Đọc truyện Trở Mình Trong Lòng Bàn Tay Ảnh Đế – Chương 15
Vốn dĩ quanh biệt thự được trồng một vài loài thực vật khác, nhưng sau khi Quý Hòa Hiện vào ở, anh đã mời người đến dọn dẹp tất cả, trồng lại lần nữa.
Sau khi thực vật bên ngoài lớn, anh sẽ lấy một ít trồng vào chậu, đem vào trong nhà trồng và trang trí.
Khu vực dưới cửa sổ nhà bếp này đều được trồng những loại có thể ăn dược, thật ra nó đều là những hạt giống mà Quý Hòa Hiện tiện tay gieo xuống, không ngờ chúng lại phát triển tốt ngoài dự liệu của anh, đúng là niềm vui bất ngờ.
Khi nhìn thấy những bông hoa nở rộ, Quý Hòa Hiện bèn muốn cắt một ít cắm vào bình hoa.
Khi anh nhìn quanh khu vực này, những bông hoa màu vàng là nở nhiều nhất, cũng có số lượng nhiều nhất trong khu vực hoa, lúc Quý Hòa Hiện cắt, khó tránh cắt đến hoa màu vàng.
Chờ đến khi cắt đầy rổ, anh cúi đầu nhìn thì phát hiện mình đã cắt hơi nhiều, trong khu vực này còn lại khá ít hoa màu vàng.
Vừa hay điện thoại di động của anh cũng vang lên, anh lấy ra nhìn, trên màn hình hiện hai chữ: Cao Vũ.
Quý Hòa Hiện đặt cây kéo vào trong rỗ, anh không vội trở về, anh nhận cuộc điện thoại, giọng nói sắc nhọn của Cao Vũ nháy mắt xuyên qua loa điện thoại vang ra ngoài, khiến cho Quý Hòa Hiện nhíu mày.
Vì không để cho lỗ tai chịu tội, anh tùy ý đưa điện thoại đặt trên cành hoa, anh bảo đảm điện thoại không rớt xuống, sau đó tiện tay bật loa ngoài.
“…!Tại sao anh lại dính líu đến một nữ sinh vị thành niên vậy hả? Cô ta là ai? Tại sao lại đăng tải bức ảnh như thế? Cuối cùng thì hai người có quan hệ gì?”
Không nghe Quý Hòa Hiện trả lời, lại nhận ra được giọng của mình quá lớn nên Cao Vũ cố gắng khiến bản thân mình bình tĩnh lại: “Anh có biết nếu chuyện này làm lớn lên thì sẽ nghiêm trọng đến mức nào không? Cái đám tài khoản kinh doanh kia đúng là quỷ hút máu mà, một bên hút máu trên người anh, một bên lại muốn giội nước bẩn lên người anh.
Bây giờ sợ rằng bọn họ sẽ ác độc thêu dệt đủ chuyện, nói anh bắt nạt trẻ vị thành niên, đến khi những minh tinh tuyến trên, tuyến dưới lên tiếng thì anh sẽ phiền phức cho coi.”
Quý Hòa Hiện lạnh nhạt nói: “Đã gỡ tin hỏi hotsearch, phòng quan hệ công chúng cũng sẽ làm việc với những tài khoản kinh doanh kia, những tình huống cô nói sau đó sẽ không xảy ra.”
Cao Vũ bị phản ứng nhẹ nhàng như mây gió của Quý Hòa Hiện phản kích lại đến mức câm như hến, bên đầu dây điện thoại vang lên tiếng động giống như cô ta vừa nằm xuống giường, một hồi sau cô ta mới lại lên tiếng: “Hòa Hiện, anh không thể nghĩ như vậy được, mọi chuyện không dễ dàng như thế đâu.
Cái đám tài khoản kinh doanh kia là một đám thấy tiền sáng mắt, anh và cô gái kia có quan hệ mờ ám, lỡ đâu có người ra giá cao..”
“Cô nghĩ tôi và cô gái kia có quan hệ với nhau à?” Quý Hòa Hiện cắt ngang lời của cô.
Cao Vũ im lặng, nhưng lập tức nói: “Tất nhiên tôi tin vào nhân phẩm của anh, nhưng cho dù bên cạnh anh không có bé gái trẻ tuổi như thế, nhưng cô ta xuất hiện ở nhà anh, còn chụp bức ảnh như thế, tôi..”
Quý Hòa Hiện bật cười thành tiếng, nhưng trong mắt anh không hề có chút ý cười nào: “Mấy tấm hình, một cô gái nói bừa mấy câu, đó là thật hay giả, cô thân là người đại diện của tôi mà không thể xác định được à?”
“Tôi không có ý này, tôi…”
Quý Hòa Hiện cắt ngang lời của cô ta lần nữa: “Xế chiều đến công ty, chúng ta nên nói chuyện liên quan đến chuyện kết thúc hợp đồng với nhau.”
