Bạn đang đọc Trở Thành Kẻ Vô Lại Nhà Bá Tước – Chương 30: C30 Chiếu Sáng 5
Một hố lớn đã được tạo ra từ cuộc tấn công của cô ấy.
“Aaaaaaa! Vụ nổ-!”
Mặt đất của quảng trường bắn lên những mảnh vụn khi nó vỡ vụn.
Mọi người cố gắng che mặt bằng cả hai tay để bảo vệ mình khỏi gió và các mảnh vỡ.
Cốp.
“…!Linh mục?”
Tuy nhiên, họ không cần phải làm điều đó.
Những linh mục mặc áo choàng trắng đột ngột xuất hiện trước mặt người dân đã đưa tay ra để chặn các mảnh vỡ.
Một trong những người dân đang đứng ngây ra đó cùng với cái túi trên tay đã vô tình nhìn vào mắt với nữ tu sĩ đang quay lại.
Đó là một phụ nữ trung niên, có vẻ ngoài hiền lành.
“Mong rằng ánh sáng ở bên mọi người.”
“A.”
Người dân bắt đầu cau mày sau khi nghe những gì nữ tu sĩ nói.
Anh có thể thấy vụ nổ đang giảm dần sau vai nữ tu sĩ.
Mọi thứ từ từ có thể nhìn thấy rõ ràng bây giờ.
“…!Thánh nữ…”
Người phụ nữ từng là tương lai của Giáo đoàn Thần Mặt trời cùng với Thánh tử Jack.
Hannah, Thánh nữ.
Cô được bao phủ bởi ánh sáng vàng và đen với một thanh kiếm dài như một ngọn giáo trên tay.
“…!Swordmaster.”
Ánh mắt anh hướng về khuôn mặt của Hannah.
Sau đó, hướng về phía tay của Hannah.
Cả hai đều nổi đầy những đường gân đen trông giống như mạng nhện.
…Necromancer.
Bất kỳ ai cũng có thể nhận ra đây là vẻ ngoài đặc trưng của một Necromancer.
Vậy làm cách nào mà một Necromancer có thể sử dụng được aura ánh sáng vàng trộn lẫn trong đó?
“Trời ơi-“
Tuy nhiên, anh chỉ có thể vội vã lùi lại sau khi nhìn thấy thứ khác.
Rắc rắc, xèo xèo-
Aura của Hannah giống như một luồng điện nổ lách tách khi nó cố gắng tiêu diệt kẻ thù của mình.
Tuy nhiên, đã có người đã tự bảo vệ bản thân trước aura bạo lực của cô ấy.
Người dân đang ngồi phịch xuống đất sau khi nhìn thấy đó là ai.
“T, tay ngày Bernard-“
Một bàn tay được bao phủ Tử mana đang cản lại aura của Hannah.
“Hehe.”
Hannah nhìn người trước mặt và bật cười.
“Chà, thưa ngài Bernard.
Ông không sử dụng kiếm của mình sao?”
“…!Thánh nữ.”
Ngài Bernard nghiêm túc đứng đó khi mana đen tiếp tục bao quanh tay ông.
Vẻ mặt hiền lành biến mất khỏi khuôn mặt của kỵ sĩ già và thay vào đó là lạnh lùng.
Tay ông ta chạm vào thanh kiếm của Hannah.
“Thật thú vị.
Tôi biết về việc các người đang bám vào Cale Henituse, nhưng…!”
Bernard nhếch mép.
“Tôi không nghĩ đến việc Thánh nữ có Tử mana -“
Lúc đó.
Một giọng nói vang lên bên trong quảng trường.
“Hỗ trợ Thánh nữ bắt tên khốn đã đầu độc cô ấy!”
Cạch, cạch cạch!
Nhiều cuộc tấn công hướng về phía Bernard.
Chính Rex là người đã hét lên Bernard là kẻ đầu độc Thánh Nữ.
