Trở Thành Kẻ Vô Lại Nhà Bá Tước

Chương 3: C3 Theo Bản Năng 3


Bạn đang đọc Trở Thành Kẻ Vô Lại Nhà Bá Tước – Chương 3: C3 Theo Bản Năng 3


Tuy nhiên, Cale nhanh chóng ngập ngừng.
Cậu đáp lại một cách tự nhiên sau khi nhìn thấy đôi tay bị thương của Choi Han.
“Không, đừng bận tâm.”
Cậu cảm thấy có vẻ mình sẽ có vé một chiều sang thế giới bên kia nếu lúc này bị Choi Han tát.
Là một người luôn gắn bó với việc sống sót, Cale chỉ cần nhai chiếc bánh táo và dồn sức vào đôi chân đang run rẩy của mình khi đứng lên.
“Cale-nim, cậu ổn chứ?”
Choi Han mím môi hỏi.
Mình chắc cậu ấy sẽ nói vẫn ổn.
Đó là cách Cale luôn trả lời.
Choi Han từ từ đỡ Cale trong khi tránh ánh mắt của Cale.

Và cậu nghe thấy tiếng lầm bầm.
“Ngươi nghĩ ta ổn chứ?”
“…Hả?”
Ý cậu ấy là cậu ấy không ổn sao?
Vẻ mặt của Choi Han trở nên cực kỳ nghiêm túc vì đây là lần đầu tiên Cale trả lời như thế này.

Cale tiếp tục nói.
“Ta không thể hiểu được những gì có thể đã xảy ra với Đại Ngàn lúc này.

Ngươi nghĩ ở đó sẽ ổn chứ?”
Adin, tên khốn kiếp đó.

Sẽ thật lãng phí nếu tên rác rưởi đó chỉ bị thiêu chết!
Cale tức giận khi nghĩ đến Hoàng Thái tử, Honte và Đại Ngàn.

Cả người cậu đang sôi sục.
“Ha, Cale-nim, cậu thực sự-“
Cale, người không biết Choi Han đang nghĩ về điều gì, cậu lắc đầu, nhìn sang chỗ khác và chỉ tay lên trời.
Phạch-
Một trong những con chim xương trắng đáp xuống mặt đất.

Nó khiến tro vàng hồng một lần nữa bay lên.
“Chỉ huy-nim, làm ơn lên đi.”
Kỵ sĩ của Vương quốc Paerun trên đầu con chim xương trắng đã bước xuống.

Người lùn cũng trao dây cương cho Cale.

Cả hai đều có vẻ mặt tôn kính, tuy nhiên, Cale tỏ ra vô cùng khó chịu và không quan tâm đến và nhanh chóng di chuyển.
“Này, Choi Han.”
“Vâng, Cale-nim?”
Cale đã bước lên con chim xương trắng và nắm lấy dây cương rồi chỉ ra sau lưng mình.
“Leo lên.”
“Sao cơ?”
Cale thờ ơ trả lời Choi Han đang ngơ ngác bối rối hỏi lại.

Bây giờ họ không còn nhiều thời gian để lãng phí.
“Ngươi không định đánh nhau à?”
Ah.
Choi Han lập tức tỉnh táo lại.

Cậu quay đầu và nhìn thấy sự tôn trọng trong đôi mắt của Người lùn lửa và kỵ sĩ Vương quốc Paerun đang nhìn Cale.
Sau đó cậu ta quay đầu nhìn Cale.
Raon nói tấm của Cale vẫn ổn, dù đã bị chảy máu một chút và chân hơi run.
Tuy nhiên, cậu ấy vẫn nói Hãy chiến đấu.
“Tôi sẽ chiến đấu.”
Lập tức Choi Han nhảy lên đầu con chim xương trắng.
Con chim xương trắng nhanh chóng vỗ cánh khi Choi Han vừa đứng vững trên người nó.
Tuy nhiên, nó không phải là con chim lớn nhất, con chim này cỡ trung bình này nhanh chóng bay lên trời.

