Đọc truyện Trở Mình Trong Lòng Bàn Tay Ảnh Đế – Chương 31
Quý Hòa Hiện không phản ứng lại, Diệp Vấn Vấn hỏi lại: “Có phải anh không thích tôi gọi như thế không?”
Chẳng qua cô chỉ cảm thấy tên Kỷ Hà Tuyến đồng âm với tên của ảnh đế đại nhân nghe dễ nhớ hơn, cô bật thốt lên theo bản năng, đã quên mất chuyện tùy tiện đặt biệt danh cho người khác là hành vi không lễ phép.
Quý Hòa Hiện nhìn cô, anh gõ gõ ngón tay vào chiếc xe con, chiếc xe con hơi trượt về trước theo động tác của anh.
Diệp Vấn Vấn ngơ ngác chớp mắt.
Thật ra, năm đó Quý Hòa Hiện ra đời không được thuận lợi cho lắm.
Lúc Dịch Phỉ còn trẻ, bà là một người tham ăn, đến khi mang thai Quý Hòa Hiện thì càng có lý do để cuồng ăn hơn.
Cho đến khi sắp sinh thì mới phát hiện Quý Hòa Hiện trong bụng hấp thu dinh dưỡng quá tốt, cái đầu quá lớn, dẫn đến quá trình sinh nở rất gian nan, trong lúc đó đã mấy lần xuất hiện hình huống nguy hiểm.
Khó lắm mới sinh ra được, người nhà thấy quá trình sinh ra anh khó khăn như thế, bèn mời thầy tướng số tới, lấy cho anh một cái tên thích hợp, để phù hộ cho tương lai sau này của anh luôn thuận buồm xuôi gió.
Như vậy, cái tên Quý Hòa Hiện ra đời.
Ban đầu mọi người đều chẳng thấy có gì lạ, cho đến khi Quý Hòa Hiện đi nhà trẻ, giáo viên điểm danh mới biết tên của anh đồng âm với “Kỷ Hà Tuyến.”
Quý Hòa Hiện nhỏ rất không vui vẻ, nhưng tính tình của anh khá trầm lặng, cho nên không hề biểu hiện ra.
Vẫn là Sở Dư Hương để ý tới, đến khi Quý Hàm Thư được sinh ra, vì để đáp lại “đường hình học” mà đã thẳng tay lấy cho cậu ta một cái tên “hàm số”.
Quý Hòa Hiện nhỏ không nói, nhưng trong lòng vẫn khá vui vẻ — Tuy rằng lúc ấy anh không hiểu được ý tứ thật sự của “đường hình học” và “hàm số”.
Đến trường có bạn học gọi anh là Kỷ Hà Tuyến, họ đều bị anh thu thập với gương mặt không chút biểu cảm nào, cuối cùng không ai dám gọi nữa.
Ngoại trừ Trình Thâm, người đi theo anh sau khi bị đánh bao lần cũng vô dụng.
……
“Không có.” Quý Hòa Hiện cười: “Xưng hô rất khác biệt, em thích là được.”
Diệp Vấn Vấn thở phào một hơi, cô còn tưởng Quý Hòa Hiện đã giận rồi.
Tuy ảnh đế đại nhân không ngại, nhưng cô để ý, cô suy nghĩ một chút rồi nói: “Không thì sau này tôi gọi anh là thầy Quý nhé? Được không?”
Bây giờ ăn của người ta uống của người ta sống trong nhà người ta, còn được người ta bảo vệ, cô phải tôn kính người ta một chút, không thể lấy biệt danh cho người ta như thế được.
Thầy Quý rất thích hợp.
Không cần khách sáo như thế — Quý Hòa Hiện muốn nói câu này nhưng lời còn chưa ra khỏi miệng đã bị anh nuốt ngược vào lại.
Mấy chữ “thầy Quý” được thốt ra từ miệng nhóc con lại khiến anh cảm thấy vui vẻ, tốt hơn nhiều so với Kỷ Hà Tuyến.
Anh bèn gật đầu, nói: “Tất nhiên có thể.”
Diệp Vấn Vấn cảm thấy ảnh đế đại nhân quá dễ nói chuyện, hơn nữa còn rất dịu dàng săn sóc cô, hoàn toàn không hề có sự xấu bụng mà cô đã từng nhìn thấy.
Cô bắt đầu suy nghĩ tại sao, sau một lúc, cô hơi cúi đầu nhìn ngắm chính mình, trong đầu cô bỗng hiện lên một suy nghĩ: Không phải ảnh đế đại nhân coi cô như thú cưng mà nuôi đấy chứ?
