Trở Thành Kẻ Vô Lại Nhà Bá Tước

Chương 195: C195 Đồ Ngu Ngốc! 1


Bạn đang đọc Trở Thành Kẻ Vô Lại Nhà Bá Tước – Chương 195: C195 Đồ Ngu Ngốc! 1


Cale, người vừa vào Renche, thủ đô của Vương quốc Molden, gấp tấm bản đồ trong tay và đưa cho Jopis.
Đó là một trong hai tấm bản đồ cậu nhận được từ cô ta.
Cale hơi cau mày và bắt đầu nói.
“Có vẻ như chúng ta sẽ không thể xâm nhập từ trên mặt đất.”
“Có vẻ vậy.”
Jopis cũng cau mày không ngừng.
“Cale-nim.”
Cale quay đầu về phía vừa phát ra giọng và Choi Han đang đi về phía chỗ cậu đang trốn.
“Tôi đã kiểm tra và lối vào cuối cùng cũng bị chặn.”
“…!Có vẻ như mọi thứ trở nên phức tạp hơn nhiều.”
Tasha mặc áo choàng thở dài.
Jopis mặc áo choàng tương tự cắn chặt môi cô và dùng ánh mắt xuyên thấu tập trung vào tấm bản đồ mà Cale đưa cho cô.
“Trong trường hợp đó, chúng ta có thể nói không có cách nào để bí mật xâm nhập vào Cung điện Molden từ trên mặt đất.”
Ánh mắt cô không thể rời khỏi những chấm nhỏ màu đỏ trên bản đồ.
“Ngay cả lối vào bí mật mà tôi đã đào và lối vào bí mật đã được duy trì qua nhiều thế hệ như một lối thoát cho gia đình hoàng gia cũng bị chặn lại.”
“Elisneh hẳn đã chặn tất cả các lối vào.”
“…!Con đi*m khốn nạn tỉ mỉ một cách vô dụng.”
Cale giả vờ như không nghe thấy những lời thô tục của Jopis.

Sau đó cậu nhìn xung quanh những người khác.

Tất cả đều nghiêm túc.
Cale nhìn quanh một chút và bắt đầu nói.
“Chúng ta chờ một chút, những mạch nước ngầm vẫn là một lựa chọn.”
Họ vẫn có thể sử dụng các mạch nước ngầm để xâm nhập vào cung điện.

Tasha gật đầu đồng ý.
“Đúng rồi.

Rất khó để thay đổi các tuyến mạch nước ngầm nếu không có một dự án xây dựng lớn.

Nước có đầu sông, cuối sông nên vẫn tồn tại.”
Có những chiến binh Dark Elf hiện đang điều tra đoạn cuối của mạch nước ngầm nối với cung điện cũng như nhiều lối vào có khả năng khác trên khắp thủ đô.
“Chúng ta có thể đi vào bằng mạch nước ngầm dù nó khó hơn nếu đi từ trên mặt đất.”
Tasha nói chuyện đó sẽ không phải là một vấn đề lớn.

Tuy nhiên, trông Jopis không hề giảm bớt lo lắng.
“…Không.

Sẽ rất khó để sử dụng những con đường đó.”
“Sao cơ?”
Jopis lắc đầu không đồng ý với Tasha.
“Elisneh.

Con đi*m đó có lẽ đã cho canh gác các mạch nước ngầm vì ả thậm chí còn chặn đường thoát của hoàng tộc.”