Anh cúp điện thoại.
Một bên khác, Cao Vũ đang mặc chiếc áo ngủ bằng tơ lụa tức giận đến mức đập chiếc điện thoại vào giường lớn trước mặt mình, Dương Diệc Luân để trần nửa người trên cũng dựa vào đầu giường, trong tay anh ta cầm một điếu thuốc, liếc mắt nhìn cô ta: “Xem đi, tôi đã nói em không quản được Quý Hòa Hiện mà, dạng người như anh ta, sao cam tâm làm thủ hạ dưới tay em cơ chứ.”
Anh ta gần dậy, ôm Cao Vũ vào lòng, giọng nói hơi khàn khàn: “Chỉ có tôi mới là báu vật sau này của em thôi.”
Sắc mặt của Cao Vũ khá khó coi, cô ta đẩy anh ta ra, không nói gì.
Dương Diệc Luân lại nói: “Cô gái kia không có quan hệ gì với anh ta thật à?”
“Từ sau khi Quý Hòa Hiện ra mắt thì tôi đã dẫn dắt anh ta, bốn năm nay, bên cạnh anh ta chưa từng có một người phụ nữ trẻ tuổi nào, chưa từng có.” Cao Vũ giễu cợt: “Hotsearch là một chuyện, nhưng không phải sự thật.”
Dương Diệc Luân cười: “Nhưng em là người đại diện của anh ta, là người hiểu anh ta nhất.
Nếu chính miệng em nói Quý Hòa Hiện là một kẻ giả tạo, em nói xem, sẽ có bao nhiêu người tin tưởng em?”
Trái tim Cao Vũ bỗng đập mạnh một cái, cô ta nhìn Dương Diệc Luân bằng một ánh mắt khó tin.
—–
Diệp Vấn Vấn ngồi trong chậu hoa dưới cửa sổ phòng ngủ, ở vị trí này của cô, có thể thẳng thừng quan sát Quý Hòa Hiện.
Điều khiến cô khó chịu chính là, sau khi Quý Hòa Hiện cúp điện thoại lại đứng tại chỗ dùng kéo cắt tỉa hoa, không hề tức giận chút nào cả.
Từ khi ảnh đế đại nhân nói chuyện với người đại diện của anh, cô lại nhớ đến những gì mình nghe được trước đó, dường như Diệp vấn Vấn đã hiểu có chuyện gì xảy ra.
Người đại diện Cao Vũ của Quý Hòa Hiện đang qua lại với một nam nghệ sĩ chưa nổi tiếng dưới tay mình, tên là Dương Diệc Luân.
Bây giờ Quý Hòa Hiện không thiếu tài nguyên, cho nên cô ta đã lợi dụng Quý Hòa Hiện để kéo lợi ích cho Dương Diệc Luân.
Vừa nãy cô ta nói mấy câu vốn không phải lời người đại diện nên nói với Quý Hòa Hiện — Từ sâu trong lời nói đến ngoài mặt chữ đều thể hiện rõ hy vọng tin tức trên hotsearch là thật.
Tuy Diệp Vấn Vấn không hiểu những thứ này, nhưng nếu cô là Cao Vũ, chắc chắn cô sẽ ôm chặt cái cây rụng tiền là Quý Hòa Hiện.
Tại sao lại không muốn một ảnh đế đại nhân như thế, lại đi chọn một nghệ sĩ không có tên tuổi nào, trong đầu cô ta chứa đậu hủ nát hay sao vậy, chẳng hiểu tên Dương Diệc Luân kia đã cho cô ta uống bùa mê gì.
Chậc, khó tin nổi thật.
Diệp Vấn Vấn lại đồng tình với ảnh đế đại nhân lần nữa, mặc dù ảnh đế đại nhân là một ông lớn, nhưng cũng thật thảm.
Cô chỉ mới đến đây có mấy ngày mà đã thấy anh bị cháu trai hố, bị người đại diện hãm hại, bị đồng nghiệp bẫy.
Quý Hòa Hiện không hề biết mình đã liên tục được đồng tình, anh cầm rổ hoa trở về.
Diệp Vân Vấn thấy thế thì cũng không nghĩ đến mấy chuyện tầm phào kia nữa, dù sao thì cũng là một ông lớn, cũng không thảm như cô.
Cô thấy được cơ hội nên bay xuống, cô bay quanh mấy đóa hoa màu vàng còn sót lại, cô đau lòng duỗi cái tay nhỏ ra sờ sờ.
Cũng may ảnh đế đại nhân không cắt hết, vẫn còn lại mấy đóa hoa, cô có thể ăn được khá lâu.
Nhưng ảnh đế đại nhân cắt nhiều hoa như vậy làm gì, lẽ nào dùng cánh hoa tắm à?
Cô não bổ hình ảnh Quý Hòa Hiện nằm trong bồn tắm lớn có chứa đầy cánh hoa đủ loại màu sắc, cô bỗng rùng mình một cái — Cô bị chính sự não bổ của mình làm cho phát ớn.
