Trò Chơi Tử Vong Luân Hồi

Chương 380: Công ty huấn luyện quân đội thay chính phủ (2)


Đọc truyện Trò Chơi Tử Vong Luân Hồi – Chương 380: Công ty huấn luyện quân đội thay chính phủ (2)

Công ty Mỹ Lâm có một lời răn tất cả nhân viên công ty, chính là Tiền tài tức là quyền lực.

Hoắc Lâm tán đồng sâu sắc, công ty Mỹ Lâm ảnh hưởng như thế ở phạm vi thế giới, chính là vì nó nắm giữ lượng lớn tiền tài, đó là quyền lực hiện hóa, mặc dù tiền tài bản thân Mỹ Lâm chưa nói là hết sức khủng bố, nhưng muốn thông qua tiền tài của nó đạt tới mục đích của mình, lại là một mức tựa con số thiên văn.

Tựa như Hoắc Lâm, bản thân hắn không có nhiều tiền, nhưng hắn có thể điều động Tô Bằng gởi ngân hàng năm triệu đô la Mỹ, đây chẳng khác nào hắn có thể dùng quyền định lượng cho năm triệu đô la Mỹ, cái này ở thị trường tư bản cũng không tính là cấp nhỏ, hắn rất hưởng thụ loại cảm giác này.

Lúc này Tô Bằng muốn gởi ngân hàng thêm, vậy thì chờ thêm vào quyền lực của hắn, hắn tất nhiên hết sức hoan nghênh, thậm chí vì thế có thể làm ra nhượng bộ người khác rất khó tưởng tượng.

Hoắc Lâm suy nghĩ một lát, đi về phía trước ra một bước, nói:

Tô tiên sinh, nếu hai triệu đô la Mỹ của ngài vẫn giao ngân hàng Mỹ Lâm uỷ trị, ta có thể bảo đảm, cho dù lai lịch số tiền kia thế nào, cũng có thể ở dưới tình huống phí thủ tục khó nói qua biến thành tiền có lai lịch đáng tin cậy, nếu ngài cứ gởi ngân hàng thêm đạt tới mười triệu đô la Mỹ, ta có thể giảm phí ủy thác cho ngài đến dưới 1%, nếu mức ngài gởi ngân hàng vượt qua một tỷ năm đô la Mỹ, chẳng những có thể dùng tài sản tồn nhập trước khi thu được trả phí thủ tục, ta còn có thể giúp ngài tiến hành xử lý nguồn tư sản không cần tốn một xu.

Tô Bằng nghe xong, khẽ gật đầu.

Hoắc Lâm nói là phương thức rửa tiền không tốn một xu, Tô Bằng từng nghe nói qua.


Chính như lời răn của công ty Mỹ Lâm, tiền tài chính là lực lượng, tiền mặt một tỷ năm đôla, chính là một cỗ lực lượng cực lớn.

Nếu số tiền kia ủy quyền kinh doanh ở trong tay công ty Mỹ Lâm, tiền lãi mà bọn họ thông qua vận hành đầu tư tư bản sinh ra, đều không đáng mười phí thủ tục 1%.

Có thể kéo ngược lại một khoản tiền như vậy, bất kể là lai lịch thế nào, ngân hàng Mỹ Lâm là ai đến cũng không cự tuyệt, cho dù ngươi là Bin Laden, bọn họ cũng dám thu tiền của ngươi giúp ngươi rửa sạch đầu tư.

Mà trên thị trường nhiều phương thức rửa tiền hao tổn cao như vậy, thật ra cũng không phải vì kỹ thuật khó khăn, hoặc tìm không ra công ty Mỹ Lâm, nguyên nhân chủ yếu là do tổng ngạch tư kim của họ quá nhỏ.

Năm nay, trong xí nghiệp thường quy không phải xí nghiệp dạng tư nguyên, thì đều không có lưu động tiền mặt một tỷ năm đôla trở lên.

Có điều Tô Bằng đánh giá một tý tình huống của mình, gom một tỷ năm đô la Mỹ khá miễn cưỡng, nhưng một tỷ cũng không phải quá khó.

Đến lúc đó lại tính đi, trước tiên theo mức thêm vào hai triệu đôla.

Tô Bằng nói, sau đó nói:

Thời gian gần tới rồi nhỉ? Chuẩn bị xong chưa?

Hoắc Lâm nhìn đồng hồ chút, nói:

Gần rồi, bây giờ chúng ta sẽ lên đường, tới công ty Lôi Đốn.

Tô Bằng gật đầu, chuyên gia còn cả bảo vệ một phòng cùng ra ngoài, ở bên ngoài biệt thự Tô Bằng, đỗ bảy tám chiếc xe, những hộ vệ cùng chuyên gia này chui vào trong xe mình, tạo thành đoàn xe, chạy tới công ty Lôi Đốn.

