Trở Thành Bé Bi Ba Tuổi Rưỡi

Chương 22: Tinh Tinh Là Tiểu Phú Bà 2


Đọc truyện Trở Thành Bé Bi Ba Tuổi Rưỡi – Chương 22: Tinh Tinh Là Tiểu Phú Bà 2


Edit by DiiHy
—————–o0o————-
Phó Ti Thận tự xưng là một mangaka*.

*Mangaka (漫画家) chính là người sáng tác truyện tranh, tác giả manga.

Trên thực tế hắn mở một phòng làm việc chế tác anime, không phải loại anime dành cho trẻ em, mà là chuyên làm những bộ phim anime 3D cao cấp.

Vì có thế mạnh về kĩ thuật đặc hiệu, bọn hắn còn nhận chế tác hiệu ứng đặc biệt cho một số bộ phim.

Sở dĩ lần này hắn phải đến công ty vì khách hàng của một bộ phim không hài lòng về hiệu ứng đặc hiệu mà bọn hắn làm, yêu cầu sửa, nhưng phần sửa đổi hiệu ứng rất khó, tất cả nhân viên kĩ thuật cũng chưa tìm ra cách nào để khắc phục, chỉ có thể xin ý kiến của lão đại.

Phòng làm việc của Phó Ti Thận toàn là nhân viên kĩ thuật trình độ tốt, mà hắn cũng có vốn để đầu tư vào ngành công nghiệp đốt tiền này, bằng không thì cũng không chống đỡ nổi toàn bộ phòng làm việc này.

Nhiều công ty cùng ngành đã không thể tồn tại được với mức tiêu thụ khổng lồ trong giai đoạn đầu, dẫn đến việc phá vỡ chuỗi vốn và phá sản.

Tuy nhiên chỉ cần có thể vượt qua được giai đoạn này, về sau tiền kiếm được cũng không phải là ít.

Giống như Phó Ti Thận đây.

Thật ra hắn vẫn đang trong thời kỳ khởi nghiệp, nhưng tình hình tài chính của phòng làm việc đã chuyển từ màu đỏ lâu năm sang màu xanh lợi nhuận.

Dự kiến là cuối năm nay hắn có thể hoàn vốn, phần còn lại chính là lợi nhuận.

“Tiểu Thận thật lợi hại!”
Nghe Phó Ti Thận tự hào giới thiệu về sự nghiệp của mình, Tinh Tinh rất phối hợp vỗ tay tán thưởng.

“Mẹ thật sự cảm thấy con rất lợi hại?”
Trước kia mẹ hắn luôn cho rằng những việc hắn làm đều không phải việc đàng hoàng.

“Đúng đúng đúng.” Tinh Tinh liên tục gật đầu, hai mắt sùng bái lóng lánh vì sao.

Bé thật sự cảm thấy người có thể làm ra phim hoạt hình rất lợi hại!
“Thật ra cũng bình thường thôi.”
Nếu khóe miệng Phó Ti Thận không vểnh cao như vậy thì lời này có vẻ đáng tin hơn chút.


Đang hăng say nói chuyện thì xe đã chạy đến phòng làm việc của Phó Ti Thận.

Phòng làm việc của hắn nằm trên tầng cao nhất của tòa văn phòng cao cấp trong công viên tiên phong khoa học và công nghệ của thành phố.

Địa điểm này không phải đi thuê mà toàn bộ tòa nhà đều thuộc tài sản cá nhân của Phó Ti Thận, bao gồm cả khu đất dưới tòa nhà.

Nói cách khác, hắn là ông chủ cho thuê của tất cả các công ty đang hoạt động trong tòa nhà này.

Hàng năm chỉ riêng việc cho thuê nhà đã thu về một số tiền lớn, huống chi tài sản của hắn cũng không chỉ có bấy nhiêu.

“Đừng hâm mộ, tài sản dưới tên của ngài còn nhiều hơn con bao nhiêu lần đấy.”
Chưa nói đến cái khác, riêng cổ phần của mẹ hắn ở Cố thị đã gấp hơn mười lần so với tổng tài sản của hai anh em bọn họ.

