người khác thì Miên Miên tạm thời không tìm thấy.”
Tần Hoài Dữ nhíu mày: “Gặp qua? Miên Miên gặp ở nơi nào?”
Tần Mục Dã thuận miệng nói: “Bé nói hẳn là Tỉnh Triết, thấy ở công ty của em.”
Anh vừa dứt lời, sửng sốt một chút, bỗng nhiên nhớ tới bản thân nghi ngờ bạn cùng phòng Hàng Khải.
Người mưu hại là người hiểu biết anh, hiển nhiên là người xung quanh.
Tỉnh Triết chung nhóm với anh hơn hai năm, cũng coi như người quen thuộc…
Tần Mục Dã đột nhiên cảm thấy nên điều tra cả Tỉnh Triết cùng với Hàng Khải.
Tần Hoài Dữ nhìn biểu tình của anh không đúng, liền hỏi: “Em nhớ được cái gì?”
Tần Mục Dã nhìn đứa nhỏ, lẩm bẩm nói: “Trời, thật sự được em gái đoán trúng…”
Nhóc con bĩu môi bất mãn: “Miên Miên không phải phỏng đoán.”
Bé nhìn anh hai ngây ngốc, có vẻ ghét bỏ.
Anh cả thông minh như vậy, anh hai thật sự là em ruột sao?
Tuy nhiên, cũng là anh của bé, cũng cần bé giúp đỡ.
Miên Miên kiên nhẫn hơn, chọn nói chuyện với anh cả thông minh.
“Hoài Dữ ca ca, anh có thể cho em biết người xấu hãm hại anh hai như thế nào không?”
Bé biết có tiểu nhân hại Tần Mục Dã, nhưng bé không hiểu lắm công việc của anh hai.
Tần Hoài Dữ sắp xếp ngôn ngữ, có gắng diễn đạt theo cách đứa trẻ ba tuổi rưỡi có thể hiểu: “ Anh hai em là đại minh tinh, mọi người đều chú ý đến nhất cử nhất động của em ấy, người xấu lợi dụng điểm này, bịa đặt anh hai của em làm một số chuyện xấu, dẫn đến việc em ấy bị rất nhiều người chán ghét, người chán ghét của em ấy càng nhiều, công việc của em ấy khó có thể tiếp tục.”
Miên Miên cái hiểu cái không, lại tiếp tục hỏi rất nhiều.
Cuối cùng bé cũng có thể hiểu hoàn toàn, muốn nhìn xem Từ tỷ tỷ trông như thế nào.
Tần Mục Dã ở bên cạnh nghe được, cảm thấy hình tượng mình ở trước mặt em gái bị tổn hại nặng nề, mãnh liệt ngăn cản: “Anh cả, em gái mới là đứa trẻ ba tuổi rưỡi, anh cho bé xem mấy cái linh tinh đó làm gì.”
Đứa nhỏ hất cằm lên: “ Miên Miên làm thần tiên đã hơn 800 tuổi!”
Tần Mục Dã: “ Thần tiên 800 tuổi không phải mới là trẻ con sao?”
Miên Miên: “…….”
Không ngờ bản thân thông minh lại bị anh hai ngây ngô làm cho nghẹn ngào, hai má phồng lên, thở phì phì giống như cá nóc nhỏ.
Tần Hoài Dữ cuối cùng cho Miên Miên xem video Từ An Hảo khóc lóc kể lể.
Nhìn em gái đang suy nghĩ, Tần Hoài Dữ hỏi: “Chị trong video là người xấu sao?”
Miên Miên lắc đầu: “Không phải nha, chị ấy nói thật.”
Tần Hoài Dữ vô cùng ngạc nhiên, nhìn về phía em trai.
Tần Mục Dã vẻ mặt oan khuất, ngồi ở trên thảm, kém chút nữa lăn ra: “Không có! Em thật sự không có! Ô ô ô em gái, anh bị oan nha, anh so với Đậu Nga còn oan hơn…”
Đứa nhỏ nhìn anh trai ấu trĩ, mở miệng: “Miên Miên chưa nói anh hai làm chuyện xấu, ý Miên Miên là, chị gái này không phải cố ý nói dối gạt người. Khí tức trên trán chị ấy là màu xám, biểu hiện là chị ấy bị người khác lừa dối, nghe theo người ta, với chị ấy, mỗi câu chị ấy nói đều là sự thật.”
Lê Tương, người thường xuyên tới bác sĩ tâm thần phản ứng lại: “Đem lời nói dối của mình thành sự thật, đây chẳng phải là triệu chứng của bệnh ảo giác sao? Cô gái vu khống Mục Dã, có vấn đề về thần kinh sao?”