Trở Thành Kẻ Vô Lại Nhà Bá Tước

Chương 59: C59 Nếu Không Thì Muốn Làm Gì Thì Làm 1


Bạn đang đọc Trở Thành Kẻ Vô Lại Nhà Bá Tước – Chương 59: C59 Nếu Không Thì Muốn Làm Gì Thì Làm 1


“…!Cậu định đọc hết tất cả sao?”
Vua lính đánh thuê khẩn trương đuổi theo sau Cale, người đang đi về phía trung tâm của khu vực chứa đầy hàng nghìn cuốn sách.

Anh ấy có vẻ căng thẳng.
“Cale, tôi vẫn nhớ những gì cậu đã nói với tôi khi đưa ra lời đề nghị.”
Bud Illis nhớ lại những điều Cale đã nói với anh lần đầu tiên họ gặp nhau.
“Cậu đã yêu cầu tôi cho cậu xem Ghi chép.”
Ghi chép không phải là một thông tin mà ngay cả Vua lính đánh thuê cũng có thể dễ dàng cho người khác xem.

Tuy nhiên, anh vẫn đưa Cale đến đây, thậm chí còn hành động lén lút.
Có một lý do đơn giản để làm điều đó.
“Cậu đã nói cậu cần biết lịch sử của White Star.”
Cale quay đầu lại và nhìn về phía Vua lính đánh thuê.
Vua lính đánh thuê bối rối.
Đó là bởi vì trong một phút ngắn ngủi, đôi mắt của Cale dường như không phải là con người.
Chúng lạnh lùng và vô cảm.

Giống như đang nhìn vào một vật thể.
Tuy nhiên, những suy nghĩ đó nhanh chóng biến mất khi Cale bắt đầu nói.
Cale đã không nói với Vua lính đánh thuê những thông tin về White Star.

Tuy nhiên, đây là thời gian thích hợp để nói ra những điều đó.
“White Star là một người tái sinh đã trải qua nhiều kiếp trong khoảng 1.000 năm.”
Vậy là đủ.
Cale xác nhận biểu hiện của Vua lính đánh thuê đang thay đổi rồi quay lại và đi về phía hồ sơ.
Bud chỉ ngây người nhìn bóng lưng của Cale.
Bộp.

Bộp.
Anh chỉ định thần lại và bắt đầu nói sau khi Rồng cổ đại vỗ vai và lướt qua anh.

Rồng cổ đại đang tiến đến Cale.
“…!Eruhaben-nim, ngài đang nói White Star là người đã chết đi sống lại nhiều lần sao?”
“Đúng.

Hắn đã đầu thai hết lần này đến lần khác.”
Eruhaben nhìn Cale, người đang dừng lại trước bàn làm việc và đang nhìn xung quanh rồi tiếp tục nói.
“Đó là lý do tại sao bọn ta đến đây để tìm kiếm những hồ sơ về hắn.

Có thể hắn đã để lại dấu vết khắp Đông và Tây lục địa trong những lần đầu thai của mình.”
Bud nhanh chóng đáp lại.
“…!Không thể nào chúng tôi không có hồ sơ về một người mạnh như vậy.”
Tuy nhiên, Bud mấp máyy miệng vài lần mà không nói được gì, ngừng ngập ngừng và tiếp tục nói.
“Nhưng mà, gần như không thể tìm thấy dấu vết của tên đó trong hàng chục nghìn cuốn sách này được đâu.”
Với tư cách là Vua lính đánh thuê hiện tại, anh có kiến ​​thức về những hồ sơ này nhiều nhất so với bất kỳ sinh vật nào khác.
“Mỗi cuốn sách có hàng trăm người được liệt kê trong đó.

Nó là…!Hầu như không thực tế khi phải đọc qua hàng trăm nghìn cá nhân được.”
Anh nhìn chằm chằm về phía Ron Molan rồi tiếp tục nói.
“Tất nhiên, tôi đã ghi nhớ tất cả những cá nhân mạnh mẽ trong năm mươi năm qua.

Chúng được coi là thông tin hiện đang ghi chép.


Ron Molan là một ví dụ về một người mạnh đến từ Đông lục địa mà dấu vết của họ đã biến mất.
Đó là lý do tại sao Hiệp hội Lính đánh thuê đang giữ hồ sơ của ông ta ở trạng thái hiện đang ghi chép.
“…!Khoảng hai trăm năm có thể làm được, nhưng một nghìn năm thì chỉ là-“
“Bud.”
Có người cắt ngang.

