Bạn đang đọc Trở Thành Kẻ Vô Lại Nhà Bá Tước – Yoo Ryeo Han – Chương 44: Hai Tên Rác Rưởi (2)
Tôi muốn sống sót, và tôi muốn giết hắn.
Cale im lặng lại sau khi nghe thấy kết hợp mâu thuẫn này.
Có người khác đã chen vào.
“Ngài đang nói White Star đang nhắm đến ngài sao, Vua Lính đánh thuê?”
Đó là Ron. Vua Lính đánh thuê chậm rãi gật đầu xác minh.
“Tôi nghĩ vậy.”
“…Tôi có thể hỏi tại sao không?”
Ron có thể thấy khóe môi của Vua Lính đánh thuê đang nhanh chóng nhếch lên.
“Tất nhiên. Dù gì thì ngài cũng là tộc trưởng cuối cùng của gia tộc Molan mà.”
Đôi mắt của Cale nhìn thẳng vào Vua lính đánh thuê Bud Illis.
Ron Molan.
Một trong những thủ lĩnh vào thời kỳ trước đó của 5 gia tộc sát thủ ở thế giới ngầm của Đông lục địa. Ông đã chạy trốn đến Tây lục địa với con trai của mình sau khi Arm giết những người còn lại trong gia tộc.
– Nhân loại! Nhìn chung thì Vua lính đánh thuê không có vẻ gì của một tên ngốc hết! Hắn thông minh! Làm ta liên tưởng đến Clopeh điên rồ!
Cale không đồng ý với Raon.
Làm sao hắn biết về Ron?
Tại sao hắn lại đến quán trọ này khi biết về Ron?
Câu trả lời cho những câu hỏi đó không đến từ Bud Illis mà từ Ron.
“Ngài hẳn đã xem ghi chép.”
Ghi chép.
Từ đó khiến một bên lông mày của Cale nhíu lại. Ron giải thích với Cale.
“Điều đáng sợ về Hiệp hội Lính đánh thuê là lính đánh thuê có thể được tìm thấy ở mọi nơi trên Đông lục địa.”
Ngay cả những thành phố nhỏ cũng phải có ít nhất một lính đánh thuê. Sự cố sẽ luôn xảy ra ở nơi mọi người tụ tập, và lính đánh thuê thường là những người giải quyết những chuyện đó.
Cale bắt đầu nói.
“Mạng lưới thông tin của họ phải rất tuyệt vời.”
Bud Illis gật đầu.
“Lính đánh thuê chấp nhận nhận việc miễn là điều kiện đủ tốt cho dù đó là ở thế giới ngầm hay thế giới bình thường.”
Lính đánh thuê không quan tâm đến thiện hay ác.
Họ chỉ hành động theo bộ quy tắc của riêng họ.
Ở một số khía cạnh, họ đưa ra quyết định dựa trên những gì tốt hơn cho công việc.
“Đó là lý do tại sao thông tin lại quan trọng. Điều này đặc biệt đúng với thông tin về những người mạnh.”
Vua lính đánh thuê nhìn về phía Ron, tiếp tục nói.
“Đó là lý do tại sao Hiệp hội Lính đánh thuê có hồ sơ về những mạnh mẽ. Chúng tôi gọi đó là Ghi chép. Đương nhiên là cũng có thông tin về tộc trưởng Ron Molan-nim.”
Thông tin về khuôn mặt, tên, ngày sinh, vân vân. Lính đánh thuê từ khắp nơi đã thu thập cả những thông tin nhỏ nhặt nhất về những người mạnh và ghi lại.
Đó là vì những người lính đánh thuê coi trọng mạng sống của họ,, dĩ nhiên đó là cần thiết nhất để tránh những người như vậy.
Sách ghi chép về thông tin này là lý do mà những người mạnh, cũng như phần còn lại của thế giới, sợ hãi Hiệp hội Lính đánh thuê.
“Đó có lẽ là một hồ sơ có tuổi đời ít nhất là mười năm. Tôi không nghĩ ngài sẽ có thể đoán được diện mạo hiện tại của tôi dựa trên thông tin đó.”
“Chà, phần lớn là nhờ may mắn.”
Vua Lính đánh thuê thúc khuỷ tay vào vị pháp sư bên cạnh mình.
“…Này.”
Bud phớt lờ giọng nói giận dữ của pháp sư và rạng rỡ nói tiếp.
“Người bạn này của tôi là một trong những người sống sót trong năm gia tộc.”
“… Năm gia tộc?”