Nó là con nhanh nhất trong số các con chim xương trắng hiện tại.
Điều này là hiển nhiên.
Trên con chim xương trắng có Choi Han và Cale đang sử dụng, một giọng nói mà người khác không thể nghe thấy vang lên.
“Nhân loại, ta cũng sẽ chiến đấu!”
Raon đang điều khiển con chim xương trắng.
Raon và Choi Han có thể nhìn thấy rõ bức tường đất của Đế quốc khi con chim bay trên trời.
Baaaaang! Baaaaang!
Những con chim xương trắng, kỵ sĩ của Vương quốc Paerun và Người lùn lửa đều đang chiến đấu chống lại lực lượng của Đế quốc.

Tất cả đều nhắm đến một người.

Hoàng Thái tử Adin.
Chúng ta cũng sẽ đến đó.
Choi Han đã quyết định.
“Chúng ta di chuyển thôi.”
Choi Han gật đầu trước nhận xét của Cale.

Sau đó bối rối.
“…!Cale-nim?”
“Nhân loại?”
Choi Han và Raon đều bắt đầu lo lắng sau khi nhìn thấy con chim xương trắng đang di chuyển nhanh chóng và mái tóc đỏ bồng bềnh của Cale.
“Nhân loại! Ngươi có đột nhiên thèm ăn gì không? Ngươi có cảm giác mình sắp ngất đi không? Ngươi không thể bất tỉnh! Ta sẽ phá hủy mọi thứ nếu ngươi bất tỉnh!”
Raon lo lắng hét lên.
“Tại sao? Nhân loại, tại sao lại rút lui?”
Cale đang tiến về Vương quốc Whipper thay vì Đế quốc.
Cậu đang điều khiển con chim bay rất nhanh về phía Vương quốc Whipper.

Choi Han và Raon hoàn toàn bất ngờ, cũng như Rosalyn, Harol và Toonka, những người chào đón họ.
“Thiếu gia Cale! Cậu có bị thương ở đâu không?”
Rosalyn gần như chạy về phía rìa của tòa tháp khi cô ấy hét lên trước khi ngập ngừng.

Cale, người điều khiển con chim đến gần, hét lên về phía cô.
“Cô Rosalyn, kiếm!”
Choi Han nhận ra bây giờ trong tay cậu không có kiếm.
Cale cũng đưa tay ra.
“Mary, đi thôi!”
Cô ấy đã ở trên tòa tháp này suốt thời gian qua.
Mary, người đã khoác chiếc áo choàng đen thường ngày, bước tới mỏm đá.

Cô chỉ cần ngồi lại và xem mọi thứ trong trận chiến này.
Cale cần cô ấy hơn bất kỳ ai khác trên chiến trường này.
Cale nói với Mary, người không hề lộ mặt vì áo choàng đã che đi.
“Đó là hắc ma pháp.

Tôi nghĩ ở đây cô là người hiểu rõ nhất về nó.”
Mary đưa tay qua mỏm đá.

Cale nắm lấy tay cô ngay khi bàn tay có những đường đen giống mạng nhện xuất hiện ra bên ngoài áo choàng.
Sau đó cậu trở nên lo lắng.
Tay cậu đang run.
“Raon!”
“Haizz, nhân loại, được rồi!”
Raon thở dài rồi hỗ trợ Cale kéo Mary lên đầu con chim xương trắng, người không đủ sức để làm điều đó.
“Mary, ta không biết gì về hắc ma pháp cả! Nhưng ta có thể chiến đấu thực sự tốt nếu cô dạy ta!”
Rosalyn đứng ở rìa mỏm đá và đưa tay ra khi Raon thì thầm vào tai Mary.
“Choi Han!”
Sau đó cô ấy ném thanh kiếm.
Lạch cạch!
Choi Han dễ dàng bắt được thanh kiếm.
“Thật đáng kinh ngạc khi cậu đưa nó cho tôi nhanh như vậy.”
Choi Han nhếch mép và chạm vào thanh kiếm của mình.

Đó là thanh kiếm của cậu.
Đó cũng là thanh kiếm mà Cale đã trao cho cậu trong trận chiến lãnh địa Henituse sau khi nói cậu ta sẽ tạo ra một huyền thoại.