Những người mặc áo choàng trắng của linh mục cũng đã tung ra các cuộc tấn công.
Hannah bắt đầu cười.
“Hỗ trợ? Ai cần các ngươi hỗ trợ hả?”
Rắcccc-
Aura vàng của cô bắt đầu bạo động.
Ngài Bernard có thể thấy điên cuồng trong mắt Hannah.
“Chính tay ta sẽ giết hết tất cả.”
“Chết tiệt.”
Ngài Bernard không ngừng chửi rủa khi buông thanh kiếm trên tay.
Sau đó lập tức lùi lại.
Bang! Bang! Bang!
Các đòn tấn công hướng thẳng đến chỗ ông vừa đứng.
Và đồng thời Swordmaster Hannah lùi lại một bước.
“Lùi lại.”
Hannah nhìn về phía anh trai Jack và bảo anh ấy lùi lại.
Tuy nhiên, Hannah không thể ngừng cười khúc khích sau khi thấy Jack đi đến cạnh cô thay vì lùi lại.
“Cale Henituse chắc hẳn đã bỏ thứ gì đó vào nước.”
“…!Hannah.”
Rắc, rắc.
Hannah dường như không nghe anh trai mình nói khi lắc lắc cổ để làm một số động tác kéo giãn.
“Anh hãy sử dụng thần lực của mình để giúp đỡ người khác mà không chạm vào em.
Đó là cách tốt nhất mà anh có thể giúp em đấy.”
Thánh tử Jack bắt đầu mỉm cười.
Đó là một nụ cười buồn.
Thần lực của Jack là liều thuốc độc đối với Hannah.
Cậu trả lời Hannah.
“Anh cũng sẽ sử dụng nó để chống lại kẻ thù.
Sức mạnh của anh chính là thuốc độc dành cho những người đó.”
Nụ cười của Hannah càng tươi tắn hơn.
Cô hiểu rõ về người thân duy nhất của mình.
Hannah và Jack.
Jack và Hannah.
Hai người họ thực sự khá giống nhau.
Chỉ là không ai biết điều đó.
Ooooooong-
Tay áo của Thánh tử Jack bắt đầu phấp phới.
Sức mạnh của mặt trời có đầy đủ khả năng chữa trị bắt đầu bao quanh cơ thể cậu.
Thánh nữ Hannah đồng thời chĩa kiếm về phía trước.
“Bây giờ tất cả mọi người sẽ có thể nhìn thấy nó.
Bàn tay của Ngài Bernard đầy Tử mana.”
Lần này, bầu không khí im lặng bao trùm khu vực vì một lý do khác.
Trong bầu không khí như thế này, chỉ cần một gì đó bất ngờ xảy ra, đều có thể xáo động và còn làm không khí trở nên trầm trọng hơn.
Bầu không khí căng thẳng khiến quảng trường trong giây lát im lặng.
Tuy nhiên, những người dân của Đế quốc sớm tràn đầy lo lắng và sợ hãi.
Ngài Bernard, một kiếm sĩ lão luyện, đang xử lý Tử mana.
Hơn nữa, bàn tay của ông ta đã biến thành màu đen sau cuộc tấn công của Thánh tử Jack.
Chuyện gì đang xảy ra vậy?
Người dân của Đế quốc dần dần bắt đầu tìm ra câu trả lời ngay cả trong tình trạng hỗn loạn của họ.
Không có gì có thể che giấu được lâu cả.
“Ha, hahaha-“
Ngài Bernard đã cười.
Các kỵ sĩ và nhà giả kim của Đế quốc bao vây ông ta và nâng vũ khí của họ về phía Thánh tử Jack.
Hơn nữa, người được mệnh danh là Tháp chủ bước đến gần Ngài Bernard và bắt đầu nói.
“Chuyện vớ vẩn gì thế này?! Ta chính là Tháp chủ!”