Rất nhanh sau cô đã biết ảnh đế đại nhân cắt nhiều hoa như vậy làm gì, cô lặng lẽ núp ngoài cửa sổ, nhìn đôi tay đang nhào bột của Quý Hòa Hiện, cô dụi dụi mắt mình, thật sự kinh ngạc đến ngẩn người.
Cô cho rằng anh có thể nấu cơm đã giỏi lắm rồi, không ngờ anh còn có thể làm bánh hoa tươi nữa.
Đôi tay kia vừa đẹp vừa giỏi, thật sự đã khiến cô bất ngờ không ngừng.
Quý Hòa Hiện đặt một cuốn sách dạy làm bánh trên kệ, trong sách có ghi lại cách làm bánh kem hoa tươi một cách tỉ mỉ.
Đây là lần đầu tiên anh làm, cho nên tốc độ có hơi chậm.
Anh mặc một chiếc tạp dề màu xanh với một chiếc túi lớn ở giữa, ở xung quanh được viền ren, tất nhiên không phải Quý Hòa Hiện mua chiếc tạp dề này — Là Dịch Phỉ mua cho anh.
Anh mặc lên người, lại không hề có cảm giác lố lăng.
Diệp Vấn Vấn nhìn tay của Quý Hòa Hiện, trong lòng cô ngứa ngáy không yên, cách một lớp kính, thêm vào sự phản xạ của ánh nắng mặt trời khiến cô không thể thấy rõ được.
Hơn nữa, cô phải luôn đề phòng mình bị Quý Hòa Hiện nhìn thấy.
— Ánh mắt của ảnh đế đại nhân rất tốt.
Một lát sau, Diệp Vấn Vấn đánh chủ ý vào chiếc tạp dề của Quý Hòa Hiện, cô ra một quyết định: Có câu chỗ nguy hiểm nhất chính là chỗ an toàn nhất, nếu cô bay vào trong túi tạp dề của Quý Hòa Hiện, cô sẽ lập tức có thể quan sát động tác của anh ở khoảng cách gần.
Hơn nữa, ở viền của tạp dề có ren, vừa hay cô có thể mượn viền ren ấy để che đi cái đầu nhô ra ngoài của mình.
Sẽ không có ai vừa nấu nướng vừa kéo tạp dề lên xem cả.
Nhân lúc Quý Hòa Hiện xoay người một cái, Diệp Vấn Vấn bay vào cửa sổ, đầu tiên cô bám vào dây buộc tạp dề của anh, sau đó chờ thời gian, đợi cơ hội.
Ngay khi Quý Hòa Hiện mở tủ lạnh lấy đồ thì, Diệp Vấn Vấn tìm đúng cơ hội, cô bay vèo một cái lọt vào trong túi của tạp dề.
Cô sợ ảnh đế đại nhân sẽ cảm giác được, cô rất cẩn thận co người ở bên trong, rồi vươn người tìm được vị trí thích hợp cho mình.
Cô lặng lẽ bám vào một bên, cẩn thận lộ cái đầu ra, sau đó tiện tay kéo cái viền ren qua đầu mình, ngụy trang cho mình thật kín kẽ.
Lần này, tầm nhìn của cô gần giống với Quý Hòa Hiện.
Quý Hòa Hiện lấy một hộp mứt hoa đào ra khỏi tủ lạnh, sau đó anh nhìn kỹ thành phần và ngày sản xuất được in bên trên.
Anh cầm hộp mứt hoa đào ngang túi tạp dề, Diệp Vấn Vấn vô thức nhìn vào chữ viết bên trên, cô nhìn nhìn một hồi bỗng phát hiện trong móng tay ngón út của ảnh đế đại nhân có một cái gai nhỏ.
Hai giây sau, Diệp Vấn Vấn nhíu mày, cô lại phát hiện trong móng tay ngón út của ảnh đế đại nhân có một cây gai nhỏ.
Đây hệt như cô chợt nhìn thấy một điểm đen trên viên ngọc trắng trong suốt vậy, khiến người ta khó chịu không thôi.
Diệp Vấn Vấn thu hồi ánh mắt, sau đó cô lại không nhịn được mà nhìn tiếp, thật sự trong lòng cô như có ngàn cái móng vuốt cào tới cào lui vậy.
Cô hơi do dự, cuối cùng vẫn không nhịn được, cô đưa một cái tay ra nắm lấy cái gai nhỏ kia, dùng sức kéo một cái.
Không hề nhúc nhích.
Diệp Vấn Vấn: “…”
Ngay khi cô muốn thử lại lần nữa thì bàn tay kia đã giơ lên cao, cô không với tới được.
Quý Hòa Hiện buông hộp mứt hoa đào xuống, nhíu mày nhìn ngón út tay phải của mình — Vừa nãy đột nhiên đau nhói.