Chương 12
Hơi thở khao khát dồn dập của anh hòa cùng những tiếng rên yêu kiều, nỉ non mời gọi của cô bên dưới, chiếc lưỡi ma quái chơi đùa nút lấy nhụy hoa đỏ hỏn, quyết uống cạn mật dịch ngọt ngào tiết ra từ nụ hoa gắt gao mấp máy. Sự kích thích mãnh liệt của anh làm cho cô choáng ngộp, độ nóng lan truyền từ dưới thân lên đến ổ bụng, sản sinh ra dòng nước dịch nóng hổi chực tuôn trào ra bất cứ lúc nào được khuôn miệng nóng bỏng của anh săn đón, tận tình hút lấy.
“Ưm…cho em…”
Đông Nghi thần sắc đê mê, hai mắt nhắm hờ lại buông ra những tiếng kêu mê hồn dẫn dụ Hoàng Phong rơi vào lưới tình bất tận.
“Ngoan, anh yêu em!”-anh dùng răng của mình cắn nhẹ lên nhụy hoa bị giày vò đến tụ huyết, bởi vì sự kích thích của anh làm cho cơ thể bên dưới giật nảy lên, hai tay cô ôm lấy lưng anh vì thế cũng không ngăn được cào mạnh lên lưng anh một cái.
“Đừng…nhanh lên anh…em chịu hết nổi rồi…”
Tiếng van xin yếu ớt của cô cổ vũ anh tiến công, vật cứng bên dưới sớm đã bị bộ dạng quyến rũ của cô làm cho trương cứng lên, anh nhanh chóng tìm đến nơi nữ tính của cô tham nhập vào.
“A…”
Cảm giác được lấp đầy khiến cho từng tế bào trong người Đông Nghi truyền tới cơn khoái cảm, khao khát muốn được nhiều hơn nữa. Anh hiểu ý ra sức luận động thân dưới, mỗi lần đâm vào rút ra đều mang theo cơn chấn động cùng cực rúng động toàn thân. Hai chân cô từ lúc nào bất giác đưa lên quấn chặt lấy hông của anh, để nơi giao nhau của họ được khít khao hơn.
“Tốt lắm…”-anh khẽ cười khen cô, đôi môi một lần nữa tìm đến đôi môi đỏ thắm đang thở gấp, hưởng thụ cảm giác ấm nóng được cô yêu thương cả trên lẫn bên dưới.
“Ưm… Nhẹ chút…”-Đông Nghi khẽ nhăn mặt trách khi anh quá mạnh mẽ, làm cô đau đớn kêu lên.
Hoàng Phong trước lời nũng nịu của cô cố kiềm nén cơn dục vọng, tay nâng eo chuyển động cơ thể Đông Nghi lên để cô ngồi trên người mình dựa lưng vào vòm ngực săn chắc của anh, điều chỉnh độ sát khớp nơi giao nhau giữa hai người tiếp tục giao hợp, hai bàn tay to lớn thuận tiện xoa nắm hai bầu ngực mềm mại, mơn trớn hôn lên bờ vai mịn màng thơm mùi sữa tắm ngọt dịu của cô.
“A…em nhanh lên được không?”-anh gầm nhẹ di chuyển tay xuống cặp mông tròn trịu của cô thúc giục, ngón tay hư hỏng lòn ra trước ấn mạnh xuống nhụy hoa bị chèn ép khuấy đảo, kích thích người bên trên gia tốc nhanh hơn.
“Ưm…đừng…”-tiếng rên phóng đãng vang vọng khắp phòng hòa cùng lời van xin nỉ non, Đông Nghi nhắm chặt mắt rùng mình, cơ thể bây giờ đều do một tay Hoàng Phong chống đỡ tự ý làm loạn. Chán chê với tư thế này, anh lần nữa xoay người cô đặt nằm xuống giường trở lại, áp khuôn mặt vào bầu ngực to tròn kê miệng bú mút, thân dưới tiếp tục ra sức tấn công ồ ạt, cảm nhận được sự chật khít đang ôm lấy vật cứng của mình, anh càng hưng phấn hơn mạnh mẽ đâm vào người cô, mỗi cú nhấp đều dồn hết toàn bộ sức lực làm cho cô chỉ biết than khóc bấu chặt lưng anh.
Kiệt sức nằm trong vòng tay chồng, Đông Nghi mệt mỏi chẳng còn hơi sức trách mắng, mỗi lần anh “yêu” cô đều giống như muốn lấy mạng, cơ thể cô mỏi nhừ đau nhức, đặc biệt là thân dưới biểu tình kịch liệt.
“Đã bảo là nhẹ thôi mà…”-giọng cô nhỏ dần đi theo những nhịp thở đều đặn, anh vui vẻ vuốt tóc cô, đặt môi lên trán cô hôn nhẹ mới khép mắt lại đưa bản thân chìm vào giấc ngủ.
.
.
.
TBC.
Chương sau trở lại với cặp chính nha^^