Trở Thành Kẻ Vô Lại Nhà Bá Tước - Yoo Ryeo Han

Chương 131: Bẫy (5)


Bạn đang đọc Trở Thành Kẻ Vô Lại Nhà Bá Tước – Yoo Ryeo Han – Chương 131: Bẫy (5)

Tuy nhiên, Cale đã vấp ngã khi đứng dậy từ tư thế cúi người.

“A!”

– Nhân loại, có chuyện gì vậy?!

Cale có thể nhìn thấy có người nhanh chóng đỡ lấy cậu trước khi ngã xuống.

“…Cảm ơn.”

“Chân của cậu bị tê phải không?”

“…Đúng.”

Ha ha.

Choi Han cười khúc khích. Đó là một tiếng cười thầm trong vô thức chứ không phải một chế nhạo.


“Chân cậu đã như thế, vậy tôi có nên cõng cậu không?”

Cale, Choi Han và Raon hiện đang ở trên một con sông băng nhỏ, đào một cái hố xuống sông băng và trốn bên trong, che mình bằng ma pháp tàng hình.

“Ta là một đứa trẻ sao?”

Cale cau mày và duỗi thẳng đôi chân tê cóng của mình. Sau đó cậu khó chịu nhìn về phía Choi Han.

“… Mm, cậu không phải là bạn của cháu trai tôi sao? Vì vậy, về mặt quan hệ, với tôi, cậu là một đứa trẻ?”

– Đúng rồi! Nhân loại! Ngươi so với Choi Han là một đứa trẻ! Hehe! Cho dù là ngươi hai mươi sáu tuổi, là ngươi hay là ta, so với Choi Han chúng ta đều là trẻ con! Hehehe!

Chết tiệt.

– Tất nhiên, ngươi có thể ban đầu khoảng 36, nhưng ở đây là 20! Hehe.

Chết tiệt.

Cale bắt đầu cau mày. Cale thản nhiên bình luận khi Choi Han bối rối sau khi nhìn thấy nét mặt cau có như vậy.

“Cõng ta. Chân ta vẫn còn tê cứng.”

Chết tiệt.

Choi Han lắc đầu và đặt Cale lên lưng mình. Đó là thời điểm đó.

“Ngươi nghĩ ta không thể tấn công được ngươi chỉ vì ngươi đang ở trên trời?!”

Một giọng nói uy nghiêm và đầy áp lực vang lên xung quanh khu vực. Cale ớn lạnh sau khi nhìn ra ngoài vì giọng nói.

“T, t, thật điên rồ!”

Xìiiiiiiiiii-

Nước đã tụ lại thành một cột lớn và bắn lên. Vua Cá voi Shickler vẩy cả hai tay khi máu đen vẫn tiếp tục chảy ra từ miệng.

“Archie!”

“Vâng thưa ngài!”

Có một người đang cưỡi trên cột nước. Nước biển trong suốt và xanh biếc bao quanh Cá voi sát thủ Archie như một rào chắn.

Oooooo-

Ooooooo-

Sau đó, khi nghe thấy vài tiếng kêu…

Bàaaaang! Bàaaaang!

Cá voi và những động vật biển khác bắt đầu vây quanh sông băng Shickler và Paseton đã ở trên.

“Kehehehe!”

Cột nước Archie đứng cuối cùng cũng đạt độ cao tương đương với những cột nước khác trên trời.

“Ta đang tìm kiếm một tên khốn nạn.”

Archie bắt đầu di chuyển về Wyvern mà White Star đang đứng. Cột nước chuyển động theo hành động tạo đường đi cho anh.

“Chỉ một mình ngươi?”

White Star khinh thường khi nhìn Archie đang chế nhạo lại hắn và tiến lại gần.

“Sao hả? Ngươi sợ hãi sao, tên khốn thảm hại? Hả?”

“Ha!”


White Star hoài nghi cười và Wyvern của hắn há miệng.

“Réccccccccc!”

Archie đến trước mặt Wyvern đang kêu gào. Sau đó vung nắm đấm.