Suy nghĩ theo cách khác, nếu cô có được một con búp bê có thể nói chuyện với mình, chắc chắn cô sẽ yêu và đối xử tốt với con búp bê hơn hẳn những thứ khác.
Điều này nói rõ cái gì, nói rõ trong lòng ảnh đế đại nhân có một chút trẻ con.
Diệp Vấn Vấn lặng lẽ nhớ kỹ điểm này.
—-
Đến Khánh Viên Xuân thì Kiều Hựu Song đã chờ sẵn ở đó, Diệp Vấn Vấn thông minh bay vào trong túi áo của Quý Hòa Hiện, chỉ ló cái đầu ra quan sát Kiều Hựu Song.
Cô biết đây là trợ lý của ảnh đế đại nhân, cô đã từng nhiều lần nghe được giọng của cậu ta, nhưng chưa từng thấy người thật.
Bây giờ nhìn thấy, à…!Giữa người và người không thể so sánh được.
Kiều Hựu Song đứng chung với ảnh đế đại nhân, thấy cậu ta chẳng khác nào một tác phẩm đạo nhái cả.
“Anh Quý, đạo diễn Vu đã đến.” Kiều Hựu Song nói, cậu ta nhìn xung quanh, lông tơ sau lưng dựng hết cả lên, cậu ta luôn cảm thấy có gì đó đang theo dõi mình.
“Anh Quý chờ một chút, em xem xem có chó săn không.”
Quý Hòa Hiện cúi đầu liếc nhìn túi áo mình, nhóc con đã rụt lại, anh mỉm cười nói: “Vào đi, không có đâu.”
Kiều Hựu Song ngơ ngác, cậu ta vẫn còn chưa kiểm tra mà, sao anh Quý lại chắc chắn không có chó săn thế?
Nhưng cảm giác lạnh lưng đã biến mất rồi, Kiều Hựu Song liếc mắt nhìn xung quanh rồi nhanh chóng theo sau vào.
Cậu ta phát hiện ông chủ mình vẫn luôn cong môi, có thể thấy tâm tình của anh không tệ.
Cậu ta phát hiện từ ngày hôm qua, tâm trạng của ông chủ vẫn luôn trong trạng thái tốt, tâm trạng này thật sự quá hiếm thấy.
Xem ra cậu ta đoán không sai, ông chủ có tình ý rồi, nhưng không biết cô gái được ông chủ yêu thích sẽ là người thế nào, chắc chắn là đẹp như tiên trên trời nhỉ.
“Trái hay phải?” Giọng của Quý Hòa Hiện vang lên kéo lại suy nghĩ đang chạy xa dần của Kiều Hựu Song, cậu ta nhanh chóng dẫn đường: “Đúng rồi, Anh Quý, đạo diễn Vu chỉ đến một mình, không dẫn theo trợ lý.”
—–
Tên đầy đủ của đạo diễn Vu là Vu Tinh Ngôn, ba mươi lăm tuổi, vóc người cao gầy, cắt tóc cua.
Một bên má của anh ta có một vết sẹo dài, phá hoại hết khuôn mặt đẹp trai của anh ta, tạo thêm mấy phần dữ tợn và hung hăng.
Trước đây anh ta là một diễn viên, lấy nhan sắc xưng danh, đã lấy được vài giải ảnh đế, là một nhân vật huyền thoại trong vòng giải trí.
Trong một lần đóng phim đã xảy ra sự cố ngoài ý muốn, để lại vết sẹo trên gương mặt.
Sau đó có lẽ cảm thấy đóng phim không còn thú vị nữa, nên đột nhiên tuyên bố không đóng phim tiếp, chuyển ra hậu trường, trở thành đạo diễn.
Bộ phim đầu tiên anh ta làm đạo diễn là vào năm ba mươi tuổi, thu được vài giải thưởng lớn, lúc ấy nam nữ chính trong phim và mấy nhân vật phụ quan trọng cũng nổi tiếng, có được vị trí vững vàng trong giới đạo diễn.
Bước vào giới giải trí, đạt được thành công, bước vào giới đạo diễn, vẫn đạt được thành công, một cuộc sống thuận lợi như thế rất khó tránh khỏi việc khiến người ta ghen tỵ.
Trong một bữa tiệc chúc mừng, anh ta bị người ta gài bẫy, trên mạng xã hội bắt đầu lộ ra video anh ta dùng quy tắc ngầm với nghệ sĩ nữ.
Quan trọng nhất chính là, có một vài diễn viên nữ đã từng đóng phim của anh ta cũng bước ra làm chứng, nói mình bị anh ta ép buộc.
Gần như cả giới giải trí không có lấy một người tin anh ta, cũng không có ai giúp đỡ anh ta, hình tượng và địa vị của anh ta bắt đầu tụt dốc không phanh.