Một người khác mặc áo choàng đến gần họ ngay lúc đó.
Đó là một trong những Dark Elf đã đi tìm lối vào các mạch nước ngầm.
“…!Tasha-nim.”
Giọng anh ta có vẻ ảm đạm.
Anh ta lập tức nói với Cale và Tasha.
“Tất cả các lối vào của mạch nước ngầm trên các con đường khắp Renche đều bị chặn.”
“Hả?”
Tasha kinh ngạc hỏi.
“Chờ đã, sau đó làm thế nào để họ đi xuống để kiểm tra các mạch nước ngầm?”
“Tất cả các lối vào khác đều ổn ngoại trừ những lối vào được kết nối với cung điện.”
Jopis bình tĩnh bắt đầu nói, còn Tasha đứng đó với vẻ hoài nghi.
“Chúng có lẽ đã quyết định không cần bất kỳ lối vào nào bên ngoài cung điện bởi vì tất cả các cuộc kiểm tra có thể bắt đầu từ cung điện.”
Vẻ mặt của Tasha cau lại.
Cô nhận ra Elisneh Đệ nhất đã chặn triệt để mọi con đường đi vào cung điện.
“Trong trường hợp đó, đoạn cuối của mạch nước ngầm cũng sẽ không bình thường.”
Điểm cuối của các mạch nước ngầm, nơi nước được sử dụng từ cung điện chảy ra…
Chỗ đó nối với sông.
“Thiếu gia.”
Một Dark Elf khác trở lại sau khi hoàn thành cuộc điều tra của mình.

Cale và những người khác đã chờ đợi báo cáo của anh ta.

Đó là vì anh là người đã đi kiểm tra cuối đường nước.
“Có kỵ sĩ canh gác cuối đường.”
“Như chúng ta đã đoán trước.”
Choi Han khẽ lầm bầm và Dark Elf tiếp tục báo cáo của mình.
“Hình như các kỵ sĩ có vài loại tín hiệu để phát thông báo.”
Họ có thể sẽ sử dụng pháo sáng để thông báo cho cung điện rằng kẻ thù đang cố gắng xâm nhập vào các mạch nước ngầm.
Mọi người đều nhìn về phía Cale, cậu bắt đầu nói.
“Chúng ta sẽ đưa kỵ sĩ xuống và đi vào đó.”
Tại con sông chảy về phía Đông Nam bắt đầu từ phần phía Bắc của Renche…
Có nước chảy ra từ đường dẫn nước nằm ở cuối con sông đó.
“Haaaaa.

Mùi hôi kinh khủng ngay cả khi trời lạnh.”
Một trong bốn kỵ sĩ canh giữ đường nước bịt lắc đầu.
“Ít nhất thì phân không chảy ra từ đây.”
“Đúng thế.”
Có ba đường nước bắt đầu từ cung điện và kết thúc tại sông, và nước chảy ra từ đường nước này đến từ nhà bếp, khu vườn cung điện, hoặc nơi huấn luyện kỵ sĩ.
“Thật là vớ vẩn.

Kỵ sĩ nào phải đứng gác ở một nơi như thế này? Ngươi không đồng ý sao-, hả?”
Một trong những kỵ sĩ khác cũng đang bịt mũi và càu nhàu mở to mắt sau khi đột nhiên nhìn thấy thứ gì đó màu đen xuất hiện.
Trong khoảnh khắc ngắn ngủi đó…
“Ugh!”

Hắn thở hổn hển sau khi cảm thấy có thứ gì đó đập vào gáy và ngồi phịch xuống đất.
Phịch, phịch.
Cả bốn kỵ sĩ nhanh chóng ngất xỉu.
“Ngạc nhiên thật.”
Bộp.
Cale sau đó hạ xuống nơi họ đã đứng.

Các Dark Elf mỉm cười như đang xấu hổ trước những gì Cale đã nói.
“Chúng tôi nổi tiếng là hành động nhanh mà.”
Các Dark Elf dù xấu hổ nhưng vẫn tự tin thể hiện khả năng của mình đã lấy ra ba quả pháo sáng từ một trong những chiếc túi của kỵ sĩ.
Giống như một thiết bị ma thuật hoạt động tương tự như pháo hoa và trông khá mạnh.
“Chúng tôi sẽ giữ những cái này.”
Một Dark Elf khác di chuyển đến đứng cạnh kẻ đã bỏ pháo sáng vào túi của mình như kế hoạch của họ.
Một nhóm lớn người khác ngoài hai Dark Elf đó nhìn về phía cuối con đường ngầm.
Xung quanh đường nước lớn có những thanh kim loại khi nước chảy ra.