Bốpppppp!

Một tiếng nổ lớn vang lên. Archie nghe thấy âm thanh xèo xèo rồi nhận ra nước xung quanh nắm đấm của mình bắt đầu bốc hơi.

Rắc rắc, rắc rắc.

Một cánh tay màu trắng xuất hiện đang chặn đòn tấn công của Archie.

“Ta không thể để một kẻ khốn nạn như ngươi tiếp cận với Chúa thượng của bọn ta được.”

Gấu Vua Sayeru ung dung mỉm cười khi chặn đường Archie. Archie nghiêng đầu nhìn hắn và hỏi.

“Ngươi là Vua Gấu? Vậy tại sao tên khốn nhà ngươi trông yếu ớt như vậy?”

Sayeru bối rối và bắt đầu cau mày. Sau đó, hắn trừng mắt nhìn Archie và nói với White Star.

“Ta sẽ chăm sóc cho tên khốn này, ngươi cứ làm những gì ngươi cần làm đi.”

“Được rồi.”

White Star kéo dây cương Wyvern và di chuyển về phía mặt đất cách xa Sayeru và Archie.

Sayeru nhìn về phía hắn và bao quanh cơ thể bằng ánh sáng.

“Tên khốn Cá voi kiêu ngạo chết tiệt, ta sẽ-“

“Này!”

Tuy nhiên, Archie thậm chí còn không quan tâm Sayeru và đứng phía sau White Star hét lên.

“Này! White Star, ngươi đang tránh ta sao? Hả? Hay là ngươi sợ ta hả? Hmm? Sao ngươi lại để cho thuộc hạ của mình đánh nhau với ta hả? Này, tên khốn! Ngươi đang chạy trốn à? Ngươi bỏ lại tên thuộc hạ yếu ớt này và chạy trốn? Ha? Ngươi là một con gà hay sao hả? Này tên thảm hại kia, tại sao ngươi không trả lời ta hả? Hmm? Chắc là tên chết tiệt nhà ngươi đang sợ rồi.”

Sayeru bắt đầu cau mày. Archie và Sayeru nhìn chằm chằm nhau. Sayeru là người đầu tiên nói.

“Nhìn con Cá voi chết tiệt và cái miệng đáng ghét của hắn này.”

“Nó vẫn còn tốt hơn so miệng của ngươi. Đồ khốn nạn yếu ớt.”

“Đồ khốn kiếp!” (ở đây bản Eng là “You son of a bitch!”)

“Tại sao ta lại là con trai của ngươi chứ? Đúng là đồ ngốc.” (ở đây bản Eng là “Why am I your son?”) (Ở đây ai đó cứu mình phần dịch chỗ này với.)

Archie nhếch mép.


Nhiệm vụ của Archie rất đơn giản.

Archie, hãy hành động như ngươi khi còn nhỏ. (Nói thẳng ra là trẩu ấy.)

Đó là một nhiệm vụ vô cùng dễ dàng. Archie nghĩ hắn có thể làm được một cách hoàn hảo bởi vì rất nhiều căng thẳng đã chứa trong hắn rất lâu rồi.

Mục tiêu của ngươi là Vua Gấu. Tiếp tục sủa quanh tên khốn đó và làm hắn phải cãi nhau với ngươi. Làm điều đó để hắn không thể tính toán được những quyết định của mình được.

Đó là điều mà hắn có thể làm tốt. Archie vung nắm đấm về phía Sayeru, người đã trở thành mục tiêu của mình ngay từ đầu.

“Này yếu ớt, chơi với ta này! Đừng có bỏ chạy như tên đó! Kahahaha!”

“Tên khốn điên rồ này!”

Tại sao lại có những tên khốn điên rồ ở khắp nơi chứ? Sayeru tức giận ném một mũi tên ánh sáng về phía Archie.

Bàaaaang! Bàaaaang!

Mũi tên phát nổ kèm theo hai tiếng động khi Archie lắc nắm đấm đã hơi cháy của mình. Kết giới nước mà Vua Cá voi tạo ra cho Archie rất mạnh.

