Trợ lý tình ái

Chương 8


Bạn đang đọc Trợ lý tình ái – Chương 8:

Chương 8: Ma cà rồng trong mật thất (H)
 
Ngay lúc Kỷ Tiểu Thuần sắp không thở nổi thì Tề Tuyên buông cô ra, đỡgiúp cô đứng dậy. “Thầy?” Tề Tuyên dùng hai tay vâyvén xung quanh cô một vòng rồi vòng đến sau lưng cô, ôm lấy cô, “Tiểu Thuần còn chưa khiêu vũ cùng anh đấy!”
 
Tuy rằng cửa đã đóng lại, nhưng mà khúc nhạc ở phòng ngoài vẫn mơ hồ truyền tới.
Truyện được dịch và edit bởi Sắc – Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Chân dài lùi một bước lớn, Tề Tuyên đưa một tay ra sau lưng, hơi hơi khom người về trước, một tay đưa ra làm tư thế mời, hướng về phía Kỷ Tiểu Thuần mời nhảy.
 
Kỷ Tiểu Thuần vươn tay đặt lên tay anh, lập tức bị anh cầm lấy, đặt lên vai anh, đỡ eo cô lên, rất nhanh đã tạo dáng xong, theo tiếng nhạc mờ loáng thoáng nhịp bước nhạt.
 

“Tiểu Thuần.” Nghe tiếng gọi của anh Kỷ Tiểu Thuần ngẩng đầu lên, lập tức đón nhận một nụ hôn của anh, bản Concerto với một chút nhạc Blues giống như sự thân mật mơ hồ giữa những người yêu nhau, lại lười nhác làm cho người ta thư giãn một cách vô thức thả lỏng. Nụ hôn của Tề Tuyên cũng giống thế, ái muội kiều diễm mơ hồ mềm yếu lại nhu thuận như xa cách, không giống với dục vọng dày đặc của trước kia. Kỷ Tiểu Thuần từ từ nhắm mắt lại cảm nhận âm nhạc, hai tay đã vòng lấy cổ anh, vừa ngửa đầu cùng anh hôn môi vừa nhảy theo tốc độ của anh, nhẹ nhàng, mềm mạimỏng, gần gũi, ngọt ngào.
 
Nếu có thể luôn luôn như vậy thì tốt biết mấy! Nhưng mà luôn có thời điểm khúc nhạc kết thúc, rõ ràng là khúc nhạc ngọt ngào như thế, Kỷ Tiểu Thuần lại nghe ra chút thương cảm.
 
“Sao vậy?”
 
Âm nhạc ở phòng ngoài đã đổi thành Moon river, Kỷ Tiểu Thuần ôm lấy anh, “Không muốn rời xa thầy ~” Đầu của cô đặt trên xương quai xanh của anh.
 
“Vậy vĩnh viễn ở cùng anh, được không?” Tề Tuyên dừng nhảy, muốn sờ ót của Kỷ Tiểu Thuần mới phát hiện tóc giả vẫn còn đó.
 
Truyện được dịch và edit bởi Sắc – Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Thầy nói thật sao?” Kỷ Tiểu Thuần ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn, nhìn anh.
 
“Em bằng lòng không?” Tề Tuyên rất nghiêm túc nhìn cô.

“Bằng lòng.” Kỷ Tiểu Thuần nâng mặt Tề Tuyên, nhón chân hôn anh một cái. Lấy xuống mặt nạ che nửa gương mặt anh, lại lấy xuống mái tóc giả. “Thầy vẫn anh tuấn như vậy.” Cô vươn tay sửa sửa lại kiểu tóc cho anh.
 
Kỷ Tiểu Thuần xoay người dựa vào lòng anh, Từ Tuyên ôm lấy cô từ phía sau tiếp tục khiêu vũ, một tay nhàn rỗi lấy xuống tóc giả và mặt nạ của cô, bắt đầu không an phận vuốt ve eo thon của cô: “Cái váy này thít chặt sao?”
 

“Thít chặt, loại đồ này nhìn thì đẹp mắt, nhưng mà mặc vào thở cũng không thở được!”
 
“Anh giúp em cởi.” Tay Tề Tuyên đã chuyển tới sau lưng cô, trải qua chuyện lần trước ở cửa hàng nội y, anh đã tìm ra được bí quyết tháo những thứ này, hai ba cái đã tháo đai lưng, quần áo vẫn còn ở trên người nhưng so với vừa rồi đã thoải mái hơn vừa rồi rất nhiều.
 
“Ưm~~ ưm~~ nhẹ chút~~” Kỷ Tiểu Thuần cảm thấy anh giúp cô cởi váy hoàn toàn là vì thuận tiện cho anh, mới vừa tháo đã bỏ tay vào. “Không thoải mái sao?” Tề Tuyên nghiêng đầu cắn vành tai cô, giọng vừa nhẹ lại khàn khàn, hai ngón tay kẹp lấy nụ anh đào của cô kéo nhẹ về phía trước không chịu buông ra. “A~~ không cần~~~” Kỷ Tiểu Thuần khẩn trương ưỡn ngực ngửa đầu tựa vào lòng Tề Tuyên, một bàn tay bắt lấy tay đang vòng qua eo cô, tay kia vòng qua phía sau sờ đầu anh.
 