Khuôn mặt nhăn nhó của ông ta thể hiện rõ vẻ khó chịu.
Người mặc áo choàng của Tháp chủ chỉ vào cặp song sinh Thần Mặt trời và Rex.
“Ai dám tin lời của những tên tội phạm như ba người các ngươi, những kẻ chịu trách nhiệm phá hủy Giáo đoàn Thần Mặt trời và âm mưu phá hủy cung điện?!”
Khuôn mặt nhăn nheo nổi đầy gân, giống như thật sự rất tức giận.
“Sao các ngươi dám đưa ra những cáo buộc vô căn cứ như vậy đối với Thanh kiếm hộ vệ của Đế quốc và Tháp Chuông của Đế quốc-“
Bộp.
Một bàn tay vỗ nhẹ vào vai Tháp chủ.
Ông già mặc áo choàng của Tháp chủ quay đầu lại.
“Thế là đủ rồi.”
Đó là Ngài Bernard.
“Nhìn xung quanh đi.”
Ông già trong áo choàng của Tháp chủ nhìn quanh.
Ông có thể thấy mọi người vô thức lùi lại khi vô tình nhìn vào mắt ông.
Ông cũng có thể nhìn thấy những binh sĩ đang cầm vũ khí và hơn co lại vì sợ hãi.
Sau đó ông nghe Thánh tử Jack nói.
“Mọi người đều nhìn thấy bàn tay của Ngài Bernard và lượng Tử mana xung quanh.
Dĩ nhiên, khi thấy những thứ đó, không còn ai có thể tin vào các người được rồi.”
Ông già mặc áo choàng của Tháp chủ bắt đầu cau mày.
Ánh mắt dáo dát suy nghĩ.
Ông có thể cảm nhận được bầu không khí xung quanh.
Và ông có thể nói mọi người ở đây đều chú ý vào những gì mà Thánh tử nói hơn.
Ông già chậm chạp quay đầu lại.
Sau đó, bắt đầu lầm bầm bằng một giọng thì thầm mà chỉ Ngài Bernard mới có thể nghe thấy.
“…Thầy.”
Ông là đệ tử của Bernard.
Ngài Bernard bắt đầu mỉm cười.
Ông ta từ từ bắt đầu bước đi.
“Ngài Bernard-“
“Đội trưởng.”
Các kỵ sĩ và nhà giả kim đã đứng trước mặt Ngài Bernard để ngăn ông ta lại, tuy nhiên, ông ta đã vẫy tay.
“Di chuyển.”
Sau đó ông bắt đầu đi về phía trước.
Một người khác cũng đang đi về phía ông.
Bộp.
Bộp.
Bộp.
Bộp.
Bernard và Hannah.
Hai người họ đang đi về phía nhau.
Hannah mỉm cười khi cô ấy hỏi một câu.
“Ông sẽ chiến đấu?”
Cô có thể thấy Bernard dừng bước khi cô nói vậy.
Ngài Bernard.
Ông hơi quay đầu về phía Tháp chuông của Nhà giả kim phía sau Hannah.
Hai tay từ từ đưa lên trên.
Ooooooong-
Mana đen bao phủ cả hai tay.
Hannah sớm cảnh giác và aura lạnh sớm bao phủ mũi kiếm của cô ấy.
Bernard bắt đầu nói vào lúc đó.
“Tôi đã hiểu.
Thưa Chúa thượng của tôi.”
…Hả?
Bernard nghe thấy một giọng nói trong đầu khi Hannah bắt đầu cau mày.
– Ta để nó cho ông, Bernard.
Đó là một giọng nói nhẹ nhàng nhưng vô cùng lạnh nhạt.
Một nghìn năm.
Chúa thượng của Bernard đã là ánh sáng của ông ta trong suốt thời gian đó.
White Star.
Bernard bắt đầu mỉm cười.
“Gì-“
Hannah, người định lao vào ông ta vì khó chịu, dừng lại.