Ron có vẻ bất ngờ sau một thời gian dài.
Ánh mắt ông hướng về pháp sư dùng áo choàng che mặt. Cale cũng quay về phía anh ta. Cậu nghe thấy giọng nói của Raon trong đầu.
– Nhân loại! Ngươi có còn nhớ két sắt của thủ lĩnh Chi nhánh Lính đánh thuê không?
Dĩ nhiên là nhứ chứ.
Chúng ta đã lấy trộm rất nhiều tiền từ tên đó.
– Ngươi có nhớ cái két ma pháp đó không?
Đúng……?
– Pháp sư này mang lại cảm giác giống như người đã tạo ra cái két sắt đó!
Mana của mỗi người mang lại cảm giác khác nhau, tương tự như mana của Rosalyn có màu đỏ, mana của hai Rồng lần lượt là vàng trắng và đen.
– Pháp sư đó có lẽ là người đã tạo ra cái két sắt đó! Ta rất vui khi được gặp hắn nha! Ta muốn chào hỏi hắn!
…Chào hỏi người đó? Nó đang muốn tạo ra hỗn loạn phải không?
Cale từ từ di chuyển ánh nhìn sang chỗ khác. Cậu nhớ lại cách cậu đã phá hủy căn phòng của lãnh đạo chi nhánh của Hiệp hội Lính đánh thuê và gây ra một vụ náo loạn.
– Chắc ta sẽ chào hắn sau nhỉ! Một pháp sư thượng cấp đã làm một ma pháp để bảo vệ.
…Không, cám ơn!
Cale bắt đầu không nghe những lời của Raon nữa.
Pháp sư cúi đầu một chút về phía Ron rồi quay đi.
“… Đó là quá khứ mà tôi muốn quên đi.”
Ron không hỏi gì sau khi nghe điều đó.
Không quan trọng vì họ vẫn biết ông là ai. Tộc trưởng Molan là người có tiếng tăm trong thế giới ngầm.
Điều đó hoàn toàn đúng dù bây giờ ông chỉ là một ông già không ai nhớ đến sau ngần ấy năm kể từ khi vụ việc xảy ra.
Vua Lính đánh thuê một lần nữa trở thành trung tâm của cuộc trò chuyện.
“Tôi âm thầm nhận ra các vấn đề giữa thế giới ngầm của Thành phố Leeb-An và Hiệp hội Lính đánh thuê bắt đầu cùng lúc với khi quán trọ này mở cửa. Đó là lý do tại sao tôi đang điều tra nó khi, và ôi trời! Người bạn bên cạnh tôi nói cậu ta đã nhìn thấy khuôn mặt của ngài trước đây, tộc trưởng Ron!”
Bud Illis đang nói như đang kể về một truyền thuyết thú vị.
“Anh bạn này của tôi rất thông minh. Đó là lý do tại sao tôi lập tức xem qua ghi chép. Và sau đó, thật là bắt ngờ làm sao! Tôi đã nghĩ tộc trưởng Ron Molan được vẽ bên trong ghi chép sẽ trông giống hệt như ngài bây giờ nếu ông ấy già đi. Và đó là lý do tại sao chúng tôi đến đây.”
Ron không tránh ánh mắt của Vua Lính đánh thuê, Bud Illis tiếp tục cười và nói.
“Tôi đã tự hỏi xem liệu gia tộc Molan hay tộc trưởng Ron Molan có phải đã chọn cúi đầu trước White Star và gây ra một vụ náo động trong thế giới ngầm và Hiệp hội Lính đánh thuê hay không.”
Ron nhếch mép.
Cúi đầu trước White Star? Mình? Một kẻ đã mất gia đình, mất vợ? Người đã chứng kiến những người trong gia tộc chết từng người một?
“… Thật là một tên khốn nhỏ vui tính.”
Giọng điệu tôn trọng biến mất, và Ron bắt đầu gọi Vua lính đánh thuê là tên khốn. Đôi mắt thường ngày lạnh lùng đang dần bắt đầu để lộ ra ngọn lửa giấu sâu bên trong.
Bud Illis cúi đầu.
“Tôi xin lỗi. Tôi lập tức nhận ra mình đã mắc sai lầm lớn khi đến đây.”
Bud Illis ngay lập tức xin lỗi Ron. Sau đó tiếp tục nói.
“Tuy nhiên, một trong năm gia tộc đã tự nguyện cúi đầu và đi phục vụ White Star trong Arm.”
“…Hả?”
Ron không biết về điều này.