“Tiểu Thuần như vậy thực là tiện cho ma cà rồng.” Cổ ngọc của cô trắng như tuyết hoàn toàn đưa đến bên môi anh, nhẹ nhàng in xuống một nụ hôn cô liềnđã run rẩy không thôi, “Răng nanh nhọn, bỗng cắm phập vào làn da.” Gần như là dán vào da thịt mềm mại ở nơi cổ ngọc của cô nói nhỏ, nói ra một chữ đôi môi trơn mềm đều sẽ vuốt ve nhè nhẹ trên da thịt của cô, từng chút từng chút, hơi thở nóng bỏng như vậy, ngứa như vậy. “Không được~~ cắn em~~a a~~” Lúc Kỷ Tiểu Thuần nói ra từ cắn Tề Tuyên liền cắn một cái lên cổ ngọc của cô.
 
Loại ngứa ngáy này giống như chảy xuôi trong máu, thẩm thấu vào da cô, cực kỳ ngứa, lại không thể giải quyết được.
 
“A a~~ rất ngứa~~ a!” Tề Tuyên không có răng nanh đương nhiên không cắm vào da thịt của Kỷ Tiểu Thuần, chỉ ở trên cổ ngọc của cô cắn, mút rồi hút, châm ngòi từng điểm nhạy cảm của cô. Cơ thể của Kỷ Tiểu Thuần đã nhũn ra nửa tựa trong lòng anh, hai chân đã run run. Tề Tuyên đá chân dài ra, kéo cái ghế bên cạnh lại, để cho Kỷ Tiểu Thuần quỳ ghé vào trên ghế, ghế dựa loại này đều là sự kết hợp giữa gỗ và sợi bông, ở phần tựa lưng là một lớp bông thật dày, nằm sấp ở phía trên cũng sẽ không đụng đến xương.
 
Kỷ Tiểu Thuần quỳ chân sau lên, hai tay ôm lưng ghế tựa, cả người run rẩy phấn chấn, còn chưa phục hồi tinh thần từ ma cà rồng Tề Tuyên ban nãy.

 
Tề Tuyên cởi quần, nhấc váy của Kỷ Tiểu Thuần lên tận eolưng, “Tiểu Thuần, lại nâng lên chút nữa.” Kỷ Tiểu Thuần nghe theo nâng mông vểnh cao hơn, lập tức cảm nhận được vật nóng bỏng cứng rắn của Tề Tuyên đỉnhđĩnh vào, đè ở miệng huyệt cô nhẹ nhàng ma sát, nhẹ nhàng ma sát từng vòng từng vòng, như gần như xa làm cho huyệt nhỏ càng trống rỗng. Cô xoay mông nhỏ đi một chút muốn chạm vào Tề Tuyên, nhưng lại bị hai tay của anh dùng sức cố định, eo nhỏ của cô không thể nhúc nhích, chỉ có thể bị động nhận lấy cú đâm vào như có như không kia.
 
“Thầy~~ thầy~~” Kỷ Tiểu Thuần quay đầu lại, đôi mắt đẫm lệ,  một bộvới một bức tranh ma thuật như không thể chịu đựng được nữa đầy mê hoặc, vô thức gọi Tề Tuyên, nhưng Tề Tuyên là một bộ dáng nhưbức tranh đang chờ biểu hiện của cô, “Huyệt nhỏ… trống rỗng… đaunhức…”
 
“Còn gì nữa không?” Tề Tuyên đẩy vật hung ác để ở miệng huyệt kia tới một chút, đem nếp nhăn chung quanh miệng huyệt đẩy ra. “Ngứa~~ toàn thân đều ngứa~~”.
 
“Vậy Tiểu Thuần đến tự mình đến chấm dứt cơn ngứa.” Nói xong buông tay đang cố định eo của Kỷ Tiểu Thuần ra, chỉ ở phía trên cách lớp váy vừa dày vừa nặng nhẹ nhàng vuốt ve, giống như cách núi mà quấy nhiễu. Kỷ Tiểu Thuần cảm thấy căn bản không thể ngừngchấm dứt cảm giác ngứa trên người cô, dứt khoát cắn đôi môi nhỏ, tay nắm lấy lưng ghế mượn lực đẩy cả người về phía sau, gốc rễ hung ác của ai kia vì lực lui về phía sau của cô mà chen vào sâu trong cơ thể. Cảm giác lửa đốt toàn thân, gân guốc ở mặt ngoài lồi lõm của vật cứng rắn hung ác kia cọ xát đỉnh lên vách thịt mềm mại bên trong. Từ từ lấp đầy huyệtmiệng nhỏ của cô, cho đến khi hạ thân của hai người hoàn toàn dán sátvào khớp, huyệt nhỏ bị lấp đầy không chút kẽ hở, Kỷ Tiểu Thuần ngẩng đầu lên rên một tiếng thỏa mãn. Nhưng không qua bao lâu cảm giác ngứa kia lại đánh úp một lần nữa, cô rên rỉ bắt đầu tự mình dao động trước sau. Chậm rãi đưa mông nhỏ về phía trước, lại dùng sức đâm về phía sau. Tự chơi tự vui rên rỉ a a đầy quyến rũ, không tới vài cái mồ hôi đã đầm đìa. Tề Tuyên ôm lấy cô từ phía sau bắt đầu rút ra cắm vào, bỗng nhiên cảm giác ma sát tăng tốc khiến Kỷ Tiểu Thuần ưm ưm a a không thể tự kiềm chế bản thân, rơi xuống vực thẳm của dục vọng cùng với Tề Tuyên.

 


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.