Thanh kiếm đó lại nằm trong tay Choi Han.
Cạch.
Choi Han cởi bỏ mũ giáp đen và ném nó đi.
Mọi thứ đã trở lại bình thường.
Cale xác nhận mọi người đã sẵn sàng trước khi kéo dây cương quay lại.
Họ cần phải ra chiến trường ngay khi họ đã sẵn sàng.
“Thiếu gia Cale!”
Cale quay đầu nhìn Rosalyn vừa gọi cậu.

Rosalyn mỉm cười và tiếp tục hét lên.
“Tôi sẽ cho Đại Ngàn, Vương quốc Roan và liên minh biết về những gì đang xảy ra!”
Cô ấy thực sự thông minh.
Đây là lý do tại sao Cale có thể di chuyển mà không cần lo lắng sau lưng.

Rosalyn sẽ giải thích cặn kẽ tình hình đã thay đổi cho những người còn lại của liên minh.
“Ta sẽ lên kế hoạch điều khiển hướng các cuộc tấn công!”

“Mở cổng! Các chiến binh, theo ta!”
Tham mưu trưởng Harol và Đại tướng quân Toonka cũng đã tỉnh lại và bắt đầu thực hiện nhiệm vụ của mình.
Cale quay đầu chim xương không chút do dự.

Sau đó cậu siết chặt dây cương và thông báo cho những người trên con chim.
“Chúng ta sẽ di chuyển nhanh.”
Họ cần phải nhanh chóng giải quyết mọi việc ở đây.
Họ phải đi đến Đại Ngàn.

Họ không thể để cho tuyệt vọng đen lan tràn nhuốm đẫm Đại Ngàn được.
“Mọi người, giữ thăng bằng, Raon.”
“Được rồi!”
Két két.
Chim xương trắng nhanh chóng tiến về phía lãnh đạo của kẻ thù.
Cale cảm nhận làn gió mát lướt qua mặt khi họ đến gần những con chim xương trắng khác trên trời.

Ở đây, cậu có thể thấy tình hình hiện tại của trận chiến.
Baaaaang! Baaaaaang!
Một loạt các ma pháp dường như vô tận đến từ phe Đế quốc.
“Đội pháp sư số 2, nhắm vào Người lùn và kỵ sĩ trên những con chim kia!”
“Những con chim! Đội pháp sư số 3, phá hủy những mảnh xương đó!”
Các kỵ sĩ bao vây Hoàng Thái tử.
“Chúng ta phải bảo vệ điện hạ! Dựng khiên lên! Các chiến binh, ít nhất thì các ngươi cũng có thể ném đá, nhắm vào bọn chúng!”
“Mọi chuyện sẽ kết thúc nếu những cái móng của những con chim đó bắt được chúng ta! Bảo vệ điện hạ bằng mọi giá!”
Honte và Phó tháp chủ đứng bên cạnh Hoàng Thái tử và các nhà giả kim cũng đang vây quanh hắn.
Sư tử đã lùi lại từ lâu, còn các quý tộc bận chiến đấu hoặc rút lui với các kỵ sĩ xung quanh.
“Chặn chúng lại mau! Các ngươi phải bảo vệ ta trước!”
“Hỗ trợ điện hạ! Chúng ta chỉ có thể thắng trận chiến này nếu điện hạ còn sống sót!”
Những tiếng la hét và thất thanh khắp căn cứ của Đế quốc.

Đôi cánh của một con chim xương trắng phủ ngay trên bóng họ.
Kétttttt- Kéttttttt-
Âm thanh pháp ra từ đôi cánh làm bằng xương truyền cảm giác sợ hãi đến tim mỗi người thuộc phe Đế quốc.
Người chỉ huy bầy chim xương trắng không thể nén được tiếng cười.
“Kehehe, hehe!”
Clopeh Sekka.

Hắn cảm thấy lạnh sống lưng.
Đế quốc đã chiến đấu tốt dù không có golem.