“Này. Mạnh lên nào. Có phải ngươi đang coi thường ta không?”

Archie giận dữ lao về phía Sayeru. Archie nhận ra Sayeru đã dễ dãi với mình.

Đôi mắt của tên khốn đó đã đảo qua.

Sayeru nhìn về phía Archie đang lao vào hắn với một nụ cười giận dữ và điên cuồng cùng với vẻ  mặt chán ghét.

– Nhân loại! Archie đang làm rất tốt! Thú vị quá!

Choi Han, Raon và Cale. Bộ ba đang tàn hình đang nhanh chóng di chuyển. Cale nằm trên lưng Choi Han, có thể nhìn rõ tình hình trên chiến trường.

Cậu mở miệng nói.


“…Ồ.”

Bàaaaaaaaaang!

Một ngọn giáo lớn màu xanh lam đập vào một con quái vật.

“Récccc-!”

Wyvern rơi xuống đất. White Star đang ở trên lưng của nó đạp mạnh xuống để tránh xa Wyvern đang rơi xuống.

“Quả nhiên, vua có khác.”

White Star có thanh kiếm lửa trong tay. Tuy nhiên, nó không phải là thanh kiếm mà hắn đã sử dụng để chống lại Witira trước đó. Nó được kết hợp với Kiếm thảm họa của Sát Long nhân.

Bộp.

Cơ thể của White Star phóng về phía trước.

Bàaaaang!

Ngọn thương xanh đã sớm đâm vào thanh kiếm lửa. Đó chỉ là bắt đầu.

Bang! Bàaaaang! Bang, bàaaaang!

Ngọn giáo và thanh kiếm tiếp tục va vào nhau không ngừng nghỉ. Mỗi cuộc va chạm đều bùng nổ như nhau. White Star bắt đầu nhếch mép.

“Ngươi vẫn còn ổn định dù đang bị thương.”

Thanh kiếm nhắm vào sơ hở của Cá voi và ngọn giáo hầu như không thể chống đỡ.

“Ugh!”

Vua Cá voi Shickler rên lên một tiếng ngắn. Nhìn gần, màu da của Shickler vô cùng nhợt nhạt.

“Thật yếu ớt.”

White Star đang bình tĩnh đánh giá Shickler và thấy Shickler đang mỉm cười với mình.

“Ta vẫn có đủ sức để xử lý ngươi.”

“Mm!”

White Star khẩn trương lui về phía sau.

Xìiiiiiii!

Một dòng nước dài đột ngột ập đến nơi White Star đã đứng. Nước đó sau đó bao quanh Shickler trước khi trở thành một áo choàng quanh vai và tạo ra một bức tường khổng lồ.

“…Đúng thế. Ít nhất ngươi cũng sẽ có thể làm được chuyện này nhiều.”

Sau đó, White Star lại lao về phía Shickler.

“Récccccc-“

Ooooooo-

Bầy Wyvern và cá voi đã chiến đấu. Đại dương và bầu trời. Mỗi bên đều nhắm vào khu vực không tương thích với mình và nhắm vào sơ hở của kẻ thù.

Thanh kiếm của White Star đâm vào bức tường xanh của Shickler.

Soạtttttt!

Ngọn giáo xanh của Shickler xuất hiện trong khoảng trống do nước bốc hơi tạo ra. White Star tạo ra bức tường nước của chính mình.

Bang! Bang! Bàaaaang!

Những đòn tấn công vẫn tiếp tục. Cả Shickler và White Star đều không có dấu hiệu lui bước. White Star có thể thấy Shickler vẫn đang mỉm cười.

“Có vẻ như đó là chiến thắng của ta rồi.”

Cale nghe thấy Raon hét lên sau khi nghe câu nói của Shickler.

– Nhân loại!

Giọng một người phụ nữ vang vọng khắp chiến trường cùng lúc.

“Cha!”

