Trở Thành "Nam thần" Nữ Nhân

Chương 42: Tai tiếng nghiêm trọng


Đọc truyện Trở Thành “Nam thần” Nữ Nhân – Chương 42: Tai tiếng nghiêm trọng

Editor: Nhokna – nhokna

Beta-er: Phong Vũ Tuyết Tuyết

Hạ Lẫm vừa mới cùng một vị khách hàn huyên xong, ngẩng đầu lên liền nhìn thấy An Nhàn và Elsa đang ở giữa sân khấu khiêu vũ.

An Nhàn dường như không rành khiêu vũ nhiều lắm, rất cẩn thận mà đi theo bước chân của Elsa, thần sắc chuyên chú mà nghiêm túc, không có một chút bối rối. Theo âm nhạc càng lên cao trào, động tác của y cũng càng lúc càng trở nên lưu loát, không mất bao lâu liền đã nắm giữ được các bước cơ bản, dần dần có thể đuổi kịp tiết tấu của Elsa, từ bị động chuyển thành chủ động, ưu nhã mà dẫn dắt bạn nhảy hoàn thành mỗi một động tác.

Y nắm eo Elsa, một tay đặt trên vai cô ta, mặt mỉm cười, ánh mắt như nước. Elsa dựa vào đầu vai y, thường thường cùng y khe khẽ nói nhỏ, cử chỉ thật là thân mật. Ánh đèn chiếu rọi xuống hai người, hình bóng cả hai đan xen vào nhau phảng phất như một đôi đang yêu đương say đắm.

Hạ Lẫm cầm ly rượu, tay hơi siết chặt lại, ánh mắt hắn thâm trầm, trong lòng chợt dâng lên một cổ lệ khí không thể hiểu nổi.

“Phi Thác.” Hạ Lẫm bỗng nhiên lên tiếng.

“Có chuyện gì thế?”

“Đợi lát nữa đi mời Elsa nhảy một điệu đi.”

“?”

Phi Thác đầu tiên là thắc mắc mà nhìn hắn một cái, ngay sau đó thoáng nhìn sang hai người đang khiêu vũ thì bỗng hiểu ngay. Hạ gia đây là đang ghen à? Một khúc khiêu vũ mà thôi, có cần phải khẩn trương đến thế không?

Một khúc nhảy kết thúc, Elsa bỗng nhiên nghiêng đầu hôn trên mặt An Nhàn một cái, sau đó kéo cánh tay y, tươi cười như hoa mà đi về phía khu nghỉ ngơi.

Phi Thác sợ hãi cả kinh, nhanh chóng quay đầu nhìn sang Hạ Lẫm, thấy hắn cũng không có dấu hiệu tức giận, trong lòng cũng buông lỏng. Nhưng ngay sau đó, anh ta thấy người kia đem ly rượu trong tay nhẹ nhàng đặt lên bàn, cất bước đến chỗ An Nhàn và Elsa. Phi Thác lơ đễnh nhìn, phát hiện chén rượu người nào đó vừa mới dùng đã xuất hiện vài vết rạn nhỏ…

Phi Thác: “…”

“Có tra được ảnh chụp từ đâu phát ra hay không?” An Nhàn nhìn Elsa, dò hỏi chuyện ảnh chụp.

“Chủ yếu là một ít phóng viên giải trí không nổi tiếng, bọn họ thường xuyên ở trên mạng tuyên bố các loại tin tức bát quái, khai quật danh nhân.” – Elsa chán ghét nói.

“Những người này phần lớn không thuộc về tổ truyền thông chính quy, cho nên chúng ta cũng rất khó để áp dụng thủ đoạn tiến hành xử lý theo quy chế của chính phủ.”