Sự thật hiển nhiên đó khiến hắn ớn lạnh.
Những con chim xương trắng không thể phá hủy hoàn toàn tấm khiên do các pháp sư của Đế quốc tạo ra.
Baaaaang!
Cái mỏ của con chim xương trắng mổ vào tấm khiên.
“Ugh!”
Một trong những pháp sư ho ra máu khi khiên bị vỡ.

Tuy nhiên, một pháp sư khác xuất hiện ở vị trí đó và tạo ra một tấm khiên khác xung quanh Hoàng Thái tử.
Hàng trăm tấm khiên tập trung tại một chỗ.
Adin bị các nhà giả kim và Kỵ sĩ Hoàng gia bao vây bên dưới những tấm khiên đó.
Clopeh và Adin chạm mắt.
Clopeh có thể thấy miệng Adin đang mấp máy.
Là ngươi, phải không?
Adin thoải mái nhìn Clopeh giống như hắn đã hiểu ra mọi chuyện.
Kỵ sĩ hộ vệ Clopeh Sekka.
Ngươi là Kỵ sĩ Hộ vệ Clopeh, phải không?
Adin có thể thấy khóe môi của linh mục tóc trắng mà hắn chắc chắn đó là Clopeh đang bắt đầu cử động, thì thầm nói.
Linh mục tóc trắng bắt đầu nói.
“Đồ khốn ngu ngốc.”
Linh mục không thể từ chối hành động theo cách này.

Ngay khi cảm nhận được một người đang đến gần mình, Clopeh, Swordmaster, đã ngẩng đầu lên.
“Cale-nim, ngài ở đây.”
Cale Henituse.
Clopeh mỉm cười khi thấy sự hiện diện của Cale.

Sau đó hắn nhanh chóng điều khiển con chim xương trắng của mình sang một bên.

Swoooooooosh-
Một cơn gió mạnh và nhanh lướt qua má Clopeh.
Con chim trắng mà Cale Henituse đang điều khiển bay qua hắn cực kỳ nhanh chóng.

Điều đó đủ để Clopeh nhận ra.
Mọi chuyện đã bắt đầu.
Hắn nhanh chóng hét lên.
“Đã đến lúc tấn công toàn diện! Tấn công bằng những gì các ngươi có! Đập mạnh vào!”
Cậu đang bảo họ tấn công vào những tấm khiên.
Khoảnh khắc mà cậu ra lệnh cho mọi người.

Cale chỉ nhìn xuống đôi mắt của con quái vật và nói.
“Mary.”
“Vâng, thưa ngài, tôi đã chờ đợi.”
Mana đen bắt đầu tuôn ra từ tay Mary.

Sau đó, nó đáp xuống đầu con chim xương trắng mà họ đang ở trên đó.
Con chim xương trắng từ từ chuyển sang màu đen.
Không, nó đã loại bỏ lớp sơn trắng đang phủ lên màu ban đầu của nó.
Chim xương trắng biến trở lại thành chim xương đen.
Nó trở lại hình dáng thật của nó.

Mọi thứ nhất định phải mạnh nhất khi ở hình dáng ban đầu.

Mana đen của Mary thấm vào xương đen của con chim xương đen, khiến nó tỏa sáng ngay cả trong bóng tối.
Clopeh đã đưa ra một mệnh lệnh khác.
“Mở ra một con đường!”
Cale hạ thấp người.

Cậu tăng tốc độ của con chim xương đen hơn nữa.

Con chim xương đen biến thành một mũi tên đen.
Và lúc đó cậu chạm mắt với Hoàng Thái tử Adin.
Clopeh hét lên sau lưng cậu.
“Phá hủy bất cứ thứ gì cản đường Chỉ huy!”
Mở ra một con đường.
Chặn các cuộc tấn công của kẻ thù để Cale có thể tiến về phía trước mà không cần lo lắng về bất cứ điều gì khác.
Bang! Bang! Baaaaang!
Những con chim xương trắng dùng thân mình để đâm vào ma pháp.
“Phát động nhiều ma pháp hơn nữa! Củng cố những tấm khiên nhiều hơn nữa! Chúng ta không thể để chúng vượt qua!”
Đội trưởng đội Pháp sư của Đế quốc đã đưa ra mệnh lệnh trước khi hỏi Hoàng Thái tử.
“…!Ngài có cần tôi chuẩn bị sẵn sàng dịch chuyển ngài không?”
Dịch chuyển.
Điều đó khác với việc rút lui về phía sau.
Dịch chuyển tức là thoát khỏi chiến trường.

