Bạn đang đọc Trở Thành Kẻ Vô Lại Nhà Bá Tước – Yoo Ryeo Han – Chương 158: Trở Về (4)
Vua Sư tử Dorph có biểu hiện kinh ngạc và khinh thường Rồng lai đang phát ra ánh sáng yếu ớt.
“Haha, ta thậm chí còn không chú ý đến vì một tên khốn yếu ớt đang tham gia, nhưng…..”
Hắn nhìn về phía Rồng lai với vẻ mặt hoài nghi và chuyển thành một ánh mắt thương hại.
“Thưa ngài, ngài đã trở nên yếu hơn một người bình thường. Làm sao mà ngài lại kết thúc theo cách này?”
Giọng điệu của Dorph chuyển sang một giọng điệu kính trọng.
Ooooooooong.
Aura đen vẫn đang tụ tập xung quanh hắn, nhưng Dorph không quan tâm và bắt đầu bước từng bước về phía Rồng lai.
“Thực sự, làm thế nào mà ngài lại yếu thế này vậy? Hmm? Để con trai của Chúa thượng hành động theo cách này. Điều này làm tôi buồn rất nhiều.”
Con trai của Chúa thượng.
Những người phía sau Dorph bắt đầu thì thầm trong khi Beacrox, On và Hong bối rối và nhìn về phía Rồng lai.
– Nhân loại! Không phải Rồng lai không phải là con của White Star sao? Vua Sư tử đang nói những lời vô nghĩa!
Cale nghe thấy giọng nói của Rồng lai khi Raon nhận xét trong đầu.
“… Ta là con trai của tên đó?”
Khuôn mặt khó chịu của Rồng lai lập tức cau mày. Có một cảm xúc sâu sắc hơn nhiều so với sự tức giận trên khuôn mặt hắn.
“Tất nhiên rồi. Không phải ngài là con của ngài ấy sao?”
Rồng lai nhìn về phía Dorph đang thoải mái với vẻ khinh thường.
Hắn không chỉ thực sự không phải là con trai của White Star, mà còn cảm thấy buồn cười khi nghe những điều như vậy từ một tên đối xử với hắn ít giống con người nhất.
Nó không đến mức mà hắn không được đối xử tôn trọng. Dorph đã luôn khinh thường hắn và giả vờ như hắn không hề tồn tại.
Vua Sư tử Dorph và Vua Gấu Sayeru.
Hai tên này đều là những người mà White Star chấp thuận, và chúng luôn coi thường kẻ thất bại là Rồng lai.
Vì vậy, thật không thể tin được khi Dorph gọi hắn là con trai của White Star và tôn trọng mình.
“…Ngươi điên à?”
Rồng lai nhìn về phía Dorph và hỏi, nụ cười trên mặt Dorph biến mất và hắn lạnh lùng đáp lại.
“Ta chắc chắn chính con trai của Chúa thượng đã phát điên. Hắn dám phản bội cha mình, người đã tạo ra hắn và xông vào nơi này với cơ thể yếu ớt đó. Thưa ngài, ta nói không đúng sao?”
Rắc, rắc.
Dorph bắt đầu cau mày và tiếp tục bước trên mặt đất khô trong tuyết rơi.
“Ngươi chọn trở thành kẻ thù với người đã ban phước cho ngươi bằng sức mạnh của mình? Ngươi mới là kẻ điên rồ, đồ khốn nạn.”
Rồng lai bắt đầu cau mày hơn.
Ban phước?
Đúng là hắn trở nên mạnh mẽ nhờ White Star. Cũng đúng là do ông trời tạo ra. White Star là người đã biến hắn thành quái vật này, thành chimera này. Tuy nhiên, đó không phải là một may mắn. Hắn đã phải biến thành một con quái vật sau khi chịu đựng nỗi đau và sự cô đơn.
Hắn cuối cùng trở thành một ma quỷ, một thứ gần gũi với một con quỷ hơn một con Rồng.
Tất nhiên, hắn không định đổ lỗi cho White Star về mọi thứ. Hắn cũng là kẻ xấu vì đã giết rất nhiều người và cũng đáng bị trừng phạt.
“Hehe-“
Hắn bắt đầu cười. Sau đó giơ tay lên.
Bàn tay gầy còm đang run rẩy.