Trong lòng An Nhàn có chút buồn bực, cô và Hạ Lẫm làm sao lại bị người khác nói thành “Đồng tính luyến ái” chứ? Tuy rằng mấy ngày nay bọn họ cùng tiến cùng lui, nhưng bên người còn có Phi Thác và Elsa đi chung. Trước tiên không nói đến đại mỹ nữ như Elsa, Phi Thác cũng lớn lên không tồi nha, bọn họ không bát quái Elsa cùng Hạ Lẫm, thuận lý thành chương đi viết chuyện yêu đương khác giới. Cũng không bát quái Phi Thác cùng Hạ Lẫm này cùng nhau gắn bó làm bạn hai mươi mấy năm trúc mã tình đồng chí, như thế nào cố tình liền theo dõi cô cùng Hạ Lẫm chứ? Huống chi ngày thường cô ra cửa đều mang kính râm, đi cùng với Hạ Lẫm cũng không nhìn thấy được mặt mũi, vậy mà bọn họ cũng tưởng tượng rồi mở thuyền ship cặp cho được?

“Bên kia có phóng viên.” Elsa bỗng nhiên duỗi tay giúp An Nhàn sửa sang lại nơ, nghiêng người sát lại gần bên tai y thấp giọng nhắc nhở.


An Nhàn thoáng đảo qua, nhìn sang bụi rậm cách đó không xa, có một chút ánh sáng hiện lên.

Lúc này cô và Elsa đang đứng ở trên ban công, phía dưới là hoa viên của khách sạn. Tuy rằng người ngoài không có cách nào dễ dàng lẻn vào đây được, nhưng tránh ở đại thụ bên ngoài hoa viên, hoặc tầng lầu đối diện, đều có thể nhìn trộm thấy tình huống bên này.

Khóe miệng An Nhàn khẽ cong, tay trái nắm lấy eo Elsa, tay phải lạu cử động trong không trung. Những nơi mà ngón tay đi qua, lấp lánh vô số ánh sao xuất hiện, nhanh chóng đưa mình trở thành trung tâm, tựa như đang đứng trong một khung ảnh, giây trước giây sau đưa bọn nhìn trộm chụp ảnh nhìn thấy một trương lãng mạn cùng mộng ảo tề phi, hoa lệ cùng duy mĩ, nhìn thế nào cũng thấy đây là một đôi tình lữ.

Một lũ đi rình trộm nhìn thấy một màn này, không hẹn mà cùng toát ra bốn chữ mẫu: Mụ nội nhà nó!

Hai mắt mê ly Esla mà nhìn An Nhàn, tuy rằng biết đây chỉ là diễn kịch, nhưng người này lại tựa như một vị ma pháp sư ưu nhã, mang đến cho người khác kinh hỉ vô cùng.

Đang trong zone “Nùng tình mật ý”, bỗng nhiên một cổ hơi thở sắc bén từ phía sau bức tới, mang theo một trận gió mạnh, thổi qua mái tóc An Nhàn.

An Nhàn và Elsa đồng thời quay đầu lại, chỉ thấy một cái thân ảnh cao lớn thẳng tắp, đứng lặng ở sau cái bóng của bức màn, một đôi con ngươi đen hút, lại tựa như ấp ủ một hồi bão táp, áp lực mà nguy hiểm.

Thân thể Esla cứng đờ, mở miệng muốn chào hỏi, nhưng lại phát hiện bản thân không thể phát ra bất kì một âm thanh nào.

“Hoa Hoa.”

Âm thanh trầm thấp giống như kích thích cầm huyền, Hạ Lẫm vươn tay về phía An Nhàn:

“Lại đây.”

An Nhàn kì quái liếc nhìn Hạ Lẫm một cái, sau đó trấn an mag vỗ vỗ lưng Elsa rồi đi đến bên cạnh Hạ Lẫm hỏi:

“Có chuyện gì?”

Hạ Lẫm mặt không đổi sắc, mà chỉ nhàn nhạt nói một câu: “Về thôi.”

Ánh mắt hắn chuyên chú nhìn chăm chú An Nhàn, hơi thở quanh thân tụ lại, như muốn mạnh mẽ kéo y vào lòng của mình, không cho phép ai tới gần một bước. Từ đầu đến cuối, Hạ Lẫm đều không hề liếc mắt nhìn Elsa lấy một cái, nhưng ý vị bài xích và cảnh cáo lại vô cùng rõ ràng.

Elsa nhìn theo hai người rời đi, trong mắt hiện lên một tia kinh sợ.

Chẳng lẽ Hạ gia thật sự đối Minh chủ… Có tâm tư khác thường?

