Bạn đang đọc Trở Thành Kẻ Vô Lại Nhà Bá Tước – Yoo Ryeo Han – Chương 197: Đồ Ngu Ngốc! (3)
“Cái gì, kẻ nào xuất hiện cơ?”
Elisneh Đệ Nhất nhảy lên khỏi ngai vàng.
Kỵ sĩ trước mặt cô ta đang run rẩy nhưng vẫn khẩn trương đáp lại.
“Nhanh lên, nói cho ta biết!”
Đây là phòng làm việc của Elisneh, nơi những thân tín của cô họp mặt.
Đây là nơi định đoạt mọi thứ của Vương quốc Molden.
Kỵ sĩ nhắm chặt mắt và gần như hét lên.
“Cựu công chúa Jopis đã xâm nhập vào lâu đài cùng với vài kẻ không xác định được tên ạ!”
Elisneh bắt đầu cau mày sau khi nghe lại báo cáo.
“Những người đi cùng cô ấy là một kiếm sĩ tóc đen, một tóc đỏ, và những người khác đều dưới lớp áo choàng!”
Bàn tay nắm chặt của Elisneh đang run lên.
“Họ đã phá hủy bức tượng ở quảng trường trung tâm.”
Kỵ sĩ hít thở sâu.
Anh ta đã làm việc ở cung điện được ba năm.
Đội trưởng Kỵ sĩ đã giao cho anh ta một nhiệm vụ quan trọng vì anh là người trung thành và tuân thủ theo tất cả các quy tắc.
Nhiệm vụ của anh là bảo vệ một lối vào mà rất ít người trong cung điện biết đến.
Tất nhiên, anh không biết con đường ngầm đó dẫn đến đâu.
“Sau đó, họ đi vào con đường ngầm bên dưới nó!”
“Jopis đã đi xuống đó?”
Kỵ sĩ bối rối trước cái nhìn của Elisneh và đáp lại.
“Vâng, thưa bệ hạ! Sau đó cô ấy đã phá hủy lối vào con đường!”
“Ngươi đang làm cái quái gì trong nhiệm vụ của mình và để một ả như-!”
Elisneh sẵn sàng ném lọ mực trước mặt vào kỵ sĩ.
“Bệ hạ!”
Một trong những thuộc hạ của cô vội vã can ngăn. Elisneh thở dài sau khi chạm mắt với người đó.
Mặt nạ của cô như một vị vua nhân từ gần như đã bị phá vỡ.
Elisneh trở lại vẻ lạnh lùng nhưng vẫn là mặt nạ nhân từ và ngồi xuống ngai vàng.
“… Em gái ta đang ở đây.”
Mặc dù đang nói một cách bình tĩnh, nhưng ngọn lửa trong mắt cô vẫn không thể bị che lấp.
Jopis. Con điếm đó đã trở lại.
Con điếm duy nhất đã không nghe lời cô.
Elisneh từ từ nhắm mắt và mở lại.
Một trong những thuộc hạ của cô đã ra lệnh cho một Pháp sư Hoàng gia đang đứng ở bên cạnh văn phòng.
“Tại sao không có liên lạc từ Làng ma? Mau chóng liên lạc ngay!”
Pháp sư Hoàng gia lập tức kết nối thiết bị liên lạc hình ảnh.
“Vô ích thôi.”
Tuy nhiên, Elisneh lắc đầu.
Việc Jopis xuất hiện tại thủ đô mà không có bất kỳ liên lạc nào từ Làng Ma chắc hẳn nơi đó đã rơi vào tay Jopis.
Pháp sư Hoàng gia lắc đầu và cau mày.
“Chúng ta không thể liên hệ được với những người ở đó!”
Elisneh nhìn sang phía kỵ sĩ và bắt đầu nói.
“Nâng báo động lên mức đặc biệt và bảo vệ tất cả thành viên của hoàng tộc.”
Cô không thể để con điếm Jopis đó tìm thấy các thành viên của hoàng tộc được.
Elisneh đang sử dụng họ làm con tin chống lại Jopis.
“Vâng, thưa bệ hạ!”
Kỵ sĩ nghĩ việc bảo vệ gia đình mình trước tiên rất giống với phong cách của Elisneh.
“Ngoài ra, yêu cầu Đội trưởng Kỵ sĩ đến ngay vị trí đó.”
“Bệ hạ, vị trí nào-“
Kỵ sĩ thận trọng hỏi khi một trong ba người thân tín trong phòng nhìn trộm về phía Elisneh và nhanh chóng trả lời.
“Đội trưởng Kỵ sĩ sẽ biết nơi chúng ta đang nói đến, nhanh chóng đi đi! Chúng ta sẽ hộ tống bệ hạ đến đó ngay lập tức!”
“Tôi hiểu rồi!”