Ông đã tin tất cả năm gia tộc sát thủ đã bị phá hủy hoặc bị thảm sát giống như của mình.
“Tên này đang nói đến gia tộc tôi.”
Cale quay lưng lại với Vua lính đánh thuê và Ron. Pháp sư mặc áo choàng không nhìn ai tiếp tục nói.
“Gia tộc Poeff. Chú của tôi là người chỉ huy thứ hai đã dẫn người của mình và bám vào Arm.”
Cale nhớ tên kia đã nói pháp sư này là người sống sót duy nhất trong gia tộc mình.
“Sau đó nhóm của chú tôi cùng với các thành viên của Arm đã tàn sát gia tộc Poeff của chúng tôi. Những tên đó đã giết tất cả mọi người, ngoại trừ tôi đã lẩn trốn.”
Pháp sư đang gọi người chỉ huy thứ hai chú.
“Mẹ tôi, cha tôi, anh chị em của tôi, tất cả đều đã chết.”
Poeff bị thảm sát nhưng không thảm sát cùng một lúc.
Pháp sư không nói gì nữa. Tuy nhiên, họ có thể cảm nhận được căm ghét của người này đối với Arm, White Star, và người được gọi là chú.
Trong khoảng khắc, im lặng bao trùm.
Cale là người phá vỡ bầu không khí này.
“Có vẻ như anh chưa nói xong những gì cần nói nhỉ.”
Nụ cười trên khuôn mặt Bud Illis trở nên tươi hơn.
Bud, người đã sống hơn ba mươi năm, biết Cale trẻ hơn mình, tuy nhiên, không bận tâm đến giọng điệu thản nhiên của Cale.
Mặt khác, ngay lập tức trả lời.
“Cậu có biết tại sao White Star muốn giết tôi không?”
“Không phải anh vừa nói với bọn ta sao?”
Cale uống một ngụm rượu rồi đáp.
“Hắn muốn giết tôi vì hắn ghét sức mạnh có thể nói lên khả năng của người khác của tôi, hoặc…”
Năng lực nói lên khả năng của người khác.
Đó là một sức mạnh rất nguy hiểm nhưng đáng mơ ước. Cale nhìn chằm chằm vào Vua lính đánh thuê.
“… Hoặc hắn muốn nó thuộc về mình.”
White Star muốn loại bỏ sức mạnh đó hoặc muốn biến nó thành của riêng mình.
Bud Illis tiếp tục nói.
“Tôi sở hữu một sức mạnh cổ đại.”
Đôi mắt của Cale u ám trong giây lát.
Đây là lần đầu tiên cậu gặp một người khác ngoài một người từ Arm có sức mạnh cổ đại.
Đồng thời, cậu cũng có một câu hỏi.
Đó là một sức mạnh có thể nói lên khả năng của người khác dù cho có những hạn chế và không được chi tiết lắm.
“Thuộc tính là gì?”
Sau đó Cale nghĩ về Hào quang Thống trị của mình.
Sức mạnh đó không nhất thiết thuộc bất kỳ thuộc tính nào. Sức mạnh của Bud Illis có tương tự như vậy không?
Tuy nhiên, sức mạnh của Vua Lính đánh thuê có có một thuộc tính.
“Gió.”
Gió?
Đó là sức mạnh của gió?
Sau đó Cale nghĩ về Âm thanh của Gió. Bud Illis tiếp tục nói khi Cale đang suy nghĩ.
“Tôi có thể ngửi thấy mọi thứ.”
Vẻ mặt trở nên âm u khi sờ mũi.
“Tôi cũng có thể nghe thấy mọi thứ.”
Lòng bàn tay thô ráp lướt qua tai mình.
“Tôi có thể lờ mờ ngửi và nghe thấy mùi của một người, hiện diện của họ và khả năng của họ.”
Bud Illis nhìn về phía Cale. Mùi, hiện diện và khả năng của Cale.
“Những thứ đó được chuyển đến cho tôi cùng với gió.”
Nhưng có thể nhìn thấy và ngửi thấy những thứ đó.
Những thông tin đó được truyền đến cho Bud bằng cách đi theo với gió.
Đó là lý do tại sao Bud đã nhầm lẫn.
White Star và người bạn mới trước mặt tương tự nhau.
“Những người có sức mạnh cổ đại có mùi giống như thuộc tính của sức mạnh của họ.”
Bud chạm vào sống mũi.
“Cậu có biết điều tôi nhận thấy điểm khác biệt lớn nhất giữa cậu và White Star là gì không?”
“Là gì?”