Trong đầu cô vang lên một giọng nói.
Cô ấy không phải là người duy nhất nghe thấy giọng nói.
Tất cả nhóm của Cale đều nghe thấy một tiếng nói trong đầu.
– Có một hiện diện đang đến gần.
Một hiện diện vô cùng mạnh đang trên đường đến đây.
Đó là giọng nói của Rồng cổ đại Eruhaben.
Choi Han, người đang nhanh chóng di chuyển qua Tháp Chuông Nhà giả kim với Tasha, dừng lại.
Một hiện diện mạnh mẽ?
Phải mạnh như thế nào để một con Rồng có thể gọi là mạnh mẽ?
– Ta không chắc chắn là gì.
Ta sẽ cần phải điều tra cái đó trước.
Cậu tiếp tục nghe thấy giọng của Eruhaben.
Choi Han bắt đầu đi sang một hướng khác.
Kétttt
Cậu mở một cửa sổ ở Tháp Chuông.
Cậu có thể thấy những gì đang diễn ra trong quảng trường sau khi mở cửa sổ đã bị phá hủy trong trận chiến.
Và sau khi mở ra, Choi Han đã nghe thấy giọng nói của Ngài Bernard.
Giọng nói của ông ta đủ lớn để khắp thủ đô có thể nghe thấy.
“Vứt bỏ những gì vô ích.”
Choi Han nao núng.
Vứt bỏ những gì vô ích.
Đó là nói về bản thân cậu.
Câu đó đang nói về việc cậu đã vứt bỏ một nửa tuyệt vọng của mình và lấp đầy nó bằng hy vọng như thế nào.
Choi Han lại xoay người.
– Mau lên! Choi Han, nhân loại nói hãy di chuyển nhanh lên! Hắn nói hắn có một dự cảm xấu về điều này.
Choi Han nhanh chóng chạy về phía tầng đầu tiên của Tháp Chuông Nhà giả kim sau khi Raon truyền tải những gì của Cale.
Giọng của Ngài Bernard tiếp tục vang vọng trong khu vực.
“Tôi đã không thể vứt bỏ được, nhưng người đáng kính đó đã có thể làm như vậy và có sự hoàn hảo trước mắt ngài ấy.”
Bernard quay đầu sang một bên.
“…!Ngài Bernard?”
“Đội trưởng?”
Một số binh sĩ và kỵ sĩ đang run rẩy nhìn ông.
Chuyện gì đang xảy ra vậy?
Họ là những người điển hình cho việc không biết sự thật.
Những người còn lại trong đội quân Đế quốc đang dùng ánh mắt mong đợi nhìn ông.
Ngài sẽ hành động, phải không?
Bernard có thể nhìn thấy bề trên của mình thông qua những người này.
– Vứt bỏ đi.
Vứt những thứ vô dụng đi.
Chỉ khi đó mới có thể tiến lên và lấp đầy lại bằng những thứ khác.
Bề trên của ông đã nói điều đó với ông rất nhiều lần.
Đã đến lúc phải vứt bỏ mọi thứ.
“Ông đang nói quái gì vậy?”
Bernard mỉm cười và đáp lại Swordmaster Hannah đang lao về phía mình.
“Vứt bỏ Đế quốc.”
Vứt bỏ đi?
Vứt bỏ Đế quốc?
Chính tại thời điểm này, thủ đô tràn ngập những lời nhận xét khủng khiếp này khiến ngay cả Hannah cả Hannah cũng phải ngừng lại.
Hai tay Bernard hướng xuống đất.
Ooooooong-
Mặt đất chấn động.
Một hiện diện màu đen nhanh chóng bắt đầu tràn ra khỏi Bernard.
Hannah nao núng trước sự hiện diện đó.
Cô đã quen với điều đó.
Nó tương tự với vài người.
Cô nghe thấy một giọng nói giống như tiếng rít vào lúc đó.
