Bạn đang đọc Trở Thành Kẻ Vô Lại Nhà Bá Tước – Yoo Ryeo Han – Chương 183: Đi Theo Ta (6)
Cale cảm thấy rất bất ngờ khi những Elf đã cố gắng phá hủy Cây Thế giới giả một lần rồi.
Mình thậm chí chưa bao giờ nghĩ về nó.
Cậu không bao giờ tưởng tượng được điều gì đó tương tự có thể xảy ra mà cậu không hề hay biết. Adite dường như đã đoán trước được suy nghĩ này và nhanh chóng bắt đầu nói.
“Thiếu gia, sau khi chúng tôi mời cậu đến thăm làng ……”
Cô ấy bắt đầu nhanh chóng, nhưng sớm ngừng lại. Cale, người đã nhận ra lý do, ngay sau đó bắt đầu nói.
“Tôi đã đến một chút muộn.”
Cale đang bận và chưa thể đến thăm ngay khi Cây Thế giới đã yêu cầu cậu đến.
“Vâng. Chúng tôi không thể chỉ ngồi lại và chờ đợi, vì vậy chúng tôi đã cố gắng hạ gục nó vì chúng tôi có một nhóm lớn Elf.”
Elf là những kẻ thù khá khó khăn vì họ rất mạnh và có thể điều khiển Tinh linh.
Hơn nữa, mỗi làng Elf đều có một Elf Hộ vệ thành lập dân quân để bảo vệ làng.
Vương quốc Molden.
Nhiệm vụ của họ là lẻn vào một trong những vương quốc mạnh nhất của Đông lục địa, nhưng điều đó lẽ ra không khó lắm.
Ít nhất, đó là những gì Elf đã nghĩ.
“Chúng tôi đã tìm cách đến gần khu vực đó bằng cách làm theo chỉ dẫn của Cây Thế giới-nim đã chỉ cho chúng tôi.”
“Khu vực đó ở đâu?”
“… Cung điện ở thủ đô của Vương quốc Molden.”
“Và đã thất bại?”
“Vâng thưa ngài.”
Adite nắm chặt bản đồ hơn một chút.
Cale bối rối trước nắm đấm siết chặt khi Adite nhớ lại quá khứ và tiếp tục nói.
“Cây Thế giới giả. Chúng tôi không thể đến gần nơi mà Cây Thế giới mới đang được tạo ra.”
“Tại sao không?”
“Chúng tôi đã bị chất lỏng Tử mana chặn.”
Tử mana lỏng tồn tại xung quanh Cây thế giới mới để những Elf không thể vào bên trong.
“Như ngài đã biết, Elf cực kỳ yếu trước Tử mana.”
Cale gật đầu.
Đó là lý do mà Elf cũng suýt bị Arm đánh bại ở Dãy núi Mười Ngón tay.
Elf sẽ thua trước người thuần hóa và Tử mana hắn rải cùng với những con vật do mình điều khiển nếu Cale và nhóm của cậu không xuất hiện.
Cale mở miệng nói.
“Cô cần sự giúp đỡ của tôi vì Tử mana.”
“Đúng vậy. Thiếu gia, trước đây ngài đã đóng một vai trò rất lớn trong dãy núi Mười ngón tay và bên cạnh cậu cũng có cô Necromancer, và…”
Adite đã nhìn qua nơi đặt Cây Thế giới.
“… Tôi nghe nói ngài cũng thân với những Dark Elf.”
Elf và Dark Elf không hòa hợp với nhau.
Đó là bởi vì Dark Elf cần thứ vốn là điểm yếu của Elf.
“Tất nhiên, chúng tôi có kế hoạch thưởng cho cô Necromancer và những Dark Elf càng nhiều càng tốt nếu họ giúp chúng tôi. Các thành viên khác trong nhóm của ngài cũng vậy.”
Cale kinh ngạc nhìn về phía Adite.
Elf không phải là loại người yêu cầu người khác giúp đỡ như thế này. Đặc biệt là đối với các chủng tộc như Necromancer và Dark Elf có liên quan đến Tử mana như vậy.
Đó là điều quan trọng đối với họ.
Cây thế giới và những Tinh linh.
Hai thứ này cực kỳ quan trọng đối với Elf. Cây Thế giới đã cho họ một ngôi nhà và những Tinh linh sống cuộc sống yên bình nhờ Cây thế giới là bạn thân của Elf và là nguồn sức mạnh của họ.
Shhh-
Cale có thể thấy những chiếc lá xung quanh Cây Thế giới bắt đầu lung lay.