Kỵ sĩ chào Elisneh rồi nhanh chóng chạy ra khỏi văn phòng.
Giờ chỉ còn lại những người thân tín của Elisneh trong văn phòng.
Có sự hỗn loạn bên ngoài, nhưng bên trong văn phòng lại yên tĩnh.
Một trong những thuộc hạ bắt đầu nói.
Có một chiếc gương nhỏ trong tay anh ta.
“Đó là Cale Henituse.”
Người được mệnh danh là Bộ trưởng Bộ Tài chính có một chiếc gương trong tay.
Ooooooong-
Nó tương tự như cây quyền trượng trong tay Chú thuật sư Hổ Gashan.
“Elf cũng ở đây.”
“Cả Dark Elf nữa.”
Hai thuộc hạ khác chạm vào bút lông và kính của họ khi họ cũng đáp lại. Cả hai món đồ cũng khẽ runh.
“Chúng ta đã từng nghĩ đến những điều này.”
“Thưa bệ hạ, chúng tôi không ngờ Jopis lại ở đây.”
“Ta biết.”
Elisneh bình tĩnh đáp lại bình luận của người đeo kính.
Tuy nhiên, lọ mực trên tay lại có vẻ sẵn sàng vỡ ra bất cứ lúc nào.
“Chúng ta hướng xuống lòng đất.”
“Vâng, thưa Chúa thượng!”
Ba người cúi đầu và đi ra cửa.
Kéttt-!
Cửa văn phòng mở ra và Elisneh đi về phía cánh cửa đang mở.
Chúng ta đã nghĩ đến điều này.
Họ đã nghĩ đến Cale Henituse và Elf.
Dark Elf cũng như thế.
Nhưng, họ không hề nghĩ đến Jopis. Cô đã hoàn toàn quên mất con ả đó.
Nhưng thật tuyệt làm sao. Ta sẽ giết tất cả các ngươi cùng một lúc.
Cô lấy một cây gậy gỗ nhỏ cỡ lòng bàn tay ra khỏi túi trong.
Elisneh quay lại và nhìn về phía Pháp sư Hoàng gia trước khi rời khỏi phòng.
“Ngươi biết cần phải làm gì, phải không?”
“Cứ giao việc đó cho tôi, thưa bệ hạ!”
Elisneh không trả lời và đơn giản bước ra khỏi văn phòng.
Pháp sư Hoàng gia bị bỏ lại một mình trong văn phòng. Thật ra, tay hắc pháp sư đang giả danh là Pháp sư Hoàng gia này đưa tay về phía thiết bị liên lạc hình ảnh.
Mình cần liên lạc với Chúa thượng.
Đã đến lúc liên lạc với Chúa thượng thật sự của gã chứ không phải tên Chúa thượng giả tạo này.
Thời gian họ chờ đợi đã đến.
Hắc pháp sư nhìn thấy thiết bị liên lạc nhấp nháy ngay lúc này.
“Hmm?”
Gã có vẻ bối rối khi nhìn vào nơi gọi của cuộc gọi.
“… Tại sao một quốc gia nước khác lại gọi cho chúng ta vào lúc này?”
Đó là yêu cầu cuộc gọi đến từ vương quốc giáp với Vương quốc Molden về phía Bắc.
Gã kết nối cuộc gọi đó trước vì hiện tại gã đang là Pháp sư Hoàng gia.
Cùng lúc đó, Elisneh đang hướng về một nơi nào đó và bắt đầu nói.
“Tìm chúng ngay lập tức.”
Ooooooong-
Các nhân viên bắt đầu run rẩy.
Tại thời điểm đó.
Bức tường đầu tiên đã bị phá vỡ.
Bàaaaaaaaaang-!
“Lùi lại!”
Mọi người ở phía sau lùi lại hai hoặc ba bước sau khi nghe thấy tiếng hét của Cale.
“Chết tiệt!”
Mũ trùm đầu của một trong những người lùi lại.
“Một lũ điên!”
Đó là Chiến binh Elf Jeet.
Ông cau mày khi nhìn bức tường mê cung đổ nát. Ông đang nguyền rủa với những người trong cung điện Molden.
Rắcccc-
Các vết nứt cũng bắt đầu xuất hiện xung quanh phần bị phá hủy của bức tường.
“Đột kích!”
Tasha ra lệnh lao về phía bức tường bị phá hủy và các chiến binh Dark Elf ngay lập tức lao về phía trước.
Shaaaaaaaaaaaaaaaaa-
Bức tường mê cung bị phá hủy đầu tiên…
Chất lỏng Tử mana bên trong bức tường bắn ra và làm ướt đẫm những Dark Elf trước mặt cả nhóm.
Jeet bắt đầu cau mày hơn khi nhìn nó.
Cái cau mày đó không phải là vì Dark Elf.
