Đọc truyện Trở Về Để Yêu Anh – Chương 8
Thi xong rồi. Các Man đã thi xong chưa. Chưa thì chúc thi tốt. Thi xong rồi thì chúc có kết quả làm mấy Man vừa lòng saggitfreedom
Karu_akari
HannaTsuki
user16583986
DongMin2o
Theo lời hứa nha ThinNhiHong
Thiên đã ra tập ms cho các man rồi đó Kun1309
________
___________
Lững thững về nhà, cô nhíu mày, đôimắtmàuđỏlinhhoạtnhìnxungquanh, cáimũinhỏnhắnđãhồnglênvì khóc hít thở làmkhuôn mặt cônhưđứabéđáng thương cần người ômvàodỗ dành.Côảonão, lúcnãychạynhanhquánênquênmấttúixáchởthưviệnrồi.. Đợikhinàoquaylạilấyvậy.. Côvẫnchưadám đối mặtvớianh.
Vào nhà, nhíumàykhinhìnthấybađôidàytâyhànghiệuđểngăn nắp ởtrênkệgiày, côthầmnghĩchẳnglẽtênMặc Trung Longđưađốitácvềnhàkíhợpđồng? Đểtai nghe xuống cổ, côbìnhthảnvàonhà. Đậpvàomắtcôlàhìnhảnhkhôngthểchóilóanàohơnnữa, nhưngtuylàhình ảnh đẹpcho đến thếnàođinữathìcũng chỉ khiếncô chán ghét.
Máitócnâubồngbềnh, đôi mắt cafekinhngạctrợntròn mắt nhìncô, khuôn mặt khôngthểcựcphẩmhơn. Đó.. Chínhlàngười ” thanh maitrúcmã” với cô. NamCungNgạo.. Bêncạnhhắntalàvịhônthêcủacô. NamCungHàn.. NamCungNgạovàNamCungHànlàanhemsinhđôi, haingườigiốngnhaunhưhaigiọtnướcngaycảbamẹhọcũngkhông nhận ra ailàai.. Riêngchỉcócô… Mới nhận ra màthôi. Nếunhìnkĩthìsẽthấydưới cằm củaNamCungHàncómộtnốtruồi nhỏ mờ nhạtcònNamCungNgạolạikhôngcó.NhìnchỗghếlạithấyMặcTrungLongđangnhìncôchằmchằm.
Ồ.. Tất cả lại.. Tập hợp đầy đủ nhỉ.Cô, MặcTrungLong, NamCungHàn, NamCung Ngạo, VũThànhNam, là thanhmaitrúcmãvớinhau.. Đềulàcùngmộtchỗởvớinhauchođếnkhi lớn lên.. Vậymà.. Cốquênđicảmgiácđauxótdướiđáylòng. Côhơinhìnbangườigậtđầu, khôngtínhnóigì chỉ hơinghiêngngườilênlầu.
_” Khoanđã…”
Tiếngnóitrầmấmvanglênđầytừtính. CôquayngườilạinhìnMặcTrungLong, vì ở đây đangcóhaitênkia.. Nêncólẽmìnhnêngiữ lại cho hắntaítthểdiệnđi. Hơigậtđầu, cômớimiễn cưỡng lên tiếng:
_” Cógìsao anh hai?”
Hơibấtmãnkhinghethấychữanhhaithoátrakhỏimiệngcô, nhưnganhnhanhchóngcố áp xuốngcảmgiácấy. Anhhơinhếchmôi:
_” emmới nhuộm tócsao? Rấthợpđấy.”
Không một ailêntiếng, khôngkhíquỷdịxảyralàmcôkhóchịu đành nhướng màygậtđầu.
_” cảmơn! Cógì nữa không? Em còn phải lên phòng”
Anhhơicứng miệng…
_”.. Không.. Khôngcógì..”
Côxoayngười.Tínhquaylên lầu xong đi ngủ thì lại bịgọigiật lại…
_” Khoanđã..”
Trán chảy xuống ba tia Hắc tuyết.. Côhơinhíumày.
_” cóchuyệngìsaoNgạothiếugia?”
.. Imlặng.. Tấtcảimthin thít Ngạothiếu? Từkhi nào thiMặc Thiên ThiênlạigọiNam Cung Ngạo như vậy… NamCungNgạonghegiọngxalạcủacôgiành cho mìnhthìbấtgiácnhíumàybấtmãn bĩu môi:
_” ThiênThiên!! Saomấyhômnaykhông thấy cậuhaysang nhà tớchơi. Cònđi làm đẹpcũng không nóitớ. Để tớ đưa cậuđi..”
_” Khôngdám. Ngạo thiếu bậntrămcôngngàn việc tôilàmsaodámlàmphiềnchứ! “
_” ThiênThiên, saoemlạinóivậy…”
_” Nam thiếu gia.. Dạo gần đâyanhrấtrảnhđi. Nếurảnhthì bớt mộtchútthờigianquantâmđến bác gáiđi. Thôi.. Em không làm phiềnmấyngười nữa anh hai, em lên phòngđây. Mấy ngườiởlại nói chuyệnvuivẻ.”
Nóirồinhanh chân chạy lênlầu. Mắccông lại bị gọilạinữathìphiền… Ba ngườiđànôngtàigiỏikhiếnbaocôgáiđốntimnaybâygiờbịmộtcôgáichánghétmuốn tránh xa.. Mỗingười có mỗisuy nghĩ riêmg, tâm trạng ngổnngangrối bời… Nhưng.. Đối tượng của họ lạilàmột… Đó là cô..
________ nhìn gì??____
hết rồiđó. Nútvoteởdưới kìa 👇👇
__________