Chhhhhhh-

Hai roi nước lớn nhắm vào lưng White Star. Ngọn giáo xanh của Shickler cùng lúc đâm về phía trước của White Star. White Star đã bật ra khỏi mặt đất sau khi nhìn thấy cả mặt trước và mặt sau của mình bị tấn công cùng một lúc.


Bang! Bàaaaang!

Những đòn roi và ngọn giáo đập vào nhau ở khu vực trống trải. White Star nhìn lại khi nhảy lên.

“Tất cả các ngươi đều ở đây.”

Những chiến binh Cá voi khác cũng bắt đầu xuất hiện sau Witira. White Star và Shickler nhìn chằm chằm. Shickler bắt đầu nói bằng ánh mắt ngắn ngủi đó.

“Đúng thế. Tất cả đều ở đây.”

Ông ấy nở một nụ cười của một người chiến thắng trong trận chiến này. Nhìn ông ấy khá thoải mái giống như biết mình sẽ không thua.

Tuy nhiên, vẻ mặt thoải mái đó nhanh chóng biến mất.

“Bên ta cũng ở đây.”

White Star nhẹ nhàng nở nụ cười.

“Gì?”

Vẻ mặt của Shickler cau lại. Ông nghe thấy tiếng hét đau đớn của Witira.

“Paseton!”

Shickler vội vàng quay lại sau khi cảm thấy có một áp lực mạnh phía sau. Ông có thể nhìn thấy con trai mình, Paseton. Và đằng sau Paseton…

Một người đàn ông đang cười.

“… Vua Gấu!”

Sayeru đang cười khi di chuyển cánh tay yếu ớt của mình như một con rắn. Trước khi Paseton bàng hoàng kịp chạy về phía trước… Bàn tay âm thầm của hắn nhanh chóng nắm lấy tờ giấy da thò ra khỏi túi của Paseton.

“Chết tiệt!”

Lúc Paseton túm lấy áo thì đã quá muộn.

“Con trai!”

Shickler nhanh chóng ném ngọn giáo xanh về phía Paseton, không, về phía Sayeru. Sau đó, ông nhanh chóng bảo vệ con trai Paseton của mình bằng bức tường của áo choàng.

Một người đàn ông rơi từ trên không.

“Ugh!”

Archie nằm phẳng trên sông băng và rên rỉ. Toàn thân hơi run. Kết giới của Vua Cá Voi vẫn còn, tuy nhiên, kết giới đó tạo ra tia lửa do sự va chạm của ánh sáng và dòng điện.

Archie chỉ có thể rên rỉ mà thậm chí không thể ngẩng đầu lên khỏi sông băng.

“Hehehe-!”

Sayeru, người đứng sau vụ này đã không kìm được tiếng cười của mình. Archie không phải là đối thủ của hắn ta. Dù sao thì hắn cũng là Vua Gấu.

Soạt.

Hắn đưa tờ giấy da cho người đáp xuống bên cạnh.

“Này, đây.”

White Star ung dung nhận giấy da. Sau đó thản nhiên nói.

“Sức mạnh đó không có ở đây.”

“Ngươi không thể cảm nhận được nó?”

“Đúng thế.”

Những tin đồn đều nói chỉ có hai sức mạnh cổ đại thuộc tính đất đã tồn tại trong thời cổ đại. Trong số đó, sức mạnh cổ đại thuộc tính đất mà White Star cổ đại được cho là đã sở hữu…

White Star sẽ có thể cảm giác được thứ đó nếu một sức mạnh cổ đại tồn tại gần đây. Tuy nhiên, hắn không cảm thấy gì. Vậy thì tấm da này có thể là gì? Thứ mà các Cá voi đã rất cố gắng bảo vệ là gì?

Ngoài ra-

Tại sao không thấy Cale Henituse?

Đó là câu hỏi lớn nhất trong đầu White Star.

“Lấy lại thứ đó mau!”

“Giết tên khốn đó!”

Hắn có thể nghe thấy tiếng hét của những chiến binh Cá voi và có thể nhìn thấy Witira và Vua Cá voi đồng thời lao về phía mình. Tuy nhiên, hắn không quan tâm và quay đi.