An Nhàn và Hạ Lẫm lên xe, cô cảm giác được tâm tình của hắn dường như không tốt lắm, nên cũng không hỏi nhiều, mà chỉ lên mạng xem xét các tin tức về quan hệ giữa mình và Hạ Lẫm.


“Em thích Elsa?” Hạ Lẫm bỗng nhiên lên tiếng.

Hả? An Nhàn không rõ nguyên do mà nhìn về phía hắn.

“Hai người đã ở bên nhau từ lúc nào?” Hạ Lẫm lại hỏi.

Lúc này An Nhàn mới hiểu rõ,hiển nhiên là hắn đã hiểu lầm mối quan hệ giữa cô và Esla. Nhưng cô không có lập tức giải thích, mà là chỉ vào trang web vừa mới mở ra, ý bảo: “Anh tự xem đi.”

Hạ Lẫm quay đầu nhìn lại, mấy cái tiêu đề bắt mắt hình lình nhảy vào trong tầm mắt.

【Tin chấn động! Duy Tự Giả thần bí đứng đầu Liên Minh có người yêu lại là một tên đàn ông?!】

【Vạch trần một nhóm người đồng tính luyến ái vô cùng nguy hiểm.】

【Đồng tính luyến ái công khai show ân ái, là nhân tính vặn vẹo hay là đạo đức suy tàn?】

Trên tức giải trí bát quái, tùy tiện đều có thể thấy được đủ các thể loại đưa tin, còn mang thêm không ít ảnh chụp. Tuy rằng trong nội dung không có đề cập đến tên Hạ Lẫm, ảnh chụp trông cũng giống thật mà lại không thật. Nhưng từ thân hình, quần áo, bối cảnh, loại xe cho đến hình biển số xe, cơ bản đều có thể đoán ra được thân phận của nhân vật chính.

Ảnh chụp là hình hắn và An Nhàn có khi sóng vai mà đứng, khi lại cúi đầu nói nhỏ, có lúc đưa tay đỡ eo, hoặc chậm rãi đối diện… Trong đó tấm ái muội nhất là tấm Hạ Lẫm cầm tay An Nhàn, cúi người nghiêng đầu, giống như đang hôn môi nhau.

Hạ Lẫm là nhân vật công chúng nổi danh toàn cầu, gia thế hiển hách, tướng mạo xuất sắc, hơn nữa còn là cường hóa giả cấp S trẻ tuổi nhất Liên Minh từ trước tới nay, hiện tại vẫn còn độc thân, chưa từng có bất kì một scandal nào. Vậy mà bây giờ ở St.Bernard truyền ra tin hắn có một người yêu đồng tính, có thể nào không khiến người khác ngạc nhiên được sao?

Người Liên Minh còn chưa kịp phản ứng lại, thì những người kì thị đồng tính ở St. Bernard đã bình loạn mắng chửi trên mạng. Các loại công kích, nhục mạ, trào phúng, phỏng đoán vô cớ nối gót nhau mà tới. Tuy rằng các từ có tính chất vũ nhục, các từ chửi rủa nhạy cảm đều bị cắt bỏ, nhưng rõ ràng không hề che dấu hết được ác ý lộ ra trong đó.

Bọn họ không dám tùy tiện vũ nhục Liên Minh Duy Tự Giả, nhưng không hề cố kị với An Nhàn. Nếu như là trước đây, thì Hạ Lẫm căn bản sẽ không để ý đến loại tin tức giải trí bát quái nhàm chán này, nhưng hắn không thể nào chịu đựng được chuyện có người chửi bới An Nhàn như thế.

“Sao lại thế này?” Hạ Lẫm lạnh giọng hỏi.

“Một vài kẻ nhàm chán không có gì làm nhàm chán viết nên thôi.”

Tuy vậy nhưng An Nhàn còn có tâm tình trêu chọc hắn:

“Kỹ thuật chụp thật ra cũng khá tốt nha, cảm giác trong ảnh chụp anh ôn hòa hơn hiện thực nhiều.”


Đó là bởi vì ảnh chụp toàn chụp đúng những lúc hắn vô ý mà toát ra tình cảm của chính mình. Mà trong hiện thực, người này vĩnh viễn sẽ không bao giờ chú ý mình có làm hay không.