Đó là Cale.
“Hồ sơ đầu tiên ở đâu?”
“Haaaaaaaaa.”
Bud thở dài với Cale, người dường như đã sẵn sàng bắt đầu tìm kiếm từ hồ sơ đầu tiên.

Anh nhanh chóng bước đến chỗ Cale.
“Cale, cậu định ở đây vài năm sao? Hm?”
Bud đã trở nên thất vọng.
Anh không hiểu tại sao một người thông minh như vậy lại chọn một phương pháp như vậy.
“Tôi chắc sẽ rất hữu ích nếu tra cứu quá khứ của hắn vì White Star là một người tái sinh.

Nhưng, có những hồ sơ kéo dài cả 1.000 năm lận đấy.”
Bud nhặt một cuốn sách trên giá sách và mở nó ra.
“Nó có thông tin chung về ngày sinh, ngày tháng và năm sinh của mỗi cá nhân, về cuộc sống của họ.

Hơn nữa, chúng tôi cũng ghi lại sức mạnh mà họ sử dụng.

Mỗi cuốn sách có hàng trăm ghi chép như vậy.”
Lần đầu tiên, Bud đã cảm thấy như mình sắp chết ngạt khi  trở thành Vua lính đánh thuê và bước vào đây.
Anh đã bị choáng ngợp bởi thông tin có trong này.
Đồng thời, nó giúp anh hiểu làm thế nào Hiệp hội Lính đánh thuê có thể duy trì một lực lượng mạnh ở Đông lục địa mà không có bất kỳ vùng đất nào của riêng họ.
Họ đã có những hồ sơ có giá trị ngang với đất đai.
Ở một số khía cạnh, đây là sức mạnh đáng sợ nhất.
Đó là bản chất áp đảo của những hồ sơ này.
Bud bắt đầu chỉ ra từng vấn đề trong kế hoạch của Cale.
“Ngay cả khi cậu bắt đầu đọc từ hồ sơ đầu tiên, sẽ rất khó để nhớ được những người mạnh trong cuốn sách khi mới đi được một phần ba chặng đường.”
Ngay cả một người có trí nhớ tốt cũng khó có thể nhớ được thông tin của hơn ba mươi người.
Chỉ nhìn qua ba cuốn sách cũng sẽ khiến người đọc khó hiểu khi nhớ thông tin nào thuộc về ai.
“Hơn nữa, làm thế nào để cậu có kế hoạch tìm kiếm dấu vết của White Star? Làm thế nào cậu có thể biết được cá thể mạnh mẽ nào là kiếp đầu tiên của White Star?”
Bud đã ngửi thấy khá nhiều mùi hương đến từ White Star.
Hắn có nhiều loại sức mạnh cổ đại như Cale đến nỗi rất khó xác định chính xác mọi thứ.
“Thêm nữa, Cale, cậu không cần phải nhanh chóng tìm kiế, được White Star sao? Những gì cậu đang cố gắng làm sẽ đòi hỏi một nhóm người làm việc không ngừng nghỉ trong nhiều tháng, không, nhiều năm để có kết quả.”
Không thể chỉ đọc và nhớ tất cả những hồ sơ này.
Còn phải phân chia nhiệm vụ với những người khác.
Sau đó Bud nói điều khiến anh ấy bối rối nhất.
“Tôi chắc chắn cậu biết rõ điều này nhiều hơn bất kỳ ai khác.

Vậy tại sao cậu lại làm điều này?”
Cale nhặt cuốn sách mà Bud lôi ra và lật từng trang.
Shh.
Những trang sách cứng đơ như sách mới nhờ phép bảo quản nhanh chóng lật từng trang một.
Bud, người đang xem điều này, nói.
“Cale Henituse, cái này-“
“Tôi ổn mà.”
Bud nao núng.
Anh không phải là người duy nhất.
Những người còn lại trong nhóm đang bận rộn tìm kiếm xung quanh khu vực này đã tập trung vào Cale.
Bud hỏi Cale điềm tĩnh một câu hỏi.
“…Gì?”
Cậu ta vừa nói gì cơ?
Cậu ta có khả năng làm những gì mình vừa nói không?
Nhưng bằng cách nào?
…!Mình không hề ngửi thấy khả năng như vậy ở cậu ta.
Bud nhìn Cale mỉm cười, Cale ngừng nhìn vào cuốn sách và quay lại phía anh.
“Đầu tiên, một tuần.”
Cale cũng không định ở đây lâu.
“Tôi sẽ tìm thấy người đầu tiên trong thời gian đó.”
Một người mạnh mà cậu tin là kiếp đầu tiên của White Star.
Nếu cậu tìm thấy ngày sinh và cái chết của người đó, thì cậu chỉ cần tìm kiếm thông tin tiếp theo dựa trên thời gian chết.