Ooooooooong-
Ánh sáng tụ lại trong tay.
“Ha! Ngươi định làm gì với lượng sức mạnh nhỏ bé đó hả?”
Rồng lai ngừng cười và bắt đầu nói khi Dorph chế nhạo hắn.
“Ngươi nghĩ ta sẽ không nhận ra ngươi đã trì hoãn thời gian khi nói chuyện với ta sao?”
“Hả?”
Khuôn mặt của Dorph hơi cau lại và một lượng nhỏ ánh sáng tập trung trong bàn tay của Rồng lai bắt đầu di chuyển.
Ooooooong-
Ánh sáng nhỏ vỡ ra thành nhiều mảnh nhỏ hơn và chúng phân tán theo các hướng khác nhau.
Tuy nhiên, chúng nhỏ đến mức những ánh sáng trông như sẽ biến mất nếu chúng chạm vào nắm đấm của Dorph.
“Ngươi đang làm cái khỉ gì thế hả?”
Dorph bối rối nhìn về phía những vệt sáng và hắn cau mặt hoàn toàn.
“Không đời nào!”
Những vệt sáng mỏng và yếu ớt bắn ra và lọt vào ngôi làng đang được dùng làm căn cứ bí mật. Dorph hét lên với thuộc hạ của mình sau lưng mình.
“Chặn nó! Đừng để nó vượt qua kết giới!”
Căn cứ bí mật thứ hai của Arm trông giống như một ngôi làng yên tĩnh và hẻo lánh.
Mặc dù rất khó để xác định ranh giới đầu tiên đến ranh giới thứ ba ở đây, có một bức tường trong suốt giúp phát hiện những kẻ xâm nhập và ngăn chặn những sức mạnh chưa được cho phép xâm nhập vào bên trong bức tường.
Cale nhìn Dorph đang lo lắng và nhớ lại những gì Rồng lai đã nói với mình.
Bức tường trong suốt đó tương tự như một tấm khiên. White Star, một người mà tôi không thực sự biết, và Becrock đã làm việc cùng nhau để tạo ra nó khoảng mười năm trước.
Rồng lai đã tiếp tục một cách chắc chắn.
Bức tường đó không phải là thứ mà ngay cả Rồng con của cậu hay thậm chí cả Rồng cổ đại có thể dễ dàng phá hủy được. Họ sẽ mất rất nhiều thời gian mặc dù cuối cùng họ có thể phá huỷ được nó. Nó cũng sẽ khó khăn cho sức mạnh cổ đại của cậu. Khi đó, cậu có thể sẽ phải ho ra rất nhiều máu.
Trông ngươi khá vui khi nói điều đó.
… Đó là bởi vì có một cách.
Rồng lai biết điểm yếu của bức tường phòng thủ.
Bức tường đó chặn mọi sức mạnh ngoại trừ sức mạnh của những người đã được cho phép vào làng. Điều đó làm cho những người sống tại làng căn cứ bí mật đến và đi dễ dàng. Cậu nghĩ sao? Cậu có thấy tôi đang nói đến cái gì không?
Cale dần dần bắt đầu tìm ra cách vượt qua bức tường sau khi nghe những gì Rồng lai nói. Những gì Rồng lai nói tiếp theo đã khiến câu trả lời trở nên hoàn toàn rõ ràng.
Rồng lai nói qua thiết bị liên lạc với vẻ mặt tái mét.
… Sức mạnh của tôi hẳn là vẫn được lưu giữ trong làng. Lẽ ra không có lý do gì để họ xóa những gì tôi lưu lại vì nghĩ tôi đã chết.
Những vệt ánh sáng mỏng và yếu chạm vào bức tường trong suốt.
“Nhanh lên! Chặn tất cả lại!”
Dorph ra lệnh cho các pháp sư thuộc hạ của mình nhanh chóng và ngăn chặn sức mạnh của Rồng lai đang xuyên qua bức tường, tuy nhiên …
“T, tôi xin lỗi, thưa ngài! Becrock-nim không có ở đây, nên-“
Những vệt sáng mỏng như kim di chuyển qua bức tường trong khi các pháp sư lo lắng lắp bắp trả lời.
Shhh…
Bức tường cho phép những vệt sáng này vào làng. Nó coi bất kỳ ai được ghi chép lại là đứng về phía họ.
