Bạn đang đọc Trở Thành Omega Trong Tiểu Thuyết Sinh Tồn – Chương 15: Ngôi Sao Lang Thang
“Đây là trà Karen White, đặc sản của thành phố Eutopia, ngài Lam hãy nếm thử nó.” Araniochon rót trà và đưa về phía tôi.
Tôi mở kỹ năng Thẩm định thực phẩm(E) lên để kiểm tra xem ly trà có độc hay không.
[Trà Karen White mùa xuân(F)
Thực phẩm không có hiệu ứng buff hay debuff, tuy nhiên đây là loại trà thượng hạng tới từ hầm ngục hạng A, minh chứng một nền văn hóa đã chôn vùi trong quên lãng.]
“Cảm ơn…” tôi rụt rè nhận lấy và nhấp thử một ngụm.
Hưʍ…!vị của nó ngon thật đấy.
Đây là loại trà ngon nhất tôi từng uống!
Lâm Như chắc chắn sẽ ghiền nó, cô ấy rất thích trà sữa.
Có vẻ như dù bất kỳ thức ăn nào dù quý hiếm hay ngon miệng tới đâu đi nữa mà không có hiệu ứng thì cũng chỉ xếp hạng F trong kỹ năng thẩm định của tôi.
“Nó rất ngon.” tôi mở lời khen ngợi.
“Tôi mừng vì ngài Lam thích nó.” Araniochon mỉm cười “Tôi hi vọng ngài Lam có thể nán lại nơi này một thời gian, để giúp đỡ cho sự phục hồi của thành phố Eutopia.
Ngài có thể làm bất cứ điều gì ngài muốn ở đây, tôi thậm chí có thể đưa cho ngài dây chuyền Trái Tim Bạc để biến ngài trở thành người đứng đầu Eutopia.”
“Khoan đã, tôi không hiểu…” tôi hoang mang trước lời đề nghị của Araniochon, mọi chuyện diễn ra không phải quá đơn giản và bất thường sao?
“Tại sao lại là tôi chứ? Có rất nhiều thợ săn đang ở trong hầm ngục này, tôi nghĩ bản thân không có sức mạnh to lớn như vậy.” tôi nhìn về phía Araniochon chờ đợi câu trả lời.
“Ồ, ngài chưa biết sao? Hưm, có vẻ như thế giới của ngài chỉ mới bước vào thời gian thử thách nên không biết được những kiến thức cơ bản.” Araniochon phất tay lên, từ đâu đó một con quạ robot bay tới với một thiết bị màn hình kỳ lạ.
“Hi vọng những thông tin này sẽ giúp ngài Lam có cái nhìn thiện cảm hơn về cư dân ở thành phố Eutopia, chúng tôi là những sinh thể thông minh và thành thật, không như bất kỳ thế giới nào khác, chúng tôi không dối trá hay che dấu điều gì.” Araniochon nhìn tôi với đôi mắt điện tử lấp lánh “Xin hãy ở lại với chúng tôi, quý ngài Outer Great Ones.”
Outer Great Ones?
Cái thuật ngữ này…!tôi biết nó.
Bản thể duy nhất vĩ đại và tuyệt vời tới từ thế giới bên ngoài, nói dễ hiểu hơn, những kẻ xuyên không và trọng sinh đều được gọi là Outer Great Ones.
Một quy tắc bất biến tồn tại giữa các thế giới song song viết rằng, sinh vật tới từ thế giới bên ngoài luôn nhiều tiềm năng và sức mạnh to lớn hơn người bản địa.
Đó cũng là lý do vì sao trong các tác phẩm tiểu thuyết những kẻ xuyên không và trọng sinh luôn được ưu ái và mạnh mẽ.
Trọng sinh không phải quay ngược lại quá khứ mà là tới một thế giới song song khác giống với bản gốc, cho nên họ cũng là những Outer Great Ones.
Outer Great Ones không phải là những vị thần, nhưng họ là những ngôi sao lang thang đặc biệt được trời cao ưu ái.
Lâm Như đã tham khảo rất nhiều tư liệu về Ngoại Thần và Đại Cổ Thần, cô ấy đã cảm thấy điều đó thật thú vị khi áp vào những nội dung nguyên bản phi logic.
Xuyên không thật phi khoa học, trọng sinh thật bất hợp lý, nhưng nếu mọi thứ đều là một thuyết âm mưu bí ẩn nào từ những sinh vật cao cấp hơn?
“Vậy Outer Great Ones sẽ giúp khôi phục lại thành phố này? Tại sao chứ?” tôi lên tiếng hỏi tiếp, Araniochon quả thật là một nhân vật rất thẳng thắn, không giống như sẽ che dấu bí ẩn hay ý đồ của bản thân.
“Vâng, đương nhiên rồi! Nơi Outer Great Ones tồn tại thì sẽ có người chú ý đến thành phố này! Chỉ cần một cái lướt nhẹ của Đại Cổ Thần và Ngoại Thần cũng khiến phế tích này hồi sinh!” Araniochon giống như sắp bật khóc, nó nói bằng âm thanh máy móc thương cảm.