Hành động đó sẽ là một thứ  hạ thấp phẩm giá của Đế quốc.
Tuy nhiên, họ bị hạn chế hành động vì lũ golem đã biến mất, còn những con chim xương trắng tiếp tục tấn công.
“Tốt thôi.”
Tuy nhiên, Hoàng Thái tử không chịu rút lui.

Đội trưởng cảm thấy Adin đang hành động giống như hoàng đế tương lai của Đế quốc và tiếp tục nói.
“Tạo thêm khiên!”
Bây giờ hắn thậm chí có thể nhìn thấy khuôn mặt của Cale khi con chim xương đen tiến đến gần họ.
Đó là cách họ đã tiếp cận lúc này.
Thứ duy nhất mà Đội trưởng có thể dựa vào là những tấm khiên.
Hắn dồn hết sức lực vào tấm khiên.
Thời điểm đó.
Cale lao về phía những tấm khiên được hàng trăm pháp sư của Đế quốc tạo ra mà không hề dừng lại.
Baaaaang! Bang!
Những con chim xương trắng đã giúp cậu tạo ra một con đường thẳng.
Cale siết chặt đôi tay đang nắm chặt dây cương.
Cậu không còn chút sức lực nào trong người.
Cậu cảm thấy mệt mỏi vô cùng.
Cậu không còn sức để sử dụng sức mạnh cổ đại nào nữa.
Câu sẽ ngất xỉu hoặc ai biết được điều gì có thể xảy ra nếu cậu cố sử dụng chúng thêm lần nữa.
Tuy nhiên, cậu không thể dừng lại.
Cậu biết phải làm gì.
Khiên của Đế quốc hiện đang ở trước mặt cậu.
Mọi người đều tin con chim xương đen này sẽ đâm vào nó tại đây.
Tuy nhiên, quyết định của Cale lại khác.
“Raon.”
Cale gọi sự tồn tại vô hình mà cậu không thể thấy nhưng biết nó luôn ở cạnh mình.
“Chọc thủng nó đi.”
Thậm chí cậu không cần nghe câu trả lời.
“Hả hả?”
“T, tấm khiên!”
“Không!”
Khiên của Đế quốc bắt đầu tan chảy.
Ban đầu nó chỉ là một chấm nhỏ.
Một chấm nhỏ xuất hiện trên những tấm khiên được làm bởi hàng trăm pháp sư, bao gồm cả một số pháp sư thượng cấp, và cái chấm đó dần lớn hơn, trở thành một cái lỗ lớn hơn.
“Không! Tấm khiên bị vỡ rồi!!!”

Đội trưởng đội Pháp sư hét lên khi Cale dẫn con chim xương đen bay qua chỗ tấm khiên đã tan chảy.
Hoàng Thái Tử lúc này đang ở ngay trước mặt cậu.
“Tấn công! Mau tấn công con chim xương đen!”
Các pháp sư có khiên bị tan chảy khẩn cấp tung ma pháp về phía Cale.
Cale đã chạm mắt với Hoàng Thái tử khi bay ngang qua.
Adin nở một nụ cười thoải mái trên khuôn mặt khi được lực lượng Đế quốc bảo vệ sau lưng.
Cale không biết điều gì đã làm cho tên khốn này cười như thế này, tuy nhiên, cậu cũng mỉm cười đáp lại.
Sau đó cậu bắt đầu nói.
“Choi Han.”
Là vậy đó.
Cale có thể thấy có người đạp vào đầu con chim xương đen và bay thẳng về phía trước.
Choi Han.
Aura đen thoát ra từ thanh kiếm của cậu.

Kiếm sĩ không còn bất kỳ giới hạn nào nữa, lao về phía Hoàng Thái tử.
“Chính ngươi là người đến vì ta.”
Hoàng Thái tử Adin đã mở rộng vòng tay và chào đón Choi Han.