Nhóm của Cale biết về sức mạnh Sát Long Nhân của White Star và những sức mạnh cổ đại.

Tất nhiên, Bud không biết chi tiết vì chưa ai trong số họ nói cho biết cả.
Nhóm của Cale có một lượng lớn kiến ​​thức về sức mạnh của White Star.
Đó là lý do tại sao có thể tìm thấy kiếp đầu tiên.
“…Làm sao? Làm sao cậu có thể tìm thấy được kẻ có khả năng là bản đầu tiên chứ?”
Cale cười khúc khích khi nhìn Bud đang thẫn thờ đứng đó.
Nó giống với biểu hiện của mọi người khi Kim Rok Soo lần đầu tiên thức tỉnh.
Giết hoặc bị giết.
Sống hoặc được sống.
Cuộc chiến giữa quái vật và con người.
Cuộc chiến giữa con người và con người.
Đó là một thế giới đầy sự hủy diệt vì tất cả những điều đó.
Kim Rok Soo đã được xác định là đã đánh thức một khả năng vô dụng trong một thế giới như vậy, một khả năng chỉ có thể giúp cậu trong một thế giới hòa bình.
Tuy nhiên, sức mạnh đó đã cho phép Kim Rok Soo sống không bằng chết.
Cậu tự tin trả lời câu hỏi bối rối của Bud.
“Cứ chờ xem.”
Sau đó cậu hỏi.
“Nó ở đâu?”
Bud lặng lẽ đứng đó một lúc rồi chỉ vào một địa điểm.
“Kệ trong cùng.

Cuốn sách đầu tiên ở phía dưới bên trái.”
Cale đi về phía địa điểm mà Bud đã chỉ.
“Cuốn sách đó là hồ sơ đầu tiên.”
Cậu nghe thấy giọng nói của Bud vọng lại từ phía sau khi cầm lấy cuốn sách đầu tiên từ giá sách ra.

Sau đó bắt đầu lật các trang.
Soạt, soạt.
Chỉ có thể nghe thấy tiếng lật trang.
Cale chỉ đứng đó đọc.
“…!Hoo.”
Bud hít một hơi lạnh trước hành động của Cale.

Tuy nhiên, anh ấy cũng chạm mắt với những người khác rồi cũng đi về phía giá sách trong cùng.
Anh cần giúp Cale.
Anh không thể chỉ đứng yên và không làm gì được.
Tuy nhiên, nhóm người đang tiến về phía Cale đã phải dừng lại.
Bud là người đầu tiên dừng lại.
Tiếp theo là Eruhaben, Choi Han, Ron và Beacrox.
Ngay cả những đứa trẻ trung bình chín tuổi cũng phải nao núng.
Soạt, soạt, soạt.
Họ chỉ nghe thấy tiếng lật trang.
Đó là lý do tại sao họ cảm thấy có điều gì đó không ổn.
Soạt, soạt, soạt.
Xung quanh Cale thật yên tĩnh.
Cậu chỉ lặng lẽ lật từng trang.
Đó là một điều kỳ lạ.
Bud không có lựa chọn nào khác ngoài hỏi.
“…!Tốc độ đó là gì vậy?”
Soạt.
Lúc đầu, nó có vẻ không kỳ quặc cho lắm.
Cale đang lật trang với tốc độ hợp lý.
…!Giống như đang đọc một cuốn tiểu thuyết.
Bud sau đó nhận ra rằng nó đã kỳ lạ ngay từ đầu.
Soạt, soạt.

Cale đang từ từ lật các trang ngày một nhanh hơn.

Có vẻ nhưchỉ nhìn lướt qua rồi lật trang khác.
Bud thậm chí đã từng có ý nghĩ này.
Cậu ta không xem xét chi tiết từng cá nhân mạnh mẽ và ghi nhớ chúng?
Cậu ta chỉ lướt nhanh qua thôi sao?
Tuy nhiên, cảm giác mà Cale mang lại dường như không phải như vậy.
Giống như đang đọc rất kỹ.
“Cale.”
Cale ngẩng đầu lên sau khi nghe có người gọi mình.
Rồng cổ đại quan sát đôi mắt của Cale với một biểu cảm kỳ lạ trên mặt ông.

