Trở Về Xã Hội Nguyên Thuỷ Đi Làm Ruộng

Chương 2: Tranh giành nương tử. 2


Đọc truyện Trở Về Xã Hội Nguyên Thuỷ Đi Làm Ruộng – Chương 2: Tranh giành nương tử. 2

Editor + Beta: Thiên Sa.

Vấn đề về phương diện quyền lợi liên quan đến nương tử, tuyệt đối không thể nhượng bộ! 

Mộc Tiểu Hoa cảm giác đầu đều muốn nổ tung, nhìn hai thanh niên đang đánh nhau, quát: “Đừng náo.”

Hai thanh niên lập tức dừng lại, quay đầu nhìn Mộc Tiểu Hoa, tiểu nam hài càng bị nàng làm cho sợ tới mức cả người run lên vội buông nàng ra, nép ở một bên thành thật, cẩn thận nhìn nàng. 

Mộc Tiểu Hoa vỗ trán, giờ phút này nàng đang tâm loạn như ma, phiền lòng không thôi. Nàng không xác định được bản thân rốt cuộc có phải hay không đã xuyên qua, nếu phải, nàng đã xuyên đến nơi nào? 

Đúng lúc này, dưới chân núi truyền đến âm thanh cãi cọ ồn ào, rất nhanh sau đó, một đám người có cả trai lẫn gái tay giơ gậy gỗ vọt đi lên đây. Đám người khi nhìn Mộc Tiểu Hoa liền quăng cho nàng ánh mắt phòng bị cùng địch ý. 

Đây là như thế nào a? Mộc Tiểu Hoa vẻ mặt mờ mịt, hai thanh niên lập tức chắn trước người nàng. Đám người đối diện tản ra, một lão bà bà chống quải trượng chậm rãi đi tới, khí thế dọa người đứng đầu đám người xem xét. Lạnh lùng liếc mắt Mộc Tiểu Hoa một cái, đem tầm mắt dừng lại trên mặt hai thanh niên, uy nghiêm nói: “Xán, Liệt, các ngươi tránh ra!” Thẳng đến hôm nay, bà mới nghe nói, Xán nhặt về một nữ tử kỳ quái, còn nghĩ sẽ đem người lưu lại làm nương tử, bộ lạc bọn họ tuyệt đối không cho phép người ngoại tộc gia nhập, huống chi là sự xuất hiện của người ngoại tộc này lại không rõ nguồn gốc. 


Tổ tiên có nói, dị tộc gia nhập, nhất định sẽ tạo thành ảnh hưởng rất lớn đến bộ lạc bọn họ. Cái ảnh hưởng này, bà đoán tuyệt đối là xấu, tỷ như sẽ làm nữ nhân trong bộ lạc bọn họ càng ngày càng không thể sinh dục, làm cho dân cư bọn họ càng ngày càng ít. 

Xán cùng Liệt nhìn nhau, hướng lão bà bà khom lưng thi lễ: “Lão Mỗ, đây là nương tử của chúng ta.”

“Nương tử?” Lão bà bà hừ lạnh một tiếng: “Xem nàng bề ngoài quái dị, diện mạo quái dị, cũng không biết yêu nghiệt từ đâu chui ra. Không phải người trong tộc ta, các ngươi há có thể để nàng làm nương tử, chúng ta phải mau chóng đem nàng đuổi đi, lưu nàng lại sẽ làm bộ lạc chúng ta suy yếu, tiêu điều.”

Một phen nghe xong lời nói của lão bà bà, Mộc Tiểu Hoa khóe miệng co rút, bề ngoài quái dị điểm này nàng thừa nhận, bởi vì nàng có mặc quần áo, bọn họ không có mặc. Nhưng mà diện mạo quái dị? Tuy nói nàng không có đẹp như thiên tiên, nhưng cũng tính là nhìn thuận mắt được chứ? Bản thân bị trực tiếp công kích như vậy quả thực khó nhịn. Còn có, ta sẽ làm bộ lạc các ngươi suy yếu, tiêu điều? Cái xú danh*(*tiếng xấu) này ta khẳng định sẽ không gánh!

Mộc Tiểu Hoa đẩy Xán cùng Liệt đang che ở phía trước ra, nhìn thẳng vào lão bà bà kia nói: “Ngài vì sao lại nói ta sẽ làm bộ lạc suy yếu, tiêu điều? Sao không nói ta sẽ làm bộ lạc trở nên phồn vinh, hưng thịnh?!”

“Như thế nào?” Lão bà bà ngẩng đầu: “Chẳng lẽ ngươi có thể để cho nữ nhân bộ lạc chúng ta có thể dễ dàng mang thai?” Trước mắt, nguy cơ lớn nhất của bộ lạc bọn họ chính là dân cư. 

Gì nha? Mộc Tiểu Hoa trực tiếp hồ đồ, xin hỏi phồn vinh hưng thịnh cùng vấn đề cho nữ nhân bộ lạc các ngươi mang thai có quan hệ gì sao? Lại nghĩ thêm một chút, nga~, đại khái là vấn đề về dân cư? Nhưng chuyện đó liên quan gì đến nàng? Nói như là nàng có thể ảnh hưởng trực tiếp đến năng lực sinh dục của nữ nhân bộ lạc bọn họ? Người nguyên thủy tâm tư cũng thật khó hiểu, thần kinh cũng khác biệt quá a. Mộc Tiểu Hoa giật giật khóe miệng nhất thời không có lời gì để nói.