Có những phần khô bên trong đường nước mà họ có thể sử dụng để đi lại vì nó rất rộng.
Tasha nhìn về phía song sắt chắn lối đi và bắt đầu nói.
“Chúng ta cần đến đích-“
Kenggg-
Cô nghe thấy âm thanh của một thanh kiếm và sau đó không thể nói hết câu của mình.
Cạch.
Choi Han bình tĩnh tra thanh kiếm đã dùng vào bao kiếm.
Sau đó dùng tay đẩy song sắt.
Kẹtttt- Ầmm!
Những thanh bị cắt sạch sẽ rơi xuống đất.

Cale chậm rãi giơ ngón tay cái lên cho Choi Han và ra hiệu cho Jopis.
“Chúng ta nên đi?”
“Gâu!”
Fluffy là người đầu tiên bước vào, tiếp theo là những người khác.
“Của cậu đây.”
“Thế còn bản đồ-?”
“Tôi không cần nó.”
Jopis đưa cho Cale tấm bản đồ và đi vào con đường nước mà không chút do dự.
“Có vẻ như các tuyến đường vẫn chưa được thay đổi.

Trong trường hợp đó, không cần phải do dự.

Theo tôi.”
Fluffy và Jopis nhanh chóng di chuyển.

Cale theo sau họ.

Sau đó cậu thở dài sau khi đi bộ một chút.
“…!Thật là khó.”
– Nhân loại, ngươi có sao không? Vừa đi vừa khom như thế chắc là vất vả lắm!
Như Raon đã đề cập, rất khó để Cale cúi xuống khi bước đi.
Jopis trước mặt cậu bắt đầu nói như đang cố gắng an ủi.
“Đó là bởi vì Cung điện Molden hiện đang ở trên đầu chúng ta.”
“Chúng ta đã vào được rồi?”
Jopis gật đầu trước câu hỏi của Choi Han.
“Đúng rồi.

Chúng ta đã ở trong ranh giới cung điện bắt đầu từ ngã ba đường và con đường trở nên hẹp hơn nhiều.”
Họ đã đi bộ xuống đường nước lớn một lúc cho đến khi có nhiều lối đi khác nhau và đường trở nên rất hẹp.
Điều này là do tất cả chúng đều là những con đường nối với các khu vực khác nhau của cung điện.
“Khu vực này tuy hẹp, nhưng ít nhất là không có nước trên mặt đất.”
“Đúng.”
Tasha và Choi Han tiếp tục vừa đi vừa thu mình trong mạch nước ngầm khô khốc này khi nhận xét.
Jopis chạm vào nóc của đường nước hẹp rồi bắt đầu nói.
“Từng có một vườn hoa lớn ở trung tâm của cung điện khi Vương quốc Molden lần đầu tiên được thành lập.”
Choi Han, Tasha và những người khác đều nhìn về phía cô ấy trước câu chuyện bất ngờ này.
“Ngay cả khi bụi bẩn hút nước, họ cũng cần một đường dẫn nước cho khu vườn rộng lớn.”
“Có phải con đường nước mà chúng ta đang đi qua lúc này không?”
Jopis gật đầu trước câu hỏi của Cale.
“Đúng, chính là nơi này.

Nhưng cậu thấy đấy, bây giờ không còn giọt nước nào cả.”
“Đúng.”
“Điện hạ, Vua lúc đó đã xóa bỏ hoa viên mấy chục năm trước.”
Vườn hoa Trung tâm của Cung điện Molden vốn đẹp quanh năm theo nhiều cách khác nhau đã không còn nữa.
“Thay vào đó, ông ấy đặt một số đá cẩm thạch đắt tiền xuống khu vực này và tạo ra một bức tượng lớn ở trung tâm.

Đó là một bức tượng của vị vua đầu tiên.”
“Tôi đoán điều đó có ý nghĩa theo cách riêng của nó.”
Jopis dừng bước và nhìn lại sau khi nghe lời nhận xét của Tasha.
Cô cười lịch sự.
“Tất nhiên.

Nó rất có ý nghĩa.

Bức tượng đó là một trong hai lối vào mê cung.”
“Mm.”
Choi Han đã cố gắng không gây ra tiếng động đó.
“Từng có một mê cung lớn bên dưới vườn hoa trung tâm.