“Không!”
Swooooooosh-
Bóng tối của Dorph lao đi như mưa và ngay lập tức bay về phía bức tường phòng thủ.
Đó là để hắn có thể xóa những khe hở nhỏ được tạo ra khi những vệt sáng lướt qua.
Tuy nhiên, có một người đã chuẩn bị xong trước khi cơn bão đen đó có thể đến được bức tường.
– Đến lượt của ta!
Nhiều ngọn giáo đen nhanh chóng bay theo sau những vệt sáng.
Những ngọn giáo làm bằng ma pháp ngay lập tức bắt vào đuôi của những vệt sáng, và bức tường tạo ra những khoảng trống để cho những vệt sáng vào bên trong cũng phải đối mặt với vô số ngọn giáo đen lao vào qua những kẽ hở đó.
“Không!”
Dorph hét lên trong tuyệt vọng, trong khi Cale bắt đầu mỉm cười.
Tên của kế hoạch đánh sập căn cứ bí mật thứ hai của Arm rất đơn giản.
Nhanh chóng và chính xác.
White Star và các thuộc hạ của hắn đã nghe nói về cuộc tấn công của họ vào căn cứ bí mật đầu tiên, vì vậy, mục tiêu của họ cho căn cứ bí mật thứ hai là tấn công nó càng nhanh và chính xác càng tốt.
Đó là lý do tại sao họ không cần nhiều người.
Tại sao?
Họ sẽ đánh và chạy.
– Nhân loại! Ta sẽ làm điều đó ngay bây giờ?
“Chắc chắn rồi, làm đi.”
Cale đáp lại giọng nói phấn khích của Raon sau đó nghe thấy một tiếng nổ lớn.
Bùmmmmmmmmm-
Bức tường cố gắng từ chối những ngọn giáo đen và ngăn chúng xâm nhập.
Tuy nhiên, rất nhiều ngọn giáo đen vặn cơ thể của chúng và đẩy qua những khoảng trống do các vệt sáng tạo ra.
Kéttttt-
Bùmmmmm-
Nhiều tiếng ồn khác nhau tràn ngập khu vực. Những ngọn giáo đen tăng tốc và bắt đầu quay khi chúng xuyên qua bức tường. Rất khó để bức tường đóng lại những khoảng trống đã bị xuyên thủng.
Cậu đã nói đến chuyện các cậu đã đánh bại Becrock. Vì White Star cũng sẽ không ở đó, nên những con Rồng ở bên cạnh cậu sẽ có thể sử dụng những khoảng trống do sức mạnh của tôi tạo ra.
Giống như Rồng lai đã đề cập.
“Tạo khiên!”
“Thưa ngài, chúng tôi sẽ tấn công những ngọn giáo đen!”
Những người trong làng, những người ngoài làng, khoảng một nửa số người ở căn cứ bí mật đã cố gắng ngăn chặn những ngọn giáo đen này. Tuy nhiên, vô số ngọn giáo đen trông giống như nhiều thân cây lớn tập hợp lại với nhau nhanh chóng bắt đầu xoay và đâm xuyên qua bức tường trước khi điều đó có thể xảy ra, và sau đó…
Rắcccc-
Những vết nứt trắng bắt đầu xuất hiện trên bức tường trong suốt.
– Xong rồi!
Những ngọn giáo đen đã phá hủy bức tường khi Raon hét lên trong đầu Cale.
Bàaaaaaaaaang! Bàaaaang! Bàaaaang-
Những âm thanh nổ tung vang lên bên tai Cale và khiến cậu loạng choạng.
“Anh không thể ngã được!”
Hong và On mỗi người nắm lấy một chân của Cale như đang giúp đỡ cậu.
Bang- Bàaaaang!
Những vụ nổ tiếp tục và mặt đất bắt đầu rung chuyển.
“F*ck!”
Dorph bắt đầu cau mày.
“Tên khốn chimera hỏng này!”
Hắn trừng mắt nhìn Rồng lai với một biểu hiện ghê tởm.
Nhiều vệt sáng mỏng. Những thứ đó đã vượt qua bức tường và bắt đầu bay theo các hướng khác nhau.
Những chỉ dẫn đó đều là những địa điểm quan trọng bên trong căn cứ bí mật này.