“Không! Đây, đây là một hiện diện khủng khiếp!”
Đó là Jack, anh trai của cô.
Hannah quay đầu lại.
Thánh tử Jack lộ rõ vẻ sợ hãi và tức giận trên khuôn mặt khi lắc đầu qua bên và tập trung khả năng chữa trị của mình.
“…!Anh?”
“Hannah! Chúng ta cần ngăn chặn ông ta lại! Anh không biết thứ đólà gì, nhưng anh biết nó rất khủng khiếp!”
Bùm!
Hannah quay đầu lại sau khi nghe thấy một tiếng động.
Cô có thể thấy cánh cửa dẫn đến cung điện phía sau các kỵ sĩ của Đế quốc đã mở ra.
“…Hả?”
Mana đen mà Ngài Bernard chuyển xuống mặt đất đã biến mất.
“Hahaha, hahaha- đây là kết quả của một khoảng thời gian dài.”
Hannah có thể thấy điều gì đó kỳ lạ khi Ngài Bernard tiếp tục cười.
“Ugh!”
“Ugh!”
Các kỵ sĩ và nhà giả kim xung quanh Ngài Bernard cong người về phía và rên rỉ.
“T, thưa ngài Bernard?”
“Tại sao, tại sao lại làm điều này với chúng tôi?”
Hannah có thể thấy đôi mắt của những người xung quanh Bernard bắt đầu bị nhuộm đen.
Ngay cả ông già mặc áo choàng của Tháp chủ cũng chịu chung số phận.
“…Thầy-“
Bernard vỗ đầu đệ tử của mình, người từng là một Tháp chủ bù nhìn.
“Một con rối sẽ luôn là một con rối.
Ta cảm thấy rất vui khi được đóng góp vào việc cải thiện thế giới của Chúa thượng.”
Tiếng la hét bắt đầu vang lên ở khắp nơi.
“Haa!”
“Aaaaaah!”
Tất cả các kỵ sĩ xung quanh thủ đô, những người mặc áo giáp với huy hiệu hoàng gia đều rên rỉ và đôi mắt của họ bị nhuộm thành màu đen.
Sau đó, họ bắt đầu di chuyển với khuôn mặt cứng ngắc.
Các kỵ sĩ với con ngươi đen tụ tập phía sau Bernard.
Họ đang di chuyển như những con búp bê khi tập trung vào đội hình phía sau Bernard.
“C, cung điện-!”
Người dân chỉ về phía cửa cung điện.
Họ có thể nhìn thấy nó qua cánh cửa mở.
Nhiều người với đôi mắt nhuộm đen đang tiến về quảng trường với vũ khí trên tay.
Các kỵ sĩ của Đế quốc.
Các quý tộc của Đế quốc và các kỵ sĩ của họ.
Nhà giả kim và pháp sư.
Họ là những lãnh đạo đã trốn thoát khỏi trận chiến Vương quốc Whipper, thuộc hạ của họ, cũng như lực lượng của hoàng tộc.
Tất cả đều có đôi mắt đen khi lao về phía người dân.
“Kiểm soát, họ đang bị kiểm soát.
Đây là hắc ma pháp.”
Thánh tử Jack, người được linh tính mách bảo điều gì đang xảy ra, bắt đầu run rẩy.
Đôi mắt nhuộm đen.
Đôi mắt của Bernard cũng bị nhuộm đen.
Đó là cảm giác khó chịu mạnh mẽ mà Rồng đã đề cập và bản thân cậu đã cảm nhận được.
Mọi thứ đang diễn ra trước mắt cậu.
“…!Hắc ma pháp kiểm soát người sống!”
Jack bắt đầu cau mày.
Giết người sống và kiểm soát người sống.
Bàn tay của Thánh tử bắt đầu run rẩy sau khi nhận ra khả năng của hắc ma pháp.
Tại sao?
Đó là bởi vì họ phải chiến đấu chống lại chúng.