Cậu không thể trò chuyện với Cây Thế giới vì đã bỏ tay ra, nhưng có vẻ như nó đang nhờ cậu giúp đỡ.
Dù sao thì đó cũng là điều mình cần làm nếu nó có liên quan đến White Star.
Hơn nữa, nó đang diễn ra ở Vương quốc Molden do Ảo ảnh sư nắm quyền.
Choi Han, người đang nhìn chằm chằm vào bản đồ từ một góc đầy ác ý và có một món nợ phải trả với Ảo ảnh sư.
Cậu bắt đầu nói với Adite, người đang nhìn cậu với ánh mắt tuyệt vọng.
“Tôi sẽ cần phải hỏi những Dark Elf và Necromancer về những gì họ muốn làm. Còn tôi, tôi sẽ ra tay giúp đỡ.”
“… Thiếu gia.”
Adite nhìn về phía Cale với vẻ ngưỡng mộ.
“Này Adite, ta cũng sẽ giúp!”
“Tôi cũng sẽ giúp một tay.”
Raon hào hứng trả lời, còn Choi Han đáp lại một cách khó chịu và biểu cảm của Adite càng rạng rỡ hơn khi cô cảm ơn Raon và Choi Han.
Cale nhanh chóng nhét túi tiền vào túi không gian của mình khi cô ấy vui vẻ như vậy.
“A!”
Adite nhìn lại Cale và bắt đầu nói.
“Cây Thế giới-nim nói có điều gì đó ngài ấy cần phải nói với ngài một lần nữa.”
“Là vậy sao?”
Cale nhắm mắt và lại đặt tay lên cây.
– Cảm ơn cậu đã lắng nghe yêu cầu của tôi. Tôi đã định tự hỏi Eruhaben nhưng quyết định hỏi cậu vì hiện tại tình trạng cơ thể của đứa trẻ đó không bình thường.
Cale lại bắt đầu cau mày.
Tình trạng của Eruhaben không bình thường. Hiện tại ông ta không còn nhiều thời gian để sống. Càng nghĩ về điều đó, Cale càng cảm thấy trong miệng càng khó chịu.
Cậu muốn nhanh chóng giải quyết vấn đề này, nhưng không dễ vì mong muốn của Eruhaben rất quan trọng.
– Và đối với loại trái mà Eruhaben hỏi về…
Trái mà Eruhaben đã bảo Cây Thế giới giao cho Raon…
Cây Thế giới đã không thể kết trái vì cô ấy đã bị mất cành khi cung cấp thông tin cho Cale trong lần gặp cuối cùng của họ.
– Tôi đã nói với cậu là tôi sẽ tặng nó cho cậu sau khi mùa hè kết thúc, phải không?
“Và bây giờ mùa hè đã kết thúc.”
– Đúng rồi.
Cây Thế giới tiếp tục với một giọng từ tốn.
– Rất may, tôi đã tạo được một trái. Tôi đã để nó với Adite. Mang nó theo cậu. Nó sẽ có lợi cho con Rồng nhỏ tuổi đó.
Cale từ từ rời tay khỏi Cây Thế giới và mở mắt.
Adite lại ở trước mặt cậu với một chiếc hộp thay vì bản đồ.
“Đây là nó?”
“Vâng. Nó ở bên trong.”
Đó là một chiếc hộp vàng được bọc trong một chiếc túi lâu năm.
“Nhân loại, cái gì vậy?”
Raon tò mò tiếp cận. Tuy nhiên, Eruhaben đã nói với Cale điều gì đó.
Đừng nói với đứa nhỏ.
Cale Henituse. Đây là điều mà chỉ ngươi nên biết.
Rồng cổ đại đã bảo cậu không được nói với Raon và hãy giữ thứ này.
Cale lặng lẽ lấy chiếc hộp đựng trái cây và cho vào túi không gian của mình. Raon nghiêng đầu và bắt đầu nói với Cale.
“Nhân loại! Ngươi vẫn còn chỗ trong túi không gian của mình sao? Ta có thể cho ngươi một cái của ta nếu ngươi cần thêm chỗ! Ta chỉ cần lấy một ít bánh táo ra!”
Bánh táo. Những lời đó khiến Cale bối rối và lắc đầu. Cậu vẫn còn rất nhiều khoảng trống trong túi không gian của mình.
“Xong rồi.”
Adite đưa cho Cale tấm bản đồ của Đông lục địa và nhẹ nhàng mỉm cười.