Hạ Lẫm nhìn An Nhàn chăm chăm, liếc mắt một cái, rồi im lặng không nói.

“Không cần để ý dạng nói bóng nói gió này.”

An Nhàn thấy sắc mặt hắn không vui, an ủi nói:

“Dù sao mấy ngày nữa cũng về nước rồi, chẳng lẽ bọn họ còn dám chạy đến Liên Minh làm ầm ĩ à?”

Hạ Lẫm làm sao lại có thể để ý đến những tin tức không đâu vào đâu như vậy được? Hắn để ý chính là cái nhìn của người khác về An Nhàn, cùng với cách nhìn của An Nhàn đối với đồng tính luyến ái.

An Nhàn tắt trang web, thanh thản mà dựa vào đệm, bổ sung nói:

“Khi về nước, tôi và Esla sẽ thường xuyên qua lại, tận lực dời đi tầm mắt của người khác.”

Hạ Lẫm tâm niệm vừa động:

“Cho nên vừa rồi em chỉ là cùng Esla diễn kịch?”

“Đúng vậy.”

Buồn bực trong lòng Hạ Lẫm bỗng hóa hư không, khóe miệng không tự giác được mà giương lên. Một lát sau, hắn thu liễn cảm xúc của mình lại, trầm giọng nói:

“Không cần cố ý thân cận với Elsa, chuyện này tôi sẽ xử lý.”

Cho dù có là diễn kịch đi chẳng nữa thì hắn cũng không thể nào chịu đựng được chuyện An Nhàn cùng người khác ân ân ái ái. Nghĩ đến Elsa vừa rồi ở trên mặt người kia hôn một cái, lửa giận trong lòng Hạ Lẫm lạ kích động lên một lần nữa.

“Làm sao vậy?”

An Nhàn buồn bực hỏi. Đang yên đang lành, như thế nào nói đổi liền đổi?

Hạ Lẫm kéo kéo cổ áo, thần sắc ngưng trọng, âm thanh khàn khàn nói:

“Bỗng nhiên cảm thấy rất đau đầu, tinh thần lực hình như lại có chút không ổn định.”

“Thế à? Để tôi nhìn xem.” – An Nhàn xích lại gần, chuẩn bị dùng linh lực giúp hắn kiểm tra một chút.

Lúc này, Hạ Lẫm bỗng nhiên quay đầu, môi giống như vô tình mà đảo qua gương mặt An Nhàn, cánh tay thuận thế ôm lấy eo y. An Nhàn đang chuyên tâm chú ý đến vấn đề trong tinh thần lực, bỗng nhiên lại cảm giác trên mặt mình nóng lên, khó hiểu quay đầu, chóp mũi cọ qua cằm Hạ Lẫm, lúc này mới phát hiện Hạ Lẫm chỉ cách cô có hai ba centimet. Hô hấp nóng rực phả lên trên mặt cô, trong con ngươi đen trắng rõ ràng phản chiếu ra bóng hình cô, thâm thúy mà dụ hoặc, lộ ra một loại lực hấp dẫn khó có thể kháng cự được.

Trong lòng An Nhàn bỗng dâng lên một loại cảm giác kì lạ, thân thể hơi hơi ngửa ra sau, kéo ra khoảng cách giữa hai người.


“Không cần xem à?” Âm thanh trầm thấp vang lên bên tai An Nhàn.

“Hẳn là không có vấn đề gì lớn, chờ khi về khách sạn rồi lại nói.”

An Nhàn dựa vào ghế, phát hiện phía sau lưng mình lại dư ra một cánh tay, cô trở tay liền bắt lấy nó, thả lại lên trên đầu gối của Hạ Lẫm.

Hạ Lẫm: “…”

Hắn đã dốc hết sức để phát huy mị lực của bản thân, kết quả đối phương lại thờ ơ, còn có chút ghét bỏ.