Đã từng có bao nhiêu người yêu thích anh ta, bây giờ có bấy nhiêu người căm ghét anh ta.
Lúc tứ cố vô thân, Quý Hòa Hiện tìm đến anh ta, cho anh ta mượn tiền, để anh ta điều tra rõ ràng.
Khi đó Quý Hòa Hiện vẫn chưa ra mắt, thậm chí anh còn chẳng hề quen biết Vu Tinh Ngôn, Vu Tinh Ngôn nhận được sự giúp đỡ của anh thì kinh ngạc vô cùng: “Tại sao lại giúp tôi? Cậu tin tôi trong sạch à?”
Quý Hòa Hiện lấy những album và tác phẩm của Vu Tinh Ngôn ra, nói: “Trực giác.”
Anh không nói nhiều, xoay người rời đi, Vu Tinh Ngôn nhìn bóng lưng của anh rồi nói: “Nếu trực giác của cậu sai thì sao?”
Quý Hòa Hiện cũng không quay đầu lại: “Vậy chứng tỏ tôi nhìn lầm.”
Một năm, Vu Tinh Ngôn đã dùng một năm để trở mình, bắt được người đã hãm hại anh ta, toàn giới giải trí từ đen biến thành đau lòng, một người, khiến một công ty sụp đổ.
Sau khi rửa sạch nước bẩn trên người, Vu Tinh Ngôn cũng mất hứng với giới giải trí, muốn lùi ra khỏi vòng.
Lúc này, Quý Hòa Hiện mời anh ta đến quay một bộ phim ra mắt cho mình, Vu Tinh Ngôn đồng ý.
Quý Hòa Hiện dựa vào bộ phim này mà nổi tiếng, Vu Tinh Ngôn cũng bởi bộ phim này mà dần tỉnh lại, anh ta không nên bỏ phí tài hoa của mình.
Đến đây, hai người vừa là thầy trò vừa là bạn bè, từng người bận việc của riêng mình.
Mấy năm qua, Vu Tinh Ngôn đã lập một công ty giải trí, vẫn luôn muốn đào Quý Hòa Hiện đến, nhưng Quý Hòa Hiện từ chối.
Anh mà một người có nguyên tắc, công ty anh ký kết khi mới ra mắt, nếu không làm ra chuyện gì quá đáng thì anh sẽ không chủ động hủy hợp đồng.
Lần hủy hợp đồng này, một là do hợp đồng của anh đã sắp hết hạn, hai là do Cao Vũ nhiều lần đụng chạm đến điểm mấu chốt của anh.
Vì thế, mục đích Vu Tinh Ngôn tìm anh là gì, không cần nói cũng biết.
Lần hẹn gặp mặt nói chuyện này, vốn dĩ Vu Tinh Ngôn có thể tự mình liên lạc với Quý Hòa Hiện.
Sỡ dĩ anh ta liên lạc cho trợ lý Kiều Hựu Song là vì sợ mình nghe được lời từ chối từ điện thoại.
Cũng giống như lúc trước, Quý Hòa Hiện thưởng thức tài hoa của Vu Tinh Ngôn, nên mới trợ giúp anh.
Vu Tinh Ngôn cũng thưởng thức tài hoa của hậu bối Quý Hòa Hiện này.
“Tôi suýt đã nghĩ cậu sẽ không tới đấy.” Vu Tinh Ngôn ngồi tại chỗ, khi Quý Hòa Hiện vào cửa thì anh ta cũng không nhúc nhích, chỉ nâng ly rượu trong tay lên ra hiệu với anh anh.
Quý Hòa Hiện cười cười, anh nhìn lướt qua bàn: “Gọi nhiều vậy à?”
Trên bàn có rất nhiều món ăn, đĩa chồng đĩa, vô cùng phong phú, mùi thơm nức mũi.
Khiến Diệp Vấn Vấn trong túi áo khoác nhịn không được nuốt nước miếng, không khỏi thò đầu ra nhìn.
Vừa nhìn đã hoảng hồn!
Đây là cuộc sống của người có tiền à, ăn nhiều thế.
Vu Tinh Ngôn nhún vai một cái: “Thấy cậu hủy hợp đồng, nên gọi nhiều một chút để bồi bổ cho cậu.”
Quý Hòa Hiện: “…”
Diệp Vấn Vấn không biết quan hệ giữa Quý Hòa Hiện và Vu Tinh Ngôn là thế nào, thấy ảnh đế đại nhân trò chuyện vui vẻ với đạo diễn thì cũng thở ra một hơi, sự chú ý của cô hoàn toàn bị thức ăn trên bàn hấp dẫn lấy.