Còn chưa kể đến tài sản bên Phó thị.

Theo như Phó Ti Thận biết, hình như cha mẹ hắn trước khi hết hôn cũng không làm giám định tài sản trước hôn nhân, vì vậy một khi hai người ly hôn…!
Mẹ hắn sẽ ngay lập tức có tên trong danh sách những người giàu trên thế giới, có khi còn lọt vào cả top đầu.

Bỗng dưng có chút hâm mộ.

Vệ sĩ lái xe vào hầm để xe.

Vừa mới dừng lại, Phó Ti Thận lập tức bước xuống xe, tiêu sái đeo kính râm lên rồi mới ôm Tinh Tinh từ trong xe ra.

Phó Ti Thận cảm thấy mình ngày càng có tư cách làm vú em, vú em đẹp trai nhất.

“Nhị thiếu gia, cậu chưa cầm túi.”
Vệ sĩ tốt bụng đưa cái túi bảo mẫu căng phồng cho hắn, bình sữa trẻ em được đặt trong túi lưới treo bên ngoài vô cùng dễ thấy.

Gân xanh trên trán Phó Ti Thận nhảy lên, nghiến răng nghiến lợi: “…!Anh không thể cầm giúp tôi được à?”
“Thật xin lỗi, chuyện này không nằm trong phạm vi công việc của tôi.” Vệ sĩ công tư phân minh, lạnh lùng vô tình cự tuyệt.

“Tiểu Thận, nhanh lên! Tinh Tinh muốn đi chơi.”
Tinh Tinh mất kiên nhẫn, tay nhỏ vỗ bộp bộp vào bả vai Phó Ti Thận, giục hắn đừng lẵng phí thời gian.

“Tiểu tổ tông ơi, đau quá.” Phó Ti Thận đau đến nhe răng nhếch miệng.


Trẻ con xuống tay không biết nặng nhẹ, đánh người khác rất đau.

“Thật xin lỗi.”
Tinh Tinh vô thức rút tay về, áy náy phồng má thổi bả vai cho Phó Ti Thận: “Tinh Tinh thổi thổi, đau ơi mau bay đi, bay đi.”
Tiểu gia hỏa nhận sai quá nhanh, làm cho người khác không cách nào trách cứ cô bé.

Cuối cùng Phó Ti Thận chỉ có thể trả đũa bằng cách vò vò cái đầu nhỏ của bé, sau đó nhận lấy túi bảo mẫu từ tay vệ sĩ, đi về phía thang máy.

Thang máy đi lên tầng cao nhất.

Sớm biết tin ông chủ thần long kiến chủ bất kiến vĩ* muốn tới công ty, không ít người đều mong đợi đứng chờ ở cửa.

*Thần long kiến chủ bất kiến vĩ: rồng thần thấy đầu không thấy đuôi, ám chỉ sự bí ẩn.

Leng keng một tiếng, của thang máy từ từ mở sang hai bên, để lộ người bên trong.

Đứng đầu là Phó Ti Thận đang ôm một tiểu khả ái, theo sau là hai vệ sĩ cao lớn.

Không giống với dự đoán của mọi người.

Vừa ôm Tinh Tinh vừa đeo túi bảo mẫu không hợp với phong cảnh, không những không làm mất đi vẻ đẹp trai của Phó Ti Thận mà ngược lại còn tăng thêm vẻ quyến rũ thân thiện.

Mấy nhân viên nữ đã sớm bùng nổ trong group chat, còn có cả một vài nhân viên nam.

【 Người phụ nữa hói công nghệ: A a a a a…!Hôm nay ông chủ đẹp trai khác hẳn trước đây, làm tôi muốn hôn mê! 】
【 Ý nghĩa sâu sắc của gà chiên: Đứa nhỏ dễ thương mà ông chủ ôm là ai vậy? Trong vòng ba phút tôi muốn toàn bộ thông tin của con bé! Quá đáng yêu, muốn trộm.