Xe dừng lại trước cửa khách sạn, đứa bé mở cửa vội vàng đi tới, giúp bọn hắn mở cửa xe. An Nhàn và Hạ Lẫm trước sau xuống xe, đang chuẩn bị đi vào khách sạn, thì bỗng nhiên nghe được một tiếng hét to:

“Ghê tởm đồng tính luyến ái, mau đi chết đi!”

Ánh mắt Hạ Lẫm bỗng trở nên  lạnh lẽo, nhanh chóng ninh tiếp theo bịch nước đột nhiên bị bắn trên bầu trời.

Răng rắc! Đỉnh đầu truyền tới tiếng vật tan vỡ vang lên.

Mọi người ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy thứ gì đó vỡ ra ở trên không trung, phần lớn chất lỏng bay ra khắp nơi. Còn chưa kịp kinh hô, thì bên tai lại truyền đến một trận xé gió, ngay sau đó liền thấy chất lỏng kia khuynh soái chảy xuống, nháy mắt ngưng kết thành băng, ở không trung hình thành một tầng như vòm dù thủy tinh tạo hình kỳ lạ, tầng tầng lớp lớp, hướng bốn phía tỏa rộng ra.

Khi vòm dù thủy tinh sắp rơi xuống thì An Nhàn tiện tay đóng cửa xe lại, chỉ nghe “Phanh” một tiếng, thủy tinh ầm ầm vỡ vụn, hóa thành từng điểm sáng nhỏ, chậm rãi sái lạc, giống như từng con đom đóm xinh đẹp ở trong trời đêm lấp lánh nhấp nháy.

Bất quá một lát, ánh sáng biến mất, trong lúc mọi người còn chưa kịp hoàn hồn, thì An Nhàn và Hạ Lẫm đã đi vào khách sạn, tiêu sái rời đi.

Một màn này, bị camera giấu trong góc khuất hoàn chỉnh mà quay chụp hết lại. Vốn dĩ định chụp lại trò hề của đối phương, nhưng kết quả chẳng những bị nhẹ nhàng bâng quơ mà hóa giải, còn làm ra vẻ mặt soái đến vô cùng…

“Thưa ngài, thật sự vô cùng xin lỗi, đều là sơ sẩy của chúng tôi.” Sắc mặt giám đốc khách sạn trắng bệch, liên tục khom lưng xin lỗi với Hạ Lẫm.

“Liên Minh Duy Tự Giả bị tập kích ở quý quốc, tôi nghĩ chắc rằng các người biết hậu quả nghiêm trọng đến mức nào rồi.” Giọng nói của Hạ Lẫm bình đạm, ánh mắt lại lạnh lẽo như gió.

“Ngài cứ yên tâm, chúng ta nhất định sẽ cho ngài một phương pháp giải quyết ổn thỏa.” Khách sạn giám đốc bảo đảm.

“Chuyện này…” Hạ Lẫm lãnh đạm mà nhìn chằm chằm ông ta, “Chỉ sợ mấy người không thể đưa ra một phương pháp giải quyết hợp lý được.”

Mọi chuyện thật ra rất đơn giản, chính là một phần tử kì thị đồng tính luyến ái tiến tới, bởi vì nhất thời xúc động, mà chạy đến sân thượng ném một bịch nước nóng về phía Hạ Lẫm và An Nhàn. Chỉ một bịch nóng thì đương nhiên không hề gây ra thương tổn gì đối với Hạ Lẫm. Cho dù hắn không ra tay, thì vệ sĩ bên cạnh  cũng có thể giải quyết hoàn mỹ, nhưng trong lòng Hạ Lẫm lại so đo một chuyện khác.

Cho dù trong đó có người âm thầm kích động hay không đi chăng nữa, thì lần này hẳn cũng không định bỏ qua. Không chỉ là vì hắn đại biểu cho Liên Minh, mà còn bởi vì chuyện này liên quan đến danh dự và an nguy của An Nhàn.

St.Bernard thật sự cho rằng người Liên Minh đều là quả hồng mềm à? Mấy người bài xích đồng tính luyến ái thì lo bài xích chuyện của mấy người đi, còn muốn chạy đến trước mặt hắn để hủy đi cảm tình couple nhà hắn, đây không phải bọ hung rời hang đi tìm chết à?

Editor: Bọ hung là loài ăn phân… 


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.