Quý Hòa Hiện ngồi xuống đối diện Vu Tinh Ngôn, bên trong phòng chỉ có hai người bọn họ, hoàn cảnh khá tốt.
Dưới bàn ăn được bố trí một cái kệ, bên trong có bộ đồ ăn và khăn tay.
Quý Hòa Hiện hơi cúi đầu xuống, nhìn thấy nhóc con đã không chịu nổi nữa mà bay vào bên trong kệ vuông.
Ánh mắt cô nhìn quanh đủ loại đồ ăn trên bàn, xong dừng lại ngay đĩa bánh ngọt.
Chiếc bánh ngọt được làm khá khéo léo, anh cắt một miếng nhỏ, sau đó vờ như vô tình làm rơi xuống.
Thực tế thì tay trái anh đã đặt ngay bên dưới, đón được bánh ngọt, sau đó bỏ vào trong kệ vuông.
Động tác tự nhiên tao nhã, Vu Tinh Ngôn ngồi ngay đối diện cũng không hề phát hiện ra điểm không thích hợp.
“Bây giờ cậu đã tự do rồi, dù sao cũng nên cân nhắc đến chuyện sang chỗ tôi nhỉ.” Vu Tinh Ngôn uống một ngụm rượu, bắt đầu đi vào chủ đề chính.
Sau đó anh ta phát hiện, dường như người trẻ tuổi trước mặt không hề nghe mình nói.
“Cậu thật sự không muốn đến chỗ tôi à?” Vu Tinh Ngôn coi phản ứng im lặng của Quý Hòa Hiện là từ chối, anh ta hơi buồn bực: “Chỗ của tôi có gì không được thế, cậu nói đi.”
“Anh nói gì?” Quý Hòa Hiện ngẩng đầu.
Vu Tinh Ngôn: “…”
Quý Hòa Hiện làm như không có chuyện gì xảy ra, nói: “Chuyện ký hợp đồng à? Được rồi.”
Vu Tinh Ngôn: “…”
Anh ta nghi ngờ người trẻ tuổi mình thấy vừa nãy là Quý Hòa Hiện giả.
“Nghĩ kỹ rồi chứ?” Thấy Quý Hòa Hiện đồng ý thoải mái như thế, Vu Tinh Ngôn lại có chút cảm giác không thật: “Cậu đến chỗ tôi, tôi sẽ là người đại diện của cậu, cậu nắm ba mươi phần trăm cổ phần của công ty, là một nửa ông chủ.
Dù vậy, cậu cũng phải chịu sự quản lý của tôi.”
Đây chính là phúc lợi mà Vu Tinh Ngôn đưa ra khi ký hợp đồng, Vu Tinh Ngôn có thể bắt đầu lại lần nữa, không thiếu được sự nổ lực của mình, cũng không thiếu được sự giúp đỡ của Quý Hòa Hiện.
Sau khi sáng lập công ty, nguyên nhân anh ta muốn đào Quý Hòa Hiện tới là muốn cho anh cổ phần của công ty, đây là anh ta báo đáp lại cho anh.
Đồng thời, anh ta cũng đã không muốn đóng phim nữa, thậm chí cũng không nghĩ đến việc mình sẽ làm đạo diễn phim.
Điều duy nhất anh ta nghĩ đến đó là trợ giúp người trẻ tuổi trước mắt này, để anh đứng đầu vòng giải trí, sẽ có một ngày trở thành một huyền thoại.
Anh ta từng không đạt đến địa vị kia, anh ta hy vọng Quý Hòa Hiện có thể đạt đến.
Diệp Vấn Vấn nghe được mấy chữ “chịu sự quản lý của tôi” thì cô ngừng ăn, vểnh lỗ tai lên nghe tiếp.
“Không cần cho tôi cổ phần.” Quý Hòa Hiện nói: “Điều kiện hợp đồng cứ như bình thường, nhưng tôi muốn nghỉ ngơi một thời gian ngắn, nếu có kịch bản tốt, diễn thêm một bộ phim nữa cũng không muộn.”
Diệp Vấn Vấn nghe rõ, ý tứ của ảnh đế đại nhân chính là, anh bỏ lợi ích của mình?
Rõ ràng là một người vừa thông minh vừa xấu bụng, tại sao lại từ chối lợi ích của bản thân thế, chẳng trách anh lại bị hố như thế!
Diệp Vấn Vấn cuống lên, cô lập tức bay ra ngoài, bám vào sau cổ Quý Hòa Hiện, sau đó lặng lẽ di chuyển đến bên vai trái anh: “Thầy Quý, không thể ký hợp đồng bất bình đẳng được!”