“Tạo vòng tròn dịch chuyển!”

Nhiều hắc pháp sư bắt đầu tạo một vòng tròn dịch chuyển sau khi nghe thấy tiếng hét của Sayeru. Hành động này giống như đã làm rất nhiều lần. Đó là điều tự nhiên. Những hắc pháp sư này đã được đặc biệt tập hợp để thực hiện phép dịch chuyển nhanh chóng này.

Sayeru bắt đầu chỉ huy họ ở vị trí của White Star. Tuy nhiên, hắn nhanh chóng quay lại nhìn White Star sau khi cảm thấy có điều gì đó kỳ lạ.

White Star lặng lẽ nhìn vào tấm giấy da.

“…Chuyện gì vậy?”

Tay của White Star run lên khi cầm tờ giấy da. Sayeru chưa bao giờ nhìn thấy White Star như thế này.

Thật không may, White Star đã không thể trả lời câu hỏi của Sayeru. Đôi mắt hắn mở to khi chúng tập trung vào tập giấy da cũ trên tay.

“…Thứ này là hàng thật.”


“Ý ngươi là nó có thật?”

Sayeru bối rối tiến lại gần hắn, nhưng White Star vẫn tiếp tục đọc đi đọc lại tờ giấy da. Có những từ được viết bằng ngôn ngữ của Đông lục địa cổ đại. Sẽ thật kỳ lạ nếu tìm thấy một thứ gì đó ở Tây lục địa được viết bằng ngôn ngữ của Đông lục địa, nhưng có một thứ khác thậm chí còn kỳ lạ hơn.

Một ngôn ngữ không xác định.

Ngôn ngữ mà White Star chỉ thấy ở một nơi khác trong suốt 1.000 năm cuộc đời của mình và vẫn chưa thể giải mã được.

“… Nelan Barrow …….!”

Ngôn ngữ trong nhật ký của Nelan Barrow có trong văn bản cổ này.

“Đây là một văn bản cổ thực sự.”

Giống như Sayeru đã mô tả. Cảm giác của tấm giấy da cũng như cách mực độc đáo thấm vào tấm giấy da… Mọi thứ dường như chính xác như những gì họ đã sử dụng trong thời cổ đại. Tuy nhiên, Nelan Barrow, ngôn ngữ đầu tiên của Sát Long nhân, là bằng chứng lớn nhất.

Sayeru đã xem xét tình trạng của cuộc dịch chuyển trước khi đọc văn bản được viết bằng ngôn ngữ của Đông lục địa.

“… Ta đã tự hỏi về điều đó một lúc. Ta không có lựa chọn nào khác vì đã nhìn thấy thành quả được tạo ra từ sự hy sinh của rất nhiều người. Đồng thời, ta tìm thấy những hạt giống có thể phát triển thành thảm họa như vậy một lần nữa. Nơi lạnh ở phía Bắc, nơi nóng nhất ở phía Tây và nơi có nhiệt độ cao nhất ở phía Đông.”

Có rất nhiều câu dài hơn sau đó. Đôi mắt của Sayeru mờ đi khi tiếp tục đọc.

Vị trí mà họ mong đợi sức mạnh thuộc tính đất cuối cùng sẽ được đặt… Văn bản này đề cập đến vùng đất của tộc Cá voi, Vương quốc Caro và Vương quốc Roan.

“Hmm?”

Biểu hiện của hắn sau đó trở nên kỳ lạ sau khi nhìn thấy một ngôn ngữ không xác định mà hắn chưa từng thấy trước đây. Tuy nhiên, khuôn mặt sau đó lại càng thêm bối rối.

Có một mảnh giấy nhỏ được dán vào tờ giấy da. Nhìn giống như có người đã vô tình đặt nó ở đó và quên lấy nó ra.

Mảnh giấy rơi ra khỏi lớp giấy da. Sayeru quan sát White Star nhặt nó lên.