“Tôi đã nghĩ con sông Tử mana chính là nó!”
Elf đã từng xâm nhập vào Cung điện Molden để phá hủy Cây Thế giới giả.
Họ đã đuổi theo khí của Cây Thế giới cho đến khi bị dòng sông Tử mana chặn lại. Đó là lý do tại sao họ không thể nhìn thấy mê cung.
Cale bắt đầu nói.
“Chúng ta ngay lập tức hướng đến bức tường thứ hai.”
“Vâng, Chỉ huy!”
Các Dark Elf ngay lập tức tiến về phía bức tường tiếp theo cách đó vài mét.
Cale kích hoạt Âm thanh của gió và theo sau họ.
“Tôi không nghĩ đến việc cậu thực sự phá hủy những bức tường như thế này để tiếp tục đường đi.”
Jopis nhận xét khi cô ấy đi cạnh Cale.
Cale nhìn cô ấy một lúc rồi trả lời.
“Mê cung khá lớn và đồ chúng tôi tìm kiếm nằm ở trung tâm. Chúng tôi cần phải di chuyển nhanh chóng và càng gần nó càng tốt trước khi giáp mặt Elisneh.”
“Kịch bản tốt nhất sẽ là đến trung tâm của mê cung trước khi đụng độ Elisneh.”
“Tất nhiên.”
Bàaaaaaaaaang-!
Hai người ngừng trò chuyện sau khi nghe thấy tiếng nổ.
Bức tường thứ hai bị phá hủy và Dark Elf bắt đầu cười khi chạy về phía chất lỏng Tử mana đang chảy.
“Kahaha- cái này giống như thuốc miễn phí-!”
“Chết tiệt!”
Tuy nhiên, họ sớm bối rối và lùi bước.
Ầm. Bùm! Bùm!
Mặt đất bắt đầu chấn động.
Trong mê cung được thắp sáng bởi một ngọn đuốc nhỏ…
Có một con quái vật cao gấp ít nhất 2,5 lần Cale ở phía bên kia bức tường bị phá hủy.
“Koon!”
Elf Jeet gọi tên một Elf khác đã bỏ mũ trùm đầu và đáp lại.
“Tôi chắc chắn đó là Hidek!”
Elf từ Đông lục địa đã đề cập đến tên của một con quái vật thường xuyên xuất hiện ở đó. Anh ta bắt đầu giải thích về con quái vật.
“Nhưng nó trông rất khác so với bình thường!”
Chúng nằm sâu dưới lòng đất. Con quái vật này sống ở nơi này mà không có ánh sáng mặt trời cũng như không có nguồn nước.
Không thể nào nó giống với con quái vật bình thường trong chủng đó được.
Cale nhìn về phía con quái vật giống gấu có làn da mịn màng màu tím, không có lông và bắt đầu nói.
“… Có vẻ như nó được tạo ra thông qua thử nghiệm. Tasha.”
“Cale-nim!”
Cale, người gọi Tasha, quay đầu lại nhìn Jeet vừa gọi tên cậu.
“Elf sẽ chăm sóc nó.”
“Như vậy là không được.”
Jeet nhìn thấy ai đó đang bước tới.
Cho đến bây giờ, ông chưa từng nhìn thấy được mặt người này, nhưng ông có thể biết được đó là ai dựa vào giọng nói. Đó là Mary.
Cô ấy nhìn về phía nhóm và tiếp tục nói.
“Cái này là của tôi.”
Ầm. Bùm!
Con quái vật to lớn vẫn đang tiến về phía họ.
“Rooooar!”
Con quái vật trông có vẻ hào hứng khi tìm được con mồi sau một thời gian dài gầm lên khi đến gần họ.
Mary nhìn về phía Choi Han và bắt đầu nói.
“Choi Han-nim, làm ơn giúp tôi.”
Keng-!
Elf nhìn thấy Choi Han lập tức rút kiếm ra và bước tới.
Cậu ta chỉ tiến về phía trước trên một đường thẳng.
“Rooooar!”
Con quái vật đang cầm một chiếc gậy kỳ dị và gớm ghiếc trên tay không nhanh nhẹn lắm vì kích thước quá lớn của nó.
Bang! Bàaaaang!
Tuy nhiên, mặt đất nứt ra và các mảnh vỡ bay lên mỗi khi con quái vật cất bước.
“Có vẻ như tôi sẽ cần phải kết thúc nhanh chóng.”
Bộp. Bộp.
Choi Han nhẹ nhàng nhảy lên và cố gắng vung kiếm.
Khi thanh kiếm của cậu hướng lên…
Chít-.
Choi Han nghe thấy một âm thanh bên tai mình.
Sau đó, cậu nghe thấy nó một lần nữa, nhưng nó nhỏ hơn lần trước.
Chít.
Đó là một con chuột.
Đó là âm thanh của một con chuột.