Cale nhìn về phía cô ấy và bắt đầu nói.
“Tôi có việc cần giải quyết trước, vì thế tôi sẽ quay lại trong vòng ba ngày.”
“Tôi hiểu rồi.”
“Tôi sẽ cho cô biết những thứ tôi cần thông qua thiết bị liên lạc trước khi tôi quay lại, được không?”
“Chúng tôi sẽ chuẩn bị mọi thứ.”
“Được chứ.”
“Vậy thì tôi sẽ hướng dẫn bạn ra ngoài.”
Shhhh-
Những chiếc lá của Cây Thế giới và những cây xung quanh nó bắt đầu rung rinh mặc dù không có gió. Như thể họ đang nói lời tạm biệt với Cale.
Cale cúi đầu về phía Cây Thế giới và đi theo sau Adite.
Choi Han đến gần cậu và cẩn thận nói.
“Cale-nim.”
“Sao?”
Cale thờ ơ trả lời khi nghĩ về túi tiền đầy ắp lúc nãy. Nghĩ về điều đó khiến cậu cảm thấy bình yên.
Mình nghĩ tiền thực sự là tốt nhất.
Khi Cale chuẩn bị mỉm cười…
“Có phải Thần Chết đã làm gì đó không?”
Sự bình yên của cậu đã bị phá hủy bởi câu hỏi của Choi Han. Cậu quay đầu lại và nhìn về phía Choi Han. Choi Han đang nhìn cậu với ánh mắt đáng sợ đến nỗi Cale nghĩ mình có thể gặp ác mộng về điều đó.
“… À… Ngươi thấy đấy…”
Cale có thể nói Raon và Adite cũng đang nhìn cậu.
“Thiếu gia!”
Cale lúc này đã đi qua lãnh thổ của Cây Thế giới có thể nhìn thấy Tasha đang chạy về phía mình với một nụ cười rạng rỡ.
Cậu cố gắng thay đổi chủ đề sau khi nhìn thấy Tasha.
“Cale.”
Tuy nhiên, ánh mắt của Choi Han đầy khó chịu.
Cale không có lựa chọn nào khác ngoài việc nói.
Cậu cứ mơ hồ và cắt bỏ những phần quan trọng.
“… Mm. Hình như ông ta muốn lấy một thứ gì đó từ ta.”
Cale không thể giải thích gì về bức thư của Thần Chết.
Cậu nghe thấy giọng nói nghiêm túc của Adite ngay lúc đó. Giọng nói có vẻ sợ hãi.
“Là cái chết?”
Thần Chết có thể lấy gì khác ngoài cái chết?
Adite có vẻ sợ hãi khi cô ấy nhìn về phía Cale với vẻ lo lắng.
Tasha đang đến gần thì dừng lại và bắt đầu lẩm bẩm một mình.
“… Ông ta muốn mạng của thiếu gia?”
Aigoo!
Cale bắt đầu đau đầu.
“Không. Không phải như vậy đâu.”
Cale ngay lập tức nói không.
Cale không có cách nào để biết các điều kiện của thỏa thuận của Thần Chết sẽ như thế nào. Hơn nữa, Cây Thế giới đã nói đó là một thỏa thuận, nhưng nó có thể là một cơ hội để quyết định như bức thư đã đề cập.
Cale vẫn để ngỏ tất cả các lựa chọn, đó là lý do tại sao cậu nói không.
… Nó có thể là mạng sống của mình.
Thần Chết có thể muốn mạng sống của Cale vì tất cả các lựa chọn đã có trên bàn. Tuy nhiên, Cale không có kế hoạch nói ra sự thật đó với những người khác.
Cậu chỉ nghiêm túc nói Adite đã sai.
Tuy nhiên, biểu hiện đó được giải thích một cách kỳ lạ.
“… Cale, ông ta……”
Choi Han bình tĩnh bắt đầu nói.
“Cale, cậu không cần phải nói sự thật cho chúng tôi nếu cậu không muốn.”
“Hả?”
Đây không phải là những gì mình định nói sao?
“Ta đã nói với ngươi, Adite đã đoán sai.”
“Tôi hiểu.”
Choi Han lặng lẽ nhìn Cale và đọc từng âm. Tuy nhiên, rõ ràng cậu ta đang nói chuyện với một người khác chứ không phải Cale.
“Không có gì tôi phải sợ nữa. Bất cứ điều gì. Tôi sẽ không để bất cứ điều gì cản trở chúng ta.”
Cale nuốt nước bọt.
Hình như Choi Han không nói chuyện với cậu.