“Cho nên, căn bản ngươi không biết?!” Lão bà bà sắc mặt trầm xuống, đột nhiên cảm thấy chỉ đuổi Mộc Tiểu Hoa đi là không được, tức giận giơ tay chỉ Mộc Tiểu Hoa nói: “Tới! Nhanh chóng đem nàng trói lại, kéo đến dàn thiêu tế trời.” 

Một đám người nghe lệnh ùa lên, thô bạo đẩy Xán cùng Liệt ra, bắt lấy Mộc Tiểu Hoa liền kéo về hướng dưới chân núi. 

Mộc Tiểu Hoa khi nào gặp qua trường hợp dọa người như vậy, nàng bị dọa phát ngốc, theo bản năng giãy giụa, gào lớn: “Buông ta ra, buông ta ra, các ngươi không thể đối với ta như vậy a~… Cứu mạng a, cứu mạng ~”


“Nương tử, nương tử~… Đừng bắt nương tử của ta~… Nương tử…” Xán cùng Liệt bị mấy nam tử trung niên lôi kéo, nôn nóng duỗi tay kêu to, căn bản không có cách nào thoát khỏi kiềm chế. 

“Các ngươi đừng bắt nương tử ta, nàng chính là nương tử do trời cao ban tặng cho nhóm chúng ta~” 

Trời cao ban tặng? Đột nhiên, Mộc Tiểu Hoa như thể đột nhiên thông suốt, rống to: “Các ngươi không thể đối với ta như vậy, ta chính là Thần nữ, là trời cao phái tới thay đổi cuộc sống bộ lạc các ngươi, ta sẽ làm cho cuộc sống các ngươi trở nên càng thêm tốt đẹp.”

“Chậm đã!” Lão bà bà uy nghiêm giơ tay ngăn lại, tất cả mọi người dừng lại, trước nhìn về phía lão bà bà sau đó mọi người hai mặt nhìn nhau. Mộc Tiểu Hoa thoát khỏi kiềm chế liền chạy tới cùng Xán, Liệt tụ hợp. Hung hăng nuốt xuống ngụm nước miếng, nhìn về phía lão bà bà, ngẩng cao đầu nói: “Có thể cho nữ nhân bộ lạc các ngươi thêm nhiều cơ hội mang thai hay không thì ta không biết. Nhưng mà, ta dám khẳng định ta sẽ không làm cho các nàng không thể mang thai. Còn lại, ta tuyệt đối sẽ cho cuộc sống các ngươi càng thêm tốt đẹp.”

“Làm cuộc sống chúng ta càng thêm tốt đẹp?” Một nam tử trung niên bên cạnh lão bà bà không kìm nén được hỏi: “Biện pháp tốt đẹp như thế nào?”

Biện pháp tốt đẹp như thế nào à? Mộc Tiểu Hoa tâm tư nhanh chóng xoay chuyển, nói: “Thay đổi cuộc sống, đầu tiên phải bắt đầu từ thức ăn, có thức ăn ngon thì sau đó cuộc sống cư trú sẽ tốt theo, lại nói…” Mộc Tiểu Hoa nhanh chóng liếc mắt đánh giá mọi người một cái: “Các ngươi để chân trần đi rừng rậm săn thú nên chân cũng rất dễ bị thương đúng không? Các ngươi đều tự nhìn xem, rất nhiều người các ngươi trên chân đều có vết thương, ta có biện pháp bảo vệ hai chân các ngươi.”

“Thật sự?” Nam tử trừng lớn mắt. Những người khác cũng bắt đầu châu đầu ghé tai, thấp giọng nghị luận.

Mộc Tiểu Hoa gật đầu khẳng định: “Đương nhiên là thật.” 


“Vậy biện pháp thay đổi thức ăn là như thế nào?” Lại có người hỏi.

Cũng có người khác hỏi: “Thay đổi lại cuộc sống cư trú là như thế nào?” Không khí khẩn trương trước đó vì các vấn đề trên mà chậm rãi tiêu tán, Mộc Tiểu Hoa hơi hơi mỉm cười tự tin, ra vẻ cao thâm nói: “Ta là Thần nữ, thiên cơ không thể tiết lộ, thay đổi như thế nào ta đều có biện pháp, chỉ cần có ta ở đây.” 

Kết quả trải qua màn kịch liệt thảo luận, cuối cùng bọn họ quyết định nghiệm chứng một chút lời Mộc Tiểu Hoa nói, chỉ cần nàng nói được, làm được, bọn họ liền tin tưởng nàng là Thần nữ. Không chỉ không đuổi nàng đi, bộ lạc còn sẽ thờ phụng, tiếp đãi nàng như vị thần. Nếu nàng chỉ ba hoa chích choè, không làm được như đã nói…… Nàng nói nàng là Thần nữ, như vậy bọn họ liền sẽ thiêu nàng tế trời, đem nàng đuổi về trời, ý nghĩ quả thực hung tàn mà. 

Một đám người cuồn cuộn kéo đến, lại cuồn cuộn rời đi. Nhìn những người đó rời đi, Mộc Tiểu Hoa hung hăng thở ra một hơi nhẹ nhõm, thật tốt quá! Cuối cùng cũng tránh được một kiếp. 

Nhưng Xán cùng Liệt liền không như nàng lạc quan như vậy, đều cực kì lo lắng nhìn nàng. Xán nhíu mi nói: “Nương tử, Lão Mỗ nói đầu tiên là muốn ngươi giúp mọi người bảo vệ bàn chân, này là muốn bảo vệ như thế nào a? Ngươi thật sự có biện pháp sao?”

(Sa: Vì sao Sa không thấy truyện Sa trong Box Xuyên Không vậy nhỉ? Hay DD có quy tắc khác? Ad xem giúp mình với?)


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.