Choi Han ngay lập tức nghĩ đến những con chuột mà Ảo ảnh sư, Elisneh Đệ nhất đã điều khiển.
… Con quái vật không phải là vấn đề!
Choi Han quay đầu về hướng phát ra tiếng động và thay đổi góc chém của mình.
Con chuột đầu tiên. Cậu cần phải bắt con chuột trước.
“Bắt chuột!”
Choi Han nghe lệnh của Cale cùng lúc. Cậu có thể cảm thấy những người khác đang nhanh chóng di chuyển.
Tuy nhiên, Choi Han đã có thể nhanh chóng xác định vị trí của con chuột vì cậu đã nghe thấy tiếng kêu của con chuột trước những người khác.
Cậu đã nhìn thấy đôi mắt đỏ của con chuột ló ra từ một con đường khác của mê cung đằng sau con quái vật.
Cậu chắc chắn rằng đó là một trong những thuộc hạ của Elisneh.
Choi Han bắt đầu cau mày.
Ầmm. Bùm!
Cậu cần phải vượt qua con quái vật to lớn để bắt được con chuột đó.
“…Chết tiệt!”
Choi Han vội vã xoay người.
Hai chân của cậu đạp khỏi mặt đất để nhảy qua con quái vật và thân trên hạ thấp để di chuyển về phía trước.
“Hả?”
Choi Han nhìn thấy thứ gì đó màu trắng lướt qua mình.
– Choi Han, di chuyển!
Hm?
Cậu nghe thấy giọng nói lo lắng của Raon cùng lúc.
“Roooooooar!”
Thật khó để một người trưởng thành như Choi Han có thể vượt qua thân hình to lớn của con quái vật để bắt được con chuột.
Thật khó để tìm ra một sơ hở.
Tuy nhiên, có một khe hở đủ lớn cho một con vật nhỏ.
… Fluffy!
Cale có thể nhìn thấy Fluffy chạy qua Choi Han và chui vào giữa hai chân của con quái vật.
Chuyển động của cô ấy giống như tia chớp.
Ban đầu Cale nghĩ đó là một vạch trắng.
Fluffy đang chạy về phía trước cực kỳ nhanh chóng mở miệng.
“Ngoàmmm-!”
Miệng mở của cô ấy cắn chặt con chuột đang bỏ chạy.
“C, chít chít-!”
Sau đó ném nó lên không trung.
Tiếp đến, Fluffy nhảy lên phía sau nó và đá con chuột bằng hai bàn chân trước của mình.
Con chuột bị đá bay lên trời.
Fluffy bắt đầu hành động tiếp.
Con chó con quay lại và bắt đầu chạy.
“Grrrrrrrrr!”
Sau đó, cô ấy gần như ngay lập tức bắt đầu leo lên trên cơ thể của con quái vật màu tím mịn màng.
Con quái vật giật mình vung gậy và cố gắng kéo Fluffy ra khỏi lưng nó.
Tuy nhiên, Fluffy vẫn tiếp tục đạp vào lưng con quái vật và leo lên cao hơn.
Và trong khoảnh khắc ngắn ngủi đó…
“Ugh, ugh!”
Fluffy mở miệng và răng nanh đột nhiên mọc dài và cắn vào cổ con quái vật.
“Ugh, ugh!!”
Sau đó xé toạc cổ của nó.
Bộp.
Con chuột bị đánh bay rới xuống ngay trước chân Cale. Con chuột đã ngất xỉu cùng với máu chảy ra từ cổ của nó.
Tuy nhiên, Cale không có thời gian để nhìn con chuột.
Bộp. Bộp.
Đầu của con quái vật bị xé toạc trước khi nó kịp hét lên đã rơi xuống đất.
Con quái vật này, hình như có bộ da dày và bộ xương cứng cáp, trông như chúng cần phải sử dụng aura của Choi Han để cắt đôi chỉ bằng một đòn tấn công.
Tuy nhiên, con quái vật đó đã bị xé nát như được làm bằng giấy bởi những chiếc răng nanh của Fluffy.
Cơ thể của con quái vật không đầu từ từ nghiêng về phía sau.
Boooom-!
Fluffy đang không đứng trên xác con quái vật đã ngã xuống mở miệng lần nữa.
Răng nanh của cô đã thu nhỏ trở lại.
“Roooooooooooooooar-“
Tiếng gầm của Fluffy dường như khiến cả mê cung chấn động.
Cale vô tình chạm mắt với Fluffy. Fluffy mỉm cười và mở miệng.
“Gâu!”
Cô ấy sủa dễ thương nhưng vai của Cale hơi co lại.
Cậu hơi sợ.
Tuy nhiên, khóe môi cậu đang giật giật.
Đây là sự xuất hiện bất ngờ của một đồng minh mạnh mẽ.