Cale bình tĩnh hỏi và Bud Illis nhanh chóng đáp lại.
“Tôi ngửi thấy mùi gì đó từ mỗi người trong số nhóm các cậu mà người kia không có.”
Một thứ mà mỗi chúng ta có mà người kia không có?
Cale bắt đầu mỉm cười.
Cậu quay sang nhìn Eruhaben.
Rồng cổ đại đã nói điều với Cale trước khi đến Đông lục địa.
White Star chưa hoàn thiện.
Không giống như ngươi, tên khốn đó vẫn chưa đạt được cân bằng giữa các thuộc tính.
Các thuộc tính của tự nhiên.
Những thuộc tính trong cơ thể hắn vẫn chưa cân bằng.
Cale nói.
“Tôi chắc không có mùi của bầu trời?”
“Chính xác. Cậu đã biết.”
Bud Illis nhanh chóng tiếp tục sau khi nhìn thấy ánh mắt của Cale đang bảo hãy nhanh lên và chia sẻ thông tin.
“Nhưng có một mùi mà White Star không có mà cậu lại có. Đó là thứ mùi nhàn nhạt nhất.”
Mùi nhạt nhất?
Cale bắt đầu suy nghĩ về tất cả những sức mạnh cổ đại của mình ngoài Hào quang Thống lĩnh.
Cậu biết White Star có cả lửa và nước.
“Đó là cái nào?”
“Đất.”
…Đất?
Là Đá Tảng?
[Cậu gọi ta?]
Cậu không trả lời câu hỏi của Đá Tảng Khổng Lồ.
“Có vẻ như White Star không có sức mạnh cổ đại thuộc tính Đất. Tất nhiên, tôi không thể chắc chắn vì thông tin này đã có từ ba ngày trước.”
Bầu trời và mặt đất.
Đây là những sức mạnh mà Cale và White Star có hoặc bị thiếu.
Eruhaben và Cale lại nhìn về phía nhau.
Các sức mạnh cổ đại xung đột với nhau do các thuộc tính khác nhau của chúng.
Điều đó gây ra gánh nặng trong cơ thể của một người, về hiển nhiên việc thu thập cả năm thuộc tính là một cách để giúp họ được cân bằng.
Thuộc tính bầu trời không phải là một trong năm thuộc tính của tự nhiên.
White Star.
Mối liên kết còn thiếu để hắn đạt được cân bằng là một sức mạnh cổ đại thuộc tính đất.
“Dù sao thì, White Star bắt đầu khao khát sức mạnh của tôi từ lúc nào không biết. Tôi nghĩ hắn có thể đang khao khát sức mạnh của tôi để có thể tìm thấy sức mạnh thuộc tính đất dễ dàng hơn.”
Vua Lính đánh thuê bình tĩnh.
“Đó là lý do tại sao tôi công khai chạy trốn khỏi hắn, đồng thời nghĩ về cách để giết hắn.”
Đôi mắt đã không còn cười mà nhuộm đầy lo lắng.
Kể từ một thời điểm nào đó trong suốt cuộc trò chuyện, Bud đã không đụng đến rượu nữa.
“Đó là vì không thể để White Star thống trị cả thế giới ngầm và Hiệp hội Lính đánh thuê. Điều đó sẽ phá hủy sự cân bằng của mọi thứ.”
Thế giới ngầm và thế giới thường của Đông lục địa.
Hiệp hội Lính đánh thuê đứng ở giữa hai bên.
Nếu cân bằng bị Arm phá huỷ, thì nó sẽ khiến nhiều điểm xung quanh Đông lục địa gặp nguy hiểm.
“Và tôi không thể để những người lính đánh thuê phải hy sinh vì lý do như vậy.”
Một số lính đánh thuê thích hành động một mình, trong khi có những người thích di chuyển theo đội.
Nơi duy nhất mà họ tin tưởng và có thể dựa vào là Hiệp hội Lính đánh thuê. Vua Lính đánh thuê có trách nhiệm bảo vệ hiệp hội đó.
“… Haaa.”
Vua lính đánh thuê đưa tay về phía cái chai.
Cuối cùng anh cũng nhấp một ngụm vì cảm thấy bên trong mình đang sôi sục. Tuy nhiên, uống rượu có thể khiến điều đó trở nên tồi tệ hơn, nhưng không thể làm gì được.
Rượu chảy từ chai vào miệng.
“Anh.”
Cale bắt đầu nói.
“Tên tôi là Cale Henituse. Tôi là một tên vô lại của gia tộc Henituse ở Vương quốc Roan của Tây lục địa.”