Vẻ mặt của Cale vẫn vậy, nhưng đôi mắt của cậu ta rất lạnh lùng.
Rồng cổ đại không thể hỏi nhiều câu hỏi.

Ông sử dụng trí nhớ của mình về tất cả những gì Cale đã làm làm cơ sở để hỏi.
“Cậu nhớ tất cả, phải không?”
Cậu không phải đọc lướt nó, mà là thực sự nhớ tất cả thông tin, phải không?
Cale đã trả lời câu hỏi của Rồng cổ đại.
“Tất nhiên rồi.”
Cale trả lời theo cách thường ngày của mình rồi tiếp tục đọc.

Đôi mắt nâu đỏ nhìn dòng chữ bên trong cuốn sách.
Soạt.
Cậu lật một trang.
Những thông tin trên trang đó đều được ghi nhớ lại trong đầu cậu.

Tốc độ tiếp tục tăng lên.
Bud chỉ có thể lặng lẽ nhìn Cale.
…!Thật là một khả năng đáng sợ.
Anh thực sự nghĩ khả năng này thật đáng sợ.
Nó khác với ma pháp kỳ diệu, aura hủy diệt, và thậm chí là các loại sức mạnh cổ đại khác.

Khả năng này là thứ không thể nhìn thấy được.
Nó khó nhận biết đến mức thậm chí sẽ không nhận ra cậu ta đang sử dụng một khả năng nếu không nhìn kỹ.
Nó không phải là một khả năng có thể giết ai đó, nhưng Bud nghĩ khả năng này thực sự là thứ có thể giúp người dùng dễ dàng giết hoặc điều khiển một ai đó.
Mọi thứ đều được ghi nhớ lại trong tâm trí người dùng.
Bud chỉ biết nuốt nước bọt nhìn.
Tuy nhiên, anh sớm nghe thấy tiếng có người bước đến.
“Cale-nim.”
Cale ngẩng đầu lên sau khi nghe thấy tiếng gọi thận trọng.

Choi Han đang nhìn cậu.
“Chuyện gì?”
“Tôi muốn giúp đỡ.”
Choi Han lúng túng mỉm cười với Cale, người đang nhìn cậu và tiếp tục nói.
“Tất nhiên, tôi là một người đọc chậm và trí nhớ của tôi không tốt lắm, nhưng tôi nghĩ mình vẫn có thể giúp được.”
Cale nhớ lại một số ký ức trong quá khứ của mình.
Trưởng nhóm, tôi sẽ giúp chứ?
Không phải đến lúc cậu nên về nhà sao?
Không, không sao đâu.
Không được, không sao đâu.

Không phải con bạn đang đợi bạn ở nhà? Về nhà.

(Ở đây bản Eng để là Like hell its okay, like hell ở đây được sử dụng để nói một cách tức giận và nhấn mạnh một người sẽ không làm điều gì đó, không đồng ý.)
Nhưng…
Tôi làm việc đó là nhanh nhất và chính xác nhất.

Cậu không cần phải làm phần này đâu.
Cậu di chuyển cuộc trò chuyện giữa mình với một trong những cấp dưới của mình vào một góc suy nghĩ, cậu giơ tay lên.
Sau đó chỉ vào giá sách thứ hai.
“Ta nghĩ sẽ rất tốt nếu xem ở đó.”
Rất hiếm khi Cale không đưa ra các mệnh lệnh chi tiết.
Tuy nhiên, Choi Han đã mỉm cười và bước đến giá sách thứ hai.

Eruhaben và Beacrox theo sau.
Ron đứng cạnh Cale và chỉ nhìn cậu.

Ánh mắt của Ron khiến Cale vô thức nói.
“…Chuyện gì đây? Ông bất ngờ khi ta có một khả năng như thế này sao?”
Cale ngậm miệng sau khi nói điều đó.

Cậu đang nghĩ cậu đã nói một điều mà lẽ ra không nên nói.
Cậu nghe thấy Ron.
“Chà, tôi chắc là ngài chỉ giấu nó thôi, thiếu gia.”
Ron nở một nụ cười hiền hậu nói.
“Ngài thậm chí còn không cho chúng tôi biết làm thế nào ngài lại có được tất cả những sức mạnh cổ đại đó, phải không?”
Khiên, Sét lửa, Đá Tảng, v.v.
Cale chưa bao giờ giải thích cho cả nhóm làm thế nào mà cậu có được tất cả những sức mạnh cổ đại này.