Mê cung đó rộng bằng toàn bộ cung điện Molden.”
“Mê cung rộng như cung điện?”
“Đúng.”
Jopis trả lời câu hỏi của Tasha và Fluffy bước tới chỗ Cale.
“Grrr!”
Cale, người đang nhìn Fluffy, người đang thè lưỡi và lắc đuôi với mình, nhìn lên Jopis và bắt đầu nói.
“Tôi nghĩ chúng ta đang ở đây.”
“…!Như tôi mong đợi, cậu đã nhận ra liền nhỉ.”
“Tốt…”

Cale nhún vai và lắc tấm bản đồ trên tay.
Có một chấm đỏ lớn ở chỗ mà Cale đang nghĩ họ đang đứng lúc này.
Đó là điểm đến của họ.
Jopis quay cả người lại và nhìn những người khác.

Con đường tối bình thường không tối vì có những Tinh linh Lửa đã lập khế ước với một số Dark Elf.
“Vị trí này là một trong những nơi tôi đã cố gắng trốn khỏi Elisneh trong quá khứ.”
“Đây là nơi nào?”
Cale bắt đầu nói để trả lời câu hỏi của Tasha.
“Tôi nghĩ đó là vườn hoa trung tâm trước đây và quảng trường trung tâm hiện tại.”
“…!Có ai sử dụng thuật ngữ quảng trường bên trong cung điện không?”
“Có lẽ là vì nó quá rộng.”
Cale nhìn về phía Jopis để xem cậu có đúng không.

Jopis mỉm cười tao nhã và bắt đầu nói.
“Đúng rồi.

Và bức tượng nằm ở trung tâm của khu vực rộng lớn đó.”
Quảng trường lớn hình vuông bên trong cung điện.
“Đông, Tây, Nam, Bắc.

Mỗi hướng đều có các khu vực họp dành cho các quan của vua.

Có những cung điện nhỏ dành cho hành chính, quân sự và luật pháp.”
Ba trong số các hướng có cung điện nhỏ cho các quan chức khác nhau và hướng thứ tư có cung điện, đó là nơi họ gặp mặt vua.
“Kinh ngạc thật.

Ai có thể nghĩ lại đặt lối vào mê cung ở trung tâm của một địa điểm như vậy?”
Jopis trả lời câu hỏi của Tasha như không là vấn đề gì.
“Đó là bởi vì nó trống khi không có cuộc họp.”
“A.”
Tasha khẽ thở hổn hển và Jopis đưa tay lên đỉnh.
“Vì đây là khu vực họp chỉ dành cho những quản lý cao nhất nên mọi người không thể vào quảng trường này tùy ý.

Đích thân vua đã giữ an ninh cho khu vực này vì nó là một khu vực quan trọng.”
Lạch cạch.

Lạch cạch.
Trong khu vực nhỏ hẹp này, tiếng ồn tràn ngập khắp nơi.
Tay Jopis bắt đầu di chuyển nhanh hơn nhưng giọng nói của vẫn dịu dàng và điềm tĩnh.
“Họ có thể bảo vệ nó cẩn thận vào ban ngày vì đây là nơi các nhân vật quan trọng trong vương quốc họp.

Hoàng gia có thể dễ dàng lẻn đến đây vào ban đêm vì các tòa nhà đều trống sau các cuộc họp.”
“Có lẽ không có gì lo lắng về việc bí mật bị lộ ra ngoài vì những người canh gác nơi này là thần dân trung thành nhất của vua.”
Jopis gật đầu trước câu nói của Choi Han.
Vì vua đích thân xử lý khu vực này, ông đảm bảo sẽ đặt các chuyên gia làm lính canh.
“Đó là lý do tại sao những kỵ sĩ đứng canh quanh bốn cung điện trống trải này vào ban đêm và thành viên hoàng gia lén lút đến và đi.

Cung điện nơi các quản lý thực sự làm việc luôn bật đèn vì có người đang làm việc, nhưng nó nằm ở hướng hoàn toàn ngược lại với các cung điện hội họp.”
Cale bắt đầu nói vào lúc đó.
“Đó là lý do tại sao chúng ta đến vào buổi sáng.”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.