Ồ. Mình cũng là một người giống vậy.
Vua lính đánh thuê không thể trả lời khi đang uống rượu và thay vào đó, ra hiệu bằng đầu để Cale tiếp tục. Cale tiếp tục nói.
“Tôi dự định đưa ra hai đề nghị cho ngươi.”
Bud, người nhớ Cale nói cậu sẽ giết White Star, gật đầu.
Đó là dấu hiệu để Cale tiếp tục.
Cale tiếp tục nói khi Bud tiếp tục uống.
“Trước hết, ghi chép.”
… Ghi chép của Hiệp hội Lính đánh thuê?
“Cho tôi xem ghi chép.”
Cale sau đó nói thêm.
“Cho tôi xem tất cả.”
Cale muốn xem toàn bộ.
Bud Illis vội đẩy chai rượu ra khỏi miệng.
“… Ghi chép là một hồ sơ của gần 1.000 năm.”
Bud có thể thấy Cale cười cực kỳ tươi đáp.
Tuy nhiên, nụ cười đó cũng xấu xa.
Nó cực kỳ xấu xa.
“A.”
Bud quay đầu lại.
Swordmaster tóc đen đang hít một hơi thật sâu như vừa nhận ra điều gì đó. Cale cũng nghe thấy giọng nói của Eruhaben trong đầu.
– Ngươi thật thông minh.
Cale bày tỏ những gì đang nghĩ trong đầu.
“Bud Illis.”
Vua lính đánh thuê nhìn về phía Cale.
“White Star.”
White Star. Hắn là một người chuyển sinh.
Hắn là người đã sống nhiều đời.
“Tôi nghĩ tôi cần phải tìm hiểu lịch sử của người đàn ông đó.”
Người chuyển sinh có thể được sinh ra ở bất cứ đâu ở Tây lục địa hoặc Đông lục địa. Đó là lý do tại sao hắn có thể đi đến cả Đông lục địa và Tây lục địa.
Hắn cũng là một người mạnh.
Cale chắc chắn có vài hồ sơ về White Star trong ghi chép.
Tất nhiên, có thể mỗi đời trong suốt 1.000 năm sống của hắn đều hoàn toàn không giống nhau.
Điểm yếu.
Cậu cần tìm ra điểm yếu của White Star.
Cậu sẽ xem qua ghi chép và tìm ra quá khứ ẩn giấu của White Star.
“… Và thứ hai?”
Vua Lính đánh thuê trầm giọng hỏi. Cale trả lời lại một cách rất tự tin.
“Hãy cứu Rồng trước mặt anh.”
Hả?
Cứu một con Rồng?
Ánh mắt của Vua lính đánh thuê hướng về phía Eruhaben.
Đó là một người đàn ông có mái tóc vàng trắng, trông nhợt nhạt. Tuy nhiên, ông ta toát ra khí chất nói ông là người mạnh nhất trong căn phòng này.
Cộc. Cộc.
Bud Illis quay đầu khỏi Rồng sau khi nghe thấy tiếng gõ trên bàn.
Cale đang gõ nhẹ lên bàn như đang nói Bud hãy nhìn mình.
“Vậy thì tôi sẽ làm để anh có thể sống yên bình.”
Sống mà không lo bị giết.
“Tôi cũng sẽ chăm sóc Arm.”
Cale nhìn về phía quản gia Ron. Sau đó, cậu quay lại và mỉm cười với Vua Lính đánh thuê trước khi tiếp tục.
“Tôi cũng sẽ thoát khỏi White Star.”
Vua lính đánh thuê nghĩ đến White Star.
Anh cũng nhìn về phía Cale, Choi Han, Eruhaben, cũng như chỗ trống trên không mà anh cho là Raon hiện đang lơ lửng.
Làm sao mà một đội như vậy tồn tại trên thế giới này?
Cale từ từ nâng ly rượu lên và đưa lên miệng.
“Bạn tôi ơi, cùng nhau hợp tác nào.”
Vua lính đánh thuê đang nghĩ khóe mắt cong lên khi nhấp một ngụm rượu của Cale trông thật tà ác.
“Hm? Không phải nói muốn sống sao?”
Cale khẽ thì thầm với Bud.
– Nhân loại! Vừa rồi ngươi cười còn xấu xa hơn cả White Star nữa! Ngươi thực sự rất tuyệt vời đấy! Lần sau chúng ta dùng nụ cười đó với White Star nhé!
Cale bắt đầu cau mày.