Cậu luôn biến mất rồi quay trở lại khi có một sức mạnh mới.
Cale đã thoáng nghĩ việc có một thành viên trong nhóm như mình có thể sẽ khiến tình hình trở nên trầm trọng hơn.

Cale cảm thấy khó nói hơn nhiều sau khi có suy nghĩ đó, vì vậy ông già  ấy tiếp tục nói.
“Nhìn những cuốn sách như những cuốn sách khác không phải là nhiệm vụ của tôi.”
Ron tiếp tục nói với Cale hai mươi tuổi đang lặng lẽ nhìn anh.
“Tôi là quản gia của ngài, thiếu gia.

Quan tâm đến nhu cầu của ngài và ở bên cạnh ngài là nhiệm vụ của tôi.”
Ron sau đó chỉ lặng lẽ đứng cạnh Cale.
Cale lặng lẽ nhìn Ron một lúc trước khi quay lại cuốn sách.
“…!Ta đoán đó là nhiệm vụ của ông rồi.”
Cale cũng nhận ra vai trò của mình là gì.
Soạt, soạt.
Cậu đang nhanh chóng lật trang và lại nghe thấy một giọng nói khác.
“Ta, Raon Miru vĩ đại và dũng mãnh có thể đọc nhanh! Trí nhớ của ta cũng rất tốt! Ta thông minh, vĩ đại và dũng mãnh! Đó là lý do tại sao ta cũng sẽ làm!”
“…!Em…!Em cũng đã học cách đọc từ Hans và ông nội Ron! Em cũng sẽ làm điều đó!”
“Em đã đọc một cuốn sách!”
“Chị, chị thực sự là tuyệt vời!”
Cale cười khúc khích khi nghe những đứa trẻ trung bình chín tuổi nói.
Tuy nhiên, thư viện hồ sơ lớn sớm trở nên yên ắng.
Soạt, soạt.
Chỉ có thể nghe thấy âm thanh những trang giấy.
Cale sau đó nghe thấy Beacrox hỏi một câu hỏi.
“Chính xác thì chúng tôi đang tìm kiếm điều gì?”
Cale nghĩ đến White Star.
“Thu thập bất kỳ hồ sơ nào về những người mạnh sử dụng sức mạnh của Sát Long Nhân hoặc sức mạnh cổ đại.”
Một câu hỏi đến từ một người khác.
“Sức mạnh đó có phải là sức mạnh của Sát Long Nhân không?”
Đó là Bud.

Anh chạm vào mũi mình khi bước đến giá sách thứ hai.
“White Star có một mùi hương độc đáo cùng với mùi hương của những sức mạnh cổ đại.

Vậy thì tôi cũng nên giúp.”
Bud nghĩ về thông tin anh thu thập được trên White Star thông qua mùi hương của mình và lật một trang.
Tuy nhiên, có một âm thanh độc đáo trong suốt quá trình này.
Soạt, soạt, soạt.
Đó là tiếng lật giấy cực kỳ nhanh chóng.
Bud tưởng tượng Cale trở thành một ký lục sống khi anh tập trung đọc hồ sơ trước mặt mình.
* * *
“Mm.”
Ron rên rỉ trong nội tâm.
Đây là khu vực mà nhiệt độ được duy trì mọi lúc.
Không có lý do gì để ai đó phải đổ mồ hôi.
Ông ta di chuyển bàn tay của mình.
Cái khăn trên tay ông đáp xuống trán người đó.
…!Tại sao ngài ấy lại đổ mồ hôi nhiều thế?
Ron Molan có thể nhìn thấy Cale, người đang đổ rất nhiều mồ hôi.
Khuôn mặt của Cale cũng trở nên cực kỳ đỏ.
Khu vực lưu trữ hồ sơ lạnh lẽo, nhưng Cale đang nóng lên như bị ốm.
Tuy nhiên, Cale vẫn không dừng lại và tiếp tục ghi nhớ thông tin.
Sau lưng cậu có gần mười nghìn cuốn hồ sơ như chúng là dấu chân của cậu.
—–
Vui lòng không so sánh giữa bản novel và manhwa


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.