【 Trà sữa chân lý: Vị lầu trên chờ đã, tôi cũng tham gia nhóm trộm bé con.


【 Kick qua bát thức ăn cho chó này: Lầu 2 lầu 3 đứng yên tại chỗ để nhận chứng chỉ! 】
【 Chó liếm nhan sắc ông chủ No.1: Cấc vị lầu trên lệch đường rồi, không phải chúng ta đến để thảo luận nhan sắc của ông chủ sao? 】

【 Chó liếm nhan sắc ông chủ No.2: Thật có lỗi, tôi trèo tường đây, đột nhiên cảm thấy tiểu khả ái trong ngực ông chủ đẹp hơn nhiều, tôi nên làm gì bây giờ hả các vị? 】
【 Số ba: Tôi cũng…!】
【 Bốn: +1 】
【 Năm: + số căn cước.


…!
【 Nhan cẩu của tiểu khả ái No.1: Sao mấy người có thể như vậy? Sao có thể phản bội lão đại? Thật là quá đáng! Mà có ai biết tiểu khả ái tên gì không? 】
【 Người qua đường Giáp: Đúng là một đám nhan cẩu.

Đẩy mắt kính.jpg 】
【 Nhìn thấu sự thật: Anh Thành nếu anh có thể cách xa ông chủ một chút thì chúng tôi sẽ càng tin tưởng anh không phải là nhan cẩu chính hiệu hơn đấy, đừng có mà lấy cớ công việc để tiếp cận tiểu khả ái của chúng tôi.


【 Người qua đường Giáp: Tôi không hề nhé.


“Lão đại, đây là tư liệu đặc hiệu của đoàn phim《 thần khế 》, anh xem xem.”
Lục Nhân Gia giao cho Phó Ti Thận một máy tính bảng đầy đủ các tệp dữ liệu, nhân tiện nói chuyện với Tinh Tinh đang ngồi trong lòng hắn.

“Chào em gái, em bao nhiêu tuổi rồi? Anh là Lục Nhân Gia, là bạn cùng phòng đại học của lão đại kiêm đối tác, đồng thời là kỹ thuật viên chỉ huy ở đây.”
Lục Nhân Gia có dảng vẻ nhã nhặn, là loại ôn hòa không có tính công kích, rất dễ thu hút thiện cảm của chị em phụ nữ và trẻ em.

Tinh Tinh cũng rất thích anh ta.

Cô bé nhu thuận lễ phép giới thiệu bản thân, còn nhiệt tình để đồ đang cầm trong tay xuống, duỗi tay ra cho Lục Nhân Gia nắm: “Em tên là Tinh Tinh, năm nay ba tuổi rưỡi.”
Lục Nhân Gia lập tức bị Tinh Tinh dễ thương thu phục, vẻ mặt si hán say mê vươn tay, muốn nắm lấy bàn tay nhỏ của Tinh Tinh.

Kết quả còn chauw đụng được đã bị Phó Ti Thận đen mặt đẩy ra: “Can đảm đấy, dám ngấp nghé Tinh Tinh nhà tôi, thích em gái thì về nhà xin mẹ cậu sinh cho.”
“Lão đại tha cho tôi đi, mẫu thân đại nhân nhà tôi mà có ý định sinh thêm một đứa em nữa thì tôi cũng không phải cứ lúc nào nhìn thấy tiểu khả ái nhà người ta mà phát thèm như bây giờ đâu.”
Từ nhỏ Lục Nhân Gia đã muốn có một em gái đáng yêu, đáng tiếc anh ta là con một.

“Xong rồi thì cút ra ngoài cho tôi.” Phó Ti Thận không chút lưu tình đuổi người.

“Chậc, vô tình thật đấy.”
Lục Nhân Gia tiếc nuối nhìn Tinh Tinh một cái, ngay trước khi Phó Ti Thận sắp xù lông thì lập tức chạy ra ngoài.