Họ phải bảo vệ chống lại những người bị kiểm soát và kiềm chế họ lại.
Cũng có thể có những người vô tội trong nhóm đó.
Trái tim của Jack đang dao động.
Đó là thời điểm đó.
“Ca, thiếu gia!”
Cậu nghe thấy giọng nói của Rex.
Jack ngẩng đầu lên.
Một người mặc một chiếc áo choàng bình thường không giống như những người xung quanh đang từ từ đi xuống từ đỉnh Tháp Chuông.
Đó là Cale.
Jack cố gắng bước tới rồi ngừng lại.
Cale không đến một mình.
Cậu thả người trong tay xuống đất.
Người đó là người thấp nhất xung quanh họ.
Áo choàng trắng đang kéo trên mặt đất và nó quá lớn đến nỗi hoàn toàn không nhìn thấy người đó.
“…Cô Mary.”
Necromancer, Mary.
Jack không nói nên lời khi nhìn thấy cô.
Và Mary đi ngang qua cậu.
“Chúng ta chỉ cần thanh tẩy nó.”
Mary tự tin và dường như không do dự chút nào.
“Cậu có thể làm điều đó, Jack.”
Cơ thể Jack khẽ giật.
Thanh tẩy.
Thanh tẩy ai?
Ánh mắt cậu hướng về những người có đôi mắt đen.
Jack có thể thấy Mary bắt đầu bước đi khi cậu quay đầu lại.
Cô mở miệng nói.
“Bây giờ đến lượt tôi?”
Cô nghe thấy một giọng nói bình tĩnh sau lưng mình.
“Đúng.”
Đó là giọng của Cale.
“Cô muốn làm gì cũng được.”
Mary mỉm cười và dừng bước.
Cô ấy đang đứng trước mặt Hannah, vươn cả hai tay ra khỏi áo choàng.
Đôi bàn tay này nổi đầy gân đen không giống như bàn tay mịn màng của Bernard.
Đôi tay đó đã hướng về phía trước.
Lực lượng của Đế quốc, quý tộc, thuộc hạ của quý tộc, và các nhà giả kim.
Tất cả đều đang trong đội hình, tạo ra một đội quân đủ loại.
Ngài Bernard đang đứng trước đội quân đó.
Ngài Bernard và Mary đã chạm mắt nhau.
Ngài Bernard bắt đầu nói.
“Vậy là, cô đã sống sót được, Necromancer cuối cùng.”
Mary bắt đầu nói.
“Tôi sẽ phá hủy nó.”
“Gì?”
Câu trả lời của Bernard đã bị át đi.
Lật phật, lật phật.
Tay áo choàng trắng bắt đầu tung bay.
Một hiện diện tối hơn màn đêm bắt đầu tuôn ra từ cơ thể của Mary.
“…Mạnh.”
Đôi mắt của Jack mờ đi khi lẩm bẩm một mình.
Một sức mạnh bóng tối mạnh mẽ như sức mạnh của Ngài Bernard bao quanh ông ta.
Chúng ta chỉ cần thanh tẩy nó.
Jack ngẩng đầu lên khi nghĩ về những gì Mary vừa nói.
Kétt- Két-
Những con chim xương trắng đáp xuống sát mặt đất.
Những Thánh Kỵ sĩ trên bầu trời mở túi không gian của họ trong không khí.
Riiiiiip-
Không, là xé chúng.
Những thứ màu trắng bắt đầu rơi ra từ đó.
Những thứ màu trắng này là xương.
Những thứ đó bắt đầu di chuyển giống như vẫn còn sống khi chạm vào hiện diện đen của Mary.
Mary bắt đầu nói.
Ánh mắt của cô chỉ tập trung vào Ngài Bernard.
“Tôi sẽ phá hủy nó.”
Một con Rồng Xương Trắng lớn xuất hiện phía trên thủ đô của Đế quốc vào lúc đó.