Những vệt sáng hướng về kho lương thực, kho lưu trữ tài liệu, phòng họp, v.v., và những ngọn giáo đen theo sau cũng tự nhiên bắt đầu tấn công những nơi đó.
“Ugh!”
“Ugh!”
“Ngươi có ổn không? Chúng ta vẫn chặn được nó!”
Một số nơi đã có thể hành động nhanh chóng và chặn đứng những ngọn giáo đen.
Tuy nhiên, những người mạnh bước lên để chống lại những ngọn giáo đen đều ho ra máu hoặc bị thương nặng. Ánh mắt Dorph bắt đầu run lên.
Nó đã mạnh lên trong khoảng thời gian ngắn sao?
Những ngọn giáo đen này chắc chắn thuộc về Rồng conchứ không phải Rồng cổ đại. Sức mạnh của nó dường như mạnh hơn lần cuối cùng họ gặp nhau tại Đế quốc Mogoru.
Hơn nữa, dường như nó không chỉ là một chút tài năng mà còn có thể kiểm soát chính xác lượng sức mạnh lớn này.
… Nó thực sự là con của Chúa tể.
Dorph, người đã nghe về Chúa tể Sheritt và con Rồng đen từ White Star, đã trừng mắt nhìn Rồng lai như không thể tha thứ cho hắn được.
“Ngươi đã giao tất cả mọi thứ cho họ. Ngươi có hạnh phúc không khi đã biến ngôi làng này thành một mớ hỗn loạn như thế này?”
Rồng lai đáp lại với một biểu hiện nghiêm túc.
“Đúng thế. Ta hạnh phúc.”
“Ha!”
Dorph sau đó bắt đầu lao về phía Rồng lai. Hắn cảm thấy cơn giận của mình chỉ có thể được giải quyết nếu giết chết kẻ yếu ớt này ngay lúc này.
Ngôi làng này là nơi nào?
Đó là ngôi nhà của tộc Sư tử lang thang không nơi nương tựa. Tất nhiên, họ sẽ sớm có được vương quốc của riêng mình, nhưng họ vẫn trân trọng ngôi làng này đã cho họ một mái ấm.
Nó quan trọng đối với họ.
“Con quái vật khốn nạn! Ta sẽ giết ngươi!”
Rồng lai vươn hai tay ra với vẻ mặt vô cảm về phía Dorph đang lao tới. Ánh sáng lại bắt đầu bao quanh hai tay.
Ánh sáng thậm chí còn yếu hơn trước có vẻ như đã sẵn sàng vụt tắt bất cứ lúc nào.
Tuy nhiên, Rồng lai không muốn chạy trốn khỏi Dorph.
Hắn đã nghĩ đây sẽ là nơi mình sẽ chết. Đó là lý do tại sao hắn nghĩ mình sẽ bình an hơn nếu chết khi đánh với Dorph, người đang tức giận vì đã thất bại trong kế hoạch của mình.
Dorph khinh thường không tin vào Rồng lai đang cố gắng cản lại mình.
“Kekeke, thật buồn cười! Ngươi muốn đấu với ta? Kahahaha! Ngươi có muốn giúp nó vì con Rồng đó có chung dòng máu của ngươi sao?”
“…Hả?”
Hai tay của Rồng lai hơi lùi lại. Ánh sáng đang tụ lại bắt đầu run.
Sự bối rối hiện rõ trên khuôn mặt.
Con Rồng đó có chung dòng máu của ngươi? Hắn đang nói gì vậy?
Dorph dùng vẻ mặt kinh tởm và ném một ngọn giáo đen khác với ngọn giáo của Raon về phía Rồng lai.
“Tại sao ngươi lại giả vờ ngu dốt khi dám phản bội cha mình, người đã tạo ra ngươi để giúp đỡ em trai của mình?! Bởi vì ngươi là một con quái vật, ngươi không có khái niệm về hạnh phúc là gì sao?”
… Em trai? Mình có một em trai?
Con ngươi của Rồng lai bắt đầu run lên. Hắn không có em trai.
Tuy nhiên, có một cái gì đó đã xuất hiện trong đầu.
Có một điều hắn đã từng làm vài năm trước, điều đầu tiên và duy nhất hắn đã làm trái với mệnh lệnh của White Star.