Tờ giấy này là một tờ giấy hiện đại. Hình như có người đã viết trên đó. Có vẻ như người đó đã đưa ra nhận xét sau khi đọc tấm giấy da cổ này. Tuy nhiên, Sayeru không thể đọc nó. Những từ ngữ được viết trên giấy bằng cùng một ngôn ngữ không xác định được sử dụng trên giấy da.

“…Có người.”

Hắn nghe thấy giọng nói thì thầm của White Star vào lúc đó. Giọng hắn run lên vì bất ngờ, phấn khích và điên loạn.

“… Có một người có thể đọc được loại chữ này.”

Ooooooong-

Quá trình dịch chuyển bắt đầu bắt đầu. Sayeru nhìn về phía thuộc hạ của mình, những người hầu như không thể chống đỡ được các cuộc tấn công của Cá voi, sau đó về phía vòng tròn dịch chuyển đang được hoàn thiện, và cuối cùng là về phía White Star.

White Star đang cười như muốn khóc khi tiếp tục nói.

“Đúng thế. Thật là kỳ lạ. Có hai người hiện tại có thời gian bị bóp méo. Làm thế nào lại có thể có những người có thời gian bị bóp méo giống ta được?”

Điều đó thật kỳ lạ. Không, lẽ ra hắn phải nghĩ rằng điều đó thật kỳ lạ. Hắn bắt đầu nghĩ về hai tên khốn đang cản đường mình. Hai con người kỳ quặc mà lần đầu tiên hắn gặp ở thủ đô Mogoru và nhận ra thời gian của những tên đó tương tự mình. Sau đó hắn nghĩ đến tên khốn mà hắn chỉ coi là thuộc hạ của Cale Henituse cho đến bây giờ.

Tại sao?

Đó là một người có mái tóc đen, đôi mắt đen, và giống như đã đột ngột xuất hiện trên thế giới này. Đó là một con người duy trì tuổi trẻ của mình vì thời gian đã bị bóp méo mặc dù White Star có thể nói tên đó đã sống rất lâu. Hắn cũng có tài về kiếm pháp.

“… Tại sao ta không nhận ra điều này cho đến bây giờ?”

“Tên khốn đó- Hắn giống Nelan Barrow.”

Hắn nhớ lại những gì được viết trong nhật ký của Sát Long nhân đầu tiên ở làng Sát Long nhân, thông tin mà mọi người trên thế giới không biết vì chỉ những người từ làng Sát Long nhân mới có quyền tiếp cận thông tin này.

Khóe môi White Star chậm rãi kéo lên.

“… Choi Han ……”

Tên khốn đó có thể đọc được dòng chữ này!

Đôi mắt của White Star bắt đầu lấp lánh. Hắn đã tìm ra một cách. Không, hắn có thể đã tìm thấy một cơ hội để tiếp cận tất cả các ghi chép về thời cổ đại và trở thành một nhà cai trị vĩ đại hơn.

“Sayeru, gọi tên khốn đó qua.”

“Ai?”

“Tên khốn đã khơi mào cho ngọn lửa trong Đại Ngàn.”

Người đã bắt đầu ngọn lửa trong Khu vực 1 của Đại Ngàn với cựu Hoàng Thái tử Đế quốc Adin và những hắc pháp sư.

“A, tên khốn đã nói hắn sẽ châm lửa và dập tắt nó? Tên khốn đã nói hắn sẽ xâm nhập vào Đại Ngàn với tư cách là một gián điệp và giả làm một pháp sư?”

“Đúng.”

“Tại sao ngươi cần tên khốn đó?”

“Một người.”

Paaaat!

Quá trình dịch chuyển kết thúc, White Star ngay lập tức biến mất khỏi vùng đất của tộc Cá voi. Hắn nói gì đó với Sayeru sau khi nhìn thấy khuôn mặt cau có của Witira biến mất.

“Ta cần biến một người thành của mình.”

Cần phải kiểm soát một ai đó.

Khóe môi của White Star lúc này mới cong lên hết cỡ.

***

“Choi Han, hẳn là tên đó sẽ đến tìm ngươi, phải không?”

Cale hỏi và nhún vai cười.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.