“Chúng ta chỉ tồn tại khi họ nhìn thấy, tại thời kỳ nguyên sơ đầy hỗn độn của vũ trụ, sự nhận thức là tất cả.
Thần cũng vậy, thần chỉ tồn tại khi chúng ta biết đến họ, dù thứ chúng ta biết được chỉ là sự mơ màng và bí ẩn vô tận.
Đó là mối quan hệ cộng sinh, tuy nhiên các thế giới quá nhiều để các vị thần lựa chọn để cộng sinh cùng, họ kén chọn, chỉ lựa chọn những thế giới thú vị, những câu chuyện thú vị.
Câu chuyện ở thành phố Eutopia quá nhàm chán nên nó đã bị lãng quên.”
A…!nó là mối quan hệ của tiểu thuyết và độc giả, phải không?
Tiểu thuyết có quá nhiều để độc giả lựa chọn, chỉ những tác phẩm thú vị hoặc may mắn mới được độc giả lựa chọn.
Vậy tác giả đóng vai trò gì trong mối quan hệ này?
Tôi tự hỏi trong tâm trí, bóng hình của tôi phản chiếu qua mặt nước trà.
Là kỹ năng đó…
Ân sủng của Nữ Thần.
Lâm Như là Nữ Thần ở thế giới này.
Ban đầu chỉ là suy đoán, nhưng bây giờ tôi đã khẳng định.
Kết thúc của tôi…!sẽ phụ thuộc vào mong muốn của các vị thần sao? Hay phụ thuộc vào mong muốn của Lâm Như?
“Cho nên, cậu muốn tôi ở lại đây để thu hút sự chú ý của các vị thần?” tôi nhìn thẳng về phía Araniochon một cách bình tĩnh.
“Vâng, hi vọng ngài Lam sẽ hợp tác.” Araniochon nói một cách tuyệt vọng “Biến thành hầm ngục…!là bước cuối cùng về hồi kết của một thế giới, nơi này sẽ bị thợ săn quét sạch, lấy đi hết kho báu, bi ếnthành những ký tự vô nghĩa…!tôi không thể từ bỏ được.
Ngài Lam là cơ hội duy nhất của chúng tôi…!làm ơn…”
Xin lỗi.
Không thể đâu.
Tôi không thể ở lại một hầm ngục quá lâu được.
Thật tình…!tại sao lại biết mọi thứ quá sớm như vậy? Nó không giống một nhân vật chính chút nào.
Thông thường, một nhân vật chính sẽ rèn luyện, trải qua biến cố, đối đầu với kẻ địch, tới gần hơn với sự thật và bí ẩn của thế giới.
Trong khi tôi đã hiểu sạch sành sanh mọi thứ ngay từ khi bắt đầu.
…
“Nhân vật phản diện mạnh nhất luôn là kẻ biết tuốt, đúng không?” Lâm Như mỉm cười dưới lớp nhân vật tinh linh.
“Ờ, thì như vậy khi đối đầu với nhân vật chính mới tạo cảm giác nguy hiểm và bí ẩn, hắn biết những sự thật mà nhân vật chính không biết.” tôi trả lời bằng quan điểm của bản thân.
“Hưʍ…!một mô típ cũ nhưng hiệu quả.” Lâm Như gật gù, rồi lại chuyển hướng đề tài “Cậu biết tại sao tớ thích những tiểu thuyết thể loại trọng sinh không hay xuyên sách không?”
“Ờ, đúng là cậu viết dạng tiểu thuyết đó nhiều nhỉ? Nhưng bộ Thăng Cấp Ở Trò Chơi Sinh Tồn không có tag xuyên sách.
Vậy thì sao cậu thích kiểu đó? Xuyên sách?”
“Một nhân vật đã biết tất cả tương lai sẽ lựa chọn thế nào? Trả thù hay cứu vớt? Thất bại hay thành công? Thật tò mò và phấn khích khi nghĩ tới điều đó.” Lâm Như mỉm cười tà ác “Tôi biết tất cả về bạn nhưng bạn lại không biết gì về tôi, một nữ phụ độc ác đột nhiên biến thành cô gái đặc biệt khiến mọi người mê mẩn, một nam phụ si tình đột nhiên chuyển sang câu dẫn nam chính, những kẻ xuyên không rõ ràng là nhân vật phản diện đáng sợ nhất trong bộ tiểu thuyết nhỉ?”
“Cậu nói ngôn ngữ nhân loại được không?” tôi chịu thua trước ngôn từ khó hiểu của Lâm Như.
“Ha ha, ai là đồng bọn nghe lời tớ nói sẽ hiểu ngay thôi.
Cậu nghĩ coi tại sao tiểu thuyết về một tên sát nhân vẫn thu hút được nhiều độc giả? Sở thích? Kinh nghiệm? Thói quen? Không, trên tất cả vẫn là lựa chọn.”
Nhân vật phản diện là kẻ biết tuốt, do Nữ thần lựa chọn.
Và hành động tiếp theo…!tôi cũng phải tự lựa chọn cho bản thân.
Vậy thì…!chọn ở lại hay rời đi hầm ngục này?.