Trên đường đi, Hoắc Lâm cùng Tô Bằng ngồi chung một chiếc xe, không ngừng nhắc một số tài liệu quan trọng cho Tô Bằng, cảm giác kia có phần giống bộ dạng lúc nghỉ giữa trận của đánh quyền anh, huấn luyện viên dặn dò tuyển thủ quyền anh chiến thuật tiếp cận.

Tô Bằng đem những tin tức này lần lượt thu vào trong óc, đã hiện ra một bức vẽ đại khái.


Trong công ty Lôi Đốn, khả năng sinh ra xung đột với mình nhất chỉ có hai người, chính là hai người Cổ Khắc Sử Đông, cùng Âu Nhã Ny. Lôi Đốn.

Hai người này theo thứ tự là đại cổ đông số 1 và số 2, ở trong một cuộc đàm phán, mình rất có thể gặp chỉ trích của hai người.

Nhưng căn cứ tư liệu của công ty Mỹ Lâm, mặc dù chỉ trích, mục đích của hai người cũng có thể khác nhau.

Mục đích của Âu Nhã Ny. Lôi Đốn, hẳn tận lực áp súc quyền lợi Tô Bằng thu được từ công ty Lôi Đốn có thể uy hiếp đến địa vị thống trị của gia tộc Lôi Đốn. Hơn nữa muốn tranh thủ ích lợi vì công ty Lôi Đốn.

Mà Cổ Khắc Sử Đông, căn bản chính là không muốn Tô Bằng bơm tiền.

Vì vậy, hai vị đại cổ đông số 1 số 2 này, mục đích của bản thân liền không giống nhau.

Như vậy, có thể mang đến cho Tô Bằng rất nhiều điều kiện có lợi.

Tô Bằng suy tư về những thứ này, rất nhanh, đoàn xe đã đi tới công ty Lôi Đốn.

Tổng bộ công ty Lôi Đốn, ở ngay ngoại ô phía nam nội thành Canberra, là một tòa nhà cao tầng độc lập, kiến trúc rất đặc sắc, thoạt nhìn có điểm giống tổng bộ mới của đài truyền hình ccav chổng ngược lại.


Có điều hình dáng tòa nhà này hơi đặc thù, nhưng có lai lịch, năm đó người cầm lái gia tộc Lôi Đốn, Mạn Sâm. Lôi Đốn, đã từng gặp ám sát, lúc ấy nhờ có một kiện quần áo chống đạn do công ty Lôi Đốn sản xuất mặc trên người hắn, mới khiến hắn sau khi trả giá đắt hơn mười cái xương gãy, chân trái có hai chỗ bị đạn xuyên thủng, còn giữ được mạng.

Sau khi thương thế lão Lôi Đốn khỏi hẳn, không ngờ bất tri bất giác nảy sinh tình cảm với quần áo chống đạn loại 0933 do công ty Lôi Đốn của mình sản xuất, từ đó về sau ra ngoài luôn mặc một món đồ như vậy, cho dù tham gia tiệc rượu cao tầng châu Úc cũng không ngoại lệ.

Mà lúc đó, vừa đúng lúc công ty Lôi Đốn thay đổi tổng bộ, lão Lôi Đốn tìm tới kiến trúc sư tài cao ngành kiến trúc đại học Pennsylvania đến từ Hoa Kỳ, đem trọn tổng bộ công ty Lôi Đốn thiết kế thành hình dáng bây giờ.

Chính là tổng bộ cao ốc mới hình dáng giống quần jean ccav chổng ngược bây giờ, linh cảm chân thực của toà cao ốc này, thật ra chính là hình dáng quần áo chống đạn 0933 ban đầu ở Lôi Đốn.

Nhìn cao ốc này, Tô Bằng không khỏi một hồi câm lặng, đồng thời cũng cảm thấy trực quan, công ty Lôi Đốn, là một công ty vũ khí rất có sắc thái cá nhân.

Ở Úc thứ khác đều đáng tiền, chỉ đất là không đáng tiền, trên phiến đại lục độc lập này, người ở chỉ chừng hai mươi triệu nhân khẩu, tạo thành không gian cá nhân giàu có cực độ, điều này thể hiện ở diện tích tổng bộ Công ty Lôi Đốn bây giờ.

Ở địa phương cách công ty Lôi Đốn còn cả năm trăm mét, Tô Bằng đã thấy người cảnh giới, khiến người ta có cảm giác ngạc nhiên chính là, những nhân viên cảnh giới này, mặc cũng không phải vest đen bảo vệ, mà là quân phục màu sậm, có điều cùng lục quân Úc có điểm khác biệt, màu sắc càng có khuynh hướng vàng đất hơn, trừ cái đó ra, những người này thoạt nhìn càng giống quân nhân chân chính.

Kể cả vũ khí trên người bọn họ, Tô Bằng liền thấy được mấy khẩu súng trường đột kích hẳn là bản thân công ty Lôi Đốn sản xuất, được trang bị trên người Quân nhân cảnh giới ở đây.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.