…Có lẽ-
Cậu ta đang nói chuyện với Thần Chết?
Cale không dám hỏi Choi Han về điều đó và quay đầu lại. Cậu có thể thấy Raon đang mạnh mẽ gật đầu. Đôi má phúng phính của nó đang phập phồng.
Tasha khoanh tay và tập trung ánh mắt vào Cale như đang quan sát cậu.
“… Tôi có nên nói với đứa trẻ đó về điều này không?”
Cô ấy khẽ lầm bầm và Cale không quan âm những lời đó.
Cale sau đó đi về phía cô ấy.
“Tasha.”
“Vâng, thiếu gia.”
Cale sắp xếp thông tin mà cậu nghe được từ Cây Thế giới và Adite và chuyển thông điệp đến Tasha. Tasha nhìn về phía Adite với vẻ mặt kỳ quặc trong suốt thời gian Cale giải thích tình hình.
Sau đó cô ấy gật đầu và nói điều gì đó sau khi nghe tất cả mọi thứ.
“Tôi đã tự hỏi tại sao họ lại tốt như vậy.”
Adite nhìn về phía Tasha với vẻ mặt khó xử và Tasha nhẹ nhàng mỉm cười với cô. Adite thả lỏng tay như thể cô ấy đã nhẹ nhõm.
“Dù sao, tôi đoán chúng ta có thể gặp lại ở đây ba ngày sau đó?”
“Đúng.”
Tasha nói cô ấy đã hiểu trước khi nói rằng cô ấy sẽ dẫn các Dark Elf khác đến thăm Trưởng làng Obante.
“Chắc chắn rồi. Chúng tôi cũng sẽ đến đây sau khi lo việc mọi việc của mình xong.”
Cale sau đó đi ra khỏi Làng Elf bên dưới Hồ tuyệt vọng.
Hỗn loạn, hủy diệt, hòa bình! Rất vui khi gặp cậu! Nhanh lên! Đứa trẻ Tinh linh Lửa đó có vẻ phấn khích lắm!
Cale cầm cây roi trong tay khi tiến về phía Hồ tuyệt vọng.
Tinh linh Gió vui vẻ chào đón cậu.
Kahahahaha! Đệ tử số một của ta và ta sẽ tạo ra một luồng gió hủy diệt rực lửa! Kahahaha! Hỗn loạn, hủy diệt!
Cale bắt đầu nói chuyện với Tinh linh hơi điên.
“Hãy dẫn ta đến gặp Tinh linh sư tiềm năng. Tên cậu ấy là Sully, phải không?”
Đúng rồi! Kahahahaha! Hỗn loạn, hủy diệt, hạnh phúc!
Một cơn gió lốc dẫn Cale đi theo một hướng.
Cale, đó là nhà trọ cậu đã ở!
Tinh linh Gió và Tinh linh Lửa dẫn Cale đến quán trọ, nơi cậu gặp Sully và bà của cậu ta.
Cale bắt đầu đi về hướng gió và bắt đầu nói.
“Raon.”
“Có chuyện gì hả nhân loại?”
“Hãy gọi cho Bud ngay. Sau đó, Ron. Và sau đó, là điện hạ.”
“Lần lượt cả ba người đó?”
“Đúng.”
Cale nhìn Raon lấy thiết bị liên lạc hình ảnh trước khi chạm mắt với Choi Han.
“… Cậu định kéo tất cả mọi người vào?”
Cale mỉm cười thay vì đáp lại.
“Ahhhhh! Quả cầu lửa này! Quả bóng bông chết tiệt này! Tôi quá mệt mỏi với nó rồi!”
Trong một góc của quán trọ… Cale, người cầm trên tay một chiếc đùi gà nướng, lắc đầu.
Nhóm của Cale là khách hàng duy nhất trong quán trọ.
– Nhân loại! Thằng nhóc tên Sully đó có vẻ vất vả lắm!
Ta biết mà, phải không?
Cale có thể nghe thấy tiếng hét của Sully khi anh ấy vẫy cả hai tay trong không khí.
“Tại sao ngươi lại làm điều này với tôi chứ? Quả cầu lửa này! Ahhhhh!”
Cale nghe thấy giọng nói của Tinh linh Gió ngay lúc đó.
… Hỗn loạn, hủy diệt… Tinh linh Lửa buồn bã. Đứa trẻ đó nói đây là phản ứng của người này dù nó chỉ đến gần.
Hmm.
Cale nhìn về phía người khác qua vai của Tinh linh sư tiềm năng.