Ngay cả kỹ thuật viên chỉ huy cũng không thành công, mọi người không dám tùy tiện tiếp cận Tinh Tinh nữa.

Hơn nữa còn có hai anh vệ sĩ to lớn không dễ chọc vô cùng cảnh giác trông coi tiểu khả ái đấy, mấy con gà yếu ớt như bọn họ cũng có chút sợ.

Phó Ti Thận ở phòng họp thảo luận công việc với mọi người, Tinh Tinh được đưa đến khu vực tiếp khách bán mở để tự chơi.


Các nhân viên ra vào lúc nào cũng có thẻt nhìn thấy tiểu khả ái ngoan ngoãn chơi ở đó, không khỏi liếc mắt một cái, cảm thấy chưa đủ lại giả vờ quay lại lấy đồ, đi ngang qua lại quay sang nhìn trộm.

Phát hiện ra mọi người đi qua đi lại trước mắt mình hơi nhiều, mà ánh mắt của mọi người nhìn mình có chút nóng bỏng.

Tinh Tinh không nhịn được nghi hoặc, nghiêng cái đầu nhỏ, ngây ngô hỏi: “Sao mấy anh chị cứ nhìn em hoài vậy?”
Trong nháy mắt, group nhân viên của phòng làm việc lại bùng nổ.

ngôn tình hài
【 Dứa chấm xì dầu: A a a a…!Cái nghiêng đầu giết người trong truyền thuyết, còn có giọng sữa ngọt ngào, không xong rồi, mau phái người đem cho lão nương cái khăn, rong huyết chết mất.


【 Người đàn ông đeo kính: Các chị em chú ý, trong đây còn có đồng bào nam, chú ý ảnh hưởng.


【 Dứa chấm xì dầu: À! Có gan thì lần sau đừng có mua ô lưới cho tôi, nói bao nhiêu lần là phải mềm mềm mà còn luôn mua sai! 】
【 Mùi vị độc thân thơm ngát: Đủ rồi, thế giới sao lại thành ra thế này? Có chừa đường sống cho cẩu độc thân không vậy? 】
【 Người đàn ông đã kết hôn: Nhìn thoáng chút huynh đệ.


【 Mùi vị độc thân thơm ngát: Cút, đến ID của cậu cũng đang cười vào cái mặt tôi.】
Phó Ti Thận trong lúc vô tình nhìn đến group chat: “…”
Thời buổi này dân công nghệ đều tích cực quá đà trên Internet như vầy à?
Lại nói đến đêm hôm trước thức suốt đêm chơi game, cũng bởi vì đồng đội quá cùi bắp liên lụy đến cả hắn.

Không dám để Tinh Tinh ở một mình quá lâu, Phó Ti Thận nhanh chóng chốt lại kế hoạch chỉnh sửa với khách hàng, đồng thời hứa hẹn sẽ giao thành phẩm trong vòng nửa tháng mới có thể nhanh chóng tiễn mấy vị khách khó tính này đi.

Đứng dậy chỉnh lại tóc mấy lần, Phó Ti Thận bước thẳng ra ngoài.

Kết quả vừa mới đẩy của phòng họp ra, liền thấy một đám người vây quang Tinh Tinh ân cần hỏi thăm.

Bên trái một nữ nhân viên cho hoa quả, bên phải một nữ nhân viên cho đồ ăn vặt, phía trước còn có thêm hai cái máy mát xa, chỉ thiếu nước bung dù quạt gió thì đúng chuẩn phim truyền hình hôn quân dài tập.

“Mấy người đang làm gì vậy?” Hắn im lặng hỏi.

“Lão đại!” Tất cả mọi người vừa thấy Phó Ti Thận giống như học sinh nhỏ nhìn thấy chủ nhiện lớp, lập tức xếp thành hàng dài, cúi đầu chờ chịu giáo huấn.

Thôi xong rồi, đang làm việc thì bị manh vật thu hút, lần này chết chắc.

—————- Hết Chương 19———–
21/04/2021


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.