Sau đó khinh thường Choi Han.
Choi Han đáp lại lời kinh thường đó bằng một biểu hiện nghiêm túc khi vung kiếm.
“T, tránh ra!”
“Điện hạ, xin hãy tránh ra!”
Aura đen rời khỏi thanh kiếm của cậu và nhắm xuống.
Baaaaaang!
Có một vết lõm trên bức tường dơ.
Tuy nhiên, đòn tấn công đã quá rõ ràng.

Hoàng Thái tử được các kỵ sĩ và nhà giả kim bảo vệ và đã né được.

Nụ cười trên mặt hắn vẫn chưa biến mất.
Đây là trình độ của mình.
Adin là kẻ có thể lấy đi mạng sống của ai đó trong khi được người khác bảo vệ.
Tại sao hắn không hào hứng được chứ?
Tuy nhiên, biểu hiện của Hoàng Thái tử nhanh chóng thay đổi.
“Đồ khốn!”
Choi Han đồng thời lầm bầm về phía Hoàng Thái tử.
“Ngươi đang nhìn đi đâu vậy?”
Cậu ta đã mỉm cười.

Sau đó, cậu ta kích hoạt aura của mình rồi lao về phía Hoàng Thái tử.
Tuy nhiên, Adin không nhìn Choi Han.

Không, hắn không thể nhìn cậu ta.
Con chim xương đen đã không dừng lại khi Choi Han đã xuống.
Cale đã hướng tới một mục tiêu duy nhất ngay từ đầu.
Aura của Choi Han đã làm cho Hoàng Thái tử phải tránh sang một bên.
Khi các kỵ sĩ cần bao vây hắn, Adin không có lựa chọn nào khác ngoài việc tránh xa ai đó để tránh đòn tấn công của Choi Han.
Hoàng Thái Tử hét lên.
“Honte-!”
Honte, đệ tử của Tháp Chủ.
“Nhanh lên và bảo vệ Honte!”
Lần đầu tiên Adin vô cùng khẩn trương hét lên.
Caaw.
Tuy nhiên, mỏ của con chim xương đen đã mở ra hướng về phía Honte.
Necromancer Mary đang ở bên trong cái mỏ đó với mana đen của cô ấy nhắm thẳng vào kẻ thù.
Necromancer duy nhất trên lục địa bắt đầu nói.
“Thiếu gia, tôi đã sẵn sàng.”
Cale bắt đầu suy nghĩ.
Hoàng Thái tử không thể ngăn cản những con golem của Đại Ngàn.

Golem đã được tạo ra bằng hắc ma pháp bởi Tháp Chuông của Nhà giả kim.
Trong trường hợp đó, họ không nên bắt thủ lĩnh của tòa tháp sao?
Con quái vật trên mặt đất.
Đó là nói về Honte.
Cale nhìn xuống đôi mắt của Honte vô hồn, thứ duy nhất tràn đầy sức sống.

Honte nhẹ nhàng bắt đầu nói khi chuẩn bị đối mặt với Cale.
“Thật thú vị.”
Một màu đen bắt đầu xuất hiện xung quanh Honte.
Các thủ lĩnh nhà giả kim đã bảo vệ hắn.
Không giống như các kỵ sĩ và nhà giả kim cấp thấp đã đến để bảo vệ Hoàng Thái tử, các thủ lĩnh giả kim đang bảo vệ Honte khi aura của Choi Han ập đến.
Cale bắt đầu mỉm cười.
Cậu siết chặt dây cương hơn nữa và tăng tốc độ của con chim khi nói.
“Mary, Raon.”
Một ánh sáng xanh đậm trộn lẫn với mana đen của Mary ngay lúc đó.
– Nhân loại, ta sẽ giúp Mary! Hai chúng ta sẽ làm được!
Sức mạnh của Necromancer và Rồng kết hợp để biến thành một con dao găm nhỏ và sắc bén.
Cale nhìn về phía Honte, người đang kích hoạt mana đen của mình và ra lệnh.
“Lửa.”
Một mũi tên màu xanh đậm có kích thước bằng cánh tay của một người bắn ra từ mỏ của con chim xương đen.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.