Đó là điều mà hắn đã lén lút nhờ một người đến Tây lục địa làm vì hắn nghĩ White Star sẽ có ít khả năng phát hiện ra nó hơn so với ở Đông lục địa.
… Redika.
Phải, hắn đã nhờ tên khốn đó giúp mình.
Họ gọi hắn là pháp sư cuồng huyết, nhưng Rồng lai lại cho rằng hắn là người đáng tin cậy. Tên khốn đó đã trung thành với Rồng lai.
Tên khốn cuồng màu đỏ coi hắn gần như là một vị thần vì hắn có trái tim của một con Rồng đỏ.
Có lẽ nào?
Rồng lai bắt đầu suy nghĩ về điều gì đó.
“Kahahaha! Ngươi đã bỏ cuộc rồi à?”
Ngọn giáo đen mà Dorph ném ra giờ đã ở ngay trước mặt hắn trong khi Dorph tiến lại gần và hét lớn, vung thanh kiếm lớn trên tay về phía Rồng lai.
Một ngọn giáo và một thanh kiếm.
Hai vũ khí khác nhau đang tấn công Rồng lai. Tuy nhiên, đây là lần đầu tiên Rồng lai không thể tập trung vào chiến trường.
Hắn ngây người nhìn thanh kiếm và ngọn giáo đang bay về phía mình.
Bàaaaaaaaaang!
Một vụ nổ lớn xảy ra.
Cơ thể Rồng lai bị đẩy lùi.
Bộp.
Tuy nhiên, đã có người đỡ được hắn.
“… Cale Henituse.”
Rồng lai không bị thương. Hắn vừa bị đẩy lùi lại vì quá sốc.
Có một tấm khiên bạc trước mặt đang chặn ngọn giáo đen và thanh kiếm. Cale siết chặt vai Rồng lai và bắt đầu nói.
“Chuyện gì đang xảy ra với ngươi vậy hả?”
“Cậu-“
“Ta sẽ nói với ngươi sau.”
Cậu làm cho Rồng lai hỗn loạn đứng thẳng người.
– Nhân loại! Rồng lai có em ruột? Người đó có ở quanh đây không? Mau tìm giúp hắn đi! Ta cảm thấy hơi tội nghiệp cho người này! Hắn đã rửa đĩa rất chăm chỉ!
Cale nở một nụ cười chua chát trước những lời lảm nhảm của Raon và kéo Rồng lai ra sau lưng.
Mình không nghĩ nó sẽ diễn ra như thế này.
Rồng lai không biết về việc họ đã gặp Chúa tể Sheritt như thế nào.
Đó là bởi vì không có ai xung quanh Cale sẽ nói cho Rồng lai hoặc bất kỳ thông tin bí mật nào khác mà không có sự cho phép của Cale.
Không ai cũng sẽ nói về việc Lâu đài của Sheritt ở trong Dạ Lâm như thế nào vì cậu đã nói đó là một bí mật khi họ cần tránh sự dòm ngó của White Star.
… Mình cố tình đảm bảo Rồng lai cũng không nghe về điều đó.
Cale đã không hỏi Rồng lai về Chúa tể Sheritt và các con của cô ấy, quả trứng đỏ và quả trứng đen, vì cậu muốn hỏi trực tiếp.
Đó không phải là một chuyện để có thể nói qua thiết bị liên lạc được.
Mình cũng muốn nghe nó trước và không có Raon ở đó.
Đó có thể là thông tin khiến Raon ngỡ ngàng. Cậu muốn nghe câu chuyện đó trước.
Cậu nghe thấy giọng nói của Rồng lai đằng sau mình.
“Cái quái gì đang diễn ra vậy-“
Rồng lai nhìn Cale, người đã quay lại sau khi nghe thấy giọng nói của hắn. Đôi mắt đang lặng lẽ quan sát hắn từ từ lên tiếng.
“Ta sẽ nói cho ngươi biết mọi thứ. Thế nên, hãy sống sót cho đến lúc đó.”
Rồng lai đang há hốc mồm cũng khép miệng lại. Tuy nhiên, ánh mắt đó vẫn đang run rẩy. Đôi mắt Rồng lai phản chiếu khuôn mặt nghiêm túc trước mặt mình.
“Ngươi không thể chết ngay bây giờ. Ngươi phải sống.”
Những lời đó đã hằn sâu vào tai Rồng lai.